Thơ Bùi Chí Vinh

Hà Chi
(Libra)

Điều hành viên
Con Mèo

Quả tình em như một con mèo nguy hiểm
Vừa đanh đá lại vừa dễ thương
Vừa thông minh lại vừa láu cá
Tiếng "meo meo" hết sức bất thường.

Một con mèo biết thèm tiếng rung chuông
Mà anh: gã bán cà rem dạo
Như ly da ua thiếu đá đường
Em vọc mõm khuấy đời anh nhão.

Quả tình đôi khi em dễ bảo
Cũng rụt rè e ấp rất tiểu thư
Cũng nhí nhảnh và giả vờ lãng mạn
Ấy là khi anh nheo mắt có ý đồ.

Anh vốn như con gấu xô bồ
Đi lầm lũi suốt mùa đông cô độc
Đem trái tim quá đỗi giang hồ
Chở vần điệu thơ ca khó nhọc.

Em vốn như một con mèo lấc xấc
Khoái trò chơi bịt mắt bắt dê
Bao nhiêu gã đàn ông trúng gió
Bị chấn thương mang bệnh não nề.

Nhưng với anh nào có hề gì
Trong tử vi anh cầm tinh con gấu
Cho dù em có kêu "meo meo"
Anh cứ tỉnh bơ và kiêu ngạo .

Nếu em là mật ong anh nhậu
Còn em là bông vụ anh quay :)D)
Đừng nên làm con mèo thế nữa
Anh đuổi theo hoài hụt hết hơi.


Lấy từ www.dactrung.com
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Anh nhớ em

Cô gái ơi, anh nhớ em !!!
Như con nít nhớ cà rem vậy mà
Như con dế trống đi xa
Một hôm chợt nhớ quê nhà, gáy chơi

Con dế nó gáy một hơi
Còn anh gáy hết một thời con trai
Tiếng gáy bò lên lỗ tai
Làm em nhột suốt một ngày một đêm

Cô gái ơi, anh nhớ em !!!
Như má lúm nhớ đồng tiền đúng chưa ?
Như cà chớn nhớ cà chua
Như da em nhớ "da-ua" ngọt ngào

Cái nhớ nhảy qua hàng rào
Không thèm đăng ký cứ nhào vô anh
Xô ra thì thấy không đành
Nên anh ôm lấy, ngồi canh giữ hoài

Con kiến còn nhớ củ khoai
Huống chi tóc ngắn tóc dài nhớ nhau
Nhớ nhau không biết để đâu
Nếu để trên đầu thì tóc che đi

Để trong túi áo cũng kỳ
Lỡ đi đường rớt, lấy gì chứng minh
Chi bằng giả bộ làm thinh
Hét lên " nhớ quá " một mình nghe chơi !!!
:D
 
Vãn tuồng huynh muội

Hồi cao hứng gọi em Tiểu Muội
tưởng mình anh sáng chế độc quyền
Dè đâu thiên hạ coi phim chưởng
quên võ công mà chỉ nhớ em
Từ đó trần gian đầy tiểu muội
mỗi ngày mắt biếc một nhiều thêm
Cái cô môi đỏ năm mười bảy
Giờ hết co ro một góc thềm

Hồi tưởng tượng là sư huynh cứ
tưởng mình anh hất mặt nhìn trời
Dè đâu bá tánh mê hát bội
cũng sắm tuồng làm đại ca chơi
Từ đó trần gian đầy anh cả
mỗi ngày múa kiếm ngắm me rơi
Cái ông lãng tử mùa xuân ấy
Giờ hết Sư huynh hết muội rồi

Hôm nay ai ghé thăm thi sĩ
thấy trên bàn hai chữ : Trời ơi !
 
hôm gi` em vừa đọc được bài thơ Con ngựa của Bùi chí Vinh, thấy hay ghê cơ.
Mà có phải, Bùi Chí Vinh là người viết Tóc tiên không ạ??
CÓ phải Bùi chí Vinh là người đẹp trai, da xạm, ngầu ngầu không ạ???
 
HC đã viết:
Quả tình em như một con mèo nguy hiểm
Vừa đanh đá lại vừa dễ thương
Vừa thông minh lại vừa láu cá
Tiếng "meo meo" hết sức bất thường.


Giọt Mực Mùa Hè
Bùi Chí Vinh

Chắc chắn hồn anh toàn mực tím
Bé không tin chấm thử vài lần
Một là được thầy cho mười điểm
Hai là tim bé bị ... bâng khuâng

Anh làm thơ toàn viết bút bi
Làm quen... chưa biết viết bằng gì
Sực nhớ ngày xưa còn lọ mực
Sân trường tím đẫm một cây si

Bài hát nào "sợi nhớ sợi thương"
còn thơ anh "giọt thương giọt nhớ"
Một hôm anh biến thành quyển vở
Tình nguyện yêu giọt mực tím đang buồn
 
Bùi Chí Vinh

Tâm Sự Của Adam Lúc Phát Hiện Eva
Bùi Chí Vinh

Em xuất hiện như mặt trời
Xua đi những cơn u ám
Anh đang buồn hiu một hoàng hôn xám
Bỗng đổi màu thành xanh

Từ đó một ngày có 3 buổi bình minh
Nắng buổi nào cũng thơm tho mùi mật
Từ đó không còn giới hạn của ngày và đêm
Em đã xoay chiều trái đất

Thì anh chính là một hành tinh buồn bã nhất
Lần đầu tiên biết giá trị nụ cười
Em đi rón rén như nhan sắc
Dạy cho anh nói tiếng loài người
 
Bàn Tay


Khi tay em trong tay anh
Kẻ nào dị nghị sẽ thành người dưng
Mắc mớ gì phải quan tâm
Miễn sao ta nắm không lầm tay ai
Tay mà đút túi rất gầy
Có đôi chắc chắn bàn tay hồng hào
Tội gì không áp vào nhau
Đợi cho sợi tóc bạc đầu thì buông...


Bùi Chí Vinh
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Chiều Có Lan


Chỉ cần ngón tay đưa lên môi
Ngàn năm nhan sắc ở em rồi
Ngàn năm trời đất thành thơ nhạc
Cây cỏ chào nhau để lứa đôi

Chỉ cần chiếc muỗng em trong ly
Là tim anh chết rất nhu mì
Là chàng thi sĩ bay đâu mất
Một chút tình anh lẻn trốn đi

Chỉ cần em cứ ngồi như thế
Yên lặng nhìn anh suốt buổi chiều
Là anh trôi sạch bao dâu bể
Mở hết lòng ra đợi tiếng yêu !! .....


Bùi Chí Vinh
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Cao Và Thấp



Bao nhiêu lần em kiễng chân lên
Cũng không thể cắn vành tai anh được
Anh có bổn phận phải cao gần hai thước
Để xoa đầu em một cách dễ dàng
Anh có nhiệm vụ lớn bằng người ngoại quốc
Để cùng em dạo phố thật hiên ngang

Nếu anh cao một thước tám mươi lăm
Chỗ cư trú thường là sân bóng rổ
Cao một thước tám mươi tư cũng khổ
Không tắm pít-xin anh cũng đánh bóng chuyền
Cao một thước tám mươi ba càng buốt tim em
Vì môn thể thao mới sẽ là nghề bóng đá
Em sẽ tốn tiền mua dầu nóng để bôi vào mắt cá
Cầu thủ như anh hay bị "đốn" bất ngờ

Nhưng dưới một thước năm mươi thì em sẽ buồn xo
Thấy anh bò lết cả ngày vì tập tạ
Anh sẽ đô như Hercule nhưng thê thảm quá
Dạo phố ngoài đường chỉ đứng đến vai em

Vì vậy hôm nay em kiễng chân lên
Anh mới thí dụ để mình không mặc cảm
Cái chiều dài hay bị thua chiều ngắn
Lúc cúi hôn em phải biết lấy thăng bằng
Cao cho dữ cũng đành thua lùn xủn
Lúc hai cái đầu chụm lại rất tình nhân

Chẳng phải vậy sao ? Kiễng chân thì dễ ..... sợ
Nên lúc rụt về em thấp đến dễ ..... thương !!!

Bùi Chí Vinh
 
Không đề trước ngã ba sông



Cơn ác mộng tràn dầu chưa kịp đi qua
Vịt chạy ruộng đứt hơi vì lúa lép
Nơi tôm cá ê hề mà tìm không ra con tép
Nhịp thở dòng sông thoi thóp dưới váng dầu

Bảy xã hôm qua chưa tan nỗi sợ đắm tàu
Sáng mở mắt đã cuống cuồng chống lũ
Mưa và lệ hoà tan trong bão dữ
"Nhà Bè nước chảy chia haị.."

Anh đã từng cắm sào Tam Thôn Hiệp đến chai tay
Cụng ly nỗi buồn Lý Nhơn, thăm tri âm Bình Khánh
Ghé An Thơi Đông ngó trộm tóc dài
Xuống Phước Kiểng chia hai dòng ấm lạnh

Anh đã từng hứng mưa cho traí tim sét đánh
Nhưng sét đánh trong mưa chỉ hại có một người
Còn bão lũ lại gieo đầy bất hạnh
Đắm mảnh đấ t nghèo chưa kịp ra khơi

Em hát "Nhà Bè..." chi vậy em ơi
Nước ngập sách vở làm sao thành câu hát
Con còng con nghêu vố đã hiếm hoi
Hạt gạo cổ tích ngậm ngùi như lục bát

Ai không biết "Lá lành đùm lá rách"
Bầy vượn còn đùm bọc nhau chia trái héo Cần Giờ
Anh cũng chia lòng đến Nhà Bè, Duyên Hải
Lạy trời tóc dài thuở ấy vẫn còn thơ ...

Bùi Chí Vinh
 
Bí Mật Mỗi Con Đường


Chắc chắn là rất nhiều dấu chân đi qua
Chồng chất lên nhau làm người ta có tuổi
Anh chưa làm được gã gác - cửa - thời - gian
Gỡ các dấu chân để tìm sương khói

Chắc chắn là dưới những chiếc guốc, những đôi giày không biết nói
Các đôi lứa yêu nhau đã phát biểu ồn ào
Như anh đã dụi đầu vào vai em mệt mỏi
Thả lại trên đường đúng mười ngón xôn xao

Đã có cái hôn quá khứ rất nhiệm mầu
Cho vành môi hết thời kỳ tái mét
Đã thú nhận nhau những cuộc tình đầu
Cho hai gót chụm dần đêm vĩnh biệt

Chắc chắn là sẽ còn hoài dấu vết
Dấu ngón chân em, vết cứa anh mà
Và chắc chắn ở chỗ nào bí mật
Có ai tình cờ nhắc một ai xa.

Bùi Chí Vinh
 
Bình Đẳng Ơi, Chào Mi



Bình đẳng nhau tất cả mọi thứ
Anh đồng ý hai chân, hai tay
Khi giơ lên thì anh té ngửa
Xin em đừng xây xẩm mặt mày

Nghĩa là anh giống cóc, giống xoài
Và ngọt lịm như chè thập cẩm
Còn em thì chuyển hệ đắng cay
Sáng xỉn, chiều say, trưa đờ đẫn

Nghĩa là anh ... vào ra ngơ ngẩn
Mở trang lưu bút, chép thơ tình
Còn em thì vi vu xế nổ
Áo bụi quần dơ, tóc tủa đinh

Nghĩa là dẹp ngày "Valentine"
Anh thèm hoa, còn em vặt lá
Vui vui thì đàm đạo văn minh
Bình đẳng " ba " và bình đẳng " má "

Nghĩa là từ nay anh nội trợ
Còn em ngồi nhậu ở vỉa hè
Lạy trời cho em đừng trúng gió
Bằng không anh mắc nghẹn cơm khê

Bình đẳng nhau tất cả mọi thứ
Nhưng anh cao, em thấp, ý trời ...
Em có muốn chồm lên giận dữ
Anh cúi đầu hôn nhẹ nhàng thôi

- Bùi Chí Vinh-
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Ghẹo Vợ Tương Lai




Mỗi lần say sưa anh lại nhớ em
Làm như thể em là ly bia vậy
Ly bia nhấp môi thì anh uống đại
Em nhấp anh thì biết uống cách nào

Em nhấp anh nghĩa là kép nhấp đào
Hoa nhấp bướm và rơm nhấp lửa
Bướm đụng hoa thì hoa tàn, nhị rữa
Lửa đụng rơm thì rơm bén hết mình

Mà chúng ta thì khác hẳn trái chanh
Vắt nước sớm chỉ còn trơ miếng vỏ
Anh sẽ vắt em như chồng vắt vợ
Trăng mật cả năm đâu chỉ một tuần

Đâu chỉ gối chăn mới hết nghĩa động phòng
Ta động phòng nhau từ trong cái nhớ
Cái "động" dễ thương, cái "phòng " dễ sợ
Dễ sợ, dễ thương nên nhớ nhau hoài

Cái nhớ lũy thừa mỗi lúc anh say
Làm như thể sắp bồng em ra biển
Đặt xuống cát đen chờ con sóng đến
Chứng kiến anh đang tuyên thệ ái tình

Cái nhớ bình phương lúc nhớ thình lình
Nhớ mà giấu thì làm sao chịu được
Anh sẽ hét lên cho lỗ tai em nhột
Còn hét tên ai, đố em biết... hà hà

Bùi Chí Vinh
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Chuyện chiếc xe đạp


Anh chở em đi bằng xe đạp
Thấy phổi hôm nay sạch lạ thường
Dọc đường khói một trăm chiếc "cúp"
Không làm hơi thở bị dơ hơn

Anh chở tình anh trên xe đạp
Mặc ai kia ngó, mặc ai dòm
Dễ gì mang một cô công chúa
Đặt vào xe, rồi khẽ cúi hôn

Anh chở em đi bằng xe đạp
Mồ hôi ra đẫm hết vai gầy
Thương ghê ngọn gió sau lưng đã
Thổi mát đời anh trong cánh tay

Cám ơn em dám ngồi xe đạp
Để cho anh quên mất mình nghèo
Cám ơn em đã không đánh phấn
Nhìn anh bằng con mắt trong veo


Bùi Chí Vinh
 
Back
Bên trên