Phụ Huynh

Trần Tâm Phương
(phuong_tran_tam)

New Member
Có đó không, bật Skype lên nhé:
...........................................
-Tình hình học hành điểm số thế nào? :)| (Vẫn lẹt đẹt như xưa)
-Bây giờ nhiệt độ bên đó là bao nhiêu độ? Trời hôm nay có đẹp không, Hà Nội đang ngập lụt đấy con ạ, để tao kể mày nghe này... ( bla, blô kể toàn những cái trên Vnexp, Vnnet ra) (Con đọc hiểu nhanh hơn nghe, nhưng vẫn phải nghe)
-Mày béo lên hay gầy đi? :mad:) (Trong 1 tuần thì cân nặng thường ít thay đổi)
-Kính tăng bao số dồi?:-B
-Có người yêu chưa? Gì thì gì cũng phải chọn gái Việt nhé con :| Đừng làm người ta bụng to, nghe chưa.8-X: (Haizzzz)
-Đừng đi làm thêm quá nhiều, cố giữ sức khoẻ, ăn uống điều độ thì mới có sức mà học giữ học bổng.$-) (Ừ đại vậy)
-Mày ở bển, có gì tìm kiếm thông tin học bổng giúp bọn nhỏ ở nhà có cơ hội sang với, anh em họ hàng giúp đỡ bọn nó một tí.b-( (Mặc xác bọn nó)
-Dành dụm tiền để hè về VN mà tiêu cho sướng.:)>- (Chắc quái gì đủ tiền về VN)

Haizzz, có mỗi câu "Mày có thiếu tiền không?" thì chả bao giờ thấy hỏi, còn đâu cứ 1 tuần 1 lần, thậm chí là 2 lần, phải trả lời đi trả lời lại những câu hỏi như trên. Nói về chuyên môn thì các cụ không hiểu, nói về bạn bè thì các cụ không care ( vì có biết ai với ai đâu), các cụ sướng nhất là nói về các cụ, và tình hình ở nhà, mà cái này mình cho rằng rất chi là nhạt.

Làm thế nào để tăng độ thú vị khi trò chuyện với các cụ bây giờ?
 
Chỉnh sửa lần cuối:
nhà em thì chả bao giờ điện thoại. tiệt là không bao giờ luôn, từ 3 năm nay là vậy. ngày trước chỉ có mail với chat, giờ chỉ còn mail. hồi học cấp 3 em cũng hăng reply thư cụ mẹ lắm (cụ ba thì không bao giờ mail cho em), cụ mẹ cũng hay gửi thư. cũng hăng viết dài viết chi tiết, kể chuyện chia sẻ ý tưởng này kia. giờ thì tháng được 2 cái thư. cụ bận, mình bận. cụ không gửi thư cho mình thì dĩ nhiên là mình không reply, mà cụ gửi thì mình cũng chán chê chả buồn reply. họa hoằn lắm mình thỉnh thoảng bắn về nhà 1,2 cái link hay. hết chuyện.

sao thế nhỉ. giờ đang có quả pending email chưa reply này, mà em chẳng biết viết gì trả lời cả.
 
A note from my favorite writer, Thomas Friedman, in his column on the New York Times on this year's Mother Day:

Call Your Mother

The ad popped up in my e-mail the way it always has: “1-800-Flowers: Mother’s Day Madness — 30 Tulips + FREE vase for just $39.99!”

I almost clicked on it, forgetting for a moment that those services would not be needed this year. My mother, Margaret Friedman, died last month at the age of 89, and so this is my first Mother’s Day without a mom.

....
Whenever I’ve had the honor of giving a college graduation speech, I always try to end it with this story about the legendary University of Alabama football coach, Bear Bryant. Late in his career, after his mother had died, South Central Bell Telephone Company asked Bear Bryant to do a TV commercial. As best I can piece together, the commercial was supposed to be very simple — just a little music and Coach Bryant saying in his tough voice: “Have you called your mama today?”

On the day of the filming, though, he decided to ad-lib something. He reportedly looked into the camera and said: “Have you called your mama today? I sure wish I could call mine.” That was how the commercial ran, and it got a huge response from audiences.

So on this Mother’s Day, if you take one thing away from this column, take this: Call your mother.

I sure wish I could call mine.

http://www.nytimes.com/2008/05/11/opinion/11friedman.html
 
Sao nhà chị khác hẳn nhà Nga với nhà bạn Phương nhé. Nhí nha nhí nhảnh cực. Trong ba năm liền ko bao giò liên lạc hầu như ko email, ko chat chit ko bao giờ gọi. Tự dưng đến năm nay mới nổi hứng gọi về buôn chuyện bét nhè.

- Alo con gái yêu à. (Ngoìa ra còn có Cún yêu, con yêu của bố, con yêu của mẹ, cục cưng, cục vàng cục kít 8-} vân vân và vân vân...)
- Con sao rồi? Dạo này con xấu hay con xinh? (b-( lúc nào chả xinh)

- Mẹ "Ăn ít thôi con nhé" Bố "Cô ăn nhiều vào con nhé."

- Thế dạo này người con hot hay người con béo ? ( X()
- Hôm trước mẹ đi mua sắm, đến hàng đồ lót lại nhớ con ghê gớm :)"> thông cảm, em nó bị mắc bệnh rất mê đồ lót)
- À con nhớ cái con gì hồi xưa bạn con ko? Bây giờ nghe nói đẻ rồi đấy. Hya con cũng ... đẻ đi (?!)
- À thằng gì gì hồi xưa nó yêu con ý, nhà nó bây giờ giàu cực, hay là quay về VN lấy béng nó đi ( :eek: )
- Cái thằng gì gì hồi xưa hay đưa con đi chơi ý, nó lấy vợ rồi đấy, chuẩn bị lấy chồng đi là vừa :-w
- Dạo này con chả tiêu tiền gì cả, tâm thần vẫn bình thường chứ? Có khóc bao giờ ko? Uống thuốc đều ko? Có ... yêu ko? Yêu có...nhiều ko? Có khi yêu đi là hết điên đấy, à mà không yêu quá ko khéo lại còn điên hơn ý :-? (các cụ nhà mình ... tăng tăng xừ nó rồi :)) )

Rồi buôn chuyện thì buôn trên trời dưới bể, từ chuyện "Mẹ đã xem phim sex của HTL chưa?" Với cả " Con có xem bộ ảnh của con Tóp ko? Mẹ nhớ hồi xưa ngực nó có to thế đâu nhờ" rồi đủ kiểu o_O nhí nhố lắm.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
hix, lâu lắm mới lên. Em tình trạng tương tự, gọi rẻ bèo nên 1 tuần phụ huynh gọi 1 lần. Câu hỏi tương tự anh Phương. Nhàm nhàm tuần nào cũng vậy, nhưng mà chả biết làm sao. Mọi người muốn biết mình còn sống hay ko mà :))
 
Cái này tùy thuộc vào phụ huynh mà :D mẹ tớ cũng nhí nhố lắm, ngoài mấy chuyện hỏi han nhạt nhẽo như phụ huynh bạn TP ra thì toàn buôn chuyện thiên hạ, kiểu thằng này bạn con date con kia bạn mẹ, rồi nói xấu các thể loại nhân vật. Câu thường trực nhất là "Có gì thì cũng fải cẩn thận không condom thủng nhé con" =)) nói từ hồi mình mới sang, chưa có bf đến tận bây giờ :)).

Mọi người nếu chán bố mẹ thì để permanent offline, một tuần gọi 1-2 lần, thế thôi :D. Chat chán thì bảo thôi con đi ăn đi chơi đi jerk đây, đại loại thế, toàn lý do chính đáng bố mẹ nào nỡ nài nỉ :D.
 
@ chị Hạnh, mẹ em nhí nhố xì tin lắm :-j thế nhà chị có định sang chơi ko? Mẹ em đang định sang mà em chả biết đi đâu cả cho vui :-?
 
Thật ra mình nói chuyện với bố mẹ để luyện nói tiếng Việt cho nó thuyết phục, không đệm tiếng anh vào, với lại cũng cần biết tình hình ở nhà. Có điều là theo thói quen học tập làm việc ở đây, lí luận nhiều, nói nhiều, nhanh, trong khi ở nhà thì các cụ chậm dần, nhiều lúc bị than phiền là "mày nói chậm thôi", "mày lí luận nhiều quá đấy", "mày bình tĩnh để mẹ nhớ được những gì mày nói chứ" thế nên một vài lúc cuộc trò chuyện trở nên căng thẳng.

Hồi trước khi đi, tiện thể xoá mấy bộ porno movies trong máy tính, tớ hướng dẫn mẹ tớ cách truy cập internet để mẹ có cái để làm khi truy cập net ngoại trừ việc chờ mình online, đồng thời cũng là cách thu thập thông tin nhanh tăng cường hiểu biết. Nhưng rồi các cụ già dần, không ngồi được máy tính lâu, thế là cách này dần dần không được hiệu quả cho lắm.

Đã đến lúc kiếm con dâu chăng???????
 
Ơ giống bố mẹ tớ thế. Tiếng Việt của tớ bây giờ bất cứ ai cũng ko nghe ra được. Nói một tiếng đồng hồ chả ai hiểu cái gì =__=

Mỗi tội hai cụ nhà tớ từ khi về lắp DSL với máy tính mới các cụ rất hăng ngồi surf :-j

Nói chung tớ nghĩ là communication cải thiện khi quan hệ cải thiện thôi.

Văn hóa mình nó vốn gây cách biệt suy nghĩ và tuổi tác và vai về gia đình giữa bố mẹ con cái rồi. Nhiều khi bố mẹ không hiểu, và "quen" con mình bằng bạn bè của nó. Nếu gần nhau mà cởi mở được thì sẽ không có vấn đề gì đâu ^_^v

Nhà tớ được cái dân chủ, tôn trọng, và hiểu nhau nên tớ thấy rất dễ thở, và rất may mắn.

Chỉ cần bố gọi một chữ "mày" trong bất cứ câu nào thôi, là bù lu bù loa lên, gào thét, khóc lóc đập bát chén ngay ^_^ làm cụ bố xin lỗi rất là dễ thương :">
 
chị Nguyệt giống em, em chuyên gia dỗi mẹ nếu bị gọi là mày :))
Em đi năm đầu, chỉ gọi về tháng đầu, tuần 1 lần. Bây giờ k gọi tí nào, toàn chat với bố. Bố kể chuyện abc trên trời dưới đất, mẹ đi làm muộn đến nhà hàng xóm cãi nhau nhưng mẹ thì toàn hỏi hỏi hỏi :-s bình thường em online chỉ chat với bố, bảo mẹ con bận :p bố toàn hỏi yêu thằng nào chưa 8-}
 
Nói chuyện với phụ huynh thực ra rất đơn giản. Chỉ việc kể cuộc sống của mình bên này cho các cụ nghe. Các cụ sẽ rất thích. Vấn đề là phải kể sao cho hấp dẫn. Ví dụ : dạo này cuối tuần con hay ra xem thử các strip club. Cũng vui ạ. Các em ý ra sức dụ dỗ con lap dance, quảng cáo discount 30 đô 2 điệu các kiểu. Nhưng con kiên quyết không. Phải dành tiền để về chơi với bố mẹ chứ :x.
Một điểm nữa là chọn chủ đề. Kinh nghiệm thì mình thấy những chủ đề "nguy hiểm" thì hay hơn là những chủ đề "an toàn". Thế nào là chủ đề an toàn? Bạn bè, trường lớp, thầy cô giáo, thời tiết, bên này trời lạnh lắm... vừa nói vừa ngáp. Thế nào là chủ đề nguy hiểm? Tình dục, trai gái, trộm cướp, cảnh sát...
Ví dụ, kể bạn con bị bắn tốc độ bằng máy bay trực thăng, mấy tuần sau tự nhiên thấy cái ticket mới ngớ người. ( nghe ngóng thế nhưng cứ vơ vào là bạn con ), Hay kể bên này cũng có bọn ăn trộm vật liệu đường ống nước đem bán đồng nát, giống việt nam, rồi cười ầm lên.
Điểm cốt yếu là mình phải nắm thế chủ động. Vì các cụ không biết có chuyện gì để nói đâu.
 
Bố mẹ anh Dũng thích nghe những chuyện giật gân, trụy lạc thế :-ss
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Tình hình là thứ 5 tuần này mình vào strip off club lần đầu tiên trong đời tại thành phố Montreal, nước Gia Nã Đại đẹp xinh. Bác Dũng cho em hỏi là:
- Có nên đi cùng bạn không?
- Có được mang máy ảnh vào không?
- Mang bao nhiêu tiền thì đủ
- Xem bao lâu thì gọi là vừa đủ để còn cảm xúc với con gái.
 
Bạn ơi gọi là Strip club chứ ko phải Strip off club nhé :))

Đi strip club thì đi với bạn đi đồng chí ạ, đi một mình nó thịt cho chết :-j nó có nì nèo lap dance thì vừa phải thôi nhé, lần trước bọn tớ đi, có thằng ku tiêu hết 150$ trong vòng hơn một tiếng 8-} mang đủ tiền coverage rồi, mang nhiều single vào, thôi have fun nhé ;)
 
Back
Bên trên