Tập thơ "Tuổi học trò"

Hôm nọ, bạn Tuấn T1, đang định cư trong SG, bảo: hồi xưa nhìn Hiệp với Vinh lủi thủi, mình toàn sang đá cầu với 2 bạn đấy
Ôi, nghe hoàn cảnh nhỉ. Chẳng bù cho bây giờ, các bạn thấy bạn Hiệp rủ đi uống bia là ào ào hưởng ứng. Còn bạn Vinh mới báo là sắp về mà các bạn đã họp trù bị mấy vòng chuẩn bị đón tiếp :) .

Các cụ ngày xưa bảo thế là nở hậu đấy nhỉ, Mai nhỉ :D
 
Nhung ơi, anh Hiệp chơi cùng nhóm anh Quang ngày xưa có phải tên là Hoàng Gia Hiệp không mày? Có bài báo này đọc nghe giản dị mà thương.

http://www.vnexpress.net/GL/Khoa-hoc/2010/08/3BA1F7A2/

Tao mạn phép dán vào đây, hơi lạc đề tí, nhưng cũng là về những người quen xưa.
 
Mai à, cảm ơn mày nhé. Đúng là anh Hiệp đấy rồi. Hồi đấy nhà anh Châu ở gần nhà tao, thỉnh thoảng anh Hiệp đến chơi nhà tao cũng tạt qua nhà anh Châu, nhưng hay đến nhà tao hơn :)). Gọi là anh thân ngày xưa mà, anh thật, cấm chúng mày nghĩ linh tinh :))
 
a thằng Tuấn T1 là th Cù Huy Minh Tuấn á?
hí hí, thằng bợm nhạc vàng.
có vác mặt vào đây ko thì bảo?


Tao nhớ hôm đó thằng Minh con lấy được một quyển thơ xong mang ra tặng tao, còn viết đủ thứ trong đó
:remykiss: tởm.

yêm xem Xơn Minh nở hậu nhá :p
 
a thằng Tuấn T1 là th Cù Huy Minh Tuấn á?
hí hí, thằng bợm nhạc vàng.
có vác mặt vào đây ko thì bảo?

Đúng là Cù Huy Minh Tuấn đấy. Cũng sing gừ như mày nhé. Vui tươi yêu đời, nhiều em mê. Tuấn bảo nhớ mày với nhớ Hiệp lắm lắm. Thế mà hôm nọ gặp Hiệp thì ngơ ngác chả ôm hôn gì :) Được giới thiệu đến lần thứ 2, dường như Tuấn mới nghe thủng, mới ối giời ơi...
 
Đúng là Cù Huy Minh Tuấn đấy. Cũng sing gừ như mày nhé. Vui tươi yêu đời, nhiều em mê. Tuấn bảo nhớ mày với nhớ Hiệp lắm lắm. Thế mà hôm nọ gặp Hiệp thì ngơ ngác chả ôm hôn gì :) Được giới thiệu đến lần thứ 2, dường như Tuấn mới nghe thủng, mới ối giời ơi...

Chắc là thằng Tuấn cận đấy nó nhớ Hiệp với thằng Vinh, ấn tượng từ thời đi học nên chẳng thèm lấy vợ, giống như thằng Vinh nhớ thằng Thường hay thằng Thường nhớ thằng Hiệp vậy. Có nhẽ thế.
Bạn nào biết số thằng Tuấn cận cho tao cái số, tao điện thoại cảm ơn nó cái, ngày xưa nó thuyết phục mình đọc " Đắc nhân tâm bí quyết thành công", nó quảng cáo như kiểu đi bán sách vậy, ai ngờ đọc cũng hay phết. Tuấn Cận ới, mày ở đâu, vào tao chào cái!!!
 
Tao PM cho mày số ri động thằng ấy rồi đấy Vũ ạ.
Thằng ấy với mày chắc hợp nhau. Có điều là xem ra nó uống nhiều cồn hơn mày.

Hình như anh em 87-90 phần đa là thích xơi thủy tinh mầu.
Từ Dương Anh đến Sơn Cú. Từ Ngọc Cáo đến Minh Con. Từ Chung vô địch đến Tuấn Anh vô địch. Từ Chu Thường cho chí Nhung Xù :), lại còn có thằng tay can xăng tay cành hoa mồm nốc vốt-ka say mềm gào lên nhất định đòi khỏa thân ở Polite Pub năm ấy... vân vân và vân vân...
Có nhẽ chỉ có mỗi mày là xơi nước cam.
Mày xem các phóng sự trên này thì rõ, chuyện gì dính đến anh em là y như rằng có mặt chẳng bia thì vốt-ka, vích-ky, tê-quy-la hay chí ít cũng là rượu vang mọi nhẽ.

Hôm trước, tao qua đón thằng Hà Toán 1 đi xơi thủy tinh mầu.
Nó khư khư một cái chai cắp cẩn thận vào nách ra đầu ngõ đứng chờ.
Lên xe, tao mới hỏi thưa anh, anh khư khư chai gì thế hở anh.
Nó đáp rằng vâng thưa anh, nhà tôi đi công tác Ca-dắc-xì-tăng về có mua tặng tôi chai này, bờ-rân-đi nước cộng hòa Ác-mê-ni anh ạ.
Tao rụng rời thốt lên rằng anh ơi thế đích thị là cái anh A-ra-rát mất rồi!
Nó bèn cười duyên rút cái chai đưa cho tao xem, tao lại tiếp tục rụng rời tí lạc cả tay lái, khi nhìn thấy dưới dòng chữ Ararat cả thẩy là 5 ngôi sao vàng óng.
Giời ôi mày phải biết rằng Ararat 3 sao thôi cũng là cái của vô cùng hiếm ở nước ta và rất nhiều các nước bạn bè khác, nữa là đây tận 5 sao.
Thằng Hà tiếp tục thủng thẳng bảo rằng tôi là tôi xung phong mang chai này đến nhà anh xơi với anh sau bao ngày xa cách, tao sướng quá.
Đoạn nó lại hỏi chẳng hay dạo này nhà anh còn chai sing-gừ-man (single malt) đáng kể nào không ạ.
Tao lại đáp rằng, chẳng giấu gì anh, nhà tôi đi công tác đất nước mặt giời mọc về có mua tặng tôi chai Yamazaki sing-gừ-man anh ạ, bá cáo anh tôi cũng định mang ra uống với anh sau mấy tháng cách xa.
Thằng Hà rít lên cuống quýt ối anh ơi chai ấy hẳn là trứ danh quá thể, tôi nghe tiếng nó nhiều rồi mà chưa được dịp nếm bao giờ...

Thế là ôi thôi, hai thằng mải mốt về nhà tao, lách cách giở ly giở cốc ra, chén nọ tiếp chén kia, mừng lắm. Lại còn nhắm với trứng cá mặn phơi âm âm, mầu hổ phách, rón rén cắt ra từng miếng nhỏ, vị sao mà hợp với sing-gừ-man thế, tuyệt chẳng còn gì bằng.
Nửa chai Yamazaki trôi đi, tao hô sì tốp, vì hai nhẽ:
1. Tao muốn để dành Yamazaki uống với thằng Thường nữa;
2. Tao muốn chuyển sang chai Ararat, vì muốn uống, dĩ nhiên, cũng vì thoáng lo (cũng hơi thừa) là nhỡ đâu thằng Hà nó về nó cầm theo Ararat thì sao... Cẩn thận vẫn hơn.
Thế là nửa chai Ararat lại trôi đi.

Sau đó cả tao và thằng Hà đều có việc phải đi, cả hai anh lấy hết can đảm hô sì tốp, và thống nhất với nhau rằng lý do chính là ta để dành, cất hết vào tủ rượu nhà tao, chờ đến khi anh Thường mấy tháng tới anh ấy ra thăm Thủ Đô, thì ba ta lại hưởng nốt hai cái nửa chai này...
Hôm sau, thằng Thường biết chuyện, bèn tuyên bố cấm cửa thằng Hà không cho bén mảng đến... nhà tao nữa, cho đến hôm nó ra Hà Nội. Vì nó biết thừa rằng chỉ một lần nữa thằng Hà mò đến, là lại hết nhẵn cả thôi.

Vinh ơi, ở Nga La Tư xa xôi Vinh đọc những dòng này, Vinh có suy nghĩ gì không Vinh?
(tao thì tao truyền đời cho thằng mặt xxx kia liệu cái thần hồn mà mang chai gì tương tự mà về góp với anh em nhá, chẳng biết bây giờ có còn chai Moskovskaya tem xanh lá cây giản dị xã hội chủ nghĩa không, chẳng biết có còn chai Zubrowka Ba Lan bên trong có nhành cỏ phơ phất không, hay chí ít cũng là chai Rakiya trong vắt từ nước bạn Bun-ga-ri không... đấy, tùy mày, Vinh ạ...)

A-ra-rát: Rượu brandy Armenia - Armjanskij Konjak - mà sinh thời thủ tướng Winston Churchill của Anh Quốc yêu thích nhất (được lãnh tụ Sít-ta-lin mang ra mời nhân dịp Hội nghị Y-al-ta, khỏi phải nói là ngài Churchill mê tít lăn đùng cả ra, từ sau đó nằng nặc nhờ Liên Xô mỗi năm gửi vài két sang để ngài dùng). Liên Xô ngày trước có đội bóng A-ra-rát Yê-rê-van của nước cộng hòa này. Nay công ty rượu A-ra-rat được tập đoàn Pernod-Ricard mua lại.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Hiệp ơi, tao phục cái tài hiểu biết thâm sâu của mày quá, tao cứ há mồm mà nghe, uống nước lọc ừng ực để thẩm thấu, đúng là vén mây thấy mặt trời!!!
Tao thì xấu hổ quá, ngần này tuổi mà chỉ phân biệt được cái rồng lộn và cái rồng không lộn, ngoài ra chẳng biết loại bia nào sất. Hic hic, không dám nhìn Hiệp với cả Vinh với cả Thường với cả Tuấn Cận mọi nhẽ...
Nước cam cũng được, bò húc cũng được, miễn đừng có cồn. Huhu. Hôm trước đi làm về khát quá, vào My Way, tu 1 phát hết 2 chai Chimey, sau đó làm thêm vài ngụm nữa, tự nhiên trời đất tối sầm, mồ hôi mồ kê vã ra như tắm, người nôn nao, tao chui vội vào WC, khóa chặt cửa, ngồi chấn tĩnh tinh thần. Bao nhiêu thằng vào hỏi thăm, tưởng tao thăng trong nhà xí rồi, gõ cửa ầm ầm, tao chỉ bảo tao vẫn còn sống, thế là chúng nó đi ra. Một lúc sau, qua cơn mê, tao đi ra ngoài bãi xe, quan khách và mọi người đã ăn uống xong xuôi, về cả, chỉ còn mấy thằng đi cùng kiên nhẫn ngồi đợi ngoài ô tô, tao mồ hôi ướt hết một cái áo, người ngợm bơ phờ, chỉ còn nghĩ, vẫn may mà mình chưa out, không thì nhục!!! Hị hị hị.
Nói thế để thằng Hiệp bợm bia bợm rượu biết được bụng tao!!! hị hị hị~x(
 
Ơ, cái topic này đang thơ thẩn giờ chuyển sang chai màu là dư thế nào nhỉ? Nghĩ một lúc thì chợt hiểu là giờ phải có tí màu màu thì các bạn giai mới ứng khẩu thành thơ được.

Hiệp ơi, thế hôm hết nửa chai 2 thứ ấy xong bạn Hà kều với Hiệp có sáng tác được bài thơ nào hay ho không, post tiếp lên đây nhé.
 
Hiệp ơi, tao phục cái tài hiểu biết thâm sâu của mày quá, tao cứ há mồm mà nghe, uống nước lọc ừng ực để thẩm thấu, đúng là vén mây thấy mặt trời!!!
Tao thì xấu hổ quá, ngần này tuổi mà chỉ phân biệt được cái rồng lộn và cái rồng không lộn, ngoài ra chẳng biết loại bia nào sất. Hic hic, không dám nhìn Hiệp với cả Vinh với cả Thường với cả Tuấn Cận mọi nhẽ...
Nước cam cũng được, bò húc cũng được, miễn đừng có cồn. Huhu. Hôm trước đi làm về khát quá, vào My Way, tu 1 phát hết 2 chai Chimey, sau đó làm thêm vài ngụm nữa, tự nhiên trời đất tối sầm, mồ hôi mồ kê vã ra như tắm, người nôn nao, tao chui vội vào WC, khóa chặt cửa, ngồi chấn tĩnh tinh thần. Bao nhiêu thằng vào hỏi thăm, tưởng tao thăng trong nhà xí rồi, gõ cửa ầm ầm, tao chỉ bảo tao vẫn còn sống, thế là chúng nó đi ra. Một lúc sau, qua cơn mê, tao đi ra ngoài bãi xe, quan khách và mọi người đã ăn uống xong xuôi, về cả, chỉ còn mấy thằng đi cùng kiên nhẫn ngồi đợi ngoài ô tô, tao mồ hôi ướt hết một cái áo, người ngợm bơ phờ, chỉ còn nghĩ, vẫn may mà mình chưa out, không thì nhục!!! Hị hị hị.
Nói thế để thằng Hiệp bợm bia bợm rượu biết được bụng tao!!! hị hị hị~x(

Vũ ơi, lần sau tớ về nhất định đi đâu tụ tập sẽ ngồi cạnh Vũ. Lý do thì để chúng mình ủng hộ nhau, vì tớ cũng chả chơi được mấy bạn có cồn (không phải vì bụng tớ giống bụng Vũ mà vì chót hứa là không đụng tới mấy bạn cay cay rồi, trừ bạn rượu nếp giết sâu bọ thôi).
 
cái giống rượu nặng, cứ tọng miết thành quen, thành phản xạ vô điều kiện,

ko tọng đều, là lớ ngớ như cái anh lâu ngay ko giã xà kép, ê ẩm cả bả vai ngay.

bá cáo các thằng bợm tọng chúng mày, là bố mày cả năm nay ko vodka ko cô-nhắc, nay chỉ chờ dịp hổ lốn nháo nhào cuối năm mới nốc lại, có khi thăng trước cả Vũ <):)

dưng mà các con giời cứ chờ đấy, kiểu gì bố mày cũng vác về mấy chai hiêm hiếm chính hiệu Nga-la-tư, tọng rồi thì thằng bò trước đứa lết sau quan trọng gì, miễn cứ hát to bắt tay chặt bế váy đừng để ngã lộn phèo là đc.
 
Hôm trước đi làm về khát quá, vào My Way, tu 1 phát hết 2 chai Chimey

Ôi giời ôi ông ơi chắc thằng nào nó mất dậy nó chơi ông rồi, nó xui ông giải khát bằng Chimay bia Bỉ có độ cồn nặng nhất trong tất cả các loại bia quốc tế có mặt ở đất nước ta bao giờ. "Tu 1 phát hết 2 chai Chimay" thì ông Ngọc cáo hay tôi cũng quỵ chứ chẳng cứ gì ông.
 
Ơ, cái topic này đang thơ thẩn giờ chuyển sang chai màu là dư thế nào nhỉ? Nghĩ một lúc thì chợt hiểu là giờ phải có tí màu màu thì các bạn giai mới ứng khẩu thành thơ được.

Hiệp ơi, thế hôm hết nửa chai 2 thứ ấy xong bạn Hà kều với Hiệp có sáng tác được bài thơ nào hay ho không, post tiếp lên đây nhé.

Bạn Hiệp với bạn Hà uống rượu chuyện trò rất nhiều nhưng chẳng sáng tác thơ đâu.

Đây. Này thì thơ.
Uống bia uống rượu vào lắm ông thơ ra phải biết. Ông Vũ năm ngoái uống có tí trà nóng mật ong mà tuôn ra xúc động ghê lắm. Túm lại là uống bia uống rượu vào tất cao hứng làm thơ. Nhưng mà không phải mình, món này mình chịu chết, có uống cả mười thùng bia trăm chai rượu cũng chẳng rặn ra được vần nào. Mình chỉ biết tán thưởng các bạn lúc cao hứng thôi.
Dưới đây là thơ của tay Khôi bạn mình, cựu sinh viên Tổng hợp Văn, nay làm nghề người-buông-nhời-quảng cáo.

Lại một bài thơ nữa cho đàn ông
by Phan Huy Khoi on Wednesday, August 4, 2010 at 9:47pm

Những thằng đàn ông lôi nhau ra quán bia
Dở khóc dở cười nhìn nhau chẳng nói
Ngắm nghía cuộc đời bằng những ánh nhìn đượm màu của khói
Nhấc lên đặt xuống
Uống cạn nỗi cô đơn
Những thằng đàn ông mỗi thằng một khuôn
Mỗi thằng một cuộc đời
một con đường
một bóng
Khác nhau cái đủ đầy
Nhưng giống nhau khoảng trống
Bỗng dưng có một ngày ngơ ngẩn ngồi bên nhau
Những thằng đàn ông vẹo vọ nhĩ nhàu
Áo lệch cúc với quần jeans bạc phếc
Râu tóc ngả nghiêng Marlboro ngậm lệch
Nghĩ về cuộc đời như thể một trò chơi
Những thằng đàn ông cũng ra dáng thằng người
Biết khóc biết cười biết thương biết nhớ
Biết cho đi vẹn nguyên và nhận về rạn vỡ
Biết mang bờ vai mình để đỡ một bờ vai
Những thằng đàn ông sừng sững hình hài
Nhưng luôn mang trong mình một trái tim con trẻ
Sống mỗi ngày của mình như một câu chuyện kể
Nhớ về mỗi cuộc tình như thể một bài ca
Những thằng đàn ông khắp bốn phương là nhà
Một hôm bỗng ngả nghiêng trong vòng tay bè bạn
Một hôm thấy lòng mình như sông khô biển cạn
Vì vắng một tiếng đàn
vì thiếu một lời thơ
Những thằng đàn ông đặt đâu cũng thấy vừa
Ấy thế mà xoay mãi chẳng khít vào nỗi nhớ
Bỗng dưng thấy lòng mình đầy điều không thể có
Bỗng dưng thấy lòng mình cạn hết những lênh đênh
Những thằng đàn ông chọn cuộc sống cong vênh
Chọn đường đi thay vì nơi đích đến
Chọn làm một que diêm thay vì trăm ngọn nến
Chọn chỉ một lối về thay cho vạn lối đi
Những thằng đàn ông lôi nhau ra quán bia
Niềm vui trăm phần trăm cho nỗi buồn cạn hết
Say thì ở nơi này mê ở đâu chẳng biết
Chỉ biết tràn trong lòng
Là những nỗi
Không Tên.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Theo gót thằng Hiệp bợm, hứng lên post một bài thơ của tao, viết cái thời còn là tong tắng. Chủ đề Say rượu. Mời chúng mày cùng thưởng thức:

Gặp nhau đây,
số phận tình cờ,
hãy chung nhau chén rượu.
Uống cùng anh, đừng từ chối vội
Rồi cả một đời còn tìm kiếm u mê

Rượu anh ủ 20 năm tuổi trẻ,
Uống đi em, men ngấm đã say rồi
Anh muốn thấy trong mắt nhau ngọn lửa,
Cả cuộc đời trong một chén này thôi

Nóng bỏng con tim, hồng đôi má, ướt đôi môi
Trời đất xa vời, mặt người trôi nổi
Cả thế gian bỗng thành hạt bụi
Ta bay lên bằng đôi cánh thiên thần

Em biết không em, rượu cay đắng mấy lần
Khắc khoải, rã rời, miệng khô, ruột cháy
Cả nước mắt và nụ cười ngày ấy
20 tuổi trời, một chén này vơi

Có vị ngọt ngào, mặn chát ở trên môi
Có giọt nước nào đọng trên mi mắt
Thôi, nín đi em, con tim rất chật
Rượu dắt ta đi, tới cõi vô cùng...

Hà Nội, một ngày nào đó, năm 1994 - 1995
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Vũ ơi, lần sau tớ về nhất định đi đâu tụ tập sẽ ngồi cạnh Vũ. Lý do thì để chúng mình ủng hộ nhau, vì tớ cũng chả chơi được mấy bạn có cồn (không phải vì bụng tớ giống bụng Vũ mà vì chót hứa là không đụng tới mấy bạn cay cay rồi, trừ bạn rượu nếp giết sâu bọ thôi).

Kiều ANh ơi, có vụ gì mà phải hứa hẹn không cồn thế? Tớ tưởng chỉ có loại dị ứng với cồn thì thiệt thòi như tớ thôi chứ lị.
 
Ở tận đất nước Chùa Tháp sáng trong dịu hiền, trước khi lại mải mốt họp hành làm việc, lúc nghỉ trưa tao vừa thấy trên Pha-ke-búc các đồng nghiệp cũ đăng lên sản phẩm sáng tạo mới nhất, do Chu Thường của chúng ta làm người-buông-nhời-quảng-cáo, anh không những làm thơ lăng nhăng trước/trong/sau khi uống rượu mà anh còn làm cả ca dao trong công việc.
Mời các bạn thưởng thức qua đường link sau, không biết có xem được không nữa:

http://www.facebook.com/photo.php?pid=508803&id=1835001017#!/video/video.php?v=1601960371216

cho những bạn có thể không xem được phim qua đường link, thì phần audio của nó như thế này:

"Ai đừng một dạ hai lòng
Đừng chê cơm ngắn,
Đừng tham phở dài.

Phở dài là của người ta
Cơm ngon, canh ngọt,
Mới là vợ anh.

(product shot)

Ma-ghi (Maggi) 3 Ngọt nêm canh tuyệt vời.
(SUPERS: ngọt xương - ngọt tủy - ngọt thịt)

Nấu ăn ngon cũng như chăm sóc gia đình, luôn cần những gì ngọt ngào nhất.

Ma-ghi 3 Ngọt. Ngọt như tình yêu thương."

(JINGLE: Mà-ghì Má-ghi - Maggi Maggi)

:star:

Đây mới là tập 1, còn tiếp tập 2 tập 3 nữa.

Giỏi quá Thường ơi.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
... Tớ tưởng chỉ có loại dị ứng với cồn thì thiệt thòi như tớ thôi chứ lị.

Mỗi đứa có một lý do không cồn nhỉ. Tao thì không cồn sau một lần uống bia (chắc là dỏm, từ thời bao cấp) với đường, đầu đau như búa bổ, chỉ muốn đập đầu vào tường. Chừa từ đó tới giờ luôn.
 
Trích bài Hiệp:
Tao lại đáp rằng, chẳng giấu gì anh, nhà tôi đi công tác đất nước mặt giời mọc về có mua tặng tôi chai Yamazaki sing-gừ-man anh ạ
Lần này đúng là Hiệp báo cáo nhé, không nhầm vào ai khác nhé. Báo cáo kiểu tế nhị nhẹ nhàng duyên dáng nhé. Làm Nhung tủm tỉm cười nhé. Mừng cho bạn Hiệp có cái "nhà tôi" đáng yêu, quan tâm nhiều đến Hiệp, hay đi công tác đất nước mặt giời mọc nhé. Mừng cho cái "nhà tôi" của Hiệp giờ có người mang mình ra khoe tự hào với bàn dân thiên hạ nhé.

Này, thế Hiệp với Hà với Vinh với Thường gặp nhau uống hết rượu ngon thì Nhung về cho Nhung uống gì nhỉ? Món Ý béo ngậy nhiều bơ sữ cộng với món Nhật sushi teriyaki này nọ kia đấy mà không rượu thì khó vào lắm nhé :D

Mà chúng mày chỉ được cái giỏi đàn ông uống rượu nọ kia nhé, trọng giai khinh gái nhé, tao dỗi tao đếch uống rượu với chúng mày nữa nhé.
 
Back
Bên trên