Tình Mong Manh

Trần Phương My
(pucca0love)

Điều hành viên
Anh ra đi, em là người có lỗi
Bởi vì em đã chẳng thể yêu anh
Bời cuộc tình chóng phai tàn rất nhanh
Và dòng đời cuốn ta xa nhau mãi

Anh ra đi, em chẳng còn sợ hãi
Sợ nụ hôn đầu in đậm quá sâu
Sợ giấc mơ sẽ chẳng được bền lâu
Sợ vắng anh đời hư vô lạc lõng
 
Ô :eek: thơ của My đấy à :eek: nhìn tên tác giả mà tớ ko dám tin là thơ cậu viết :eek: :eek: :eek:
 
haha... chính tớ cũng không tin là mình viết cơ ;)
 
Trên bờ mi từng giọt sầu lặng lẽ
Rớt xuống đời nghe nỗi nhớ mênh mang
Tiếng chuông chiều sâu thẳm bỗng ngân vang
Hoàng hôn tím để bóng đời heo hắt

Một cuộc tình đã không thể nắm bắt
Gió cuốn đi những khắc khoải hư vô
Một buổi chiều ngập đầy lá vàng khô
Ai vội bước trong mưa buồn lặng lẽ
 
sao buồn nhiều thế ;;) buồn vì ai đấy :-s có phải tại đứa nào ở đây ko :mad: ;;) b-) :D
 
:)) không phải... chẳng có ai ở Việt nam để nhớ cả
Khi nào online chat với tớ nhé... :x lâu lắm rồi không hề nói chuyện với Mai Phương
 
Vẫn thường ghét anh không biết theo em
Ghét thấy anh những buổi chiều tan học
Ghét nhất khi cứ hay bị anh chọc
Ghét thật nhiều mãi bỏ anh theo sau

Ghét nụ cười vì làm tim em đau
Ghét đôi mắt nhìn em hoài đắm đuối
Sao thấy ghét năm học những ngày cuối
Ghét chính em vì chẳng thể ghét anh
 
Phuong My ko biet co phâi la em gai Phuong Thanh ko nhi ? Viet tho nhu là khóc.
 
Nguyễn Chí Trung đã viết:
Phuong My ko biet co phâi la em gai Phuong Thanh ko nhi ? Viet tho nhu là khóc.

Vì khi nào buồn thì mới viết thơ mà... :)
 
Nắng bỗng buồn khi hoa tan theo gió
Hương hao tàn để lại thoáng mong manh
Cây lặng nhìn khi lá chẳng còn xanh
Mưa, bão tố cuốn đi niềm hy vọng

Khóm hoa đó giọt sương nào còn đọng
Hay đã hư mờ theo khói ban mai
Như lời yêu đã lãng quên bên tai
Bên ai đó ta quên nhau mãi mãi
 
Nếu có thể xin được mãi mùa thu
Lá vàng rơi sau cơn mưa chợt tạnh
Cơn gió về mang chút gì lành lạnh
Hương hoa về ngây ngất trái tim thơ

Nếu có thể xin đời chỉ là mơ
Giấc chiêm bao dù ngọt ngào, đau khổ
Dù thế giới này bỗng nhiên bùng nổ
Vẫn sẽ cười vì chỉ là mơ thôi

Nếu có thể xin thời gian ngừng trôi
Sẽ làm được những gì ta mong ước
Sẽ đi lên dù chỉ là từng bước
Và ước mơ sẽ chẳng còn xa xăm

Nếu có thể xin đừng như mất tăm
Anh ra đi bỏ lại đời vô vọng
Em ngồi đây với những điều mơ mộng
Nhưng cuộc đời lại chẳng đẹp như mơ.
 
Back
Bên trên