Nguyễn Vũ Hoàng
(Nguyễn Vũ Hoàng)
New Member
Sương đêm
Đêm!
Người thiếu phụ giật mình tỉnh giấc, những hạt sương đêm đọng lại trên lá cỏ, trên mí mắt…
Bao đêm, nàng khóc một mình, vì cô đơn, vì lạnh lẽo…
Vì người nàng yêu đã ra đi mãi mãi, không trở về…
những hạt sương vẫn tích tụ, để rồi tan ra khi ngày mới đến!
ngày và lại đêm…
---------------------------------
Choàng tỉnh!
Những hạt sương lấp lánh,
Trời khuya,
Nàng nghẹn ngào...
Bao đêm dài lạnh lẽo
Người vẫn đi biền biệt…
Không về!
Lặng lẽ
Tiếng dương cầm thánh thót.
Những phím đàn vương vết dấu thời gian.
Bàn tay chai sạn.
Những phím đàn nơi bàn tay nàng khóc suốt canh thâu,
Khóc vang những khúc lặng lòng!
Tháng năm,
Cạn khô,
Héo quắt,
Người vẫn đi biền biệt không về!
Yêu…
Khúc nhạc ái ân
Của lần đầu tiên biết khóc
Vì hạnh phúc!
Vì lo âu!
Vì đớn đau!
Vì biết mình mang tội!
Vì những ngón tay biết khóc gom góp tất cả những hạt yêu thương, thả lên những phím đàn bội bạc...
Vì trăng tròn mọc mầm!
Vì người thiếu phụ, đêm đêm tỉnh giấc, hỏi tiếng dương cầm réo rắt
”- Tình yêu là gì? "
***
Tình yêu
Là từ anh đến em
Thể xác gặp thể xác
Và hồn anh hoà quyện với hồn em
Đêm!
Người thiếu phụ giật mình tỉnh giấc, những hạt sương đêm đọng lại trên lá cỏ, trên mí mắt…
Bao đêm, nàng khóc một mình, vì cô đơn, vì lạnh lẽo…
Vì người nàng yêu đã ra đi mãi mãi, không trở về…
những hạt sương vẫn tích tụ, để rồi tan ra khi ngày mới đến!
ngày và lại đêm…
---------------------------------
Choàng tỉnh!
Những hạt sương lấp lánh,
Trời khuya,
Nàng nghẹn ngào...
Bao đêm dài lạnh lẽo
Người vẫn đi biền biệt…
Không về!
Lặng lẽ
Tiếng dương cầm thánh thót.
Những phím đàn vương vết dấu thời gian.
Bàn tay chai sạn.
Những phím đàn nơi bàn tay nàng khóc suốt canh thâu,
Khóc vang những khúc lặng lòng!
Tháng năm,
Cạn khô,
Héo quắt,
Người vẫn đi biền biệt không về!
Yêu…
Khúc nhạc ái ân
Của lần đầu tiên biết khóc
Vì hạnh phúc!
Vì lo âu!
Vì đớn đau!
Vì biết mình mang tội!
Vì những ngón tay biết khóc gom góp tất cả những hạt yêu thương, thả lên những phím đàn bội bạc...
Vì trăng tròn mọc mầm!
Vì người thiếu phụ, đêm đêm tỉnh giấc, hỏi tiếng dương cầm réo rắt
”- Tình yêu là gì? "
***
Tình yêu
Là từ anh đến em
Thể xác gặp thể xác
Và hồn anh hoà quyện với hồn em