Nhật ký 2

Nào nào, gần Tết rồi các bạn cứ viết Nhật ký kiểu gì thế b-) Mình thì có rất nhiều stories và feelings về các bạn đấy :smoking: Cái bạn gì bảo ko có story mau ăn Tết vui vẻ rồi Tết nhất story cho mình nghe đi. Còn bạn gì tự nói là ko có feeling í, mau update cho mình vài cảm xúc xuân Biệt Phủ nhá.

Đợi chờ hồi âm của các bạn.

Ký tên,

Thỏ tử.
 
Loạn xạ state of mind :))

I'm a guy with no consistency, yep I'm a guy with no consistency :))

@ BT: Sợ hết cả hãi với cái tên :| Nhưng ko cần giải thích đâu :)) ông biết nguồn gốc rồi :p


@ Zz: thôi đi.

@ Vũ: thôi đi.

@ Self: đi thôi.
 
:(:)(( ko thôi :(:)(( huhuhuhu :(:)(:)(( mình ghét mùa Đông :(( mình hoàn toàn nói thật đấy :((
 
Ô hay, cùng 1 lúc tất cả đều thế này hết là sao :-<
 
Bảo Thư,

Bố đang trải qua mùa đông đầu tiên ở Biệt Phủ. :-B Và nghe chừng, mùa xuân còn lâu mới tới. Tuy nhiên, kỳ nghỉ bố đang nhón chân bước vào lại chính là một kỳ nghỉ xuânB-) Vậy cứ coi giờ là mùa xuân vậy.

Thực sự, chim muông cũng nhiều cảm xúc lắm :-B Bên này nhiều quạ, suốt ngày nô đùa kêu Quạ Quạ. :-B Có thể dịch ra là "Rét chết cha, gió to quá xa!" Cây cối rủ rỉ thì thầm: "Ngày quái gì mà đếch có nắng?" l-)

Bố cũng vì thời tiết thiên nhiên mà dạt dào một cảm xúc trống rỗng (nếu coi trống rỗng là một trạng thái cảm xúc). B-) Biết tả thế nào nhỉ? Con có thể tưởng tượng, niềm vui nó như khí Hê-li, bơm đầy vào quả bóng thì quả bóng cứ lơ lửng mãi, chẳng chạm được trời, mà cứ mãi xa rời mặt đất vậy. B-) Buồn thì rõ là chẳng phải, nhưng mà vui thì cũng hơi quá...

Không nhé, tuyệt nhiên bố không buồn chút nào. Cũng chẳng lo lắng căng thẳng trầm tư trầm cảm gì... :D Bố sẽ đón năm mới Âm lịch như thể nó chính là một ngày quan trọng kiểu: sinh nhật cố thủ tưởng Phạm Văn Đồng, hay lễ ăn hỏi con dâu chị họ bà hàng xóm! :">

Nơi xa gắng giữ sức gìn khỏe, hẹn ngày trở về đoàn viên, sau bao oan khiên, cất cao tiếng hát Hải ngoại và cúi thấp mặt chụp ảnh 9x nhé! :x

Luôn tào lao dù đời lao đao, dù người xanh xao, và dù tình chưa ra sao...
H.T. a.k.a. V. a.k.a. R.B.
#:-s

Tái bút: con bảo ông con là mọi người không cùng lúc đâu và như thế, mà là như thế cùng một lúc. :"> Khác nhau, chứ phải không? (Chứ không phải "khác nhau chứ, phải không?", phải không?) :D;))
 
chết dần chết mòn....The feeling is killing me, everyday. The idea of losing is hurting me so bad. Why is it so? What have I done wrong...
 
Hai cái kebap khiến mình trở nên ngắc ngoải trước bữa cơm nóng ngon lành.

Bi kịch của mình là chả có gì mà cũng làm cho rối beng lên thành bi kịch.

Missing...

Those crazy years, that was the time of the flower-power
But underneath we had a fear of flying, of getting old, a fear of slowly dying
We took the chance like we were dancing our last dance...
 
Chỉnh sửa lần cuối:
mình thì thích mùa đông, nhưng mình ghét bị ốm :-l
 
chẳng cái gì giống cái gì. quan trọng là mình cảm thấy thoải mái với tất cả những cái "gì" đó :x
và hôm nay yêu Ams khủng khiếp!!!! :*:*:*:*:*:*:*
 
nói chung là rất gì và này nọ vào một thời điểm không thích hợp :D
 
I dreamed it would be nameless bliss,
As I loved, loved to be;
And to this object did I press,
As blind as eagerly.

Didn't I?
 
Far as I am, it could still come riding on the cables (literally). I was never close to him; nor did I spare much affection for him. Last summer, my last visit to him was paid on a bright sunny day, with my mother's company (or else I would not know how to interact with him). It was, finally, the last time I saw him. Now, whilst his vague encouragements and compliments are fading, the news of his world-departure terminates the process of his last image's being blurred: he sat there in an armchair, wearing a white áo may-ô, talking incessantly about his achievements in life as old hags do, and self-praising his care for the sick grandma by his side... compassionately, for real!

At least, that time, I did pay true respect to him. Or else, I would grieve now.

I saw brown leaves falling; I heard the old man died this morning.
 
HJDKIahyrfioASyhc.LIZXKJclzKJcxsjncvxc,mvnzscjklvhs.dljZX>kv.jlkghIzdsghNZXvnZXJKHgasfjafoilkjzvhsdglodshvkjzxhvloquraoijzx,kvnzkjncv,xzjnvkjcxbv,zmn vmzxbfkjsdhgkjxcnv,xmbksauhglivcx,v nxc,mbxc,mvnx./xv.xhgosvj.zx,vm/.fkjsdlfhzds/vzvhsd;dfhz;kvzs/f
qfdsjv/xzvmkalsdihyg.xzlk.vkhs.gk,vjzhxl,ksdut;p;do.cụq;roilkutwerp;oq.lcjz.mxlkvhmsto,li3,kcjn.dzx.k,4kt,hsdkJvhnzxc,ihj

ĐIÊN ĐÉO CHỊU ĐƯỢC X(

Looking back at what I got, I lol'ed. New "friends" turn out to be complete assholes, who talk shit behind my back, or look down on me. Old "friends" tend to ignore me. Yes, I-G-N-O-R-E. I can count the number of people I can still talk to on two fingers. Oh, maybe not even two. At this moment, I feel ****ing lonely and I envy everyone.

A plummeting GPA. A far and isolated dorm. And I've been losing weight since winter. GREATT!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Uhm, I guess I asked for all of this shit?
 
Chỉnh sửa lần cuối:
What happened my dear granny? Still counting me in the group of people you can talk to? :( Call me, if you need to talk. It's: 858-200-5396. You're losing weight? I'm in desperate need of a someone who would distract me from my crazy lust for food :(( (I'm on diet, btw :() We can cooperate :> I'll remind you to go eat \:d/, and you'll give me reasons why I should not :((
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Thế nếu mình nhuộm tóc đỏ thì sẽ thế nào nhỉ? :-?
 
week 4 rồi đấy B-). Thời gian trôi nhanh như con chuột chạy. Giao thừa đã qua, Sn đã qua, date đã xong :)). The most embarrassing thing I've done since Xmas :-w . Thực ra thì Sn với tết cũng chẳng thấy có feeling gì cả. Sao càng ngày mình càng sợ Sn, báo hiệu tuổi ngày càng già B-)
......
Interview went well, I should be happy n pleased. But then the text message was like a slap on my face. I was speechless...just speechless. I blame noone. So damn tired but can't sleep. This is haunting me everyday, every night. All I need is peace in mind...I'm fed up and exhausted. positive thinking ?
 
Chỉnh sửa lần cuối:
3 tiếng rồi vẫn chưa ngủ được. Mặc dù mệt rã rời sau 1 ngày interview. Sao cứ phải khổ? sigh
 
Back
Bên trên