T2 online

  • Bắt đầu pain
  • Ngày bắt đầu
Tình trạng
Không mở trả lời sau này.
Đi bụi

Thằng bé lên 5 tuổi bị mẹ mắng, giận dỗi bỏ vào phòng riêng. Nó nhặt nhạnh tất cả những thứ quý giá nhất của nó như con chó bông, cây súng gỗ... cho vào cái túi lớn.

Thằng bé đi ra ngoài cửa và đứng ì ở đó. Người mẹ nhìn nó rồi hỏi:

- Thế con định làm gì?

- Con sẽ bỏ nhà ra đi! - Thằng bé vùng vằng.

- Được! Con đi đi! Tạm biệt con! Chúc con may mắn! - Người mẹ nói.

- Thế mẹ không định chở con đi hay sao mà còn ngồi đấy? - Thằng bé bực tức hỏi lại.
 
Yếu nhân

Giáo Hoàng vừa kết thúc chuyến nghỉ mát và đang trên xe limousin tới sân bay. Chưa bao giờ lái một chiếc xe như vậy, ông yêu cầu tài xế lái xe cho mình lái một lúc. Tài xế chuyển ra đằng sau và Giáo Hoàng cầm tay lái.

Khi bắt đầu phóng đến 90 dặm một giờ, Giáo Hoàng bị đội tuần tra liên bang bắt tạt vào lề. Người cảnh sát đi đến cửa sổ xe, nhìn vào trong một lúc, rồi nói:

- Đợi một lúc, tôi cần phải gọi điện.

Cảnh sát gọi điện và yêu cầu được gặp sếp. Anh ta báo cáo:

- Tôi đang xử lý một yếu nhân phạm luật và tôi muốn biết mình phải làm gì.

Sếp hỏi lại:

- Ai thế? Một thượng nghị sĩ chăng?

- Không, còn quan trọng hơn thế nữa.

- Đó là ngài thống đốc phải không?

- Không. Quan trọng hơn.

- Tổng thống?

- Không. Quan trọng hơn.

- Vậy thì tóm lại đó là ai mới được chứ?! - Đầu dây bên kia mất bình tĩnh la lớn.

- Tôi không biết! - Viên cảnh sát nói. - Nhưng Giáo Hoàng làm tài xế cho anh ta.
 
Zzang Tran đã viết:
uhm, nếu bạn Thành Trung còn tiếp tục cố ý phá hoại topic lớp ấy hoặc các topic khác thì tớ sẽ buộc phải báo với BQLNS để xử lý, ấy làm topic lớp ấy bị treo thì có hại cho topic lớp ấy thôi:) mong là ấy sẽ ko tiếp tục câu bài nữa:)

Thx,


Kinh hãi kinh hãi, mod đã vào đây nhắc nhở thì ta đành tạm chia tay với kế hoạch thôi, hấp dẫn dzữ ^^

Mừ đừng del topic lớp tớ nhé, kihn hãi kinh hãi lắm ^^
 
Hai người bạn thân lâu ngày mới gặp nhau. Sau một hồi hàn huyên ôn lại chuyện xưa, họ chuyển sang đề tài công việc. Một người hỏi.

- Này, cậu nhận công việc mới thế nào?

- Cũng bình thường thôi, nhưng 70 người làm việc dưới chân tớ.

- Chúc mừng cậu! Câu được lên chức rồi à? Quản đốc hay phó quản đốc thế?

- Đâu có! Vẫn chân trắng thôi, nhưng hiện giờ tớ làm việc trên tầng 3.

***

Hai anh bạn gặp nhau:

- Chào cậu, thế nào? Cửa hàng của cậu kinh doanh có phát đạt không?

- Đâu có! Khách hàng của tớ cứ ngày càng phát triển, nên làm ăn khó khăn lắm!

- Cậu nói gì lạ vậy? Tưởng khách hàng phát triển thì kinh doanh cũng phát đạt chứ!

- Có gì đâu mà không hiểu! Tớ kinh doanh quần áo trẻ em mà!
 
Thôi đi bà trang péo ạ, đừng câu bài nữa, mod người ta để ý roài đấy, mừ không hỉu ở đâu ra thông tin nhanh đến dzậy, chẹp, mod có trách nhiệm có khác ^^
 
Kỹ nghệ thoát thân

Bàn tiệc có bốn người: hai nam và hai nữ. Nam: một trẻ một già; nữ: một đẹp, một không xấu lắm.

Nếu đó là hai cặp thì quá đẹp cho một buổi tiệc, nhưng chẳng có ai cặp với ai. Họ đến đây, ngay tại cái bàn Vip của nhà hàng nhiều sao này để từ biệt người thứ năm, kẻ chi tiền thường trực cho các cuộc gặp mặt. Một chiếc ghế chính giữa vẫn được kéo ra, ly rượu rót sẵn để dành cho người bạn tốt vừa “dựa cột” sáng nay.

Người đàn ông lớn tuổi nhất lên tiếng, phá tan cái không khí nặng nề của bàn tiệc:

- Nào, chúng ta hãy nâng ly, chúc anh ấy thượng lộ bình an.

Bốn cái ly cụng nhau cái cốp và từng cái ly lần lượt chạm vào chiếc ly của người vừa ra đi. Có tiếng sụt sùi của người trẻ đẹp:

- Có mỗi căn nhà tặng em mà anh cũng khai ra, giờ thì em biết nương tựa nơi mô?

Người đàn bà còn lại nhếch mép cười:

- Sao trước đây chị nghe em nói là thêm một tài khoản ở ngân hàng, một ít nữ trang và chiếc @ nữa? Thôi em ạ, vậy cũng đủ sống tạm qua ngày và chờ đợi vậy.

- Chờ cái gì hả chị? Cô trẻ đẹp ngơ ngác.

- Chờ người hùng tiếp theo, cái này em phải rành hơn chị chứ. Như chị đây vừa mang tiếng vừa chẳng được bao nhiêu mà bây giờ chẳng biết chờ cái gì nữa.

Người đàn ông trẻ bĩu môi:

- Chị thoát quá đẹp, chỉ bị khiển trách lại còn nguyên chức vụ, còn đòi gì nữa? Thế không phải lô đất mua ở ngoại thành là tiền kiếm chác được từ anh ấy à? Còn cái khoản chờ gì thì chị cần gì phải lo, lúc nào mà chẳng có những con mồi béo bở dẫn xác đến ngân hàng của chị. Tôi đây mới chán, tự dưng mất mẹ nó chức trưởng phòng.

Người đàn ông tóc muối tiêu mỉa mai:

- Chức trưởng phòng của cậu nó không tự dưng mất đâu, nó được đổi bằng cái nhà ba tầng và những cuộc ăn chơi tới bến đấy thôi. Đáng ra cậu phải mất luôn cái chức... công dân nữa mới phải.

Tay trẻ tuổi nghiến răng:

- Thế còn ông? Ông làm như tôi không biết hai đứa con ông đang học ở nước ngoài là tiền ở đâu ra chắc? Rồi tiền nuôi con bồ nhí bên quận 13 thời gian qua ông đào đâu ra, rồi những chuyến đi nước ngoài liên tục của ông…

Người đàn bà trẻ đẹp bỗng nổi nóng:

- Các người làm sao vậy? Chẳng phải các người hẹn nhau đến đây để tưởng nhớ anh ấy à? Tất cả các người đều bình an vô sự rồi. Chỉ có mình anh ấy phải dựa cột, cầu cho anh ấy được siêu thoát - Một giọt nước mắt có hình viên đạn lăn trên khuôn mặt trái xoan của người đẹp nổi tiếng này.

Người đàn ông tóc muối tiêu đề nghị:

- Chúng ta nên dành một phút im lặng để nhớ đến anh ấy.

Im lặng, chỉ còn nghe tiếng ro ro của máy lạnh cho đến khi một gã bồi bàn đẩy cửa bê món súp vi cá vào. Đặt món ăn lên bàn xong, gã bồi bàn bỗng đến bên chiếc ghế trống sụt sùi:

- Tội nghiệp anh quá, từ đây em mất đi một ông khách sộp, em còn nhớ là chỉ mở cửa nhà vệ sinh giùm mà anh cũng boa hai tờ xanh, phủi tí thức ăn dính trên áo cho anh cũng được đút túi bốn tờ...

Gã vừa quệt nước mắt vừa đi ra. Cả bàn sì sụp ăn và uống. Rồi người đàn bà không còn đẹp than thở:

- Đúng là có những người như anh ấy thì xã hội này có thêm màu sắc. Tiền từ ngân hàng và từ túi của những kẻ suốt đời ky cóp được dịp chạy vòng vòng và nằm lại những nơi cần nằm. Anh ấy chết đi rồi chúng ta sống làm sao đây?

Người đàn ông trẻ tuổi lạc quan:

- Sẽ có người khác, chắc chắn thế, bởi vì chúng ta vẫn đang sống đây. Khi thấy có người hùng xuất hiện chị sẽ cho vay tiền, tôi sẽ duyệt dự án và ông cứ chuẩn bị sẵn thư tay... Còn em, người đẹp ạ, em sẽ làm cho người hùng cảm nhận được mình chính là người hùng.

Cả bốn người cùng nâng ly mừng cho câu nói quá hay. Lần này họ không chạm vào ly của người vắng mặt nữa.

Bữa tiệc gần tàn, thoáng thấy gã bồi bàn đem tờ hóa đơn đến, ông muối tiêu đi ra phía cửa sổ gọi điện thoại, cô trẻ đẹp xin lỗi phải vào nhà vệ sinh, người đàn bà không còn xuân sắc lấy gương soi ra chăm chú sửa lại sắc đẹp và người còn lại cúi đầu lục túi tìm hoài chiếc hộp quẹt... Trả tiền không phải là thói quen của tất cả họ.

Gã bồi bàn đằng hắng rồi nói to:
- Thanh toán đi các vị ơi, đây là nhà hàng chứ đâu phải là... tòa án.
 
Tài nếm rượu

Một tay đệ tử Lưu Linh đứng tựa vào quầy quán bar, khoe khoang có khả năng phân biệt bất kỳ loại rượu nào khi bị bịt mắt.

Nhiều người trong quán cá cược là anh ta sẽ không làm được điều đó.

Anh hầu bàn đưa ra từng loại rượu và lần nào anh ta cũng đoán trúng.

Tức mình, anh bồi mang ra một cốc nước lã. Tay thử rượu uống một ngụm và nhổ toẹt ngay ra, thú nhận:

- Không biết là cái thứ đồ uống quái quỷ gì, nhưng tôi đoán chắc một điểm: sẽ không bán được.
 
Gần mực thì đen

Bác sĩ tâm lý lừng danh đến thăm khu điều dưỡng bệnh nhân tâm thần. Vào một phòng, ông ngẩng đầu lên và thấy trên trần có một người bệnh bám cả hai tay hai chân vào xà nhà.

Bác sĩ hỏi y tá trực phòng:

- Anh ta bị làm sao thế?

- Hắn bị bệnh hoang tưởng, tự coi mình là cái bóng đèn...

- Ừ! Tôi thấy rõ rồi... Nhưng phải có cách bắt hắn xuống, kẻo ngã bị thương thì rày rà to cho uy tín của bệnh viện ta.

- Vâng, nhưng hắn mà xuống thì gian phòng này sẽ tối ạ!
 
Tính chất thủ tục

Một chàng thanh niên lấy hết can đảm đến thưa chuyện với bố của người yêu: "Thưa bác! Cháu biết rằng chuyện này chỉ có tính thủ tục nhưng cháu vẫn muốn xin phép bác cho cháu được cưới con gái bác làm vợ!".

Ông bố của cô gái nổi cáu:

- Anh nói cái gì? Nói lại cho tôi nghe xem nào! Ai bảo anh là chuyện này chỉ có tính thủ tục?

Anh chàng tái mặt lắp bắp:

- Dạ! Dạ!.. Không phải cháu cố ý nói vậy... Đấy là ý kiến của bác sĩ khoa sản ạ...
 
trang péo có rở hơi không, bảo ngừng thì ngừng đi chứ ^^
Chuẩn bị đón bài thứ 500 của mình ^^
 
Nguyễn Thành Trung đã viết:
trang péo có rở hơi không, bảo ngừng thì ngừng đi chứ ^^
Chuẩn bị đón bài thứ 500 của mình ^^
ai tên là dở hơi ở đây, vớ vỉn!!!!!!
 
...chẹp, đi ngủ đây, chán ốm...
...chúc mod Zz ngủ ngon há... :))
 
cúm rùi, chán woaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
bài thứ 455
 
Zzang Tran đã viết:
uhm, nếu bạn Thành Trung còn tiếp tục cố ý phá hoại topic lớp ấy hoặc các topic khác thì tớ sẽ buộc phải báo với BQLNS để xử lý, ấy làm topic lớp ấy bị treo thì có hại cho topic lớp ấy thôi:) mong là ấy sẽ ko tiếp tục câu bài nữa:)

Thx,


Yên tâm .... để tui giáo dục lại nó ....... :))
 
Trần Hải Nam đã viết:
Zzang Tran đã viết:
uhm, nếu bạn Thành Trung còn tiếp tục cố ý phá hoại topic lớp ấy hoặc các topic khác thì tớ sẽ buộc phải báo với BQLNS để xử lý, ấy làm topic lớp ấy bị treo thì có hại cho topic lớp ấy thôi:) mong là ấy sẽ ko tiếp tục câu bài nữa:)

Thx,


Yên tâm .... để tui giáo dục lại nó ....... :))
Chờ mày giáo dục được nó thì phúc cho cả lớp wa'! Nói làm như dễ lắm! Thể nào trong mấy ngày tới nó lại chăng lên câu bài!
 
Mà sáng nay có đứa nào làm được bài Địa không? Đề cho như dở hơi ấy! Nêu phân bố, đề chẵn, dài bỏ xừ....................... Nêu được vài cái đã hết giờ rồi..............lại cả ý nghĩa kinh tế nữa chứ.....Ngoài CN ra còn cái qué gì nữa nhi?
 
Mà liệu sang tuần còn bài kiểm tra tranh thủ trước khi nghỉ nào không nhỉ? Coi chừng bác Hinh với môn Hóa, có những bài khoai khủng khiếp....Tạm thời nhớ mỗi thế. Lại còn môn Sinh nữa, kiểm tra ko bít có quay được không? he he he Đề phòng nhá!
 
Bác Hinh làm gì có bài nào khoai khủng khiếp, chắc tại mày học ngu quá thôi :)), mà mày nói cứ như tao là nạn dịch của lớp mình không bằng, thằng khốn nạn ^^
 
Tình trạng
Không mở trả lời sau này.
Back
Bên trên