Phong cách các band (Rock)

Vũ Đình Nguyên
(nguyenvd)

Member
Các bác ở đây cho em mở rộng tầm hiểu biết cái :D.
 
Em xin mở đầu bằng The Doors
The Doors có 4 thành viên: JIM MORRISON (vocal), ROBBY KRIEGER (guitar), JOHN DENSMORE (drum), RAY MANZAREK (keyboard). Nhìn vào đội hình đã thấy rằng The Doors không chú tâm nhiều đến kỹ thuật (mặc dù có 2 bài trong 100 solo guitar).
Âm nhạc của The Doors mang phong thái rất đặc trưng, không thể lẫn, là sự trộn lẫn của tiếng guitar và keyboard lặp đi lặp lại, tạo cảm giác chắc là giống như dùng ma tuý (đoán thế :D). The Doors sử dụng nhạc cụ đơn giản (trống chỉ có 3-4 chiếc), nhưng âm thanh nghe dày.
Linh hồn của nhóm, Jim, có thể nói là không có gì đặc biệt về chất giọng nhưng đã tìm được một lối thể hiện rất đặc trưng, bài hát không mang tính khó, bác học mà thiên về đánh vào tinh thần, tình cảm con người, nhiều bài thậm chí chỉ là đọc truyện trên nền nhạc (Texas radio).
Có thể The Doors mangphong cách hơi bệnh hoạn: lời bài hát(Gloria), trên sân khấu Jim Morrison luôn say thuốc, có lần overdose luôn khi đang hát, nhưng không thể phủ nhận đóng góp của the Doors.
The Doors là band chứng tỏ cái đầu cũng quan trọng chứ không phải chỉ là tay với cả cái mồm điêu luyện. :D
:D :D
 
Có thể cho biết về Bon Jovi và Metal ko ?
 
Các bạn có để ý không, The Door ko có bassist,RAY MANZAREK kiêm luôn phẩn keyboard và phần bass( tất nhiên là chơi trên keyboard), anh được coi là một trong những tay keyboard hay nhất của nhạc rock, cùng với Jon Lord của Deep Purple; anh cũng phụ trách phần soạn nhạc của The Doors, bên cạnh Jim Morrison, Ray là một nhân vật cực kỳ quan trọng của The Doors
hehe, còn guitarist ROBBY KRIEGER , tớ nghĩ là anh này chỉ đánh đựoc thế thôi, anh này vốn là một tay guitar flamenco, chuyển sang chơi rock, drumer cũng không có gì ấn tượng
Jim Morrison đã có lần nói rằng" tôi không phải là một nhạc sỹ, tôi là một nhà thơ", có rất nhiều huyền thoại về Jim- nhà thơ điên của nhạc Rock, các bạn nên xem film "THE DOORS" của Oliver Stone, một trong những film về âm nhạc hay nhất, Jim rất thích Niezstche (hehe, giống mình)
các bạn thấy chữ ký tớ không, hehe, của Jim đấy: 5 2 1
 
lp-ma181.jpg


(Từ trái sang) Hàng đầu: Brad Delson; Chester Bennington
Hàng sau: Mike Shinoda; Phoenix Farrell; Rob Bourdon; Joe Hahn
(click để xem Tiểu dẫn của từng thành viên)


"Quan niệm sai lầm về chúng tôi là chúng tôi chỉ là một nhóm nhạc Rock”-
Tay guitar Brad Delson của Linkin Park nói. “Chúng tôi cho rằng âm nhạc của mình có pha trộn rất nhiều thể loại: một sự “lai tạo” từ những gì mà cả sáu người trong nhóm đã trải qua.”

Tên album đầu tiên và cũng là tên cũ của nhóm , HYBRID THEORY (Phép lai phối) đã miêu tả được cả mục đích nghệ thuật lẫn cách sáng tác nhạc của nhóm 6 người này. Âm nhạc của Linkin Park, một cái nôi đúc trong đó nhạc rock alternative mạnh, hip-hop và nhạc điện tử được nấu chảy, mang âm sắc rất riêng của họ, và là một kết quả đã được cũng cố bằng những bái hát mạnh mẽ, có hệ thống một cách đáng kinh ngạc của họ. Nhưng hầu như tất cả ở Linkin Park đề không hề gượng ép, bao gồm cả sự bắt nguồn từ Nam California của họ.


NGUỒN GỐC:
Ban nhạc được bắt đầu từ cái studio nhỏ trong phòng ngủ của tay rapper Mike Shinoda, ở đó anh và Delson đã thu âm những nốt nhạc đầu tiên của nhóm vào năm 1996. Cả hay học cùng trường trung học, và đó là nơi họ gặp tay trống Rob Bourdon. Shinoda “rủ rê” thêm được DJ Joseph Hahn khi học về minh họa tại trường Cao Đẳng Nghệ Thuật thiết kế ở Pasadena. Trong khi đó, khi theo học ở UCLA, Delson ở cùng phòng với tay bass Phoenix, người đã rời nhóm sau khi tốt nghiệp đại học và quay trở lại 1 năm sau đó. Miếnc cuối cùng của bộ xếp hình này chính là ca sĩ chính Chester Bennington, một anh chàng đến từ Arizona và đã bắt đầu thu âm từ khi mới 16 tuổi. “Khi tôi lên 2, tôi thường chạy quanh nhà, hát các bài hát của nhóm Foreigner - có cả 1 cuốn băng quay cảnh đó...Từ khi biết nói tôi đã bảo với mọi người là lớn lên tôi sẽ làm ca sĩ.” Bennington nói.

ALBUM:
Sự kết hợp giữa giọng hát cực khỏe của Bennington và cách đọc rap như bắn súng liên thanh của Shinoda đã xác định cho âm nhạc của LP. "Tôi nghĩ một trong những mục đích của Chester và Mikelà cố hòa nhập với nhau hết mức có thể,"Phoenix nói."Mặc dù những thể loại mà chúng tôi pha trộn là rất khác nhau, nhưng chúng tôi muốn sự kết hợp nghe thật tự nhiên- đó là 1 phần rất lớn trong cá tính của chúng tôi." Liên kết sự ảnh hướng khác nhau của Deftones Nine Inch Nails, Aphex Twin và The Roots thành một tổng thể hợp nhất, LP "muốn tất cả phải hòa hợp mà không bị gượng ép"- như Shinoda đã giải thích."Tôi đã thu âm tất cả trực tiếp mọi người vào máy tính như một phần của qúa trình sáng tác để hòa nhập các yếu tố thực và yếu tố kĩ thuật số của mình. Chúng tôi bỏ ra không biết bao nhiêu tiếng đồng hồ để trộn và ghép các phần với nhau cho đến khi có được một tác phẩm hoàn chỉnh với sự kết hợp đúng nhất."
Ban nhạc đã mải mê với việc sáng tác cho đến tận mùa xuân năm 2000, khi họ kí được hợp đồng với hãng Warner Bros và ngay lập tức bước vào phòng thu . Người giúp họ thu âm là nhà sản xuất Don Gilmore (người đã từng làm việc với Pearl Jam, Apex Theory - lại Theory! và Sugar Ray)."Chúng tôi gặp rất nhiều người và cảm thấy rằng rất khó lựa chọn một nhà sản xuất phù hợp," Bennington nói,"Nhưng với Don, ngoài việc làm mọi thứ nghe hay hơn, ông còn là một người có thể giúp chúng tôi sáng tác nhiều hơn nữa". Kết quả cuối cùng là một album tốt cả về mặt giai điệu, kĩ thuật và nội dung, với lời hát mang những thông điệp mạnh mẽ. "Chester và tôi viết về những tình cảm chung, cho dù đó là sự cảm thấy tầm thường, lạc quan hay chán nản."Shinoda nói."Chúng tôi viêt về cuộc sống thường nhật, bởi vì đôi khi thật là tôt khi biết được có người cũng đang trải qua những điều giống mình." Những ca từ này, cùng với những đoạn nhạc đệm khác nhau, đã tạo nên một lời phát biểu âm nhạc mạnh mẽ: album đầu tay của LINKIN PARK, album HYBRID THEORY.

ĐI TOUR:
Tiếp theo sự hoàn thành album Hybrid Theory và sự trở lại của Phoenix, LP đã biểu diễn không ngừng, giới thiệu với các đám đông rock fan trên toàn thế giới phong cách biểu diễn Live dữ dội của họ."Tôi luôn muốn các buổi biểu diễn phải thật sôi động..." Hahn nói. Sự sôi động đến mức căng thẳng trong các buổi biểu diên của nhóm khi đi tour cùng Deftones, P.O.D và nhóm Papa Roach đã đem đến cho Linkin Park một nền móng fans vững chắc khắp thế giới, và giúp tăng số lượng đĩa bán ra của nhóm tới con số hàng triệu.
Khi được hỏi về bí mật đằng sau sự thành công nhanh chóng của LP, Bourdon đã trả lời :"Ngay từ lúc đầu chúng tôi đã cố gắng duy trì một mối quan hệ bền chặt với các fan. Từ nhóm street team rất gắn bó cho tới các video của chúng tôi tới việc thiết kế hàng hóa trao đổi có chất lượng, tới việc chúng tôi trực tiếp tham gia vào các hoạt động của website www.linkinpark.com, chúng tôi đều cố gắng đặt các fan lên vị trí số 1". Sự nổi tiếng về gần gũi với các fan của LP được minh họa rõ rệt nhất bằng việc họ kí tặng những người đã đến xem họ biểu diễn, nhóm bền bỉ cho cả trăm chữ kí sau mỗi buổi biểu diễn. Khi được hỏi về việc này, Shinoda đã giải thích "Đó là một cách trả ơn. Các fan đã giúp chúng tôi thực hiện được một ước mơ mà chúng tôi không nghĩ là có thể làm được". Linkin Park đã mất 5 năm để đạt được thành công bất ngờ, và trong qua trình phát triển, họ đã chứng minh được rằng sự kết hợp mới mẻ của tài năng, cống hiến không mệt mỏi cho nghê nghiệp và sức tưởng tượng nghệ thuật thuần túy có thể, như Bennington nói "giúp bạn vượt qua tất cả và thực hiện ước mơ của mình".

Bài dịch của Rowena, sưu tầm từ website www.lpvnclub.1vn.net, nguồn của bài viết từ www.linkinpark.com
 
Chỉnh sửa lần cuối bởi người điều hành:
Anh Bình, đĩa The Doors mua ở đâu thế ạ?
Sao cái ảnh Linkin Park tui thấy thằng ngoài cùng bên phải mới giồng Nhật Bủn mừ :D
 
Cảm nhận về Bon Jovi và Metallica.
Hai band này về âm nhạc nói chung không có sự phá cách hay đột phá nào đáng kể mà chỉ mạnh về khai thác các thể loại, phong cách đã có. Do đó những bài hát của họ tuy hay, nhưng không có nét riêng rõ rệt, nói chung chỉ nhận được dễ nhất qua giọng hát của ca sĩ :D. Đây là lý do mà Bon Jovi và Metallic có nhiều người thích, nhiều bài hay nhưng không được đánh giá cao.
Tuy nhiên mọi người đến với Rock thường đều nghe qua Bon Jovi, Metallic hay Gun, gần như là một bài vỡ lòng, chứng tỏ tính phổ biến của các band này rất cao, có thể đây là mục đích họ theo đuổi.
Tớ rất ấn tượng với cách đứng đánh guitar của tên hát chính Metallic, trông phê vật, đeo đàn thấp, chân khuỳnh khuỳnh, hè hè :D, Smallfire hồi lâu lâu cũng để đàn như thế.
 
đĩa film ý huh, lên 49 quang trung ý, chịu khó bị chém tý, không có thì chú chịu khó ra hàng cho thuê đĩa to to nào mà mua, hồi trước anh ra chỗ Thành Công thấy có, thế là mua luôn, Valkilmer đóng vai Jim đạt lắm. Nếu xem film này có lẽ sẽ hiểu hơn về The Doors đấy
 
Hì, bảo là Metallica khai thác cái cũ thì xếp Thrash vào đâu?
 
Sao cái ảnh Linkin Park tui thấy thằng ngoài cùng bên phải mới giồng Nhật Bủn mừ

Đấy là DJ Joe Hahn (my fav.), người korea, quốc tịch Korea luôn mặc dù sinh ra và lớn lên tại California, Mẽo. Bài mới nhất của Joe là Session trong album Meteora là bài soundtrack cho THE MATRIX RELOADED
 
Chú nguyên toàn linh tinh thôi. Metal quá sáng tạo còn gi...
 
Ơ, đấy chỉ là cảm nhận của em. Còn các anh bảo nó sáng tạo cái gì thì viết rõ ra, cũng là cho em biết luôn.
 
Em linh tinh thật roài, Metallic sáng tạo dòng Thrash à? :D
Biết thì thưa thốt, ngượng wé :D
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Đùa chứ đọc bài viết của bác Vũ Đình Nguyên về Metallica mà tức phát khóc, thấy bác bảo Metallica "nhiều bài hay mà không được đánh giá cao" thấy tủi thân quá. Bác viết về The Doors cũng hay phết nhưng mà chê Metallica thì bất công lắm. Riêng phần so sánh Bon Jovi với Metallica đã không hợp lý rồi, chả khác nào so sánh chuột với voi!

Theo báo Metal's hammer thì các ban Thrash Metal đầu tiên là: Hirax, Metallica, Slayer, Anthrax và Voivod (đầu năm 80). 2 ban Metallica và Slayer thọ lâu nhất, Slayer năm ngoái (2002) với album "God Hates Us All". Còn Metallica vào ngày 20/6 tới sẽ ra album "St.Angel" sau bao năm khủng hoảng với ra đi của bassist Jason Newsted (thay bằng Robert Trujillo từ nhóm "Suicidal Tendencies" trước đây) và nghiện ngập của anh giai James Hetfield.
 
Bạn Tú, hiện giờ do trong thời gian cấp bách nên tớ chưa thể trả lời cho bạn hay nêu ý kiến về một số band hay khác được.
Hẹn khi khác nhé.
 
uh, thế lúc khác cãi nhau tiếp nhé, anh bảo thằng Tú nó chờ, :))
 
uh, thế lúc khác cãi nhau tiếp nhé, anh bảo thằng Tú nó chờ, :))
 
vừa nghe trên FM 100 có thằng nào cover lại LIGHT MY FIRE, tởm.
 
Back
Bên trên