Hoàng Thùy Lynh
(thieng)
New Member
viết cho Loan bởi vì sức chịu đựng đáng kinh ngạc ngày ấy (ât&nn)
CÓ: một ngày đã qua cùng hẫng hụt
Những ước mơ đang úp mở thành lời
Đứng cùng mặt trời- cùng nơi cô độc
Buồn không có dáng, tôi thành chơi vơi
Tóc tôi xõa, ngày hạ trời phải mưa
Đợi chờ anh dần khép tôi cánh cửa
Vở kịch hai hồi, than thở thành bất hạnh
Tôi yêu và ghét- tôi kịch hai hồi.
Tôi nhắm mắt- bùng lên- cùng tưởng tượng
"Mái tóc xõa anh nhặt từng sợi rơi
Cười với tôi, như năng rạng sau mưa"
Nhưng
mở mắt:
Tôi,
Xúy Vân đợi chờ....
CÓ: một ngày đã qua cùng hẫng hụt
Những ước mơ đang úp mở thành lời
Đứng cùng mặt trời- cùng nơi cô độc
Buồn không có dáng, tôi thành chơi vơi
Tóc tôi xõa, ngày hạ trời phải mưa
Đợi chờ anh dần khép tôi cánh cửa
Vở kịch hai hồi, than thở thành bất hạnh
Tôi yêu và ghét- tôi kịch hai hồi.
Tôi nhắm mắt- bùng lên- cùng tưởng tượng
"Mái tóc xõa anh nhặt từng sợi rơi
Cười với tôi, như năng rạng sau mưa"
Nhưng
mở mắt:
Tôi,
Xúy Vân đợi chờ....