Những suy nghĩ về lớp A3!!!

Tình trạng
Không mở trả lời sau này.
Đúng là thằng Cường câu bài, cường ơi, post lai cái bài thằng Phương ngu theo lời bài "Quả gì?" đi...hay wá...:D:D::D:D:D
 
Vì bạn Hằng dám nói tớ câu bài , nên tớ sẽ post 1 bài thật dài để đáp ứng nhu cầu của bạn :
Thứ nhất , bài hát tớ xin gửi tặng thằng LAP lớp mình :
Thằng nào mà ngu ngu thế xin thưa rằng thằng Phương ?
Sao mà nhìn nó lại ngu ?
Ko sao , nhưng vì mặt nó rất ngu :D
Tiếp theo là tặng Hằng :
Thằng nào mà ngu ngu thế xin thưa rằng thằng Phương ?
Sao mà nhìn nó lại ngu ?
Don't know , chắc vì thằng bố nó ngu ....:D
Xin lỗi 2 bố con Phương nhé . Mong rằng bài post của mình ko làm rạn nứt tình cảm giữa chúng ta !

Định post bài dài nhưng chưa có hứng . Thôi mai vậy !
 
To Trần Thùy Linh: Bà bỏ cái kiểu gõ Tiếng Việt khi Chat ấy đi, đọc nhức cả mắt!

To Phạm Khánh Vân:
Vân thân,
Điều Blue băn khoăn nhất bây giờ là Vân đã nghĩ gì khi viết bài đó. Con người ta làm việc gì cũng có mục đích, mà không chỉ một mục đích đâu. Vân nói rằng Vân chờ Blue nói một lời trước? Oh... Blue hoàn toàn không nhận thấy điều đó trong suốt khoảng thời gian vừa rồi...
Vân có nghĩ rằng nếu thực sự muốn Blue và Vân bình thường trở lại thì Vân có thể gửi tin nhắn hay mail cho Blue thay vì viết lên đây không? Thực sự Vân nghĩ gì?
À mà Vân đâu có nói rằng Vân muốn chúng ta bình thường lại cho dù ai cũng hiểu như vậy. Mà chúng ta có sao đâu mà phải bình thường lại nhỉ?
Nghĩ lại những ngày năm lớp 10, quả thật lúc đó Nam và Vân rất thân nhau. Nam đã chia sẻ với Vân rất rất nhiều, chuyện buồn vui, chuyện bạn gái, và một phần Vân cũng vậy, cũng chia sẻ, cũng tâm sự... cũng như những người bạn thân nhất.... Hồi đó, Nam luôn coi Vân là người bạn thân nhất trong lớp, Nam có thể chia sẻ tất cả không dấu điều gì, cho dù Nam thừa hiểu Vân có những điều bí mật sẽ chẳng bao giờ chia sẻ với Nam.... phải, đó là quãng thời gian đẹp, ít nhất đó cũng là quãng thời gian Nam có một người bạn và cố gắng hòa đồng với một tập thể mới...
Ngày đầu tiên vào lớp, Nam vẫn nhớ, Nam bất ngờ với lớp... và Nam có nhiều cảm xúc lạ... Nam chưa bao giờ ghét Vân, chưa bao giờ... chỉ đôi lúc thấy khó hiểu thôi. Hồi đầu năm lớp 11, thỉnh thoảng Nam vẫn nhớ về những ngày lớp 10 ngồi cạnh Vân và lại đặt một dấu hỏi to hơn cái bottom của lớp trưởng trong đầu.... vì sao lại như vậy? Vì sao lại mất một tình bạn? Liệu có nên tìm cách hàn gắn cái đã vỡ không?

Nhưng,
Vân ơi, dù người ta có là chúa trời đi nữa thì cũng chẳng bao giờ gắn được một cái đã vỡ y hệt lại như cũ đâu... Vân hiểu chứ! Đôi khi cái gì đã vỡ thì cứ để vậy lại hơn... vì khi vỡ nó mới lộ ra cái bên trong: bản chất!
Ở đây không có gì sai, không có gì đúng, càng không có việc "thù riêng" như Cường nói! Blue nghĩ vậy, thực sự nghĩ vậy, và Blue đã có cả học kỳ 1 lớp 11 để nghĩ nên chắc chả nhầm đâu... mà đâu có gì là nhầm, Blue nghĩ vậy, đơn giản là nghĩ vậy...

Blue có viết dài quá cho một Vấn đề "nhỏ" không nhỉ? Chắc là không, đâu có dài gì so với các bạn đang cố gắng "câu bài"... Blue không biết Vân nói
tớ viết bài này với tất cả tấm lòng của mình và tớ cũng phải thú thật là tớ viết nó cũng 1 phần vì lớp mình đấy
nghĩa là gì? Có thực sự thế không? Và nói vậy thì Blue là vật cản để lớp đoàn kết ư? Vậy Blue nói lời Xin lỗi !!!

Thế nhé, lúc nào có thời gian Blue nói tiếp nếu có người muốn nghe!

Chúc Vân năm mới may mắn và hạnh phúc!

To A3:
1. Cảm ơn vì đã đọc
2. Nếu muốn bảo tôi điên, xin cứ việc Blue thừa biết có những người trong lớp lúc nào chả bảo tui điên.
3. Cảm ơn nhưng ai hiểu tôi, hay ít ra là không ghét tôi!
4. Chúc các bạn đoàn kết và gặp nhiều may mắn!
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Quốc Nam ạ . Thực chất trong lớp ko ai ghét anh đâu. Nhưng chẳng qua anh chưa hòa mình vào với tập thể lớp thôi . Nói thật chứ nhiều lúc em cảm thấy anh , thằng Việt , thằng Tùng còn như tách hẳn ra khỏi con trai lớp mình . Em nói thế có đúng ko ? Như thằng Thắng , năm ngoái nó cũng tách ra khỏi bọn con trai trong lớp , có bao giờ thấy đá bóng đá biếc gì đâu ... Nhưng năm nay nó thay đổi hẳn rồi đấy. Chúng ta ko chỉ cần học mà còn cần hòa đồng với 1 tập thể... Topic này lập ra chỉ để cho những thành viên trong lớp hiểu và thông cảm với nhau hơn thôi . Nên nếu có gì bức xúc , anh cứ nói ra nhé...
 
Bạn đã bao giờ tự hỏi thế nào là tình yêu chưa ? Trong quan niệm của nhiều người , tình yêu chỉ đơn thuần là tình cảm nam nữ , là sự rung động giữa hai con người khác giới. Điều đó có lẽ ko hoàn toàn đúng . Thứ tình cảm mà ta gọi là tình yêu còn mang nhiều ý nghĩa hơn ta nghĩ .
Cuộc sống của ta cần 6 thứ :
+ Thức ăn
+ Nước uống
+ Không khí
là những thứ nuôi sống cơ thể ta
Và 3 thứ còn lại :
+ Sự thử thách
+ Lòng dũng cảm
+ Tình yêu
Là những thứ nuôi sống tâ
Có thể khẳng định cuộc sống phải có tình yêu bởi tình yêu nuôi dưỡng cuộc sống , làm cho nó đẹp hơn , giàu màu sắc hơn . Trong thần thoại Hy Lạp có thần Eros , trong cổ tích phương Đông có ông Tơ, bà Nguyệt .
Tất cả họ là những mong ước của con người về một tình yêu nam nữ toàn mỹ . Và ai cũng công nhận đó là tình cảm thiêng liêng , đáng được trân trọng . Nhưng ta cũng cần biết yêu những cái khác nữa các bạn ạ . Ta yêu thương những người thân trong gia đình . Ta yêu mến bạn bè ta , những người đã cùng ta sống và chia sẻ những khó khăn ngoài xã hội . Ta yêu quí những sự vật gần gũi với ta hằng ngày . Nhiều lúc ta đã quá quan trọng một tình yêu nam nữ mà quên mất xung quanh ta còn nhiều cái để ta trân trọng hơn nữa . Bạn hãy yêu tất cả bằng trái tim mình . Và trái tim ấy cần có sự điểu khiển là lí trí của bạn . Lúc ấy bạn ko chỉ yêu mà còn được yêu nữa . Cuộc sống của bạn có thể sẽ đẹp hơn biết bao nhiêu.
Vậy hãy yêu để bạn luôn được yêu nhé

Valentine sắp tới , mình post bài này mong các bạn nhìn nhận tình yêu một cách đúng đắn hơn .Vì từ khi vào lớp , mình thấy ko ít người coi tình yêu như 1 trò chơi , muốn chơi thì chơi , muốn bỏ thì bỏ . Valentine ở các nước phương Tây là ngày lễ tình nhân . Nhưng với mình , ngày đó sẽ là ngày để mình thể hiện tình yêu với mọi người , những ai yêu mến mình...

Love A3 so much !
 
To CLC:Anh nói thế thì em thấy không được hợp lý lắm,em không nghĩ em làm cái gì để có thể bị qui kết là "tách hẳn ra khỏi con trai lớp mình " và "không hòa đồng với tập thể" cả.Nếu muốn anh có thể dẫn chứng ra,em sẽ tiếp thu.Còn chuyện này anh cứ viết ở Forum,em tuy ít viết bài nhưng vẫn lên xem.Em biết là vẫn có người nói em như thế nhưng ko sao đâu.
 
Ehem, đang định logout thì đọc bài QN thấy bức xúc we',.
Tớ biết rằng ko có ai và không có cái gì được gọi là perfect cả, A3 cũng vậy , tuy có một số điều tớ cảm thấy mất mát khi vào A3 ( và cái mất lớn nhất là không khí học hành nghiêm túc , thày cô hết lòng với hs , mọi người nhìn lại đê , xem có đúng không ) , nhưng tớ lại được sống trong một tập thể đoàn kết , yêu thương nhau như ruột thịt , nhiều lúc nghĩ đến một cái lớp vắng heo vắng hút vào năm lớp 12, không còn ăm ắp tiếng cười như xé vải nữa, tớ thấy hụt hẫng lắm, không phải là buồn , mà là như mất mát một cái gì đó không bù đắp nổi . Nói thì mọi người lại bảo là lo xa, nhưng tớ luôn luôn thấy thấp thỏm khi nghe chúng nó " tháng 8 tao đi roai" , sợ mất chúng nó như sợ mất người thân vậy , dù rằng đi rồi thì vẫn là bạn , vẫn là members của A3 , nhưng tình cảm thì chắc chắn không thể như lúc ở gần nhau. Tớ không biết nói gì hơn là Tớ yêu lớp mình nhiều nhiều lắm. ;)
To Cường : Quả thật là có đôi lúc một số người như tách ra khỏi tập thể , nhưng điều đó là không thể tránh được vì các bạn ý là con người mà, mỗi người có một tính cách khác nhau, làm sao bắt các bạn ý cope with những gì các bạn ý không thể . Đúng không? ( không được phản đối :D ) Mà này , sỉ nhục chồng con người ta vừa vừa chứ, thăng` Phương thì được :D , còn Hằng thì không được:mad: . Ấy lại bắt đầu sự nghiệp câu bài đấy à, "TẦM THƯỜNG" quá đi :D. Mà toàn bám đuôi LG :D
To QN : mày tranh thủ sỉ nhục lớp trưởng trong một bài viết dạt dào cảm xúc thế kia làm tao đang swing thì lập tức ... cười như một con điên , chẹp , mất hết cả cảm xúc . Thảo nào mà hồi English performance thì QN nhất định chui sang tổ mình , Trần Thắng lại " thôi, tao đổi cho QN vậy " de sang to^? Thanh Ha` :D:D:D , Đúng là không có gì không có nguyên nhân :mrgreen:
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Lam Giang ơi,Lam Giang biết không,đọc những gì mà LG viết tớ thấy phục LG quá!
Lạc đề một chút nghe,nghe chuyện của Vân với Nam thì thấy đơn giản thật nhưng khi nghĩ lại những chuyện của mình thì....Theo Mai thì Nam đã suy nghĩ như vậy thì hãy nói thẳng với Vân,còn Vân đã coi Nam là bạn thân,đã cùng chia sẻ vui buồn thì đừng nên che giấu tình cảm của mình làm gì cả!
2 A3:Mọi người biết không cái mà tớ ghét nhất ở lớp mình là nhiều lúc mọi người đùa quá trớn,đùa mà không suy nghĩ rằng đằng sau nụ cười của bạn mình là cái gì cả!
Còn những gì mà tớ yêu thì có nhiều lắm.Yêu Chó Béo yêu con Thục con Ổi,yêu anh Hằng yêu Búp Bê....Yêu tất cả các thầy cô (.....) ....Yêu A3 nhiều lắm..
Cái này thì copy của LG nè,đừng giận tớ nhe:I try to live with enough bravery to love, enough strength to forgive, enough generosity to share the happiness to all of you and enough intelligence to know that love always envelops me....
 
Mới 2 hôm chưa lên mà cả nhà viết nhiều thế, mắt em tăng độ rồi!

Em xin thông báo một tin ko vui: Dạ, nhật kí lớp mới đã bị mất.
Vâng, thật uổng phí!
 
To Nam : Anh chẳng cần cảm ơn đâu . Mọi người trong lớp luôn sẵn sàng nghe nhau nói mà.
To Mèo : Tao hiểu ý mày muốn nói gì rồi , từ nay tao sẽ ko bao giờ trêu mày nữa nhé . Tao tưởng mày cũng vui chứ . Đâu ngờ mày lại thế ...Xin lỗi mày một lần nữa
To Tùng : Em có ý gì đâu mà anh nỡ nặng lời thế ? Tách hay ko là do em cảm nhận thế và cũng do anh cảm nhận cách của anh . Nếu sai thì. Em XIN LỖI :D
To HVân : Tớ ko theo đuôi ai cả. Tớ chỉ thấy Lam Giang nghĩ giống tớ thôi nên tớ chẳng biết nói gì . Đành phải hưởng ứng vậy...
 
bài viết trong này tớ thấy chân thật và đúng nhất phải kể là bài của lớp trưởng khi nói về chuyện học hành của lớp mình.
Khi đọc bài đấy thực sự cảm thấy sự vô vọng của Linh trong việc bảo ban, hy vọng vào lớp mình. Nói gì thì nói, bọn mình đến lớp để học trước cái đã sau đó rồi mới đến chơi.

Ví dụ nhé, cứ mỗi khi đến giờ thầy Sơn tớ lại cảm thấy rất thương thầy. Tuy tớ cũng như mọi người cảm nhận được là thấy thiếu kinh nghiệm và giảng bài hơi khó hiểu nhưng cách mọi người đối xử với thầy thật ko công bằng: Những bạn ngồi bàn đầu thì ko nói làm gì, họ đều chăm chú vào bài nhưng những người ở xa xa (như tớ) hoặc cuối cuối thì chả mấy khi nghe cả. Tớ rất giận Trần Thắng, ai cũng biết Trần Thắng giỏi toán rồi, điều này ko nói làm gì nhưng cái cách nói thầy Sơn một cách khinh bỉ và tỏ ra chê thầy của mình là dốt một cách công khai trước lớp thì có gọi là quá đáng quá ko, có gọi là vượt quá giới hạn ko?

Tớ cũng như mọi người mà thôi, sẽ yêu cầu đổi thầy toán vào năm sau ngay nếu có thể nhưng một khi người đó đang dạy mình thì cũng nên có một chút kính trọng cho dù mình ko thích người đấy. Thử đặt mình vào địa vị thầy Sơn mà xem, vào một cái lớp, thầy thì ngồi im chờ học sinh trật tự, học trò thì cứ vẫn ngồi tán phét như ko hề biết trời mây gì cả thì ai mà chịu được? Ngay cả thầy giáo kiên nhẫn với học sinh như thầy hóa cũng phải bảo lớp mình: "thầy thấy chúng nó chả chịu nghe gì cả làm thầy chán". Trời ơi, xấu hổ quá đi.

Trong giờ Toán, ngay cả những người như Phan Linh mà tiếng nói còn vang vọng cả đến chỗ tớ. Tớ thật sự ko ngờ mặc dù tớ biết P.Linh ko thích nghe thầy giảng vì nói hẳn ra thầy ko có kinh nghiệm, cách truyền đạt quá kém và trừu tượng, một điều tối kị trong dạy tóan. Nhưng....

Lý do duy nhất mà tớ bảo với lớp mình là tớ quý thầy Sơn vì ai cũng có vẻ ko thích thầy. Tớ ko sợ người khác ghét mình mà chỉ sợ mình làm người khác buồn và thất vọng.

Tớ nói vậy chỉ để mọi người biết vậy chứ tớ ko dám hy vọng là mọi người sẽ sửa đổi bởi ngay bản thân tớ cũng cóc tập trung gì vào việc học hành, lúc nào cũng lo chuyện đâu đâu. Tớ chỉ muốn mọi người đừng tỏ vẻ chế giễu thầy Sơn mỗi khi thầy nói nhầm hay viết sai một cái gì đó ở trên bảng (mà điều này xảy ra hơi bị thường xuyên) mà thoi.

PLS, give him a little Respect !!!!
 
Còn bây giờ tớ xin có vài ý kiến về mối quan hệ của bọn lớp mình

Tao nói thật nhé, đọc bài của bọn mày điều duy nhất tao cảm nhận được là Sến. Vâng, đúng là SẾN đấy ạ. Ko phải tao ko trân trọng tình cảm của bọn mày nhưng bọn mày cứ nói là quý nhau, ko ghét nhau sao mà vẫn nói xấu nhau một cách ko nhẹ nhàng gì trên lớp thế?

Chẳng thà cứ nói thẳng ra như Quốc Nam là: cứ việc bảo tôi điên nếu muốn.
Tao ko dám chắc là tao cảm nhận đúng nhưng mỗi khi đọc một bài nào của lớp mình viết về một chuyện cụ thể, một tình yêu, tình bạn có thật ở trên lớp tao đều thấy rất xúc động cho dù có thể tao ko biết người mà bạn tao đang viết về kia là ai nhưng tao biết đấy là sự thật. Tao đang nói về mày đấy, Hồng Ly của tao. Hoặc viết bài một cách bức xúc như Monitor hoặc thẳng thắn như Quốc Nam, Hồng Vân đều khiến tao có những suy nghĩ nào đó. Một bài viết thể hiện sự giận dữ, yêu thương, đau khổ bao giờ cũng có hồn. Nếu có thể bọn mày hãy đọc tâm sự của Phan Phương về T. đi, bọn mày sẽ thấy thương nó nhiều, thương và thấy mình chưa chắc đã hiểu gì cái Phan Phương lắm mồm và vui vẻ ở trên lớp.

Hơn nữa, bọn lớp mình có vẻ ko hay giữ được bình tĩnh lắm. Chỉ vài ba câu góp ý trên forum đã có thể viết ngay một bài đốp chát lại. Đấy là điểm mạnh và cũng là điểm yếu của lớp mình.

Về sự hòa đồng với tập thể thì tao thấy Cường nói đúng. Tùng, Việt và Quốc Nam chưa thực sự hòa mình vào lớp lắm. Việt thì chả nói làm gì rồi nhưng còn hai bạn kia lúc nào cũng có vẻ say mê với lớp cấp 2 hơn lớp hiện tại. Cả hai đều chăm chỉ đọc và vui đùa với bọn lớp cũ trên mạng hơn là vui đùa với Anh3 này. Thậm chí Tùng còn nói trên forum của lớp bạn ý là: Bạn ý ko quen biết gì tớ, tớ chẳng qua là một người quen của một thành viên lớp bạn ý thôi. Điều này khiến tao bất ngờ và băn khoăn khá nhiều. Tao ko hiểu mình đã làm gì để người khác phủ nhận là quen biết mình như thế.

Nếu có thể thì ba bạn hãy yêu lớp mình hơn nữa nhưng nếu ko được thì thôi đừng ép buộc bản thân làm gì, sẽ làm cho tất cả đều ko tự nhiên. Mà nói qua thì nói lại ko phải bạn gái nào cũng hòa đồng với lớp. VD: Diệu chẳng hạn, nhưng tao nghĩ là do bạn ý mới từ trường khác chuyển sang nên việc biết và hiểu lớp mình là hơi khó. Tuy nhiên nếu ai thân thì giúp đỡ bạn ý nhé ;)

Nếu có thể được phép nói một câu thì tao chỉ có câu này thôi: Hãy sống là chính mình, đừng có gượng ép phải thích người này người nọ. Nếu ghét thì tỏ ra ghét, nếu yêu thì cố gắng quan tâm đến bạn bè. Hãy để lời nói đi đôi với hành động. Nếu ko tất cả đều là giả dối.
 
Linh Ngân ạ . Tớ băn khoăn tự hỏi lúc Linh Ngân đề cập đến mấy bài sến thì Linh Ngân đang đọc bài của ai thế ? Thực ra thì có tình cảm một chút cũng có sao đâu . Phải hơi sến một tí mới là văn thơ lãng mạn mà :D. Tớ đề nghị Linh Ngân đừng thả một quả bom nguyên tử vào cảm hứng của các bạn thế chứ ??? :D
 
Quan niệm của Linh Ngân cứng nhắc quá đấy!Tất cả mọi người đang cố gắng sống không gượng ép ,nhưng cái cố gắng đấy đâu phải thể hiện cái gọi là"không thật với chính mình"?Thật hay không chỉ có người ta hiểu, mà là người ai chẳng có lúc không hiểu nổi bản thân mình?Linh Ngân nói như thế là thiếu khách quan.
Còn chuyện về thầy Sơn.Không biết ai thì tỏ ra chế diễu hay khinh thầy chứ không phải tớ,mà tất nhiên lại không thể là PHAN LINH.Linh Ngân nghĩ và biết thông cảm với bạn thân của LINH NGÂN như Hồng Ly nhưng Linh Ngân không thể nói búa xua như thế về Phan Linh-Phan Linh yêu quý thầy Sơn chẳng thua kém Linh Ngân chút nào đâu!
2 những người khác:Hôm 28 Tết tớ,Phan Linh và Minh Hằng(em gọi anh thế này có chuối quá không :)) đến thăm thầy và thực sự rất cảm phục một người như thầy.Có thể thầy không có nghiệp vụ sư phạm thật nhưng lớp mình có đến 1/2 chẳng đụng nổi cái bút mà chép bài Tóan.Hôm đấy thầy cũng nói rất nhiều về Thắng,thực sự thầy quan tâm và lo cho Thắng mặc dù lúc nào cái mặt của Thắng cùng nghiêng đến n độ lúc nói chuyện với thầy...:(
Riêng tớ chỉ có bằng đấy ý kiến thôi.."My hands are small i know but they're not yours they're my own....and in the end,only kindness matters.."
 
Chà . Ko khí trong topic có vẻ căng thẳng quá . Có lẽ nên hạ nhiệt xuống đi những cái đầu đang nóng...Đành rằng lớp mình còn nhiều bất cập lắm nhưng các bạn cũng nên nhẹ nhàng tranh cãi thôi chứ .
Thứ nhất : Chuyện thầy Sơn có nhiệt tình với lớp , ko ai phủ nhận . Có nhiều người quý thầy như Mai B , Hằng , Phan Linh hay Linh Ngân ... Nhưng đó là tình cảm riêng của mỗi cá nhân . Chúng ta ko nên lấy ra đây để bàn cãi xem ai quý thầy hơn , được chứ các bạn ? Cái đáng quan tâm là chất lượng những bài giảng đi vào đầu chúng ta ...
Còn việc những cái lớp mình trêu thầy khi thầy sai , ko hề có ác ý gì là giễu cợt cả. ==> nó chỉ là để thầy trò cùng vui khi thầy giảng , trò ko hiểu thôi :D
Thứ 2 : Mọi chuyện trên forum ko hề liên quan gì đến lớp hết . Topic chỉ nhằm mục đích để chúng ta hiểu nhau hơn thôi . Tình cảm thì phải sến , ko sến ko là tình cảm . Tùy người mà cách thể hiện tình cảm khác nhau, chúng ta ko nên phê phán nhau như vậy . :)
Thứ 3 : Chúng ta sống thì cần phải thể hiện tình cảm . Ghét ra ghét , yêu ra yêu . Nhưng chúng ta cần thể hiện 1 cách tế nhị . Làm sao để ko "nhìn cái mặt mà muốn tát cho 1 cái " là được. Có thể lúc này mình ghét họ nhưng sau này ko ghét nữa và muốn chơi với họ thì sao ? Đó là cái rắc rối của tình cảm .

Tớ nói thế chắc các bạn cũng hiểu cả chứ ! Chúng ta lên đây để giải trí , để chia sẻ với nhau . Có thể tranh luận nhưng các bạn đừng nóng tính quá. Làm tớ sợ :D

To Linh Ngân : Vài ba câu góp ý và có một bài đốp chát lại . Thế mới là diễn đàn chứ. Nếu ko thì buồn lắm . Cãi nhau cũng là một sở thích đó :D
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Nhiệt độ càng lúc càng cao rồi! Để em mua cái gì đó cho mọi người ăn hạ hỏa nhá! Người một nhà với nhau, cứ nhẹ nhàng, tình cảm. Cái gì cũng có thể giải quyết được mà. Hãy nhìn mọi thứ với diện mạo khả quan nhất thì sẽ sẽ thoải mái hơn.
Thầy Sơn có người ghét, có người khinh thường. Nhưng cũng có những người yêu quí thầy đấy chứ! Như em nè, em nói thật em ngưỡng mộ thầy. Thầy giỏi toán thật mà. Sư phạm thầy hơi kém thì từ từ thầy sẽ thay đổi. Thầy dạy ko giỏi, nhưng thầy yêu nghề và rất quí lớp mình. Trên lớp thầy nói cái gì em cũng chả hiểu, nhưng em thích chép bài rồi về nhà tự học tự hiểu hơn. Nhiều lúc em thấy những bài của thầy rất hay. Hồi đầu năm cũng hơi khó chịu thật vì thầy làm mất hết cả niềm ham thích toán học của mình, nhưng đến bây giờ thì khác hẳn rồi. Mọi người luôn nói thầy dạy khó hiểu. Đúng! Nhưng thử về nhà xem một chút, suy nghĩ kĩ sẽ thầy nhiều điều cần học hỏi. Trên lớp có thể em ko mấy nghe thầy giảng gì nên đôi lúc em quay sang buôn dưa lê nên có làm phiền ai thì em xin lỗi. Từ từ em sẽ thay đổi.

Về lớp mình, mỗi người đều có cách nghĩ riêng của mình. Hãy để mọi người tự bộc lộ bản thân. Có một số người "bị" gọi là tách ra khỏi lớp. Tớ hiểu những người ấy, bởi đôi lúc tớ cũng muốn thế, tớ ko phải lúc nào cũng hòa nhập với lớp. Có thể mọi người ko để ý, nhưng rất nhiều lần như vây. Những người đó có thể thực sự ko hòa nhập được đó chứ. Ko ai muốn là một kẻ cô đơn giữa đám đông. Họ tự cảm thấy họ quá khác chúng ta. Họ chỉ quay lại với những người họ tin tưởng nhất, gần gũi nhất, nếu ko phải lớp mình, đó là những người bạn cũ. Họ thấy thoải mái là được. Đừng áp đặt. Ko có cái gì là 100%

Nghỉ xả hơi đi ăn cơm đã. Tí nói nốt.
 
Tình trạng
Không mở trả lời sau này.
Back
Bên trên