Phan Thị Thu Phương
(SARANGE)
Thành viên (sai email)
Hồi tớ chưa quen ấy,tớ là 1 đứa lắm mồm,đanh đá ,vô cùng nhí nhố và rất lạc quan.
Bây h khi ấy đi xa,tớ trở thành 1 đứa hay nói n~ câu chua chát,hay cười khẩy,tức giận 1 cách vô lý với bạn thân,và bị 1 đứa ngày xưa thuộc loại siêu bi quan hỏi là "Sao bây h ấy bi quan thế?"
Hồi ấy còn ở đây tớ có ko biết bao nhiêu việc ko có đủ thời gian để làm
Bây h,tớ có ko biết bao nhiêu thời gian ko có việc để làm
Nếu bây h chúng nó ko thèm hỏi thăm tớ,tớ cảm thấy tớ rất cô đơn.
Nếu chúng nó hỏi thăm tớ,tớ lại nghĩ đấy chỉ là lòng thương hại.
Chúng nó cãi nhau,tớ luôn phải đứng trước hai sự lựa chọn:1 là giảng hòa cho chúng nó,để tiếp tục là 1 ng` bạn tốt,2 là mặc kệ chúng nó vì tớ quá tức giận khi chúng nó có ng` yêu mà ko biết giữ,có thời gian hạnh phúc mà ko biết tận hưởng.
Nếu chúng nó kể chuyện cho tớ,tớ cảm thấy xấu hổ khi tớ khó chịu với hạnh phúc của chúng nó,tớ cảm thấy chúng nó thật là tồi tệ khi ko thèm nghĩ xem tớ đang cảm thấy thế nào.
Nếu chúng nó ko kể chuyện gì cho tớ,tớ lại buồn vì nghĩ mình chỉ là 1 người thừa.
Đôi khi tớ tự hỏi nếu ko gặp ấy thì có phải bây h tớ đỡ khổ ko
Nhưng rồi tớ nhận ra,nếu ko gặp ấy,tớ ko thể hạnh phúc thế này được,bởi vì tớ yêu tất cả n~ gì bắt nguồn từ ấy....kể cả là nỗi buồn của tớ bây h
Bây h khi ấy đi xa,tớ trở thành 1 đứa hay nói n~ câu chua chát,hay cười khẩy,tức giận 1 cách vô lý với bạn thân,và bị 1 đứa ngày xưa thuộc loại siêu bi quan hỏi là "Sao bây h ấy bi quan thế?"
Hồi ấy còn ở đây tớ có ko biết bao nhiêu việc ko có đủ thời gian để làm
Bây h,tớ có ko biết bao nhiêu thời gian ko có việc để làm
Nếu bây h chúng nó ko thèm hỏi thăm tớ,tớ cảm thấy tớ rất cô đơn.
Nếu chúng nó hỏi thăm tớ,tớ lại nghĩ đấy chỉ là lòng thương hại.
Chúng nó cãi nhau,tớ luôn phải đứng trước hai sự lựa chọn:1 là giảng hòa cho chúng nó,để tiếp tục là 1 ng` bạn tốt,2 là mặc kệ chúng nó vì tớ quá tức giận khi chúng nó có ng` yêu mà ko biết giữ,có thời gian hạnh phúc mà ko biết tận hưởng.
Nếu chúng nó kể chuyện cho tớ,tớ cảm thấy xấu hổ khi tớ khó chịu với hạnh phúc của chúng nó,tớ cảm thấy chúng nó thật là tồi tệ khi ko thèm nghĩ xem tớ đang cảm thấy thế nào.
Nếu chúng nó ko kể chuyện gì cho tớ,tớ lại buồn vì nghĩ mình chỉ là 1 người thừa.
Đôi khi tớ tự hỏi nếu ko gặp ấy thì có phải bây h tớ đỡ khổ ko
Nhưng rồi tớ nhận ra,nếu ko gặp ấy,tớ ko thể hạnh phúc thế này được,bởi vì tớ yêu tất cả n~ gì bắt nguồn từ ấy....kể cả là nỗi buồn của tớ bây h