Những ai nghe nhạc Trịnh Công Sơn...

Em có một cái băng nhưng chẳng biết nó là album nào, chỉ thấy có mấy bài sau:
Ru tình
Có một dòng sông đã qua đời
Níu tay nghìn trùng
Môi hồng đào
Chiều cuối tuần...
Còn nhiều lắm, không kể nữa. Ai thích em cho mượn. Cái băng này chỉ là băng sao thôi. Hơi rè.
Bi nhé, đừng có chỉ trích Thanh Lam - thần tượng của em.
 
Hê hê anh chỉ trích gì đâu :D Đây là ý kiến riêng :))
 
em thích Ở trọ, và Ngẫu nhiên. Ngôn từ trong nhạc Trịnh nghe rất lạ, mong manh và giản dị, rồi lại rất riêng, cảm xúc vô hình bỗng đựoc chuyển thành giai điệu. Hơn nữa khi vừa đọc lên, cảm thấy như tự bản thân những chữ, nhũng từ, những câu đã có nhạc rồi, có thể hát ngay được mà ko cần có kí âm, hay nghe thử gì hết.
Đêm tối ở trọ chung quanh nỗi buồn
Nghe nhạc Trịnh cảm giác như ông là 1 kẻ muôn đời ở trọ, ở trọ trần gian, ở trọ 1 cõi khác, ở trọ trong mắt thiếu nữ, trong tim những người ông yêu thương ..
Lần đầu nghe giọng Khánh Ly, cảm giác thật tệ, sao mà nó ngang ngang, về sau, lại thấy chất giọng đó hợp với nhạc Trịnh, ấm ấm, ngang ngang, khàn 1 chút nữa nhỉ, là lạ...
 
Em thấy Ở trọ hay hơn. Tiếc thật em lại chưa có lời
 
Chỉnh sửa lần cuối:
mỗi lần buồn đều nghe nhạc Trịnh, đơn giản chỉ vì nó hợp tâm trạng
 
Thái Minh Hoàng Hà đã viết:
Sao lại đắt? Em tìm cái đĩa MP3 ý, hầu hết toàn bài của Khánh Ly, rồi burn ra CD Audio mà nghe!

Ủa anh có ko share cho em với . Trước tính down trên vietmusic database nhưng 1 tháng nó cho down có 4 bài , ko bõ . [-(
 
Anh có, nhiều lắm em ạ, hồi anh mua máy người ta copy vào máy cho anh. Em ra ngoài Lý Nam Đế hỏi CD mp3 Khánh Ly Trịnh Công Sơn người ta đưa cho ;)
 
lời bài Ở trọ cho em Bình này, có 1 lời khác nữa nhưng ko phổ biến bằng lời này đâu!!


Ở trọ
Sáng tác: Trịnh Công Sơn

Con chim ở đậu cành tre
Con cá ở trọ trong khe nước nguồn
Cành tre ... í ... a
Dòng sông ... í ... a

Tôi nay ở trọ trần gian
Trăm năm về chốn xa xăm cuối trời
í ... a ... í ... à ... í ... à ... a ...

Xưa kia ở đậu miền xa
Cơn gió ở trọ bao la đất trời
Miền xa ... í ... a
Trời đất ... í ... a

Nhân gian về trọ nhiều nơi
Bâng khuâng vì những đôi môi rất hồng
í ... a ... í ... à ... í ... à ... a ...

Mây kia ở đậu từng không
Mưa nắng ở trọ bên trong mắt người
Từng không ... í ... a
Người xinh ... í ... a

Tim em gửi trọ là tôi
Mai kia về chốn xa xôi cũng gần
í ... a ... í ... à ... í ... à ... a ...

Môi xinh ở đậu người xinh
Đi đứng ở trọ đôi chân Thúy Kiều
Người xinh ... í ... a
Kiều xinh ... í ... a

Xin cho về trọ gần nhau
Mai kia dù có ra sao cũng đành
í ... a ... í ... à ... í ... à ... a ...

Trăm năm ở đậu ngàn năm
Đêm tối ở trọ chung quanh nỗi buồn
Ngàn năm ... í ... a
Buồn như ... í ... a

Ơ hay là một vòng xinh
Tôi như người bỗng lênh đênh giữa đời
í ... a ... í ... à ... í ... à ... a ...
í ... a ... í ... à ... í ... à ... a ...

Chị thích bài này nhất, cùng bài Ngẫu nhiên nữa!
 
Cảm ơn chị Châu nhìu nhìu lắm. Hôm nay em đang có chuyện buồn. Hi vọng những bài hát của Trịnh Công Sơn sẽ làm cho em cảm thấy vui hơn. Tuy nhiên, không hiểu sao em chỉ toàn nghe những bài (có vẻ như) buồn buồn. :((
 
Bài này nghe thì vui, giai điệu dễ thương vậy nhưng càng về sau vẫn có mấy câu buồn ^^,
Hay em Bình thử bật Karaoke gào thử bài này xem, dễ hát lắm, hát xong lại thấy vui thì sao ;)
Nhạc Trịnh hầu hết đều dễ hát theo, dễ lẩm nhẩm, có khi vì thế lại khó quên. Tất nhiên, để hát hay thì lại là 1 chuyện khác :)
Ngẫu nhiên có đoạn flute đầu hay lắm, em nghe thử chưa??
 
Những bài hát của Trịnh Công Sơn do Thanh Hải hát

Một người bạn rất thích màu hồng đã tặng tôi đĩa Trịnh Công Sơn do Thanh Hải hát trong đợt lưu diễn của nhạc sĩ ở Pais năm 1987 nếu như tôi không nhầm. Thanh Hải - tôi không rõ là ai, cũng chưa thấy mấy người nhắc đến, xung quanh cũng chỉ thấy bật quanh quẩn Sơn ca số 7 hay mấy đĩa mp3 Khánh Ly hát thôi, không hiểu là do người ta không công nhận Thanh Hải hay không biết đến người ca sĩ này ?

Nói qua cảm nhận về các ca sĩ khác trước ...Thực sự, với tôi, những nỗi buồn, nỗi đau trong ca khúc của Trịnh đến bây giờ mới có Khánh Ly truyền tải là đi vào lòng người nghe nhiều nhất. Người ta nghe Thanh Lam thấy cô hát quằn quoại, khắc khoải và hết mình, nhưng những chất chứa của Thanh Lam đơn độc, riêng biệt quá, còn chưa cộng hưởng được với số đông. Còn Hồng Nhung, trong bài viết của mình, Trịnh Công Sơn có nói đến ý rằng Hồng Nhung đưa giai điệu, đưa ca từ của ông đến với cuộc sống hiện đại, đến những con người, những tâm hồn của thập kỷ 90 và hơn nữa. Không sai, tuy vậy âm nhạc Việt Nam những năm này mờ nhạt và thiếu dấu ấn, cho nên Hồng Nhung hát nhạc Trịnh cứ trơn tuột, và ... :) (nói nữa lại có người mắng mình).

Quay lại Thanh Hải, trên phương diện cá nhân, cách hát của ông (xin lỗi vì tôi không biết rõ nên gọi như vậy) là những gì tôi đang đi tìm cho mình, một sinh viên, một thanh niên của tuổi 20. Với giọng hát mộc mạc, ấm và có gì cũ kĩ, ông phả vào đó cái lạ lùng khác hẳn với những ca sĩ kể trên, phả vào nét khỏe khoắn, niềm yêu cuộc sống mãnh liệt của Trịnh Công Sơn, cả sự bao dung của nhạc sĩ đối với cuộc đời. Khía cạnh ấy trong ca khúc của Trịnh không phải người ta quên hay không biết, nhưng có lẽ cái bóng của Khánh Ly đã đổ xuống và ăn sâu trong thưởng thức của nhiều người, nên mỗi lần hát nhạc Trịnh, nếu ca sĩ không hát bài đó thật buồn, thật da diết, có vẻ như là anh ta sẽ không được chấp nhận. Điều này có thể thấy qua hình ảnh các bạn học sinh, sinh viên, quần xanh áo trắng sáng ngời, ôm ghi-ta thùng hát nhạc Trịnh cũng đau đáu "như đã yêu đến 1000 lần" :)D), các em gái rất thích đêm thật khuya, không gian thật yên tĩnh, đóng kín phòng, bật Khánh Ly rồi chôn mình trong nỗi buồn, các em trai có một từ điển hình để diễn tả cảm xúc khi nghe là "phê" !!! ... Hơi bi quan phải không, hay là cuộc sống hiện đại cần phải thế ? Nếu ai chưa từng nghe, hãy một lần thử nghe Thanh Hải hát "Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui", hát "Mưa hồng" hay "Biết đâu nguồn cội", cả những bài tưởng chừng như buồn nhất như "Em còn nhớ hay em đã quên" cũng thấm đẫm tình yêu với quê hương, rồi bạn sẽ thấy lòng mình rạo rực đến thế nào, thấy mình cần phải sống có ý nghĩa hơn như thế nào, không cần phải đứng trước đám đông và gào lên "để sống có ý nghĩa hơn" như trong bài hát "Cây bàng" của Bức Tường đâu ...

Báo chí thỉnh thoảng có bài viết về việc trên các diễn đàn, xuất hiện ngày một nhiều các bạn trẻ cứ hễ nói lại than phiền rằng mình buồn, mình đau khổ ... , họ không giải thích nổi vì sao. Tôi cũng không hiểu, chỉ đoán mò rằng đấy là nỗi buồn của một thế hệ sau chiến tranh, sau 75-87, nhưng cụ thể nó là gì thì chưa biết :).

Đang ôn thi, buồn, chán quá lên viết dễ dãi mấy dòng, bây giờ thì đi học tiếp :D.
 
Người ta chỉ nghe nhạc Trịnh khi buồn như người ta nghe nhạc giao hưởng khi một mình.Một mình đối diện với chính mình.Người ta bảo giai điệu của Trịnh giản dị như những bản Country dung dị, đi thẳng tới trái tim người nghe.Cái đẹp cái thơ nằm ở chính những ca từ những bài ca kia.Lại một lần nữa, ta bắt gặp thi ca nhạc họa lồng vào với nhau.
Nhạc Trịnh trải qua thời gian, với hơn 500 tình khúc luôn sống trong lòng người bình thản, không cần một phương pháp đao to búa lớn, không cần chút quảng bá , băng rôn hô hào.
Trong Trịnh có cái cô đơn vạn kiếp của người nghệ sỹ( '' Bên đời hiu quạnh'') ,có cả một tấm lòng si mê với tình yêu(Ru tình).Chẳng ai biết có bao nhiêu người con gái đi qua con đường đời của kẻ đa tài nhưng tình yêu của Trịnh Công Sơn phải chăng xuất phát từ trái tim đa cảm, đa mang với cái đẹp?
 
trong bài Cát bụi , Trịnh viết là " Tiếng động nào gõ nhịp không nguôi " vậy xin hỏi mọi người , ai có thể hình dung giúp em "tiếng động " ấy là tiếng động gì được không? em có một liên tưởng nhưng e là chưa đúng nên chưa dám mạnh dạn nêu ra , xin mọi người nêu ý kiến trước .
 
Đấy là tiếng trái tim đập em ạ :D
 
ôi , em thì chẳng nghĩ thế anh ạ . trước câu này thì Trịnh viết là "Ôi cát bụi mệt nhoài.." như vậy em lại liên tưởng đến tiếng ...mõ cơ . Trịnh rất sùng đạo và yêu sự thanh thản , trước khi chết người ta cũng có tục là tụng kinh để cầu cho hồn người siêu thoát , "cát bụi mệt nhoài " thì sự xuất hiện của tiếng ...mõ chắc cũng không có gì là lạ chứ ?
 
Thế mới hay, cùng 1 câu mà mỗi người có thể suy ra 1 nghĩa :D đấy là cái giỏi của các nhạc sĩ ngày xưa (ko riêng gì Trịnh Công Sơn).
 
oi . nhac trinh buon qua . Nhung ma moi luc buon nghe nhac Trinh lai thay yeu doi lai.Khong hieu het het loi nhung sao cu thich va me the nhi. Ngay nay dang co xu the me nhac trinh day.
 
Thật ra khi nghe nhạc Trịnh, em rất chú ý ca từ, nhưng chưa bao giờ cố tìm cách hiểu ý nghĩa của nó :) Cảm giác ý nghĩa của lời hát không thể nắm bắt được.

Em thích Ngẫu Nhiên, nhạc chậm mà rời, nghe lành lạnh :) Môi Hồng Đào em mới chỉ được nghe bản của Khánh Hà (???), mà hinh như Thanh Lam cũng hát bài này đúng không ạ? :-/
 
Back
Bên trên