Vũ Ngọc Dương
(Ryu)
Điều hành viên
Các bãi biển du lịch của Nam Á đã biến thành cảnh chết chóc và tàn phá, sau khi những đợt sóng lớn nhất trong vòng 40 năm, do cơn động đất ở Sumatra (Indonesia) gây nên, đổ vào khu vực này hôm qua.
"Sự chết chóc đến từ biển cả", Satya Kumari, một công nhân xây dựng sống ở Pondicherry, Ấn Độ, cho biết. "Những con sóng đã đuổi theo chúng tôi và cuốn sạch những túp lều. Chúng tôi đã làm gì mà phải chịu cảnh này?".
Những quốc gia chịu ảnh hưởng nặng nề nhất là Sri Lanka với hơn 12.000 người chết, Ấn Độ với 5.600 người và Indonesia là 5000 người. Số người thiệt mạng tại các điểm du lịch của Thái Lan được cho là khoảng 430, trong đó có nhiều khách du lịch nước ngoài
Michael Dobb, phóng viên Washington Post đang du lịch tại Sri Lanka, kể về trải nghiệm của mình trong cơn sóng thần hôm chủ nhật.
Sáng sớm tinh mơ, tôi đang bơi quanh hòn đảo mà ông anh trai tôi mua cách đây 10 năm và biến nó thành một thiên đường nhiệt đới ở Sri Lanka, thì nghe thấy anh thét lên: "Quay lại! Quay lại! Có cái gì đó rất lạ ngoài biển!".
Anh ấy bơi phía sau tôi, gần bờ hơn. Tôi không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Mọi thứ đều có vẻ hiền hoà. Mặt biển hầu như không gợn sóng.
Thế rồi tôi nhận thấy nước xung quanh tôi dâng lên, biến thành một bức tường dựng đứng, trèo lên những vách đá của hòn đảo với tốc độ kinh khủng. Trong chớp mắt, bãi cát vàng bao quanh vịnh Welligama biến mất, nước dâng lên đến con đường dọc bãi biển, nơi có những hàng cây cọ.
Trong lúc bơi vào bờ, tâm trí tôi chỉ có ấn tượng về hai thứ trái ngược: bầu trời xanh trong vắt và nước đang cuồn cuộn dâng lên.
Chỉ trong khoảng một phút, mực nước lên cao tới 5 mét - nhưng mặt biển vẫn có vẻ phẳng lặng, hầu như không có sóng. Trong vòng vài phút, toàn bộ bãi cát và khu vực bên trong biến thành biển nước mênh mông, nước tràn qua đường và tấn công những ngôi nhà mỏng manh. Mọi thứ diễn ra chóng vánh như cảnh tượng trong kinh thánh - một hiện tượng thiên nhiên tôi chưa từng thấy trong đời. Tôi gần như mong đợi bắt gặp chiếc thuyền Noah.
Thay vì Noah, tôi túm được một cái thuyền gỗ nhỏ mà ngư dân ở đây thường dùng đi câu. Anh tôi đang ở trên đó. Chúng tôi trồi lên hụp xuống cho đến khi sóng đưa chiếc thuyền vào trong một ngôi làng ở phía bên kia con đường.
Khi nước ngừng dâng, tôi cảm thấy có thể nhảy ra và bơi vào chỗ cao. Nhưng cái mà tôi không nhận ngay lúc đó là nước sẽ rút đi cũng nhanh như khi nó dâng lên. Trong cơn hoảng hốt, tôi thấy mình lại bị lôi tuột ra biển với tốc độ kinh hoàng. Dù là tay bơi cự phách, tôi không thể chống đỡ được dòng nước xiết. Những chiếc thuyền đã bị sóng đánh tan ra từng mảnh, nhấp nhô trên sóng.
Lần đầu tiên kể từ lúc mọi việc xảy ra, tôi sợ, tôi không đủ sức chống chọi và để bị nhấn chìm trong những cơn sóng cuốn ra khơi. Tôi cố sức chụp lấy một mảnh vỡ của thuyền, sức nặng của tôi khiến nó trôi chậm hơn và cuối cùng, chân tôi chạm cát.
Khi nước rút ra, tôi bấu chặt lấy con đường chính chạy quanh bãi biển. Tiếng gào thét vang lên khắp nơi, từ những ngôi nhà đang ngập một nửa trong nước phía bên kia đường. Vẫn còn rất nhiều người đang ở bên trong đó. Một số dân làng chân trần chạy trên đường lớn, không thể hiểu nổi điều gì vừa xảy đến với họ.
Tôi lo sợ chạy đi tìm vợ và mừng phát điên khi thấy cô ấy còn sống. Vợ tôi đang ở trên bãi biển thì bị sóng đánh dạt vào sân nhà một ai đó. Cô ấy bị chìm trong nước, vật lộn mất một lúc. May mắn làm sao, vợ tôi túm được một cái dây thừng và theo đó leo lên ngọn cây, trong khi nước réo sùng sục bên dưới.
Chúng tôi không có điện, không có nước, không có thông tin. Không thể mua thực phẩm. Chúng tôi sống nhờ vào những miếng bánh kẹp đã nguội còn thừa từ bữa tối hôm Giáng sinh. Kỳ nghỉ mà chúng tôi mơ ước và lên kế hoạch bao lâu nay tan theo bọt nước, nhưng chúng tôi cảm thấy cực kỳ may mắn, may mắn vì sống sót.
¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬
khủng khiếp,sóng thần,động đất làm 1 phát là hy sinh hết,thật kinh khủng
xem mấy trận độngk đất và sóng thần những năm trước còn kinh hoàng hơn
1976 : trung quốc 242 000 nguời chết :|
"Sự chết chóc đến từ biển cả", Satya Kumari, một công nhân xây dựng sống ở Pondicherry, Ấn Độ, cho biết. "Những con sóng đã đuổi theo chúng tôi và cuốn sạch những túp lều. Chúng tôi đã làm gì mà phải chịu cảnh này?".
Những quốc gia chịu ảnh hưởng nặng nề nhất là Sri Lanka với hơn 12.000 người chết, Ấn Độ với 5.600 người và Indonesia là 5000 người. Số người thiệt mạng tại các điểm du lịch của Thái Lan được cho là khoảng 430, trong đó có nhiều khách du lịch nước ngoài
Michael Dobb, phóng viên Washington Post đang du lịch tại Sri Lanka, kể về trải nghiệm của mình trong cơn sóng thần hôm chủ nhật.
Sáng sớm tinh mơ, tôi đang bơi quanh hòn đảo mà ông anh trai tôi mua cách đây 10 năm và biến nó thành một thiên đường nhiệt đới ở Sri Lanka, thì nghe thấy anh thét lên: "Quay lại! Quay lại! Có cái gì đó rất lạ ngoài biển!".
Anh ấy bơi phía sau tôi, gần bờ hơn. Tôi không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Mọi thứ đều có vẻ hiền hoà. Mặt biển hầu như không gợn sóng.
Thế rồi tôi nhận thấy nước xung quanh tôi dâng lên, biến thành một bức tường dựng đứng, trèo lên những vách đá của hòn đảo với tốc độ kinh khủng. Trong chớp mắt, bãi cát vàng bao quanh vịnh Welligama biến mất, nước dâng lên đến con đường dọc bãi biển, nơi có những hàng cây cọ.
Trong lúc bơi vào bờ, tâm trí tôi chỉ có ấn tượng về hai thứ trái ngược: bầu trời xanh trong vắt và nước đang cuồn cuộn dâng lên.
Chỉ trong khoảng một phút, mực nước lên cao tới 5 mét - nhưng mặt biển vẫn có vẻ phẳng lặng, hầu như không có sóng. Trong vòng vài phút, toàn bộ bãi cát và khu vực bên trong biến thành biển nước mênh mông, nước tràn qua đường và tấn công những ngôi nhà mỏng manh. Mọi thứ diễn ra chóng vánh như cảnh tượng trong kinh thánh - một hiện tượng thiên nhiên tôi chưa từng thấy trong đời. Tôi gần như mong đợi bắt gặp chiếc thuyền Noah.
Thay vì Noah, tôi túm được một cái thuyền gỗ nhỏ mà ngư dân ở đây thường dùng đi câu. Anh tôi đang ở trên đó. Chúng tôi trồi lên hụp xuống cho đến khi sóng đưa chiếc thuyền vào trong một ngôi làng ở phía bên kia con đường.
Khi nước ngừng dâng, tôi cảm thấy có thể nhảy ra và bơi vào chỗ cao. Nhưng cái mà tôi không nhận ngay lúc đó là nước sẽ rút đi cũng nhanh như khi nó dâng lên. Trong cơn hoảng hốt, tôi thấy mình lại bị lôi tuột ra biển với tốc độ kinh hoàng. Dù là tay bơi cự phách, tôi không thể chống đỡ được dòng nước xiết. Những chiếc thuyền đã bị sóng đánh tan ra từng mảnh, nhấp nhô trên sóng.
Lần đầu tiên kể từ lúc mọi việc xảy ra, tôi sợ, tôi không đủ sức chống chọi và để bị nhấn chìm trong những cơn sóng cuốn ra khơi. Tôi cố sức chụp lấy một mảnh vỡ của thuyền, sức nặng của tôi khiến nó trôi chậm hơn và cuối cùng, chân tôi chạm cát.
Khi nước rút ra, tôi bấu chặt lấy con đường chính chạy quanh bãi biển. Tiếng gào thét vang lên khắp nơi, từ những ngôi nhà đang ngập một nửa trong nước phía bên kia đường. Vẫn còn rất nhiều người đang ở bên trong đó. Một số dân làng chân trần chạy trên đường lớn, không thể hiểu nổi điều gì vừa xảy đến với họ.
Tôi lo sợ chạy đi tìm vợ và mừng phát điên khi thấy cô ấy còn sống. Vợ tôi đang ở trên bãi biển thì bị sóng đánh dạt vào sân nhà một ai đó. Cô ấy bị chìm trong nước, vật lộn mất một lúc. May mắn làm sao, vợ tôi túm được một cái dây thừng và theo đó leo lên ngọn cây, trong khi nước réo sùng sục bên dưới.
Chúng tôi không có điện, không có nước, không có thông tin. Không thể mua thực phẩm. Chúng tôi sống nhờ vào những miếng bánh kẹp đã nguội còn thừa từ bữa tối hôm Giáng sinh. Kỳ nghỉ mà chúng tôi mơ ước và lên kế hoạch bao lâu nay tan theo bọt nước, nhưng chúng tôi cảm thấy cực kỳ may mắn, may mắn vì sống sót.
¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬
khủng khiếp,sóng thần,động đất làm 1 phát là hy sinh hết,thật kinh khủng
xem mấy trận độngk đất và sóng thần những năm trước còn kinh hoàng hơn
1976 : trung quốc 242 000 nguời chết :|