thơ chán đời

Hoàng Việt
(hoangviet)

Thành viên danh dự
chả nhở chép ở đâu nữa
----
Tiếng nhạc cất lên chát chúa
Đập vỡ khung cửa sổ mơ màng
Giọng hát căng ra nhu' sợi dây cao su
Căng
Căng ra
Tửơng chừng sắp đứt dây thanh quản
Tiếng Bass
gõ uỳnh uỳnh
Những cái đầu xoã xựơi gật gù
Khói thuốc mịt mù
Đốt hai buồng phổi
Nhả khói
Nói nhu' mê sảng
Nhập hồn
Khúc nhạc điên cuồng
Kêu gọi trời xanh đừng sụp đổ
Thật là ngây ngô và nhu' một kẻ ngố
Có thể thế
Bao giờ ...
Mộng du...ôm điếu cầy kéo một hơi rõ to
Kéo tụt lõ cho bõ thèm
Khát nhớ
Khát một vòng tay dù là nhầy nhụa
Đêm hoang
Khát bình minh lúc mặt trời lụi tàn
Khát em
Khi trời chiều đổ máu
Ngâm nga vài câu thần chú quái đản
Giác ngộ
Khật khữơng bên đời
Nhu' ông cố nội
Hát những bài ca muôn thủa gọi là buồn...!!!!
AnhTu@
 
Back
Bên trên