Tự nhiên đôi lúc trong cuộc sống mình bắt chợt gặp 1 người xa lạ với những tính xấu và tốt, chợt nhận ra có 1 chút gì của mình trong đấy. Ngoài những đứa bạn thân ra, chơi với nhau có nhiều cái giống nhau là đương nhiên. Tự nhiên hôm nọ có 1 người bạn mới quen gọi điện buôn dưa lê. 2-3 tiếng trôi qua, tự nhiên như cảm thấy có hình bóng mình trong người bạn nhỏ tuổi hơn đấy. 1 chút cá tính và tật xấu, trogn đấy luôn. Tất nhiên cũng có 1 cái gì đấy tốt nữa chứ. Tự nhiên cảm thấy như có 1 đứa em vậy, khuyên bảo nó tất cả những gì mình nghĩ thật lòng nhất, để rồi sau đấy được biết thêm nhiều chuyện từ nhiều người khác và lại tự trách mình, ko biết đã làm đúng hay sai. Cuộc sống có nhiều khi mình quyết định sai, nhưng đã quyết định rồi sẽ ko nhìn lại mà hối tiếc nữa. Nhưng đôi khi cái giá phải trả để biết được 1 sự thật nó lại ko rẻ chút nào.
Cuộc sống suy cho cùng nằm trong tay mình, mình sẽ quyết định nó. Nhìn vào những tấm gương mình gặp trên cuộc đời đế soi lại chính bản thân mình, những lầm lỗi của mình và để nhận ra mình hơn cả như thế. Mình hơn như thế nhiều lắm, và mình nhận ra con đường mình sẽ phải đi tiếp là gi. Mình nhận ra cách sống của mình là như thế nào. Ko hoàn hảo, nhiều tật xấu nhưng đấy cũng là 1 con người. ko bao giờ khuất phục trước ai hết. Và cũng chẳng có ai thay đổi được mình.
Cám ơn em, cái gương ạ.
Cuộc sống suy cho cùng nằm trong tay mình, mình sẽ quyết định nó. Nhìn vào những tấm gương mình gặp trên cuộc đời đế soi lại chính bản thân mình, những lầm lỗi của mình và để nhận ra mình hơn cả như thế. Mình hơn như thế nhiều lắm, và mình nhận ra con đường mình sẽ phải đi tiếp là gi. Mình nhận ra cách sống của mình là như thế nào. Ko hoàn hảo, nhiều tật xấu nhưng đấy cũng là 1 con người. ko bao giờ khuất phục trước ai hết. Và cũng chẳng có ai thay đổi được mình.
Cám ơn em, cái gương ạ.