(từ nhà, ra ngõ) Học cái dở của người...

Nguyễn Hoàng Linh
(Hoang Linh Nguyen)

Điều hành viên
Học cái dở của người...

Một vấn đề lớn của các cộng đồng ngoại kiều là làm sao để con em mình có thể hòa nhập vào xã hội bản xứ, tiếp thu những cái hay của người và gìn giữ những bản sắc truyền thống của mình.

Tuy nhiên, điều ngược lại lại hay xảy ra: những thói hư tật xấu của dân tội mình vẫn được thường được "bảo lưu" và bên cạnh đó, trẻ em lại rất dễ "copy" những cái dở, tệ hại của bạn.

Một ký giả Hung, trong một bài viết nhỏ, mang tính tự trào về thói nói tục chửi bậy của dân tộc họ, đã cho rằng càng ngày, người Hung càng có cách nói lỗ mãng, thậm chí tục tằn. Nhưng điều khiến ông kinh ngạc hơn cả là một ví dụ "tai nghe mắt thấy" sau đây.

Một bữa, ông đi trên tàu điện, thì thấy hai đứa trẻ Việt Nam khệ nệ xách cặp, hẳn là từ trường về nhà. Một mẩu đối thoại rất chối tai như sau đã vang lên trên tàu (xin dịch thoát ý, có phần... nương nhẹ "cấp độ" những lời tục tĩu đó):

- Đ. mẹ, tổ sư bố mày, mày lại để quên thước kẻ ở trường rồi phải không?
- Ừ, đầu óc tao giờ như c. ấy, c. sốt thật!


Ông nhà báo Hung, nhận xét: hai đứa trẻ nói thạo tiếng Hung như tiếng mẹ đẻ, chứ không "bồi" như cha mẹ chúng ngoài chợ. Nhưng, việc chúng ăn nói mất dạy như thế hẳn không phải do... văn hóa Việt Nam: bố mẹ chúng đâu có dạy chúng nó những lời xằng bậy này (mà cũng có biết tiếng đâu mà dạy?) Trưởng thành ở Hung, chúng được học trực tiếp cách ăn nói ấy của người Hung, và hồn nhiên nhắc lại như vẹt. Không thể giận chúng được. Chỉ vì, không ít người Hung cũng nói năng như thế, để lũ trẻ bắt chước!

Đấy là phần của người Hung và cái nhìn qua con mắt tự trào của một ký giả Hung. Tuy nhiên, về phần mình, câu chuyện trên cũng cho chúng ta thấy được một điều, có thể "cũ như trái đất", nhưng vẫn đúng biết chừng nào: học cái dở của người, rất mau!

(Chưa cần nói thêm đến chuyện "duy trì" cái dở của ta, cũng rất dễ. Mà chả cứ gì ta, người Hoa cũng vậy. Là hậu duệ của Không Tử, Lão Tử và bao vĩ nhân khổng lồ, mà cảnh các bạn Trung Quốc đi đứng bá vai bá cổ, dép lê quèn quẹt tự nhiên như ở nhà, cười nói hô hố, khạc nhổ bừa bãi... có lẽ chúng ta vẫn thấy hàng ngày. Người Hung, nhiều lúc, nhìn cảnh ấy với con mắt trách móc pha lẫn sự khinh thị, nhưng họ cũng chả buồn nói...)

Chán lắm thay!

L.
 
--Cái xấu bao giờ thì cũng học cực kì nhanh vì nó diễn ra hằng ngày, rất đỗi bình thường. Còn cái tốt thì được lí tưởng hóa, trở thành những cái cao siêu.
--Ví dụ như em ở bên này thỉnh thoảng quen miệng cũng d-a-m-n với f-u-c-k vài quả mà k0 hiểu lí do, còn chửi tiếng Việt thì cai từ lâu rồi.
 
:)| bạn An buồn cười :)),cai thì phải cai cả 2 chứ :D
hồi ở nhà tớ cũng s-word với f-word suốt,sang đây ở trường cấm,miễn,nhỡ chửi mà bị tóm thì vác vali về nước là cái chắc ,với cả thấy chửi thế cũng kiểu uneducated,cho nên dừng :)|
 
Ờ chứ ở pháp chả thấy cấm đoán gì cả, những từ dùng để chửi kiểu ko chỉ định vào ai cụ thể, như putain, merde... dùng thường xuyên, kể cả giáo viên, nhưng hạn chế ko nói trước mặt ng lớn tuổi hơn, với cả chỗ đông ng mang tính chất lịch sự thôi, còn thì...
 
Có phải cái gì dở cũng dễ thực hiện nên bắt chước rất mau, còn những cái gì tốt đều nằm trong khuôn phép nên rất khó khăn trong việc bắt chước ????
 
Tấn Thành đã viết:
Ờ chứ ở pháp chả thấy cấm đoán gì cả, những từ dùng để chửi kiểu ko chỉ định vào ai cụ thể, như putain, merde... dùng thường xuyên, kể cả giáo viên, nhưng hạn chế ko nói trước mặt ng lớn tuổi hơn, với cả chỗ đông ng mang tính chất lịch sự thôi
chắc anh Thành ko hay xemm ti vi với nghe đài chứ em thấy chúng nó vẫn phun fuk fiêc' loạn xạ đấy thôi.Sáng hôm trc' mới ngủ dậy bật đài vớ ngay đc một ca khúc 50% lời bài hát là **** you.Còn hôm 31 mới choáng,xem chương trình đón giao thừa trực tiếp trên kênh 1 của Pháp,tự dưng thấy mấy chú dẫn chương trình chuyền tay nhau mấy bức ảnh thiếu nữ nue 100%,chỉ trỏ bình loạn rồi cười ha hả như đúng rồi.Nhìn kĩ thì thấy trong 2 vị khách nữ danh dự duy nhất của chương trình có chị Clara Morgan,đang ngồi thẹn thùng nghe các bố bình ảnh (hôm đấy trông yêu thế):))Với bạn nào chưa biết thì,xin hân hạnh giới thiệu chị Clara Morgan,diễn viên XXX N°1 của Pháp.(nổi tiếng lắm,em chắc chắn anh Thành cũng biết) Tất nhiên,mời người nổi tiếng thì mới câu đc đông khách,nhưng trong 1 chương trình như thế thì...
Ôi văn hóa:D Yêu Pháp:D
quên,tất cả cái này ko phải cái dở,mà là 1 phần văn hóa đã đc chấp nhận,1 phần của lối sống hiện hành trên những đất nước đó.Dân mình có cái hay là ko thích chửi bậy tùy tiện.Còn cái dở là cứ cái gì lên phim,lên ti vi,trước công chúng thì từ ngữ bị các chú ấy cắt gọt cứ gọi là khuôn mẫu đến đạo đức giả(một tiếng,xin lỗi, "đ-é-o" cũng ko dám cho vào,ngay cả khi film diễn cảnh chửi nhau) trong khi ở đời thường thì từ thằng oắt con đến cảnh sát ca sĩ hay phóng viên chửi ,nhiều khi như mấy mụ hàng cá....
 
Chỉnh sửa lần cuối:
--Anh Minh nghe rap ah :)):)), em chưa xem kênh tiếng Pháp nên k0 biết, chứ bên Mĩ cứ là kênh giải trí (cho thanh niên, người lớn) là có chửi nhau :))
--Đã hạn chế chửi rồi mà còn nói oang oang thì cho phép chửi chắc còn hay ho hơn nữa, hì :D:D
 
Back
Bên trên