Hoàng Trần
(minh hoang)
Thành viên (sai email)
Tôi vẫn thường ngồi dưới gốc cây
Ôm đàn thánh thót gảy từng dây
Ở nơi xa đó người có hiểu
Những nỗi đau thương ở chốn này
Những lần ta nói chuyện với nhau
Chỉ trong giây lát thóang qua mau
Để bao thương nhớ chưa tan biến
Vẫn đọng trong tim một chữ sầu
Tôi nhớ một lần người bảo tôi
Tình ta tựa một cánh hoa rơi
Hoa rơi bên suối ,mây theo gió
Gió cuốn mây đi tận cuối trời
Rồi đến lúc nào người ngẫm xem
Ai đã vì người thức thâu đêm ?
Vì người ai đã mang vương vấn ?
Và ai trong nỗi nhớ dịu êm ?
Sáng nay bầu tròi trong xanh quá
Tôi vẫn ngồi đây giống mọi ngày
Và vẫn mơ màng trong mộng ảo
Có người thấp thóang bóng đâu đây
Người đến gần tôi thật nhẹ nhàng
Chao ôi người nói quá phũ phàng
Và đôi mắt ấy , đôi môi ấy
Cùng người sẽ cất bước sang ngang
Người đâu có nhớ lời ước hẹn
Nhấc gót quay theo phận má hồng
Còn tôi một mình ôm bóng thẹn
Một mình ôm gối chiếc , phòng không
Sáng nay bầu trời trong xanh quá
Tôi vẫn ngồi đây giống mọi ngày
....
Bologna ,5-2001
Ôm đàn thánh thót gảy từng dây
Ở nơi xa đó người có hiểu
Những nỗi đau thương ở chốn này
Những lần ta nói chuyện với nhau
Chỉ trong giây lát thóang qua mau
Để bao thương nhớ chưa tan biến
Vẫn đọng trong tim một chữ sầu
Tôi nhớ một lần người bảo tôi
Tình ta tựa một cánh hoa rơi
Hoa rơi bên suối ,mây theo gió
Gió cuốn mây đi tận cuối trời
Rồi đến lúc nào người ngẫm xem
Ai đã vì người thức thâu đêm ?
Vì người ai đã mang vương vấn ?
Và ai trong nỗi nhớ dịu êm ?
Sáng nay bầu tròi trong xanh quá
Tôi vẫn ngồi đây giống mọi ngày
Và vẫn mơ màng trong mộng ảo
Có người thấp thóang bóng đâu đây
Người đến gần tôi thật nhẹ nhàng
Chao ôi người nói quá phũ phàng
Và đôi mắt ấy , đôi môi ấy
Cùng người sẽ cất bước sang ngang
Người đâu có nhớ lời ước hẹn
Nhấc gót quay theo phận má hồng
Còn tôi một mình ôm bóng thẹn
Một mình ôm gối chiếc , phòng không
Sáng nay bầu trời trong xanh quá
Tôi vẫn ngồi đây giống mọi ngày
....
Bologna ,5-2001