Thụy Điển

Trần Linh Chi
(run_jump113)

CTV Ban Thông Tin
Dạo này HARC nhà mình nhộn nhịp đông vui với các thread share của chị Bảo Thư và nhắc kô ít đến những gương mặt mà họ đến từ Thụy Điển. Họ đã gây ra những hiện tượng vượt ra khỏi Bắc Âu để tung hoành trên khắp thế giới.

Những đứa con mang dòng máu Thụy Điển

Người ta kô thể kô nhắc đến vai trò tiên phong chủ đạo của các ban nhạc Thụy Điển khi nhắc đến sự trỗi dậy vô cùng mạnh mẽ của sân khấu Metal trong những năm qua. Đất nước với xấp xỉ 9 triệu dân này đã đóng góp cho thế giới 1 đội ngũ đông đảo các ban nhạc thực sự tài năng và sáng tạo. Những thành tựu mà họ tạo ra kô những có ảnh hưởng quan trọng, cổ vũ, động viên những ban nhạc đang khó khăn vật lộn trong trào lưu ngầm mà còn làm thay đổi cái nhìn của những tín đồ metal trên khắp thế giới về nhiều khía cạnh...

Death: Entombed, Dismember, Hypocrisy, The Haunted, Bloodbath, Amon Amarth, Anata, Nasum, Vomitory, The Crown, Desultory...

Melodic death- hay Gothenburg metal ( như chị BT đã giới thiệu tại đây):At the Gates, Gardenian, Ebony Tears, Darkane, Solar Dawn, Dimension Zero, Dispatched, Ablaze My Sorrow, Skyfire, Eucharist, The Forsaken, Sacriliege...

Black: Dissection, Marduk, Naglfar, Dark Funeral, Diabolical Masquerade, Siebenbu''rgen, Dawn...

Power:Hammerfall, Lost Horizon, Lefay, Namia, Tad Morose...

Gothich/Doom: Tiamat, Lake of Tears, Nightingale, October Tide, Beseech...

Progressive:Andromeda, Armageddon, Evergrey, Dan Swano'', Vintersorg

Viking:Amon Amarth, Thyrfing, Mithotyn

Liệt kê tên như vậy chẳng khác nào cưỡi ngựa xem hoa. Và tất nhiên sẽ có ai đó ngơ ngác " Ơ, thế còn Meshugah, Therion, In Flames, Dark Tranquillity, Arch Enemy, Soliwork, Opeth, Katatonia, Pain of Salvation của tôi đi đâu mất rồi?". Xin thưa đây mới là những gương mặt mà tôi muốn nói đến bây giờ:

Đầu tiên là Meshuggah Therion- tôi sẽ sắp xếp theo thứ tự thời gian mà các ban nhạc được thành lập:

Meshuggah:
+Thành lập năm 1987 tại Umea''
+Thể loại: Death/ Port Thrash Metal
+Đội hình hiện tại: Jens Kidman( vocals); Fredrik Thordendal( guitars/ vocals); Marten Hagtrom( guitars); Tomas Haake( drums); Dick Lo''vgren( bass)
+Album mới nhất: Nothing-2002

Meshuggah-1.jpg

Đây là một hiện tượng đặc biệt của sân khấu Metal Thụy Điển. Hầu hết các thành viên đều là tay chơi nghiệp dư nhưng thứ âm nhạc mà họ cống hiến cho người nghe thì kô " nghiệp dư" chút nào. Kì diệu hơn, họ là 1 trong số ít những nhóm metal TĐ đầu tiên xâm nhập được vào thị trường Mĩ- vốn được coi là một thị trường khó tính bậc nhất thế giới. Âm nhạc của Mes là một hình thái phức tạp của metal, là sự kết hợp giữa chủ nghĩa phiêu lưu sâu rộng của Math rock, nhịp điệu kì quặc của expenrimental jazz với sự tàn khốc gây choáng váng của thrash hiện đại. Thành lập tại Umea'', một thành phố ở ngoại vi thủ đô Stockholm- nơi tập trung nhiều trường đại học cấp tiến- ban đầu dưới cái tên đơn giản Metallien ( đặt theo tên của Met- ban nhạc có ảnh hưởng nhiều nhất tới họ trong thời gian này), nhóm đã phải trải qua rất nhiều lần chia tay rồi lại tái hợp trước khi cố định với cái tên Meshuggah vào năm 1989. Thành viên ban nhạc cũng vì thế mà có rất nhiều người đến rồi lại ra đi, nhưng bộ đôi cốt lõi là tay guitar Thordendal và vocal Jens Kidman thì kô hề thay đổi. Họ đã duy trì ban nhạc bằng cách ra thật nhiều đĩa demo trước khi trở thành một trong những nhóm nhạc Thụy Điển đầu tiên kí hợp đồng và phát hành album với hãng Nuclear Blast ( Contradictions Collapse-1991). Bước ngoặt đến với họ vào năm 1995, khi họ phát hành album " Destroy Erase Improve", trong đó hai tay guitar bắt đầu thử nghiệm guitar 7 dây để tạo ra những âm thanh " nặng kí" hơn. Điều đáng nói là trong thời gian thu âm album, ban nhạc vẫn tham gia vào tour diễn ở châu Âu, hỗ trợ cho Machine Head. Đây thực sự là một thử thách lớn với Meshuggah khi mà họ gần như kô có người chơi bass trong suốt chiến lưu diễn và Thordendal phải thực hiện " nghĩa vụ kép" : luân phiên vừa chơi guitar vừa chơi bass! Nhưng rồi mọi chuyện đều ổn thỏa và chính màn biểu diễn khác thường ấy đã giúp cho ban nhạc giành được cảm tình từ phía người hâm mộ. Album " Chaosphere" (1998) đã đưa danh tiếng của Mes vượt ra khỏi bán đảo Scandinavian. Năm 1999, ban nhạc thực hiện tour diễn đầu tiên tại Mĩ với tượng đài Thrash- Slayer. Và sau đó là chuyến lưu diễn quy mô với nhóm pro/math lừng danh- Tool- trong suốt nửa cuối năm 2001. Quá bận rộn với những tour diễn dài ngày, phải đến tận mùa hè năm 2002 Mes mới có thể cho ra mắt album chính thức thứ 4 trong sự nghiệp- "Nothing". Kô phụ lòng mong đợi của các fan, đây là một album mang tính thử nghiệm khá cao khi ban nhạc kết hợp những chất liệu của psychedelic vào thứ âm thanh đã "kô giống ai" của họ. Toàn bộ album được chơi theo nhịp 7/4 với những ca từ đầy chất " bí truyền" và đây cũng là lần đầu tiên ban nhạc thử nghiệm chơi guitar 8 dây. " Bố già" Ozzy Osbourne đã ấn tượng đến mức ngay lập tức tuyển mộ Mes vào đội hình những ban nhạc tham gia tour diễn thường niên Ozzfest 2002. Ban nhạc xuất hiện trên tạp chí chuyên ngành GUITAR WORLD. Những ca khúc của họ được phát đi đều đặn trên các trạm phát thanh nhạc metal khắp thế giới. Và mọi thứ dường như vẫn đang tiếp tục đi đúng với với Mes...



Therion:
+Thành lập năm 1987 tại Stockholm
+ Thể loại: Death; Symphonic/ Orchestral Heavy Metal
+ Đội hình hiện tại: Christopher Johnson( vocals, guitar & keyboard); Kristian Niemann( guitars) và Johan Niemann ( bass)
+Album mới nhất: "Lemuria" & " Sirius B"- 2004

therion.jpg

Khởi đầu vào cuối những năm '80 như một nhóm Death metal tiên phong của Thụy Điển, dưới sự dẫn dắt của thủ lĩnh tài năng Christopher Johnson, Therion đã phát triển những chất liệu âm nhạc của mình theo hướng phức hợp và cấp tiến hơn để trở thành một nhóm Symphonic/ Orchestra Heavy Metal xuất sắc nhất của thập kỉ '90. Khác với nhiều ban nhạc metal mang hơi hướng symphonic khác, Therion chủ yếu khai thác những chất liệu lấy từ các nền văn hóa cổ đại như Ai Cập, Atlantic, Babylon và thể hiện chúng với 1 thứ âm nhạc đa dạng, trí tuệ và hoành tráng. Đó là sự kết hợp của nhạc giao hưởng, nhạc kịch với progessive rock của thập kỉ '70; heavy metal của những năm '80 và cả âm nhạc phương Đông. Bắt đầu với album " Theli" ( 1996) và sau đó là "Vovin" ( 1998)- thay vì chỉ thể hiện phần phối âm album theo cấu trúc nhạc giao hưởng, ban nhạc đã làm việc với cả một dàn nhạc giao hưởng thực sự của Đài phát thanh quốc gia Đức.Nếu như "Vovin có The Rise of Soddom and Gommorah" thì "Theli" có "Cults of the Shadow". Thật đáng khâm phục khu chúng ta biết rằng Christopher chưa hề qua bất cứ trường lớp đào tạo nào cơ bản về âm nhạc( quả thật trong lịch sử âm nhạc nói chung và nhạc rock nói riêng, chúng ta đã chứng kiến sự đi lên của những tài năng như thế ;) )! Kể từ album " Deggial"(2000), đội hình hoàn chỉnh của Therion chính thức ổn định và tồn tại cho đến ngày hôm nay.Có thể nói đến những album xuất sắc của Therion:
- Theli (1996)
- Vovin (1998)
- Deggial (2000)
- Secret of the Runes (2001)
- Lemuria và Sirius B (2004).

Trong album đôi mới phát hành "Lemuria" và " Sirius B" ( 5/2004), Therion đã huy động đến 171 nhạc công và ca sĩ để truyền tải những ý tưởng của ban nhạc thành một bản giao hưởng hiện đại thực sự- một trường ca Odyssey gồm 55 ca khúc. Ngoài những nhạc cụ thông thường, trong album này người ta còn thấy sự xuất hiện của đàn balalaika, mandoline, đàn piano cánh, đàn clavico, mellotron, hammond organ và một dàn nhạc giao hưởng lớn. Để thực hiện phần ca kịch, Therion đã mời hàng loạt giọng ca nổi tiếng trong giới progessive/power metal, rất nhiều giọng sopranist nữ và toàn bộ dàn đồng ca của Nhà thờ lớn Prague( Czech) gồm 32 người. Sự công phu trong việc chuẩn bị như vậy cũng là một nhân tố quyết định đưa người nghe đến với âm nhạc của Therion. Họ chắc chắn sẽ còn tiến rất xa :)



Dark Tranquillity:
+ Thành lập năm 1989 tại Gothenburg
+ Thể loại: Melodic Death( Gothenburg) metal
+Đội hình hiện tại: Mikael Stanne( vocals); Anders Jivarp( drums); Martin Henrikson( guitars); Michael Nicklassson( bass) và Martin Bra''ndstro''m( keyboards)
+ Album mới nhất :" Character"- 2005

199914.jpg


Nhắc đến In Flames là người ta nhớ ngay đến Dark Tranquillity. Cùng có xuất xứ từ Gothenburg, hai ban nhạc này được coi như " anh em ruột" vì họ đã sát cánh bên nhau ngay từ những ngày đầu thành lập và đã cùng nhau định hình lên cái gọi là Gothenburg Sound. Anders Friden ( In Flames) đã từng là vocals của Dark; trong khi vocals Mikael Stanne và tay trống Anders Jivarp lại xuất hiện trong album đầu tay của IF " Lunar Strain". Một điều nữa bạn cũng nên biết: tay guitar Niklas Sundin của Dark là một chuyên gia thiết kế đồ họa nổi tiếng đã từng thực hiện cover artwork cho rất nhiều ban nhạc, trong đó có IF. Cả hai ban nhạc đều có điểm tương đồng trong phong cách âm nhạc, nhưng người ta có thể dễ dàng nhận ra những đặc điểm riêng của Dark: âm nhạc của họ đen tối và bức bối hơn, mang tính suy tư và triết lí nhiều hơn, tất cả được thể hiện trên một mảnh đất âm nhạc màu mỡ mà trong đó bè đôi guitar mạnh mẽ và tràn đầy năng lượng cùng giọng ca độc đáo của Stanne chính là thứ dinh dưỡng chủ đạo gìn giữ nguồn sống cho Dark. Những album đầu tioeen phát hành với các hãng thu âm nhỏ như Spinefarm hay Osmose đã biến Dark trở thành một trong những sứ giả tiên phong của cả trào lưu nhạc metal Scandinavian sau này. "Skydancer" (1993) giống như một bản trường ca hoang dại và phóng túng. "The Gallery" (1995) cho đến nay đã được thừa nhận như là một kiệt tác kinh điển của nhạc metal Thụy Điển. Năm 1999 đánh dấu bước tiến lớn của Dark khi họ kí hợp đồng với Century Media và phát hành " Projector"- một album được coi là sự hòa trộn nhuần nhuyên giữa những kết tinh thuần khiết nhất của Melodic Death với những chất liệu Gothic rock, mà theo lời của tạp chí chuyên ngành Brave Words & Bloody Knuckles " là một ví dụ điển hình của sự hợp nhất giữa giai điệu và sự hung hãn". Album này đã giúp ban nhạc có được những đề cử giải Grammy Thụy Điển đầu tiên. "Haven" phát hành năm 2000 với xu hướng hơi thiên về các âm thanh điện tử lại là một album tràn đầy sức sống. Nó gợi lên hình ảnh những mầm cây xuyên thủng đất băng giá trên bán đảo Scandinavian vào đầu mùa xuân. Với " Damage Done"(2004) và " Character" ( 2005), Dark cho thấy sự quay trở lại với những chất liệu truyền thống mạnh mẽ và giận dữ của ban nhạc trong khi hầu hết những cựu binh của dòng Gothenburg đã và đang tìm cách thay đổi phong cách âm nhạc của mình. Đây cũng là cách để Dark khẳng định tài năng của họ.


In Flames
+ Thành lập năm 1990 tại Gothenburg
+ Thể loại: Gothenburg metal
+ Đội hình hiện tại: Anders Fridén( vocals) Björn Gelotte và Jesper Strömblad; Peter Iwers (bass); Daniel Svensson (drums)
+ Album mới nhất: Come Clarity - 2006

in%20flames%20band%202.jpg

Cũng như vậy, khi nói về Dark Tranquillity người ta kô thể kô nhắc tới In Flames- như một cặp vần- đã định hình và đưa dòng Gothenburg Metal ra thế giới. Họ- từ một nhóm nhạc underground vô danh tại Sweden- đã nỗ lực kô ngừng để có được vị thế và tầm ảnh hưởng như ngày hôm nay. Sự nghiệp của In Flames chính thức bắt đầu vào năm 1994 với album " Lunar Strain" và dưới sự dẫn dắt của Jesper. Những tháng ngày đầu tiên của In Flames bắt đầu với sự khó khăn về nhân sự. Tình trạng này kéo dài cho đến năm 1995 khi In Flames kí hợp đồng với hãng thu âm Nuclear Blast. Cho đến lúc này, Anders- người bạn đã từng sát cánh với Jesper trong những tháng năm còn chơi nhạc tại thành phố tỉnh lẻ Billdal, người có đầy đủ những tố chất cần thiết để hoàn tất mắt xích quan trọng trong âm nhạc của In Flames- lúc đó đang là vocals của Dark Tranquillity nhưng anh đã đồng ý sau khi Jesper ngỏ lời đề nghị anh gia nhập IF. Đồng thời sự tham gia của tay guitar cừ khôi Bjorn ( lúc đó đang chơi ở vị trí drums :|) đã giúp IF lần đầu tiên có một đội hình hoàn chỉnh để kịp thu âm album " The Jester Race"( 1996) với hãng đĩa mới. Album này ra đời đã được coi là cột mốc quan trọng đánh dấu sự ra đời của dòng Melodic Death. Cứng cáp, sắc nét và tràn đầy giai điệu là những gì người ta có thể nói về " The Jester Race". IF đã hoàn toàn chinh phục người nghe khi kết hợp nhuần nhuyễn giữa những tiếng guitar dữ dội nhưng hết sức nhịp nhàng với chất liệu folk đầy " duyên dáng" trong những ca khúc có cấu trúc linh hoạt và ca từ ý nghĩa. "Whoracle" ( 1997) tiếp tục là 1 album xuất sắc của IF cho dù trong quá trình thu âm họ đã gặp khá nhiều trục trặc. Đội hình hoàn hảo của IF xuất hiện từ " Colony" (1999) với sự thay máu: tuyển mộ tay trống mới Daniel Svensson, tay bass Peter Iwers, đưa Bjorn trở về với vị trí guitar sở trường. Chúng ta hoàn toán có thể lấy " Colony" để đánh dấu hai bước ngoặt lớn: " Colony" là một trong những thành tựu lớn nhất, xuất sắc nhất của trào lưu Gothenburg metal và riêng với các fan của IF, " Colony" luôn là số một. "Clayman" (2002) tiếp túc khẳng định tài năng của IF và đã khiến cả thế giới phải chú ý tới " mỏ vàng" metal Thụy Điển. Đó là kết quả nỗ lực kô mệt mỏi và họ đã được đền đáp xứng đáng với sự bình chọn của tạp chí Metal Maniacs là nhóm Melodic Death xuất sắc nhất thế giới cho đến thời điểm lúc đó. Tháng 8-2002, IF đã bắt tay vào chuyến lưu diễn lớn đầu tiên tại Mĩ ( thị trường này chắc chúng ta kô phải nhắc nhiều đến độ " khó nhằn" nhưng cũng hết sức tiềm năng). Họ đã thành công! Rất nhiều nhóm metal của Mĩ đã bắt đầu tìm cảm hứng sáng tác từ âm nhạc của các nhóm melodic Thụy Điển, mà trong đó ảnh hưởng lớn nhất chính là IF. Đứng trứoc ánh hào quang mà họ đã tạo nên, ban nhạc thực sự tiến đến một bước ngoặt vô cùng quan trọng: hoặc bằng lòng dừng lại với những công thức cũ đã đem lại cho họ vị trí ngày hôm nay, hoặc tiếp tục tìm tòi, phát triển để thay đổi phong cách âm nhạc. " Reute To Remains" (2002) là câu trả lời. Nó đã gây ra rất nhiều phản ứng trái ngược : trong khi được các nhà phê bình đánh giá cao và giúp In Flames có thêm lượng người nghe khá đông đảo thì ngược lại, những người hâm mộ lâu năm tỏ ra hết sức không bằng lòng với việc ban nhạc đưa alter và modern vào âm nhạc của IF, thậm chí còn quay lưng lại với ban nhạc mà họ hâm mộ. Nhưng IF vẫn kiên trì với mục tiêu đã định của mình: đưa nhạc metal Thụy Điển đột phá vào dòng nhạc chính thống. Và những album tiếp theo đã khẳng định lại con đường mà IF đã chọn. Không ai có thể biết được mục tiêu đó có thành hiện hiện thực được không, ngay cả các thành viên ban nhạc, nhưng chúng ta có thể chắc chắn một điều rằng họ sẽ vẫn đứng vững và tiếp tục đi trên con đường đó. Vì một lẽ giản đơn rằng đó là tiêu chí trong sự nghiệp của họ từ khi còn là một ban nhạc vô danh. Hãy dành cho IF một câu kết : Burning ur ambition!


Opeth
+Thành lập năm 1990 tại Stockholm
+ Thể loại : Progressive death metal
+ Đội hình hiện tại: Mikael Åkerfeldt( guitars, vocals); Peter Lindgren( guitars); Martin Mendez( bass); Martin Lopez( drums);Per Wiberg( keyboards)
+ Album mới nhất: 2005 - Ghost Reveries


Có lẽ chúng ta kô pải nói nhiều về Opeth bởi tại topic này đã nói quá đầy đủ và em kô muốn làm mất thời gian của mọi người :p

Katatonia
+ Thành lập năm 1991 tại Stockholm
+ Thể loại: 1992-1994 Black Doom metal
1995-1998 Death Doom metal
1998- Doom metal
+ Đội hình hiện tại: Jonas Renkse [Lord Seth]( vocals, guitars & programming); Anders Nyström [Blackheim]( guitars, keyboards & programming); Fred Norrman [North] ( guitars); Mattias Norrman [Kryptan] ( bass); Daniel Liljekvist ( drums)
+ Album mới nhất: 2006 - The Great Cold Distance( coming out vào: 13-4-2006) và một single " My Twin" coming out: 13-1-2006

katatonia.jpg


Có thể nói chưa có lúc nào ranh giới giữa các dòng nhánh, thể loại của Metal lại mờ nhạt và khó xác định như hiện nay bởi lẽ rất ít các ban nhạc chịu nó buộc mình trong một thể loại nhất định. Họ luôn đi tìm kiếm chất liệu để làm mới, làm phong phú hơn cho những đứa con tinh thần của mình. Chính vào thời điểm này người ta bắt gặp một loạt những nhóm metal thật khác lạ: mặc dù bề ngoài vẫn được coi là một nhóm metal nhưng thứ âm nhạc mà họ cống hiến thì lại kô thể định hình được vì nó đã vượt qua tất cả các giới hạn mang tính chất truyền thống, đặc trưng của thể loại bằng việc hiện thực hóa những ý tưởng táo bạo. Katatonia là một ban nhạc như vậy! Họ được người nghe nhận biết dễ dàng bởi thứ âm thanh đặc trưng kô thể lẫn: vừa dữ dội, bạo liệt vừa tinh tế, giàu cảm xúc- một thứ âm nhạc mà ai đã một lần nghe qua cũng kô khỏi bị ám ảnh. Năm 1993, họ ra mắt trước giới hâm mộ nhạc metal bằng album " Dance Of December Souls" thuần chất doom. 10 năm sau, album thứ 6 trong sự nghiệp của Katatonia-"Viva Emptiness" (2003) nhận được rất nhiều lời khen ngợi nhưng âm nhạc của họ đã được gọt giũa và khác đi rất nhiều. Đó là sự kết hợp táo bạo hết sức hài hòa, khác lạ giữa Gothic, folk, alternative trên nền metal ồn ào và phá cách, tạo nên những ca khúc rất cuốn hút, có cấu trúc rất vững chắc. "Viva Emptiness" dường như đã tạo ra một cột mốc mới trong sự nghiệp của Katatonia, cũng như khẳng định và đặt ra những giới hạn mới cho metal hiện đại. Người ta kô tránh khỏi suy nghĩ rằng Katatonia vẫn còn rất nhiều những bất ngờ đầy bí ẩn. Nhưng đây kô phải là chuyện đạt được trong một sớm một chiều, ban nhạc đã kô ngừng làm mới, lột xác và thử nghiệm rất nhiều chất liệu mới qua từng album. Từ " Brave Murder Day"( 1996) cho thấy sự khai thác hiệu quả chất liệu Gothic cho đến "Discourage One" (1998) sử dụng hoàn toàn giọng ca sạch trên nền hòa âm guitar độc đáo; từ " Tonight's Decision"( 1999) với sự hòa hợp giữa ca từ, giai điệu, âm nhạc, kết cấu đã lên đến mức hoàn hảo cho đến " Last Fair Deal Gone Down" (2001) sắc nét, góc cạnh, bi tráng; "Brave Yesterdays"(2004) lọt vào top 20 album của năm 2004....Chắc chắn Katatonia sẽ còn nhiều điều bất ngờ dành cho bạn! Và nếu như bạn thật sự có hứng thú thì cũng nên tìm hiểu thêm những dự án riêng của các thành viên ban nhạc này: Bloodbath, Diabolical Masquerade, October Tide. Có thể điều bất ngờ sẽ đến với bạn sớm hơn chăng?


Pain Of Salvation
+ Thành lập năm 1991 tại Eskilstuna
+ Thể loại: Progressive
+ Thành viên hiện tại: Daniel Gildenlow( guitars, vocals); Johan Hallgren( guitars); Kristoffer Gildenlow( bass); Johan Langell( drums); Fredrik Hermansson( keyboards)
+ Album mới nhất: 2004- BE

pain5.jpg


Progessive- thể loại âm nhạc trí tuệ được Queensryche khai sinh vào cuối những năm '80 đã ngày càng trở nên quen thuộc với những tín đồ metal trên khắp thế giới. Ưu thế của thể loại này kô giới hạn sức sáng tạo của người nghệ sĩ mà còn cho phéo họ có thể qua âm nhạc chuyển tải đến người nghe 1 khối lượng lớn ý tưởng và hình ảnh. Tuy nhiên điểm khiếm khuyết cơ bản mà các nhóm Pro, cho dù là bậc " đại thụ" hay "lính mới" thường mắc phải là: do quá mải mê trong việc phô diễn kĩ thuật, họ đã khiến các tác phẩm của mình trở nên khó hiểu, thậm chí là khô khan. Điều đó làm nảy sinh thách thức mới bới các ban Pro: phải vừa bộc lộ, sử dụng được hết khả năng của mình ừa kô biến âm nhạc trở thành một thứ " sách giáo khoa nhạc lí kì quái". Nhưng với Pain of Salvation thì điều đó diễn ra tự nhiên như nó phải thế. Pain tuy mới ra mắt đông đảo người hâm mộ dòng Progressive vào năm 1997 nhưng họ đã tỏ ra kô hề thua kém gì các bậc đàn anh như Dream Theater, Shadow Gallery với những album có kết cấu phức tạp, chặt chẽ và nhất quán cùng lối chơi đầy kĩ thuật nhưng cũng hết sức ngẫu hứng. Và họ chưa bao h biến âm nhạc của mình thành nơi để các thành viên phô diễn tài năng 1 cách đơn thuần. Những album của Pain luôn tràn ngập cảm xúc mãnh liệt, đặc biệt trong lối chơi guitar thông minh hiệu quả và giọng vocal đa dạng luôn làm thắt tim người nghe của trưởng nhóm Daniel Gildenlow. Những vấn đề mà ban nhạc đề cập đến trong âm nhạc của họ cũng luôn làm cho ngườ nghe phải suy ngẫm. Nếu như " Entropia"(1997) là một album tinh xảo và bí ẩn, bao phủ đầy rẫy những ảo ảnh dữ dội chồng chéo rồi bời về một cuộc chiến không có điểm dừng tại một vùng đất hư vô, thì " One Hour By The Concrete Lake" (1999) lại là một bức thông điệp nhằm thức tỉnh lương tri của toàn nhân loại trước những vấn đề nóng bỏng đang từng ngày từng giờ đe dọa đến sự sống trên hành tinh Trái Đất như ô nhiễm môi trường mà đặc biệt là bánh xe chết chóc của chiến tranh. Cho đến " The Perfect Element" (2000) và "Remedy Lane" (2002), ban nhạc lại tập trung vào khai thác những vấn đề mang tính cá nhân- những kí ức đen tối cũng như huy hoàng, những nỗi đau riêng tư thầm kín, cuộc vật lộn dữ dội kô ngừng nghỉ với bản thân đề thoát khỏi những ám ảnh dai dẳng...Và ở bất cứ khía cạnh nào, âm nhạc của Paim cũng khai thác triệt để , sâu sắc. Pain chính là hiện thân của một thế hệ mới những nhóm metal cấp tiến đang trên đường san bằng rào cản giữa tham vọng của người nghệ sĩ và sự đồng cảm của người nghe.



Arch Enemy
+ Thành lập năm 1996 tại Halmstad
+ Thể loại: Melodic Death( Gothenburg metal)/ Thrash Metal
+ Đội hình hiện tại: Angela Gossow( vocals); Michael Amott +Fredrik Akesson( guitars); Sharlee D'Angelo( bass); Daniel Erlandson( drums)
+ Album mới nhất: 2005 - Doomsday Machine

arch-e1.jpg

Nếu như bạn cho rằng vào thời buổi này những ban nhạc lớn dưới sự dẫn dắt của những anh hùng guitar đã kô còn tồn tại thì Arch Enemy chính alf câu trả lời hùng hồn nhất bác bỏ quan điểm của bạn!Vốn là đứa con tinh thần của hai anh em nhà Amott: Michael Amott-tay guitar gạo cội của Thụy Điển đã từng chơi cho tượng đài metal Anh Carcass và Christopher Amott- một trong những thần đồng guitar mới của thời thì hậu " Yngwie Malmsteen"( đã rời band vào năm 2005 ), Arch Enemy đã chứng tỏ được những âm thanh guitar khoa trương và tinh xảo vẫn còn chỗ đứng rất lớn trong lòng những tín đồ của nhạc rock. Có thể nói đây là phương tiện để Michael tiếp tục thử nghiệm những chất liệu âm nhạc mới đồng thời cũng là đất dụng võ cho cậu em trai Christopher hoàn thiện phong cách của mình. Năm 1996, với sự hợp tác của hãng sản xuất nổi tiếng Fredrik Nordtrom, Arch đã thu âm và phát hành album đầu tay "Black Earth"(1996)- một album thrash/death cứng cáp được xây dựng trên nền tảng là bè đôi guitar ồn ào, thô ráp nhưng giàu giai điệu và rất kĩ thuật của anh em nhà Amott. Phong cách này tiếp tục được khẳng định trong hai album tiếp theo " Stigmata"( 1998) và "Burning Bridges "( 1999), trong đó màn trình diễn ở đẳng cấp cao của anh em nhà Amott đã làm cho đông đảo người hâm mộ cũng như giới phê bình phải ngạc nhiên. Arch Enemy trở thầnh cái tên quen thuộc với fan nhạc metal trên khắp thế giới. Năm 2001, Liiva rời nhóm( đã từng là vocals và bass trong AE) và đến thay thế anh là Angela Gossow- một nữ vocal người Đức gần như vô danh. Sự tham gia của Angela đã mang lại nguồn động lực mới quan trọng cho ban nhạc, và " Wage of Sin" (2001)- album đầu tiên mà cô tham gia đã ngay lập tức nhận được sự chào đón nồng nhiệt. AE bắt đầu cuộc chinh phạt thế giới của mình bằng những tour diễn liên tục xuất hiện ở hầu hết các sân khấu lớn. "Anthems Of Rebellion" (2003) với những âm thanh hùng vĩ được gọt giũa kĩ càng khẳng định vị thế của AE. Nhưng Christopher đã dứt áo rời khỏi AE vào năm 2005 để đầu tư vào Armageddon, bộ đôi anh em nhà Amott đã kô còn. Hiện tại Michael là người lèo lái con tàu Arch Enemy. Điều gì sẽ chờ đợi họ phía trước? Còn riêng tôi chỉ muốn nói với mọi người rằng hãy tin vào Arch Enemy;)



Soilwork
+ Thành lập năm 1996 tại Helsingborg
+ Thể loại: Gothenburg Metal
+ ĐỘi hình hiện tại: Bjorn "Speed" Strid( vocals); Ola Frenning( guitars); Ola Flink( bass); Dirk Verbeuren( drums); Sven Karlsson( keyboards)
+ Album mới nhất: 2005 - Stabbing The Drama

soilwork.jpg

Vào thời điểm mà sân khấu Melodic Death đang "bão hòa" như hiện nay thì việc tạo được sắc thái riêng đối với một ban nhạc chơi thể loại này là hết sức khó khăn. Chỉ có rất ít các ban nhạc đã làm được điều này, trong đó cái tên đầu tiên được nhắc đến là Soilwork. Khởi đầu với Soilwork lấy tên là Inferior Breed, họ đã từng chơi một thứ âm nhạc cục cằn và tàn khốc do chịu ảnh hưởng từ Machine Head và Pantera. Nhưng rồi sau đó họ nhận ra thế mạnh của mình trong việc tạo nên những âm điệu hay lạ và khoác lên chúng là lớp vỏ âm thanh đầy năng lượng. Năm 1996, ban nhạc chính thức lấy tên là Soilwork và nhờ sự giúp đỡ của Michael Amott( Arch Enemy), những cuốn băng demo của họ đã đến được với một số hãng thu âm để rồi trở thành chất liệu cho 2 album đầu tay bao gồm " Steelbath"(1998) và "The Chainheart Machine"(2000). Kể từ đó đến nơi, với sức sáng tạo dồi dào của mình, Soilwork đã liên tục cho ra những album mới với mật độ 1album/năm! Nhưng nếu chỉ có như vậy thì chưa có gì đáng nói, vì điểm nổi bật của ban nhạc này là phong cách âm nhạc của họ liên tục tiến triển qua mỗi đứa con tinh thần.Thực sự 1số những người hâm mộ lâu năm, với họ, những album liên tiếp sau " Natural Born Chaos" đã chứng tỏ 1 điều "Soilwork now is just a shadow of the past" bởi sự thay đổi trong âm nhạc của họ theo chiều hướng nu-metal hóa( đặc biệt là ở "Stabbing The Drama"(2005) đã gây ra nhiều phản ứng trái ngược từ người nghe). Nhưng cảm nhận là ở mỗi người. Quả thật, kô chỉ riêng với bản thân tôi "Natural Born Chaos" là album tuyệt vời nhất của Soilwork.Hãy thử tưởng tượng bạn đang đi dạo trên một miền đất khô cằn, thưa thớt dấu hiệu của sự sống. Bạn đã thấy trước mắt mình một cuộc hành trình dài lê thê, mệt mỏi và buồn thảm. Bỗng nhiên mặt đất ở dưới chân bạn rung chuyển, nứt toác ra thành một lỗ hổng lớn, và rồi từ đó không phải là nham thạch mà là một đàn bướm có đến hàng triệu con đủ màu sắc bay vọt, túa ra khắp nơi tạo thành một đám vật thể khổng lồ. Tất cả những gì mà bạn có thể làm là đứng sững lại và tận hưởng sự kì diệu mà tạo hóa vừa ban cho với tất cả sự ngạc nhiên thích thú..Một câu chuyện phi lí ư? Có thể bạn sẽ cho là như vậy, nhưng nó cũng giống như cảm giác của rất nhiều người khi lần đầu tiên nghe " Natural Born Chaos"- album thứ 4 trong sự nghiệp của Soilwork. Dồn dập, tới tấp, ào ạt nhưng cũng đầy màu sắc và bất ngờ khiến cho người ta phải ngạc nhiên- đó là những gì có thể dùng để miêu tả album này một cách ngắn gọn nhất! Người nghe như bị cuốn phăng đi ngay từ ca khúc đầu tiên" Follow The Hollow". Mở màn với những âm thanh điện tử kì quái( hơi giống những đoạn sample trong các ca khúc của Fear Factory) như tiếng của thiết bị kích hoạt hẹn giờ trên một quả bom, và chỉ vài giây sau, " quả bom" ấy đã nổ tung. Tất cat như bị vùi lấp trong những âm thanh điên đảo nhưng vô cùng nhịp nhàng của một trong những ca khúc mãnh liệt nhất mà bạn từng được nghe trong nhiều năm trở lại đây. Kể từ đó, những ca khúc cứ nối tiếp nhau xuất hiện, ồ ạt như những ngọn sóng lớn đang xô vào bờ: bạn chưa kịp hoàn hồn trước đợt này thì đợt khác đã ập đến với mức độ không kém. Thật khó để tìm ra một ca khúc có chất lượng trung bình trong album này. Từ những bài có nhịp độ dồn dập và quyết liệt như " The Flameout", " Mecury Shadow" hay " No More Angels" cho đến những ca khúc có phần hòa nhã và kiềm chế hơn như " As We Speak" hay " Song Of The Damned", " The Bringer"- tất cả dường như đã gắn kết với nhau trở thành một khối thống nhất, nó cũng giống như một cỗ máy đang vận hàng trơn tru, bạn kô thể bỏ đi một mắt xích nào trong đó. Về mức độ dồn dập thì có lẽ album này kô sánh được với những album trước của Soilwork, đặc biệt là " A Predator's Portrait". Soilwork đã loại bỏ gần như hoàn toàn chất liệu Melodic Death truyền thống- cái mà họ đã khai thác và trình diễn rất tốt trong những album đầu tiên như " The Chaiheart Machine". Nhưng bù lại, "Natural Born Chaos" đã thuyết phục người nghe bằng sự kết hợp nhịp nhàng, hoàn hảo và hợp lí đến từng góc cạnh giữa kết cấu, giai điệu của các ca khúc với âm hưởng chung của toàn bộ đĩa nhạc này. Trên nền tảng là những đoạn riff dày dặn, sắc nét và đầy giai điệu, tiếng key trang nhã, mềm mại cũng những dải trống sôi nổi và phấn khích, hai tay guitar Peter Wichers và Ola Frenning lần lượt thi triển những đoạn lead tuôn chảy liền mạch với phong cách trình diễn hết sức kĩ thuật và một sự phối hợp ăn ý. Và thật là một sai lầm lớn khi không nhắc đến " tay trọc" Bjorn-anh chàng có vẻ ngoài gợi cho người ta nhớ đến tay vocalist Phil Anselmo này sở hữu một giọng ca tuyệt vời với tất cả các yếu tố cần thiết cho một vocalist của dòng metal đương đại: những tiếng gào thét kích động ghê gớm, những tiếng gầm gừ đầy uy lực dường như phát ra từ một cái thanh quản bằng thép, những nét ngân nga vừa mềm mại vừa khỏe khoắn của một giọng nam trung điển hình. Hãy nghe " As We Speak", " The Bringer" hay màn song ca ấn tượng với Devin Townsend trong " Black Star Deceiver", bạn sẽ thấy được khả năng biến hóa tài tình của Bjorn. Một nhân tố tạo nên thành công của "NBC" mà ở đây ta kô thể kô nhắc tới là tay nghề sản xuât của Devin Townsend- nghệ sĩ nhạc metal nổi tiếng của Canada, người hát chính trong album năm 1992 của Steve Vai" Sex & Religion", thủ lĩnh của Strapping Young Lad và đồng thời cũng rất thành công dưới cương vị 1 soloist với Devin Townsend Band của riêng mình. Chính bản năng thiên bẩm- dễ dàng kết hợp những giai điệu đẹp nhất với những âm thanh có cường độ lớn trong một album- đã giúp cho "NBC" trở thành một album nhạc metal hiện đại mẫu mực: những âm thanh có cường độ lớn không vùi lấp đi những giai điệu nòng cốt, mà trái lại, giúp cho chúng tỏa sáng và nổi bật hơn. Key cũng được dành cho 1 khoảng hợp lí: làm " mềm" bớt hai bè guitar, tạo ra phần âm thanh nền mêng mang, kì bí, hỗ trợ rất hiệu quả. Chính vì vậy, nhiều người đã thân mật gọi album này là " Natural born classic". Nếu như bạn là người yêu thích nhạc metal, sẽ kô có lí do gì để bỏ qua nó. Nhưng đừng nên nghe album này trong lúc đang làm một việc gì đó yêu cầu phải tập trung cao như lái xe hoặc viết review cho nó, bạn sẽ nhanh chóng nhận ra đây là một điều bất khả thi!-Hải Radiohead. Sở dĩ Soilwork có được liên tiếp nhiều bước đột phá quan trọng như vậy bởi họ có trong tay nhiều ưu thế: Bjorn- một trong những vocalist uy lực nhất trong làng metal hiện nay; và nếu như Arch Enemy đã từng có bộ đôi guitar anh em nhà Amott lừng danh thì Soilwork cũng có cặp bài trùng cậu-cháu Peter và Ola tỏ ra kô hề kém cạnh; và hơn cả là sự say mê, nỗ lực hết mình- một yếu tố kô bao h thiếu của một ban nhạc, 1 album. Các band thường có một khoảng thời gian nghỉ ngơi dài sau khi cho ra đời một album lớn nhưng đối với Soilwork, đó là điều xa xỉ. Chính vì vậy mà năm nào người ta cũng thấy tên họ trong danh sách những ban nhạc đồng thời có cả album mới và tour diễn mới!



Nằm trong một phần lãnh thổ rộng lớn gần kề với biển Bắc và tiếp giáp phần còn lại với châu Âu qua biển Baltic, các quốc gia Bắc Âu từ lâu đã được biết đến như là những đất nước của sự phồn thịnh và giàu có. Dân số ít, kinh tế rất phát triển, xã hội ổn định với mức sống vào hàng đứng đầu thế giới, cơ sở hạ tầng hoàn hảo...tất cả những yếu tố trên đã biến các quốc gia Bắc Âu thành môi trường lí tưởng cho mọi loại hình nghệ thuật hiện đại. Cũng kô thể kô nhắc đến vai trò của kho tàng văn hóa truyền thống phong phú, đa dạng của các dân tộc Bắc Âu, đặc biệt là của người Viking với vô số những thần thoại, sử thi và các dạng văn hóa phi vật thể khác ( âm nhạc, kiến trúc, thi ca), cũng với phong cảnh thiên nhiên hùng vĩ tráng lệ- là nguồn cảm hứng, chất liệu dồi dào và vô tận cho các nghệ sĩ khai thác...Trong số các quốc gia này thì Thụy Điển từ lâu đã được coi là một trung tâm âm nhạc lớn của châu Âu với những tên tuổi như Abba, Roxette, Ace of Base, The Cardigans...tất cả đều vươn tới tầm vóc của những ngôi sao quốc tế. Đây còn là quốc gia có hệ thống các studio có chất lượng tốt nhất thế giới, kèm theo một đội ngũ những nhà sản xuất, sáng tác, chuyên viên kĩ thuật lành nghề...Chính vì thế khi Thụy Điển bất ngờ nổi bật với vai trò một trung tâm nhạc metal mới của thế giới cũng chẳng làm nhiều người ngạc nhiên. Dường như nó đã trở thành một phần của cái gọi là "hệ quả tất yếu". Chẳng những là quê hương của một đội ngũ đông đảo gồm hàng trăm ban nhạc xuất sắc, sân khấu metal Thụy Điển còn được biết đến với những nhà sản xuất lão luyện, những kẻ " tham công tiếc việc" như Peter Tagrent, Dan Swano, Frederik Nostrom...bất cứ album nào qua bàn tay nhào nặn của họ cũng sẽ được đóng dấu chứng chỉ vàng. Cũng với sự phát triển mạnh mẽ và đa dạng của sân khấu nhạc metal Na Uy, Phần Lan, Đan Mạch- những rocker Bắc Âu dường như đã chứng minh rằng thể loại nhạc này sinh ra là để cho họ chơi!
Trong thập kỉ '80 của thế kỉ XX, người ta biết đến nhạc metal Thụy Điển chủ yếu qua hai gương mặt: nhóm pop-metal Europe và anh hùng guitar Yngwie J.Malmsteen, nhưng họ lại kô được coi là động lực chính và có ảnh hưởng lớn đến sự hình thành của sân khấu nhạc metal Thụy Điển sau này. Vinh dự đó thuộc về Bathory- nhóm thrash/viking thuần chất đã được dẫn dắt bởi vocals kiêm lead Quorthon. Thành lập vào năm 1983 tại Stockholm, Bathory chịu ảnh hưởng rất lớn từ 2 nhóm nhạc metal tiên phong của trào lưu underground: Venom và Celtic Frost. Kết hợp những chất liệu metal đen tối và dữ dội với những chất liệu sử thi Viking hào hùng bi tráng, Bathory đã tạo ra một thứ âm nhạc đậm nét chết chóc, u ám nhưng cũng kô kém phần mạnh mẽ. Xuất hiện lần đầu trong tuyển tập " Scandinavian Metal Attack"(1984), Bathory đã được coi là sự trả lời của người Thụy Điển với những nhóm metal Anh như Iron Maiden hay Motorhead. Trong suốt sự nghiệp gần 20 năm của mình, Bathory đã phát hành tất cả 12 album chính thức và dường như họ vẫn là một bí ẩn với giới truyền thông. Trưởng nhóm đồng thời cũng là động lực đứng sau sức mạnh của Bathory là Quorthon- thậm chí cho đến khi qua đời ở độ tuổi 39( 7/6/2004)- vẫn kô cho người ta biết tên thật của mình. Có thể nói Bathory là ban nhạc tiên phong, góp công trong việc khai sinh ra trào lưu Scandinavian Metal. Họ đã chứng tỏ rằng các ban nhạc metal Bắc Âu cũng có thể so tài với những " đại gia" Anh hay Mĩ bằng âm nhạc do chính mình tạo ra và hoàn toàn có thể đứng ngang hàng mà kô chút e ngại.
Cuối thập kỉ'80 đầu '90, hàng loạt những nhóm metal đi theo con đường của Bathory đã bước đầu đánh dấu cái tên Thụy Điển trên bản đồ metal thế giới bao gồm: Unleashed, Edge Of Sanity, Entombed, Candlemass, Meshuggah, Dismember, Therion, Hypocrisy...đều ra đời trong khoảng thời gian từ 1986--->1990 và chủ yêu xuất thân từ Stockholm. Dường như đaâ là quãng thời gian đánh dấy sự chuyển mình quan trọng của metal Thụy Điển nói riêng và metal Bắc Âu nói chung. Họ đã phát triển những chất liệu Thrash quen thuộc của thập kỉ '80 để tạo nên thứ âm nhạc của riêng họ: thô ráp, ồn ào, giận dữ và thẳng thừng. Rất nhiều tên tuổi trong số đó hiện nay đã trở nên quen thuộc và được đánh giá cao như Meshuggah, Therion, Emtobed nhưng vào thời gian đó, họ vẫn chưa bứt phá ra khỏi ranh giới lãnh thổ Thụy Điển mà chỉ gói gọn trong trào lưu ngầm. Vào thời điểm đó, Thụy Điển vẫn còn nằm dưới cái bóng của hai trung tâm metal lớn là Mĩ và Anh. Phải cho đến khi một động lực mới có tên New Wave of Swedish Death Metal( NWOSDM- được đặt theo tên gọi của trào lưu nhạc metal xuất xứ từ Anh- New Wave of British Heavy Metal) bất ngờ trỗi dậy thò các ban nhạc Thụy Điển mới giành được sự chú ý thích đáng và bắt đầu bước ra ánh sáng.
Xuất hiện vào đầu những năm '90, NWOSDM ra đời và phát triển gắn liền với thành phố cảng công nghiệp Gothenburg, sự gắn kết chặt chẽ đến mức người ta còn gọi trào lưu này bằng những cái tên như Gotheburg Soul hay Gothenburg Metal mặc dù nhiều ban nhạc chơi thể loại này có xuất thân từ những thành phố khác như Helsingborg hay Halmstad. Quả vậy, những Gothenburg's band chính hiệu như At the Gates, IF, Dark Tranq đã đi tiên phong trong việc phát triển Death metal đi theo một hướng khác bằng việc kết hợp sự dữ dội tàn khốc của nó với những giai điệu guitar vừa nhịp nhàng mạnh mẽ vừa du dương khó quên để tạo nên một thể loại hay được gọi = cái tên Melodic Death metal. Họ kô những có ảnh hưởng lớn đến sân khấu metal Bắc Âu mà sau này còn cho thấy ảnh hưởng đối với metal thế giới. Chỉ trong một vài năm, những tên tuổi khác của trào lưu này như Gardenian, Darkane, Skyfire, Arch Enemy, The Forsaken...đã tiếp bước những gương mặt đàn anh thực hiện được 1 cuộc đột phá lớn từ trào lưu ngầm ra sân khấu lớn. Hiện tại, sau gần một thập kỉ tung hoành, bộ mặt của Gothenburg Metal đã đổi khác rất nhiều. Phần lớn các cựu binh của trào lưu này hoặc kô còn hoạt động, hoặc đã có sự chuyển hướng rõ rệt trong phong cách- chủ yếu đi theo hướng " làm mới" âm nhạc của mình bằng việc bổ sung những chất liệu modern rock nhưng Gothenburg Metal sẽ còn được nhắc đến một cách trân trọng như là một điểm sáng đã giúp thế giới khám phá ra sân khấu metal Thụy Điển. Thành công bất ngờ của GM đã giúp các ban nhạc Sweden tự tin hơn trong việc sáng tạo và giới thiệu âm nhạc của tiêng mình cho dù chọ chơi thể loại nào đi chăng nữa.
Thập kỉ '90 đánh dấu sự phát triển vô cùng mạnh mẽ của các ban nhạc metal Thụy Điển. Được sự hỗ trợ tích cực của các hãng thu âm lớn ( Nuclear Blast, Century Media, Music for Nations...), những nhóm như In Flames, Soilwork, Arch Enemy, Opeth..đã trở thành thần tượng mới của đông đảo giới hâm mộ nhạc metal trên toàn thế giới với hàng chục triệu ấn bản được phát hành và những tour diễn quy mô thu hút khán giả đến chật cứng những sân vận động lớn. Không chỉ dẫn đầu về dòng Melodic Death, các ban nhạc Thụy Điển còn tỏ rõ thế mạnh của mình trong rất nhiều dòng khác như Progessive( Pain Of Salvation, Armageddon, Evergrey), Black( Marduk, Naglfar, Dark Funeral, Dissection), Doom/Gothic( Katonia, Tiamat, Lake of Tears), Power( Hammerfall, Lost Horizon, Tad Morose) và một thể loại dường như dành riêng cho đất nước này- Viking Metal với những tên tuổi như Amon Amarth, Thyrfing. Đa dạng, mạnh mẽ và sáng tạo- đó là những gì mà người ta có thể nói về sân khấu nhạc metal Thụy Điển.

 
Chỉnh sửa lần cuối:
Chừng nào mới cont. thế em..1 tràng pháo tay hoành tráng nhé. Meshuggah thú thật chị chưa ấn tượng lắm với tụi này chắc cũng cần thời gian mới ngấm được...Chờ đợi em bài viết kế tiếp (à nếu có thêm chút hình ảnh về band thì có lẽ thêm phần hấp dẫn)

p/s: xin lỗi em vì chen ngang như vậy.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
hì tiếp thu í kiến của chị Thư luôn ^^ search thêm pic cho nó hoành tráng sinh động:D
em sẽ cố gắng hoàn thành sớm, tối thiểu là 1 lần onl là một band :D vừa tò mò vừa kô mất quá nhiều thời gian để tập trung onl:)
 
Em ơi, Album mới nhất của Dark Tranq là Character mà, cái Damage Done ra từ lâu lắm rồi... em sửa lại tí đi
 
Mấy cái câu đoán đoán này ghét quá đi.
Tôi chẳng thích đứa nào cứ suốt ngày đoán là copy từ chỗ này chỗ kia.
Dù gì thì cũng là công người ta đưa lên.
Có giỏi thì cậu đưa lên đi, đừng câu bài kiểu này.
Câu cái gì nó cũng phải có ý nghĩa một chút chứ?
Nói luôn với em Chi, em hơi nhầm một chút, album đầu tiên của Therion bắt đầu mở màn cho âm nhạc Symphonic Gothic không phải là Vovin (1998) mà là Theli (1996), nếu em đã nghe Theli, thì âm nhạc nó gần tương tự như Vovin.
Vovin có The Rise of Soddom and Gommorah rất hay, còn Theli có Cults of the Shadow. Có thể nói đến những album xuất sắc của Therion:
- Theli (1996)
- Vovin (1998)
- Deggial (2000)
- Secret of the Runes (2001)
- Lemuria và Sirius B (2004).
Cú đúp năm 2004 thực sự là một điều ấn tượng, tuy nhiên, âm nhạc hoành tráng mà không sâu bằng các album trước. Therion, anh kết nhất là Secret of the Runes.
 
@ chị Thư + anh Long: thx 2 anh chị rất nhiều :)
@ Xẩu: sori tớ kô copy. Check lại đi nhé, bài trên rockvision thông tin sai lệch nhiều lắm:)
ôi zời ạ:| vừa viết xong bài dài ngoằng về IF thì HAO nó lại đơ kô foward được :|
điên mất:|
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Ui tiếc nhỉ, bài về IF chắc phải dài lắm :D hồi hộp quá
 
Chỉnh sửa lần cuối:
sếp nhà :D đã bảo là chưa đến lượt opeth nhà sếp mà:)):p
 
2003100510105812265_1.jpg
Nhắc tới Dark Tranquillity,anbum tôi nghe lần đầu tiên của họ là Projector nhưng quả thật không khỏi ngạc nhiên ngay từ những âm thanh ban đầu của FreeCard một sự khởi đầu tĩnh lặng và nhẹ nhàng bởi những âm thanh của keyboard,cũng không khỏi ngạc nhiên bởi sự giân giữ của tiếng acoord,theo tôi thì nhạc của dark không bí mà đó là sự giải tỏa....sự trào dâng cảm xúc một đặc trưng của melodic ..tôi thích cái cách chơi của họ có những đoạn ngắt khá thú vị cái này Sentenced chơi cũng khá nhiều! lead chơi không nổi lên một cách rõ ràng nhưng nó tô điểm cho toàn giai điệu của FreeCard trên một nền accord theo tôi là khà dày cùng với tiếng Bass,nếu để ý khi bắt đầu vào những đoạn mới tiếng bass tô điểm khá hay cho âm trầm ở đây và đó cũng chính là điều mà tôi thấy thích khi nghe!Một giai điệu đẹp với sự kết hợp nhanh và gấp tạo cho người nghe một sức cuốn hút kì lạ một sự kết hợp tuyệt vời khi đem những âm thanh của cổ điển vào metal,tạo nên một melodic mạnh mẽ nhưng không quá trâu bò như những prutal,nếu ai bắt đầu nghe melodic sẽ thấy sợ nhưng càng nghe lại càng thấy hay,vì nó thể hiện được khá đầy đủ cảm xúc và cũng không là quá khó hiểu.Children là band mà tôi thích nhất khi nghe sự kết hợp tuyệt vời của cổ điển vào metal hãy thử thưởng thức với Balck Window hay Children of Bodom
_b2004090317175845298.jpg
!!!!Quay lại với Projector tôi đang nghe lại âm thanh của Undo Control sự kết hợp tuyệt vời với một giọng nữ,có thể nói Projector như một câu chuyện vậy khá liền mạch một lời tâm sự vậy,có lẽ bạn cũng sẽ có lần khóc nếu nghe Auctioned như tôi vậy!!Với Projector tuy một sồ bài ở giũa không nổi trội lắm như các bài ở phần đầu và phần cuối nhưng quả thật nếu nói Projector là một kiệt tác cũng không sai!Hi vọng các bạn cũng sẽ đồng ý với tôi về điều đó.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Katatonia, một band được khá nhiều người bình chọn là the master of Doom Metal. Có lẽ điều này đúng nhất khi nhóm còn chơi Death Doom Metal. Nói chung, đây là một band ấn tượng, tuy vậy, âm nhạc ngày càng hướng Gothic, nhất là qua các album Tonight's Decision và Viva Emptiness.
 
Back
Bên trên