Phân biệt các thể loại Metal

Hehe, ko biết bạn Thái Anh có vừa nghe LP, vừa nghe H.O.T như phần lớn các VNm fan của LP hay ko?

thực ra thì tui cũng không phải thằng ngu nếu nói không bít HOT là ai. nhưng liệu có phải phần lớn fan VN như vậy không? theo tui nếu họ như vậy thì không được phép nói họ là fan của LP mà phải nói họ là fan của HOT. bởi fan của LP chân chính thì phải biết bảo vệ cho thần tượng của mình trước một cơ số fan "đểu" chớ.
 
hehe.. ra là bà LN.. ai biết đâu đc mấy trò chuối củ của bà :)) mà thui ... bật gì đâu ...tôi nói ko đúng chắc ;) bà lại mang danh cố mod ra bắt nạt thành viên à :D
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Ha aha aha ha ha. Thích đọc thì vào rockvn.com mà đọc! :)) :)) :))
Viết ít thui.
---> Người khôn nói ít làm nhiều, ..... :)) :)
 
tổ sư của nu hình như là rage against the machine chứ nhể :D
bọn nu nó hát rap => nhạc cần phải lặp đi lặp lại để tậo ra beat=> sao mà solo guitar được :D
bây giờ nu hết là mốt rồi,bây giờ chúng nó chuộng simple plan với good charlottle,cái này gọi là punk rock à :D
 
Phạm Long Thành đã viết:
Ha aha aha ha ha. Thích đọc thì vào rockvn.com mà đọc! :)) :)) :))
Viết ít thui.
---> Người khôn nói ít làm nhiều, ..... :)) :)
:)) ở đây làm được cái gì mà bảo là làm nhiều ... :)) diễn đàn ko post bài thì làm cái :(|) giề ...
 
Nhạc Metal của thập niên 80 rất hay nhưng bạn nào cũng cho nó là "kinh thánh".
Nếu bây giờ là những năm 1980 , chắc hẳn ban nhạc Pink Floyd hay Eagles , hoặc Rolling stones sẽ cũng chửi Black sabbath hay Metallica ( Các anh GẠO CỘI ) là "Vô học" thôi Bảo ạ!
Nhạc Metal hay và dữ dội , quốc tế họ đã công nhận như thế ta cũng cho là như thế đi .
Anh đố em tìm được 1 band chơi nhạc metal gọi là "Có học " theo cách nói của em vào những năm 2000 này .
Nói thêm là Nu _metal sẽ "bật lại tất cả" ,kể cả những gì người ta ví von với Ozzy và Black sabbath . Những ban chơi nu-metal gần đây rất có nhiều ảnh hưởng của Death và Black metal , nhưng thực chất không ai gọi họ là như vậy cả , bởi vì có 1 cái tên nghe hay hơn . Đó là NU_METAL!
Tất cả các cái mà bài viết của em Quang ( anh nghĩ là chú white-condor bên rockvn) đã viết đều rất hay ,nhưng chả để làm gì .
nhạc Metal thì hãy cứ để nó là metal , đừng phân hóa nó . Giả dụ như bây giờ , anh có thể phân tích được gần 20 dòng của nhạc Jazz, thậm chí sẽ có hơn 20 nữa các dòng nhạc POP ... Nhưng việc đó là của những nhà nghiên cứu âm nhạc em ạ.!


À mà anh mượn tạm nick của Thư !
Anh Long ấy mà.
 
Anh LONG nói chỉ được cái đúng --------> Đúng tư tưởng của anh LONG rồi .
Em ủng hộ .... Khì ... Biết ngay là ở đây mà !
 
hỏi ko phải chứ chú này đã nghe Death bao giờ chưa? sao chú viết về lịch sử death nghe kì quái quá? mà theo chị là có sai lệch đấy, cần chị chỉ ra ko?
 
chẳng hiểu ra sao nữa , nhưng nói cho cùng , có thứ để đọc là tốt lắm rồi !
Như iem tìm hiểu mãi cũng chỉ tóm được cái lịch sử phát triển của ROck n roll thôi !
 
Oh hô !.
Lịch sử Rock n' rll cũng chính là những gì ta cần biết về nhạc ROCK!
Có lẽ ai cũng nói bi bô rằng ROCk chính là âm nhạc của tư tưởng , của cuộc sống và xã hội.
Nên nhớ rằng vào những năm 1950-1960 và có thể là trước đó nữa , khi mà nến nhạc nhẹ thế giới cũng chỉ nghèo nàn với những nghệ sỹ kiểu như Frank Sinatra , hay Andy Wylliam....chắc âm nhạc nó cũng đã quá đầy dủ mất rồi , chả còn điều gì thiếu mà âm nhạc không nói đến.

Xét cho cùng , nhạc ROCK nó cũng chỉ là 1 hình thái âm nhạc trong nền nhạc nhẹ thế giới và nhạc "METAL " , à không , nhạc DEATH thì có lẽ là đúng với tư tưởng của bạn khánh Linh hơn , cũng chỉ là 1 hình thái khác của nền ROCk n ROll mà thôi!!!.
Xin trả lời bạn rằng tôi đã nghe khá nhiều DEATH và BLACK .Nhưng thú thực , tôi cũng chỉ yêu có 2 điều .
1 là cách chơi nhạc cụ của dòng nhạc này.
2 là tư tưởng của họ.
Về tư tưởng thì Đơn giản lắm , tổ tiên tôi là nông dân , trồng lúa nước đợi đến mùa thu hoạch và chưa bao giờ gây dựng 1 cuộc thập tự chinh nào . [-x

Gia Đình tôi là dân Lương (theo đạo Phật và nó xúất sứ từ India) .Cho nên Tôi chả tin vào Jesus ( mẹ kiếp thằng râu dài này đẹp trai hơn tôi ).
Tuy có không ưa nó nhưng nó cũng chẳng làm tôi hận thù gì cho lắm , vì cũng chả ảnh hưởng gì đến cuộc sống của tôi, tôi cóc thèm phản lại tư tưởng của nó làm gì. ( phản chúa ấy mà).

Nhạc đó hay và tuyệt diệu . Với bạn , có thể bạn nghe DEATH, BLACK nhiều hoặc ít hơn tôi , xong bạn đừng làm tôi "SỢ"
( tuy rằng tôi không ưa nhìn thấy "máu" , " đầu lâu " , và vài cái thứ nhây nhớp cho lắm ).

Nhưng tôi lại yêu thích những tư tưởng phản chúa , sự ghê tởm dành cho XH trong âm nhạc Black metal mới lạ chứ ( không hẳn bài nào cũng thế). Tôi tôn trọng những tín đồ Death và Black vì họ không có cách thể hiện kiểu " nói mồm ". :)>-




Lại mượn Nick lần nữa.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
hồi trước mình có mượn nick thằng bạn viết được có 3 bài thì nick đó bị khoá ngay với lý do: không được cho người khác mượn account- trái với quy định thành viên của HAO

==> trường hợp này sao đây ==> thông báo lên admin đê............
 
ặc , bậy nào , đang nghe hay , sao lại đi khai báo như thế ! ???
Khi nào có dịp , em sẽ post cái bài về " rock n roll " đó lên cho bà con đọc ! :p
 
hì , 2 bài cũng đủ để lock cái acc của bạn Thư rồi đó !
 
ko biết có phải bác Phong định nói đến bài dưới đây ko ạ.
---------------------------------------------
Thật không chính sác khi phải so sánh Rock ‘n’ Roll với mạng thông tin toàn cầu Internet. Nhưng xét cho cùng chỉ có cách so sánh này mới có thể giúp chúng ta, những người không tận mắt chứng kiến sự ra đời của Rock ‘n’ Roll, có được một cảm nhận đúng đắn nhất về thể loại này. Thực tế đã cho thấy hệ thống Internet ra đời không phải do một tiên định nào của khoa học, đó là 1 sự xuất hiện hoàn toàn tự nhiên.Rock ‘n’ Roll cũng thế - không ai định trước về sự hiện hữu của nó, và từ khi xuất hiện, Rock ‘n’ Roll đã đóng vai trò ngự trị trong nền văn hoá âm nhạc của Mỹ và sau đó nhanh chóng được phổ biến trên khắp thế giới. Rock ‘n’ Roll được xem như 1 cuộc cách mạng đối với nền âm nhạc đại chúng, tương tự như ảnh hưởng mang tính cách mạng của Internet đối với ngành viễn thông vậy.

Có nhiều ý kiến cho rằng Rock ‘n’ Roll là đứa con tinh thần của 2 thể loại nhạc: rhythm & blues và country & western. Điều này hoàn toàn đúng, nhưng chưa đủ để chúng ta có 1 cái nhìn toàn diện về thể loại này – Rock ‘n’ Roll còn có sự góp mặt đáng kể của nhạc gospel (nhạc thánh đường), nhạc swing jazz, jump blues, là sự kế thừa phong cách của các nhóm nhạc country swing và cả những người sáng lập Tin Pan Alley, trong số rất nhiều thể loại khác có ảnh hưởng lớn đến Rock ‘n’ Roll.

Một số người còn cho rằng nguồn gốc của thể loại nhạc này phần lớn là từ dòng nhạc truyền thống của những người Mỹ da đen. Lìa bỏ cố hương, những người da đen gốc châu Phi này đã mang theo những làn điệu dân gian với chất giọng hung hồn, khoẻ mạnh thường được cất lên để giãi bày tâm sự, để giải khuây hoặc trong lúc lao động. Sau bao thăng trầm và biến đổi khi được phổ biến sang Mỹ và trải qua bao nhiêu thế hệ dưới những điều kiện sống cay nghiệt của người da màu ở đây, những yếu tố cơ bản của dòng nhạc này vẫn được duy trì và từ đó hình thành nên nhạc blues. Trong một xã hội đa chủng tộc như ở Mỹ, điều không thể tránh khỏi là thường xuyên có sự giao lưu và trao đổi giữa các cá nhân và các nền văn hoá khác nhau suốt chiều dài lịch sử. Âm nhạc của người da trắng ở miền Nam cũng có những nét nhạc đặc thù: những bài hát dân gian của người Anglo-Saxon, dòng nhạc của người vùng Appalachia và nhạc trình diễn trong các nhà thờ. Người Mỹ gốc Phi đã hấp thụ từ người da trắng khả năng sử dụng các loại đàn dây và hoà âm của họ. Ngoài ra, sự phát triển của thể loại nhạc Jazz vào đầu thế kỉ 20 đã dẫn đến việc hình thành các ban nhạc lớn trình diễn các giai điệu mạnh mẽ hơn.

Vào đầu thế kỷ 20, khi những tiến bộ của khoa học kĩ thuật đã tác động đến nhịp sống và khiến cho cuộc sống ngày càng đa dạng phong phú thì âm nhạc đại chúng cũng đã phát triển và thay đổi theo cho phù hợp. Sự phát minh đĩa nhạc đã tạo điều kiện để các nhạc sĩ mở rộng tầm ảnh hưởng đến các đồng nghiệp cũng như phổ biến các ca khúc của họ đến 1 lượng khán giả đông hơn trước nhiều lần. Đồng thời, số người da đen từ miền Nam ồ ạt đổ về nhập cư ở các thành phố lớn vốn đang là nơi mà âm nhạc và khiêu vũ ngày càng được nhiều người hưởng ứng sôi động. Do đó, con đường duy nhất có thể lôi cuốn được số đông khán giả nhất đến các sân khấu lúc bấy giờ đó là sử dụng hệ thống khuyếch đại âm thanh điện tử và tiếp sau đó là các khí cụ điện tử.

Đến đầu những năm 1930, khuynh hướng nhạc Rock ‘n’ Roll bắt đầu thể hiện rõ nét ở thể loại nhạc Jazz swing với những đoản khúc được lặp đi lặp lại (riffs) và các ca khúc nhạc country chịu ảnh hưởng blues của các ban nhạc DELMORE BROTHERS, BOB WILLS, JIMMIE RODGERS, MADDOX BROTHERS và một số ban nhạc khác. Qua những năm đầu của thập niên 1940, CHARLIE CHRISTIAN là người đầu tiên sử dụng cây guitar điện. Cũng vào thời gian này các nhạc sĩ nhạc Jazz như LIONEL HAMPTON tìm cách loại bỏ những đoạn nhạc ngắn lặp đi lặp lại phổ biến trước đây như trong ca khúc “Flyin’ Home”. Những năm sau đó, các nhạc sĩ nhạc Jazz như ILLINOIS JACQUET, BIG JOE TURNER, LOUIS JORDAN, JAY McSHANN hưởng ứng lối chơi nhạc theo phong cách R&B với tiếng kèn Saxo lanh lảnh, ca sĩ hát gần như gào lên xen lẫn với tiếng đàn piano chơi ở tiết tấu mạnh (boogie-woo-gie).

Sau Thế chiến thứ 2, các ban nhạc lớn không được khán giả yêu thích như trước và ít ăn khách hơn so với các ban nhạc nhỏ. Tuy vậy họ vẫn cảm thấy cần duy trì lối chơi nhạc sôi nổi như trước và các tiết tấu lặp đi lặp lại, tiếng guitar điện, giọng ca như gào lên theo kiểu nhạc R&B và những nhịp đập inh tai vân được xem là rất đúng điệu. Do đó, thể loại nhạc jump blues ngày càng trở nên thịnh hành nhờ công của LOUIS JORDAN và các ca sĩ như WYNONIE HARRIS, TINY BRADSHAW và ROY BROWN.
Thể loại nhạc jump blues không có nhiều điểm khác biệt so với Rock ‘n’ Roll, và cho đến đầu thập niên 50 trở đi nó sẽ còn trải qua thêm một số thay đổ cơ bản để ngày càng tiến gần hơn với Rock ‘n’ Roll. Khởi đầu là các bản nhạc sôi nổi của nhóm nhạc công DELMORE BROTHERS chơi theo kiểu nhạc country boogie (loại nhạc blues chơi trên đàn piano với tiết tấu mạnh) - dấu hiệu cho thấy sự hình thành phong cách chơi nhạc theo tinh thần Rock –ability. Các ban nhạc biểu diễn các ca khúc như ORIOLES thì chọn cách thể hiện những hoà âm của người da đen có phong thái nhẹ nhàng hơn theo kiểu của các nhóm nhạc công da đen như MILLS BROTHERS và INK SPOTS kết hợp với lối chơi dút khoát của loại nhạc R&B với 1 chút ảnh hưởng của nhạc thánh ca. Sau khi các nhạc sĩ như MUDDY WATERS ở thành phố Delta (bang Colorado) sử dụng hệ thống khuyếch đại điện tử cho tất cả các loại nhạc cụ xuất hiện ở Chicago, Memphis và các trung tâm thành phố khác. FATS DOMINO, LLOYD PRICE và 1 số nhạc sĩ khác mở đầu việc thu các đĩa gồm có các bản nhạc sử dụng đàn organ và kèn làm chủ đạo theo kiểu nhạc R&B của NEW ORLEANS. LES PAUL, trong các đĩa multi-track mới cải tiến của mình, đã đưa âm lượng của đàn guitar lên 1 đỉnh cao mới.

Công nghiệp sản xuất băng đĩa cũng như xã hội Mỹ lúc bấy giờ cũng đang trải qua nhiều biến chuyển lớn. Các công ty phát hành băng đĩa độc lập như Atlantic, King, Sun, Specialty, Chess và rất nhiều công ty khác cho ra các album có các ca khúc chơi theo thể loại R&B và hillbilly để đap ứng 1 số ít những khán giả mà các nhà sản xuất đĩa xem là quá chuyên biệt và quá “tầm thường” không đáng để phục vụ. Các thính giả trẻ da trắng tỏ ra ngày càng trở nên yêu thích các chương trình phát thanh có các bản nhạc kiểu này. Hơn nữa, trong điều kiện dời sống kinh tế ngày càng thịnh vượng, giới trẻ lại càng dư dả thời giờ và tiền bạc để chi tiêu cho các đĩa nhạc do các công ty trên phát hành.

Trong suốt thập niên 50, các dòng nhạc phát triển theo nhiều hướng khác nhau bắt đầu quá trình cọ xát và ảnh hưởng lẫn nhau. Có nhiều ý kiến tranh cãi về vấn đề đĩa nhạc nào biểu diễn theo phong cách Rock ‘n’ Roll xuất hiện đầu tiên. Tất nhiên những nhạc sĩ như Jackie Brenston (Rocket 88), Bill Haley, Lloyd Price, Hank Ballard, Fats Domino và 1 số nhạc sĩ khác được kể đến nhiều nhất. Chúng ta tạm đặt vấn đề tranh cãi sang 1 bên, bởi vì dù sao vào năm 1954, đã có 1 số album xuất hiện trên bảng xếp hạng Top 30, theo nhận định của những ngày ấy, không thể xếp vào 1 dòng nhạc nào thích hợp hơn là Rock ‘n’ Roll. Đó là album đầu tiên chơi theo phong cách Rock-ability (Shake, Rattle, and Roll) Của Bill Haley, điệu Doo wob vui tươi của band Crowns và Chords (“Gee” và “Sh-Boom”), những ca khúc vui nhộn theo kiểu R&B của Hank Ballard (“Work with me Annie”). Lúc bấy giờ, thể loại nhạc mới này chưa có tên, và có nhiều giả định khác nhau về nguồn gốc của tên gọi “Rock ‘n’ Roll”. Hầu hết các ý kiến cho rằng Alan Freed, 1 DJ có tiếng ở Cleveland và New York chính là tác giả của tên gọi Rock ‘n’ Roll, nhưng thật ra từ ngữ Rocking và Rolling xuất hiện trước đó đã lâu và đặc biệt được cộng đồng người da đen dung khi nói đến các cuộc vui,các buổi nhảy múa và trong các dịp tiệc tùng.

Vào năm 1955, album “Rock around the Clock” của Bill Haley trở thành album Rock ‘n’ Roll được yêu thích nhất; tiếp sau đó là Little Richard và Chuck Berry với 2 album làm sững sờ cả nước Mỹ: “Tutti Frutti” và “Maybellene”. Đó là các ca khúc hát về những cô gái và những chiếc xe hơi, với sự phối âm tuyệt vời giữa âm thanh réo rắt của cây guitar điện trầm ấm, âm thanh vang đục của kèn Saxo với những giọng ca khàn khàn, tất cả hoà quyện vào nhau tạo thành 1 âm thanh nghe thú vị và hấp dẫn. Đến đầu năm 1956, ca khúc giành được vị trí số 1 “Heartbreak Hotel” của Elvis Presley đã hoàn toàn khẳng định vị trí vững vàng của Rock ‘n’ Roll trong long người yêu nhạc (cũng như chấm dứt mọi nghi ngờ thiếu thiện ý của những nhà kinh doanh băng đĩa bảo thủ không mấy cảm tình với thể loại nhạc này).

Elvis, lúc bấy giờ đang nổi danh khắp trong nước,là ca sĩ tiên phong đã thể nghiệm thành công những ca khúc huyền thoại của anh. Trong loạt đĩa ghi âm với hãng đĩa Sun trong năm 1954 và 1955, theo phong cách Rock-ability, phối hợp 2 thể loại blues và country boogie, chơi với tiết tấu mạnh được thể hiện bằng giọng ca cuồng nhiệt và tiết tấu làm sôi động người nghe của anh. Sự chuyển hướng sang cộng tácvới 1 nhà phát hành băng đĩa danh tiếng hơn và việc anh thêm vào các ca khúc mới 1 vài giá trị nhạc Pop hoàn toàn không những không làm giảm sút tiếng tăm của anh mà điều đó đã làm Rock ‘n’ Roll trở thành 1 hiện tượng của giới yêu nhạc ở khắp mọi nơi trên thế giới.Thành công rực rỡ của Elvis Presley, người đi tiên phong, và của nhiều nhạc sĩ Rock ‘n’ Roll khác sau anh là dấu hiệu kết thúc 1 quá trình tiến hoá của các dòng nhạc đã góp phần khai sinh ra Rock ‘n’ Roll đồng thời cũng từ đó đã mở ra 1 trang sử mới cho cả 1 giai đoạn phát triển sôi nổi hơn nữa của thể loại này như chúng ta đã thấy trong hiện tại.
đóng vai trò chủ yếu trong sự ra đời của dòng nhạc Rock ‘n’ Roll:

1. Nhóm Delmore Brothers với “The best of the Delmore Brothers” (Starday)>> chơi theo phong cách Country boogie, thực hiện cuối những năm 1940.

2. Nhóm Bill Haley & Hits Comets với “Rock the joint!” (Schoolkids). Một album hợp tuyển Rock ‘n’ Roll gồm các single thực hiện đầu những năm 1950, do ban nhạc da trắng đầu tiên thực hiện, phối hợp 2 thể loại: Country swing và R&B.

3. Louis Jordan với “The best of Louis Jordan” (MCA). Một sự chuyển tiếp mang nhiều ý nghĩa giữa 2 thể loại: swing jazz và jump blues.

4. Nhóm Maddox Brothers & Rose với “Vol. 1” (Arhoolie). Viết trong giai đoạn 1946-1951, chơi theo phong cách hibility.

5. Album của nhiều nhạc sĩ, “Hibility Music Vol. 1 thank God!” (Capitol). Album tuyển hay nhất về nguồn gốc của Rock ‘n’ Roll từ thể loại Country của người da trắng.

6. Album gồm nhiều nhạc sĩ, “Atlantic R&B 1947-1952” (Atlantic). Album về nhạc rhythm & blues.

7. Album gồm nhiều nhạc sĩ, “Atlantic R&B 1952-1955” (Atlantic). Thể hiện lại các ca khúc từ các album đầu tiên của Atlantic với phong cách thể hiện mang tính truyền thống hơn, và nghiêng về thể loại Rock ‘n’ Roll nhiều hơn so với các album trước đây (phần lớn theo phong cách blues và R&B).

8. Album gồm nhiều nhạc sĩ, “Blues Master Vol. 5: Jump Blues Classics” (Rhino). Những sáng tác jump blues hay nhất của các nhạc sĩ bất hủ như Big Jay McNeely, Wynonie Harris, Tiny Bradshaw, Big Joe Turner …

9. Album gồm nhiều nhạc sĩ, “Blues Master Vol. 6: Blues Originals” (Rhino). Có nhiều ca khúc quan trọng trong lịch sử nhạc Rock, được phổ biến từ các ca sĩ da trắng như Elvis Presley đến Rolling Stones với những ca khúc bất hủ như “That’s all Right”, “Back Door Man”, “Love in vain” …

10. Album gồm nhiều nhạc sĩ, “A history of New ĩ như Lloyd Price và Guitar Slim.

11. Billy Ward, Sixty Minute Men với album “The best of Billy Ward & His dominoes” (Rhino). Một trong những nhóm R&B người da đen đầu tiên với kĩ thuật hoà âm tuyệt vời thể hiện bằng 2 giọng ca chính Clyde McPhatter và Jackie Wilson.

12. Muddy Waters và album “The Best of MadOrleans Rhythm & Blues Vol. 1” (Rhino). Đây là đĩa đầu tiên trong 1 bộ gồm 3 đĩa, tập hợp những ca khúc hay trong nửa đầu thập niên 50 của các nhạc sdy Waters” (Chess). Album gồm các ca khúc tinh hoa ra đời trong thời kì sáng tác sung mãn nhất của nhạc sĩ Maddy Waters đã thể nghiệm thành công thể loại nhạc Blues chơi theo lối hoà âm hiện đại.

13. Album gồm nhiều nhạc sĩ: “A sun blues Collection” (Rhino). Đĩa single thể nghiệm xuất sắc nhạc country blues với hệ thống khuyếch đại điện tử, tập hợp các ca khúc hay từ đầu thập niên 50 của Rufus Thomas, B.B.King, James Cotton và các nhạc sĩ khác.

14. Album “A sun country Collection” (Rhino). Album thể hiện các yếu tố của nhạc country trong thể loại Rock-ability chơi theo phong cách các nhạc sĩ miền Nam nước Mỹ kết hợp các giá trị country hillbility.

15. Elvis Presley và “The complete Sun Sessions” (RCA). Rock-ability phát triển đến đỉnh cao qua các ca khúc huyền thoại của Elvis 54-55, những tuyệt tác được đánh giá là đứng đầu mọi ca khúc trong toàn bộ lịch sử nhạc Rock ‘n’ Roll từ trước đến nay.
 
Black metal có lẽ là độc quyền của châu Âu, Mỹ không ưa gì black metal và tôi cũng chẳng biết nước Mỹ có ban nhạc nào chơi black metal hay không?Ai biết bảo tôi
có nhóm xasthur là điển hình, cùng giọng ca mất ngủ malefic, phải nói là thực sự là mất ngủ: chất giọng khủng khiếp dữ dội cộng với cái tư tưởng suicide... mình ko khoái lắm, nghe black Đức vẫn thích nhất
 
Chị ơi, chị đã bao giờ nghe Buzurm chưa, chị thấy thế nào?
 
black của Mỹ hình như có bọn angel corpse , mà mình cũng chưa nghe bọn nì bao h, theo tui thì death với black của Bắc âu vẫn hơn của Mỹ
 
Back
Bên trên