Nguyễn Trường Thành
(Old_sexy_maN)
New Member
Có bài này vui vui, hôm nay vừa đọc được, chả hiểu có phải thơ tình ko
Nếu anh là con dê nho nhỏ
Nếu anh là con dê nho nhỏ
Anh sẽ suốt đời mang cỏ cho em
Cỏ non, xanh, thơm phức đáng thèm
Em nấu súp hoặc đính kèm trên tóc
Nếu là dê, anh quản chi khó nhọc
Anh sẽ kéo con đi học suốt ngày
Dê pha lừa, một hình ảnh rất hay
Một ông bố mà xưa nay không có
Mỗi buổi sáng từ căn nhà bé nhỏ
Anh tung tăng vác giỏ lên đường
Lấp lánh ánh đèn, thành phố đẫm hơi sương
Anh mua báo, mua xôi, mua bánh mì ăn sáng
Mang về nhà, trải khăn bàn bóng láng
Bày các thứ lên và rước em ra
Đánh thức các con, dọn dẹp, lau nhà
Anh hăng hái khi em gật gà chưa tỉnh ngủ
Rồi gia đình tập trung đông đủ
Bưng thức ăn lên, anh tranh thủ bật tivi
Em vừa xơi, vừa coi trận bóng đá ly kỳ
Vừa liếc mục thời trang xem có gì mốt mới
Anh lúc đó thấy trong lòng phơi phới
Cười be be, chạy lui tới trong phòng
Thấy đống bát đĩa dơ, anh thét xung phong
Vừa cọ rửa, vừa cong râu ca hát
Nước cam đây, em dùng đi cho mát
Tráng miệng đây, có hai bát rau câu
Ăn sáng rồi, em định đi đâu
Chỉ cần nói nửa câu anh chở đến
Vừa lái xe, vừa hát bài "tình như ngọn nến"
Mỗi ngã tư như mỗi bến đam mê
Ưỡn ngực lên, mang hết sức trai dê
Anh hùng dũng chở em đi về trong sóng gió
Chỉ để phần mình vài ba ngọn cỏ
Và lâu lâu thêm một giỏ trái cây
Tránh thật xa bia thuốc lá rượu Tây
Ôi hạnh phúc chỉ em đây là nhất
Mùa xuân đến, hoa thơm đầy đất
Trời đầy sao, và anh cũng đầy em
Kìa quê hương đang đổ ra xem
Và cảm động khi thấy dê chở vợ
Giặt giũ, quét nhà, nấu cơm, đi chợ
Anh vì em, chẳng sợ điều gì
Bỏ ngoà tai những tiếng thầm thì
Ta sánh buớc cùng đi trong thành phố
Hỡi những chú bò, chú nai lố nhố
Hãy nhìn dê đây và hãy ca lên
Pháo bông ơi, hãy nổ vang rền
Và hoa mai ơi, hãy vàng lên mãi mãi
Dê trẻ trung, múa hai sừng mềm mại
Mắt long lanh, tai qua lại đong đưa
Đầu ngẩng cao như dáng vóc ngày xưa
Và mát dịu như con đò trưa trong nắng
Anh sẽ vì em là con dê trầm lặng
Hoặc là dê mang nặng tình thương
Mỗi mùa xuân anh như lại lên đường
Be bé hí như phường kèn xung trận.
Nếu anh là con dê nho nhỏ
Nếu anh là con dê nho nhỏ
Anh sẽ suốt đời mang cỏ cho em
Cỏ non, xanh, thơm phức đáng thèm
Em nấu súp hoặc đính kèm trên tóc
Nếu là dê, anh quản chi khó nhọc
Anh sẽ kéo con đi học suốt ngày
Dê pha lừa, một hình ảnh rất hay
Một ông bố mà xưa nay không có
Mỗi buổi sáng từ căn nhà bé nhỏ
Anh tung tăng vác giỏ lên đường
Lấp lánh ánh đèn, thành phố đẫm hơi sương
Anh mua báo, mua xôi, mua bánh mì ăn sáng
Mang về nhà, trải khăn bàn bóng láng
Bày các thứ lên và rước em ra
Đánh thức các con, dọn dẹp, lau nhà
Anh hăng hái khi em gật gà chưa tỉnh ngủ
Rồi gia đình tập trung đông đủ
Bưng thức ăn lên, anh tranh thủ bật tivi
Em vừa xơi, vừa coi trận bóng đá ly kỳ
Vừa liếc mục thời trang xem có gì mốt mới
Anh lúc đó thấy trong lòng phơi phới
Cười be be, chạy lui tới trong phòng
Thấy đống bát đĩa dơ, anh thét xung phong
Vừa cọ rửa, vừa cong râu ca hát
Nước cam đây, em dùng đi cho mát
Tráng miệng đây, có hai bát rau câu
Ăn sáng rồi, em định đi đâu
Chỉ cần nói nửa câu anh chở đến
Vừa lái xe, vừa hát bài "tình như ngọn nến"
Mỗi ngã tư như mỗi bến đam mê
Ưỡn ngực lên, mang hết sức trai dê
Anh hùng dũng chở em đi về trong sóng gió
Chỉ để phần mình vài ba ngọn cỏ
Và lâu lâu thêm một giỏ trái cây
Tránh thật xa bia thuốc lá rượu Tây
Ôi hạnh phúc chỉ em đây là nhất
Mùa xuân đến, hoa thơm đầy đất
Trời đầy sao, và anh cũng đầy em
Kìa quê hương đang đổ ra xem
Và cảm động khi thấy dê chở vợ
Giặt giũ, quét nhà, nấu cơm, đi chợ
Anh vì em, chẳng sợ điều gì
Bỏ ngoà tai những tiếng thầm thì
Ta sánh buớc cùng đi trong thành phố
Hỡi những chú bò, chú nai lố nhố
Hãy nhìn dê đây và hãy ca lên
Pháo bông ơi, hãy nổ vang rền
Và hoa mai ơi, hãy vàng lên mãi mãi
Dê trẻ trung, múa hai sừng mềm mại
Mắt long lanh, tai qua lại đong đưa
Đầu ngẩng cao như dáng vóc ngày xưa
Và mát dịu như con đò trưa trong nắng
Anh sẽ vì em là con dê trầm lặng
Hoặc là dê mang nặng tình thương
Mỗi mùa xuân anh như lại lên đường
Be bé hí như phường kèn xung trận.