Sinh viên du học về làm gì ?

Anh Linh nói hay thật :)đúng với tâm lý của những người đi du học :)
Tiện đây em cũng xin góp 1 vài ý kiến thế này:

1, Du học sinh rất nên ở lại làm việc 1 thời gian để tích lũy kinh nghiệm. Học xong mà ko được cọ xát thực tế thì, theo em nghĩ, cũng ko giỏi lên và không thành công được, thậm chí có về VN đi chăng nữa. 1 người 'có hoài bão, tin vào bản thân và dám chấp nhận khó khăn' cộng với kiến thức có được không đảm bảo thành công cho người đó; nếu có thành công, chưa chắc anh/chị đó đã thành công bằng với khi có thêm kinh nghiệm làm việc vài năm ở nước ngoài.

2,"...thì 90% du học sinh sẽ quyết định ở lại, ít nhất là vài năm "để tích lũy"."
Đúng là nhiều người ở lại thật, có khi ko phải chỉ vài năm. Nhưng em nghĩ ở lại 5 năm, 10 năm... nhưng rồi họ cũng sẽ về VN (trừ trường hợp bất khả kháng), ít nhất là về để làm ăn, kinh doanh. Dẫu sao chăng nữa VN vẫn là quê hương, vẫn là cội nguồn, ít người có thể quên được. Thêm nữa, sau 1 thời gian 'ko phải là ngắn' làm việc tại nước ngoài, những du học sinh đó sẽ trưởng thành hơn rất nhiều, ko ít người thành công, có cơ sở vững chắc về nhiều mặt cho bản thân, lúc đấy về đóng góp, có khi lại hay hơn? :)
--------------------------------------------------------------------------
@Yến: Sang mẽo thì nhiều khả năng kiếm được mấy cô bên UK :D :p Ấy có thấy hay hơn ko? b-( :p
 
Bắt đền em Yến tự nhiên đặt ra mấy câu hỏi này làm chị cả đêm mất ngủ suy nghĩ mãi :((

Đùa chút xíu thế thôi, hoan nghênh em Yến đặt nhiều câu hỏi hay & xin góp vài ý kiến be bé thế này:

- Chuyện học xong ở hay về mọi người bàn luận khá nhiều rồi. Quyết định cuối cùng thực ra phụ thuộc nhiều vào hoàn cảnh cá nhân, nên e rằng khó có thể dùng những tiêu chí đơn giản về mục đích tương lai để xét đoán được.

- Điều đáng quan tâm hơn bây giờ là mọi người, dù ở trong nước hay ở nước ngoài muốn hoặc có thể làm gì? Những ý tưởng của em Yến & anh Linh chia sẻ với mọi người, mình thấy rất hay.

Thế thôi mọi người nói chuyện tiếp, tớ đi ngủ đây :D.
 
Anh không biết nhà các cô các chú khác thế nào chứ, riêng Huyền My nhà anh là chắc chắn hè này sẽ về, có khi về hẳn :D..
 
chú này, cháu nghe giang hồ đồn chú định định cư ở bển hả, ko về cháu khiếu nại giáng chức ko cho làm đv nữa :D cho cháu lên thay ...hi`hi`...đầu gấu ko:D

chà, đúng là nhiều ý kiến cũng rất đúng nữa ạ...em thấy cả nhà đóng góp nhiều thích quá :D hehe còn được chị MY khen nữa chứ :> :x

đúng là...ở lại , theo Duy nói thì cũng đúng...có thể bước đầu tạo dựng cơ sở để sau đó dễ dàng đầu tư về nước với quy mô lớn hơn, vả lại cũng có nền bắc cầu sang thuận lợi hơn. Thêm vào đó, có kinh nghiệm làm việc nhất là với môi trường có tính hiệu quả cao như vậy chắc chắn bản thân sẽ tiến bộ lên rất nhiều.
nhưng lại đặt ra một vấn đề là sao ko về nước mà thực hành, bởi nếu định sớm muộn gì cũng về nước thì nên về thì mới đúng môi trường để mà quen và tìm hiểu chứ? nếu ở lâu quá khi về sự chênh lệch càng lớn, càng khó dung hòa thì sao|? với cả một nguy cơ nữa là càng ở lâu người ta càng ngại về [-(...kiểu quen lâu, lại dính đến nhà cửa, lại 2 anh chị gặp, cưới nhau, có nhóc tì nữa :D ui...:D

---> nói là em thấy đúng nhưng em vẫn cho rằng ko nên chần chừ về bởi sẽ có nhiều yếu tố sau này phân tán quyết định của mình. Vả lại, ko vô lý mà bọn Sing chẳng hạn, cho hb giữ hs lại làm việc vài năm, bởi những năm đầu là những năm tốt nghiệp, tâm huyết nhất, dành hết tâm trí vào đầu tư kiến thức nóng hổi cho việc làm---> phải để cho nước mình chứ...cống hết cho tư bản à..:(...cuối cùng thì nước nghèo đúng là lúc nào cũng thiệt...



em cũng đồng ý với chị My ạ :x chuyện về hay ko hay gì gì thì bài viết của anh Linh là quá đủ để bao quát toàn bộ rồi. Bây giờ em xin lanh chanh cái chuyện đại học Ams một tí.:p

em chẳng hiểu gì về hệ thống trường sở hay giáo viên đào tạo lắt léo thế nào, chỉ biết ko đơn giản để tự nhiên phá vỡ hệ thống cơ sở nhà nước và những luật lệ cũ vốn có, nhưng nghe anh Linh nói thế cũng đã thấy khả quan. Thêm vào đó, nhấn mạnh một điều là tiềm lực của học sinh ams - ở đây nói về tất cả mọi mặt- nếu thực sự muốn làm và góp tay nha vào làm thì chắc chắn là làm được - Và đây là một ý kiến rất hay- tuyệt hay ý chứ :x ko hiểu ai nghĩ ra đầu tiên thế nhỉ :x:x :D

TRước đấy có ý kiến cho là dân ams giỏi thì giỏi nhưng ko mấy người học giáo dục, có lèo tèo thì cũng là quản lý giáo dục chứ ko phải dậy môn học chính thống. Em thì nghĩ là điều đó ko nhất thiết. Bây giờ mô hình giáo dục trường học xưa cũ như vậy phải thay đổi rồi. Mà thực tế cũng chứng minh là nó đang biến đổi đấy chứ. Giáo dục hiệu quả cần người thực việc thực chứ ko cần giáo viên được đào tạo cơ bản cách làm học sinh buồn ngủ và ko thực sự trải qua những gì định dạy học sinh.Đã là trường đại học chứ ko phải trường dạy lý thuyết, thì dạy cái gì thực tế và thực hành là tiêu điểm. Ngắn gọn là em phản đối cái vấn đề ko có người học giáo dục, bởi vẫn có thể còn nguồn giáo viên kinh nghiệm, giỏi từ các viện như anh Linh nói mà.

Duy: sao từ Mỹ lại với sang UK được :eek: hay chê Tày Nùng thì Mỹ Tho với Đông 'anh' vậy :D

p/s: em sửa tí, đi ra nhìn thấy chưa viết xong bài đã được cộng thêm điểm , giật cả mình :eek: ...hình như mọi người ko nhìn được đã cộng những điểm gì đúng ko ạ...sao có cái topic này mà được cộng kinh thế ạ...sướng thì sướng thật nhưng mà em viết có mỗi 2, đến 3 bài dài là cùng chứ mấy đâu ạ, mà được cộng đến 5 lần rồi thì phải 8-} ...chú Tuấn cẩn thận ko có bị kiện bênh cháu gái đấy :D ( cháu nói nhỏ nhỏ tí thôi nhưng mà hơi vênh đấy :p ai cộng cứ cộng nhé :D )
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Vấn đề có về lại Việt Nam hay ko thì em có ý kiến nhỏ thế này. Trước khi đi du học ai đó nên được nghe ông Nghiêm *trong ngõ Vạn Phúc* lên lớp vài buổi để hiểu thế nào thực sự là đất nước Việt Nam, có thế thì những kẻ đi du học mới thực sự muốn quay về VN
 
như thế nào ạ? em chưa được nghe bao giờ...chỉ nghe thầy nổi tiếng hay chửi và kể chuyện thôi :D
 
hi`hi`, còn về em, em sẽ học HUman resources management -hoặc Management and entrepreneurship...ở Vn nói chung là ngành gì mà chẳng thiếu...sau này em muốn làm các dự án xóa đói giảm nghèo.đồng thời em muốn lập quỹ từ thiện cho trẻ em bị ảnh hưởng chiến tranh + trẻ em tàn tật, cái này thực ra là từ cái ngày em vào thăm viện NHi, nhìn thấy những đứa trẻ con bị chậm phát triển tinh thần , nheo nhóc, nhà thì nghèo , ốm đói, đến cái xe lăn cũng chẳng có mà dùng, nhìn mà thương rớt nước mắt, lại còn vô số chuyện Quỹ từ thiện toàn vào tay người giàu chứ chẳng đến tay người nghèo, mà nhiều khi đến cách mua quà từ thiện cũng ngu,ko hợp lý x(...còn nhìn ra ngoài đường chỗ nào cũng có thể thấy cảnh đói khổ thương tâm...nên em rất muốn sau này có thể lập một quỹ từ thiện sao cho làm việc thật hiệu quả với quy mô lớn,ko phải ko có nhiều người sẵn sàng làm từ thiện hay ko có tiền để giúp thêm nhiều người , mà là ko có chỗ để người ta tin tưởng , hay chưa kêu gọi được mọi người , vậy thôi.Lấy một ví dụ rất đơn giản là ở Anh chẳng hạn, nhìn nó tổ chức quy mô hoành tráng cái children in need mà thèm , Vn mình mới bắt đầu có cái nối vòng tay lớn gì đó .. Em rất muốn làm được điều này chắc chắn là rất nhiều người có cùng quan điểm , có ai muốn làm cùng ko ạ, em thích đặt tên là TRái tim Việt Nam , có nhiều kế hoạch phết, nhưng thôi để ai thích thì cùng bàn , ko lan man quá
à thêm nữa, em muốn sau này có thể đầu tư vào dự án xây nhà giá rẻ cho người nghèo nữa...ai hứng thú ko ạ
Bạn Yến...vẫn biết bạn và mình cũng nhiều tư tưởng giống nhau..nhưng cái này thì ko ngờ đấy :rolleyes:...:D
 
Trước khi đi du học ai đó nên được nghe ông Nghiêm *trong ngõ Vạn Phúc* lên lớp vài buổi để hiểu thế nào thực sự là đất nước Việt Nam, có thế thì những kẻ đi du học mới thực sự muốn quay về VN

Nghe thầy Nghiêm nói cũng hay, nhưng mà em nghĩ không chỉ có nghe thầy nói mà "hiểu được thế nào thực sự là đất nước VN" đâu ạ:D
 
ở Zz, thế thầy Nghiêm nói gì kể tớ nghe với :D nghe có vẻ thú vị rồi đấy ;)

ku nó : sao thế, mai thi mà lại dài dòng thế;)...:x...đã cùng nhiều thứ thì mấy thứ còn lại dễ cùng lắm em ạ :D...quả TTVN tao với mày sau này làm cùng nhau nhé...mà thôi, nói chung nhiều kh lắm...tao với cheeky, v.a ,với Tin ú bàn nhau ...sau này cả lũ làm với nhau mà..:D Tin ú nó cũng học HRM ...;)...
 
em cũng tò mò, có ai kể em nghe phát? :-?
rồi em + điểm :D
thx.
 
ừ ừ ai kể đi =D> :> đi mà........đi... :x :x càng tò mò :D

em hỏi thêm tí nữa ạ
các anh chị có ai biết về NGO hay làm cho NGO ( non governmental orgs), hay các dự án đầu tư của nước ngoài vào VN, có thể nói thêm cho em biết thêm về cơ cấu và cách hoạt động như thế nào ko ạ? ví dụ như điều kiện, quá trình xét duyệt, thường ai được làm project director ạ? và tuyển chọn như thế nào...thường trên các lĩnh vực ra sao? nói chung là tất cả những gì có thể liên quan . Thêm vào đó, NGO có nhận sinh viên thực tập hay học sinh đến xin volunteer ko ạ, nhỏ nhất là bao nhiêu tuổi a.

em cũng xin hỏi luôn hè này có 2 tháng, em định xin đi làm tình nguyện, có anh chị biết chỗ nào mách em mới...cho em bám càng với :x :D
quên mất, có ai đi cùng tớ ko..

Kike: mẹ tao bảo có cái quỹ học bổng gì Vừ A Dính đấy...làm kiểu đi xin học bổng...giống hệt hồi đi xin tài trợ cho dạ hội bọn mình ý ;) làm ko ;)

sao ở VN ko có ngày nào là ngày kiểu toàn dân cùng đóng góp giúp các đối tượng như : người nghèo/ trẻ em/ trẻ em đường phố/ nông dân vùng mất mùa/ nông dân vùng lũ lụt/ trẻ em nghèo vượt khó/ học sinh giỏi/ tức là ngày cố định trong năm theo từng nhóm đối tượng khác nhau. Cái này sẽ tạo ra một tinh thần truyền thống, và cũng hiệu quả cao. Riêng cái cho trẻ em nói chung có thể làm theo tuần lễ , kéo dài suốt tuần lễ và thực hiện trên quy mô lớn với mọi hình thức có thể....mọi người tìm cách kiếm tiền để đóng góp cho quỹ này chẳng hạn...trẻ em có thể diễn kịch, hát tại các siêu thị...người dân xin tài trợ các công ty lớn...vv...:x...
 
Chỉnh sửa lần cuối:
em cũng xin hỏi luôn hè này có 2 tháng, em định xin đi làm tình nguyện, có anh chị biết chỗ nào mách em mới...cho em bám càng với
quên mất, có ai đi cùng tớ ko..
cái này chắc để hôm nào về tán chị Quỳnh :p năm ngoái thấy chị kể chuyện tình nguyện rồi ...còn tất nhiên là thi xong mà ấy đi thì sẽ có mặt tớ rồi
Kike: mẹ tao bảo có cái quỹ học bổng gì Vừ A Dính đấy...làm kiểu đi xin học bổng...giống hệt hồi đi xin tài trợ cho dạ hội bọn mình ý làm ko
làm luôn :>
...thực ra mà nói thì tớ thích làm vì trẻ em hơn...hồi trước lên công ti của chị...thấy văn phòng bên cạnh làm 1 dự án vì nụ cười của trẻ em thì phải...treo đầy những ảnh của trẻ em VN...toàn những em bé đang cười :p...cái dự án ấy xin tiền tài trợ để mổ miễn phí chỉnh hình răng cho trẻ em...hic...ao ước 1 ngày đuợc làm 1 dự án như thế :p

Ku nó...cố gắng vì kế hoạch đấy nhé ;)
 
em cũng xin hỏi luôn hè này có 2 tháng, em định xin đi làm tình nguyện, có anh chị biết chỗ nào mách em mới...cho em bám càng với :x :D
quên mất, có ai đi cùng tớ ko..
Nguyễn Cẩm Vân đã viết:
cái này chắc để hôm nào về tán chị Quỳnh :p năm ngoái thấy chị kể chuyện tình nguyện rồi ...còn tất nhiên là thi xong mà ấy đi thì sẽ có mặt tớ rồi
Hic, đi Tình nguyện khổ lắm các bé ơi. Hic, đi 2 tuần về, sẽ đầy những chiến tích. Ăn uống ko quen, ngủ nghê ko tốt. Chưa kể cái khoản vệ sinh cá nhân nữa :(. Hic :p. Nhưng mà nếu các em thật sự quyết tâm thì ok thôi. Năm nào chả có tình nguyện, muốn kiểu gì cũng có ;). Thường mùa TN bắt đầu khoảng tầm từ 10/7 trở đi ;)

:x
 
hic, gọi là tình nguyện mà sướng thì khéo đánh nhau mà đi mất nhỉ chị nhỉ :p em nhìn thấy cái ảnh chị Quỳnh mặc áo TN rồi nhá :D eheheh
chị ơi đi TN có thể làm hàng ngày vẫn về nhà được ko, hay bắt buộc phải đi dài ngày hả chị?
Kike: ơ hay thì cái đấy là quỹ hb cho trẻ em còn gì? cái này nhỏ và đơn giản thì mình làm. Mà nói thế thôi cũng chả đơn giản đâu. Còn cái nụ cười gì đó thì phải từ từ chứ , b h muốn làm cũng làm được đâu.

À có một cái này tao cũng đã chú ý, định là sau này nếu chưa ai làm sẽ làm, mà ai làm rồi thì phát triển, là branch VAO của VN, vì hiện tại VN chưa có...tao quên viết tắt là gì nhưng đại ý là dự án cung cấp mắt kính cho trẻ em ( chủ yếu ) và phụ nữ vùng miền núi khó khăn. Cái này thực ra ít khi được để ý đến nhưng xem bộ phim tài liệu của VAO ở Châu Phi mới thấy ý nghĩa thế nào. Ở những vùng thiểu số thì có đôi kính cũng ko khác nào cứu đôi mắt cả,vì rất nhiều người do đời sống khó khăn đều bị hỏng hay cận mắt nặng ko nhìn thấy gì, thị lực suy yếu.. có kính mắt giúp họ kiếm được việc làm, được tiếp tục học...nghe thì đơn giản nhưng cực hiệu quả vả lại cũng ko tốn quá nhiều tiền như kiểu xây bệnh viện trường học:x..đấy thấy ku nó thích nụ cười thì giới thiệu mắt luôn cho nó song hành :D
 
chán nhỉ....em phải xoay vấn đề thế nào nữa thì mọi người mới hăng hái kể chuyện post bài đây..:(...hay vì chủ đề này chán mà ko có ai muốn kể ý định của mình....em tin chắc là còn nhiều dự định rất hay đáng để nghe lắm...hay vì chuyện đại sự ko thể kể ra linh tinh?...topic này chưa làm được những gì nó đặt ra rồi...:(

Nyway, vừa đọc được bài này, post lên cho vui :D

Nhà thiết kế Lian Henriksen:
Không bao giờ thiếu những ý tưởng vì mọi người Không bao giờ thiếu những ý tưởng vì mọi người 10:18, 06/12/2004

--------------------------------------------------------------------------------







Tôi gặp bà lần đầu tiên tại Hà Nội, nhân một buổi chiếu phim về hậu quả của chất độc da cam. Người phụ nữ gốc Châu Á đứng bán những tấm thiếp rất đặc biệt - thiếp vẽ tay bằng sơn dầu, chỉ toàn những nét màu đơn giản, ngẫu hứng. Đấy là tác phẩm của các trẻ em nạn nhân chất da cam, đang được nuôi dưỡng tại Làng Hữu nghị (Hà Nội). Đây là một dự án nho nhỏ do Lian Henriksen (ảnh) khởi xướng.



Đằng sau mỗi tấm thiếp ghi dòng chữ: "Số tiền từ việc bán thiếp sẽ dùng cho trẻ em nạn nhân da cam đi xem múa rối nước". Chính Henriksen đã cùng các nhân viên Làng Hữu nghị dẫn các em đi xem. Là nhà thiết kế người Đan Mạch gốc Hoa, Henriksen đã đến VN rất nhiều lần để làm việc. Nhưng đây là lần đầu tiên bà gặp các nạn nhân chất da cam. Bà chìa ra bức ảnh một cậu bé yếu ớt, ngồi xe lăn, cầm bút vẽ, trước mặt là những hộp màu. Bà nói: Đây là Toàn, 12 tuổi, cậu học sinh thông minh nhất của tôi. Toàn không đi được, không nói được. Nhưng cậu bé vẽ rất đẹp, rất có tài, một nghệ sĩ bẩm sinh. Tôi đến với bọn trẻ rất tình cờ. Ở Hà Nội, tôi học bấm huyệt, rồi tôi đến Làng Hữu nghị thực tập. Nhìn các em, tôi thấy mình bất lực, khả năng bấm huyệt của tôi không giúp gì được cho các em. Một người bạn hỏi tôi sao không dạy các em vẽ thiếp. Vậy là tôi mua màu, bút, giấy vẽ đến. Lúc đầu chẳng ai nghĩ bọn trẻ có thể làm được. Nhưng cuối cùng Toàn đã điều khiển được bút lông, vẽ được vòng tròn. Cậu bé thích vẽ kinh khủng, nhất là vẽ chân dung tự hoạ. Bây giờ, tôi có khoảng 30 học sinh.


Những tấm thiếp của bọn trẻ rất được ủng hộ. Trong một tháng, số tiền bán thiếp thu được là 2,2 triệu đồng. Nhà hát Múa rối Thăng Long lại đồng ý biểu diễn miễn phí cho các em. Vậy là từ sáng kiến của Henriksen, các em có thêm một nguồn thu nhập mới. Sáng kiến của bà không phải là cách đào tạo nghề thông thường, mà đã khơi dậy sự sáng tạo, lòng yêu nghệ thuật, tưởng chừng như vô cùng hiếm hoi, ở những đứa trẻ không bình thường.


Henriksen nói: Tôi muốn giúp bọn trẻ làm những sản phẩm có thể bán được. Hiện nay, các em đã làm hoa giấy, thêu khăn, túi. Nhưng phần lớn người mua vẫn là vì lòng từ thiện. Tôi muốn người ta mua vì thích, muốn giúp các em tổ chức công việc, thiết kế mẫu, tiếp thị sản phẩm. Nhưng quả thật, một mình tôi không đủ tiền.


Henriksen có vô số ý tưởng. Bà lại đưa ra bức ảnh Hảo, một cô gái 24 tuổi, cũng là nạn nhân da cam, đang khó nhọc bên bảng màu. Bà kể: Hảo không muốn đi xem múa rối. Tôi hỏi tại sao. Hảo bảo cháu muốn có một ít tiền từ việc bán thiếp. Để đưa cho mẹ! Từ câu chuyện của Hảo, Henriksen muốn lập một quỹ giúp gia đình các nạn nhân, từ chính tiền bán được các sản phẩm của bọn trẻ. Đang ngồi nói chuyện, bà lại chợt nghĩ ra một ý định táo bạo: Đưa các mẫu quần áo thời trang do bà thiết kế cho các em may.


- Tại sao lại không nhỉ? Thực ra thiết kế của tôi rất đơn giản. Bọn trẻ rất có tài. Chỉ cần tạo điều kiện cho các em được tự do thể hiện tất cả những gì các em cảm thấy. Các em rất cởi mở, không hề bị gò bó như tôi và bạn, sự tự nhiên của các em rất trực tiếp, rất mạnh và tôi rất thích sự tự do ấy.


Bà có cảm thấy vui không, khi làm việc với bọn trẻ?


- Tất nhiên rồi. Nhưng tôi cũng cảm thấy thực sự mệt, thực sự căng thẳng. Bởi vì tôi luôn ám ảnh với câu hỏi: Ta có thể làm gì để giúp các em?


Nhưng mới 2 tháng, mà bà đã làm được rất nhiều đấy thôi, dường như bà đã mở ra cánh cửa sáng tạo và tinh thần cho bọn trẻ?


- Tôi không biết mình có làm được nhiều hay không. Nhưng theo như đạo Phật, thì tôi đã gieo một cái hạt. Để cái hạt lớn thành cây, cần rất nhiều người quan tâm.


Ở Hà Nội, Henriksen làm việc không nghỉ, những gì bà làm đều xuất phát từ sự đam mê, từ sự nhạy cảm của một nghệ sĩ. Yêu thích nghề thủ công, Henriksen đã đi rất nhiều làng nghề ở Hà Nội, từ làng làm đá, làm mây tre, làng làm đồ gỗ, làng gốm sứ... "Các làng nghề rất gần gũi với tâm hồn tôi. Tôi đã từng là thợ gốm. Chúng ta phải bảo tồn các làng nghề, bằng cách giúp họ làm ra những sản phẩm có thiết kế đẹp mà thị trường cần". Henriksen cũng đang hợp tác với Trung tâm Nghiên cứu ứng dụng khoa học về giới, gia đình, phụ nữ và vị thành niên để nghiên cứu ý tưởng giúp đỡ những người phụ nữ bán hàng rong trên đường phố.


Sao bà lại nghĩ về người khác nhiều đến thế?


- Thật ư? Tôi nghĩ về mình rất nhiều đấy chứ. Tôi thấy mình rất may mắn, được bạn bè, gia đình giúp đỡ. Nên tôi cảm thấy có nhu cầu, thích được giúp đỡ mọi người. Theo tôi, cho và nhận không có ranh giới. Khi cho, tức là ta đã nhận, và khi nhận, cũng là ta đang cho đi.


Với bà, hạnh phúc là gì?


- Giá tôi có thể trả lời được. Nhưng với tôi, có lẽ, hạnh phúc là sự yên tĩnh trong tâm hồn, là cho và nhận, là mình có thể ngủ yên được ban đêm.
 
Cháu Yến đang định câu bài à :D.
Ngồi đọc qua thấy các em gái nhiệt tình hăng hái quá, nhưng mà chú thấy có người bảo là gái không thể làm được cách mạng cũng đúng. Có lẽ nguyên nhân một phần là do tạo hóa đã sáng tạo và dành cho họ những vẻ đẹp thật là hoàn hảo rồi, cho nên lại lấy đi của họ một chút tư duy trừu tượng :D... Hay nói một cách triết học thì gái là động lực to lớn để phát triển thế giới, nhưng lại không thể sáng tạo ra thế giới... :D
 
Chỉnh sửa lần cuối:
anh tuấn cẩn thận nhé hí hí
chúc anh đứng vững trước trận cuồn phong sắp tới B-)
 
chú à :x...cháu có định làm cách mạng đâu...cũng chẳng định nữ quyền gì to tát...cháu chỉ nghĩ đã là người , nhìn thấy cảnh người khác gặp khó khăn thì tự nhiên thấy muốn phải làm điều gì đó...làm tình nguyện thì cứ phải phân biệt gái trai à...tình cảm và giàu lòng thương người cũng là đặc tính của phụ nữ đấy chứ...với lại phụ nữ giỏi là phải cân bằng công việc với gia đình...gia đình lúc nào cũng là trên hết mà...cách mạng thì để cho chú với mấy anh làm...cháu đứng cổ vũ thôi :D

@Long: cuồng phong nào thế em :D
 
chào chị yến
tình hình bài nào của chị cũng dài quá
em cộng điểm không hết :D
 
hehe hay ho gì đâu..bệnh đấy 8-}
viết essay chị cũng bị kiểu thế..có ai đó cộng điểm và bảo là bài viết vòng vo dài dòng- nếu biết viết ngắn gọn cô đọng sẽ có giá trị hơn--> đúng cực...đi thi chị cũng viết dài 8-} được cái viết nhanh rất nhanh nên lúc nào cũng làm xong bài trước bạn---> chưa chết lần nào thì chưa chừa :(...tật đấy bây h vẫn chưa sửa được...em có cách gì ko :p
 
Back
Bên trên