Nhật ký 2

Đêm đen như hòn than cháy dở dang, vỏ ngoài thì bóng mà bên trong thì bỏng. Đêm vàng ệch như da người bị bệnh gan. Nghe nói, cứ mà cáu giận nhiều thì gan dễ hư. Đêm có gió. Ngày cũng có, nhưng gió ngày đi cùng nắng. Gió đêm, đi một mình.

Suy cho cùng, mọi thứ đau buồn chỉ đều xuất phát từ sự chia tay!
 
chán vãi, nghe nhạc Lam Trường buồn vật :)) sao ng ta chỉ nhớ nổi những chuyện buồn :))
 
Feeling like a piece of crap. Chẳng ra gì cả. Ngày gì đâu. Nhưng tại sao, tại sao, tại sao...
 
Mình vừa đi rừng lá đỏ về ;)) Lá đỏ lắm ý :D Đỏ như màu áo mình trong cái ảnh tự sướng :)) và gió rét, nhưng mình mặc ấm, và mình chụp nhiều ảnh. ;)) Mình đã mua nhẫn để đeo ngón "lãnh đạo" và mua khăn kẻ để mặc với áo sơ mi.:> mình còn ăn tempura ramen với giá cắt cổ, nhưng mà đáng ăn! và mình... hái trộm hồng >:) (đây 2 ba-lô) :">
 
ôi, lá đỏ à :(( hồng à :(( thích thế :(( mau về để nói chuyện với chị Chi đi 2 cái đứa kia >:) tít mít vừa thôi, mình sẽ mách Minh Anh và Vy >:)
 
Now that your friends are leavin'
And I as to look into my eyes
You try in vain to stop from shaking

I know that you're just staying
To leave a broken heart behind
There is no need for you to linger

I've heard them all right from the start
Don't say these words to me,
I know them all by heart

I dont need explanations
I read the answers in your eyes
Don't be afraid to see me crying

I've lost my expectations
So you don't need to tell me lies
To save my self-esteem from dying

I've gone through this within my mind
I've seen this all before
At least a million times


I've learned to live without you
I've learned to dream without you
To take the pain within my heart
I've learned to smile without you
To take a chance without you
I'm getting used to miss your love
I've learned to walk alone

Leave without hesitation
There's nothing left for me to loose
I won't cry to talk it over

No need to fake compassion
Don't try to walk within my shoes
I've used them on the way to nowhere

I've heard them all right from the start
Don't say these words to me,
I know them all by heart ....


E mong a luôn hạnh phúc, có những lúc cảm thấy như chưa thoát khỏi đc cái bóng đó, nhưng chỉ là "CẢM THẤY" thôi :) Đúng không :)
yên lòng đi nào :-w chíp hôi điên b-)
 
mình lại sai rồi, và sắp sai tiếp, nhưng mà chả sao, hehe, chả sao, nhỉ :D
 
doubt...down...doubt...down...doubt...down...doubt...down...doubt...down...doubt...down...doubt...down...doubt...down...doubt...down...doubt...down...
 
can study kill? the answer is obviously NO! but why do i have the feeling that i'm gonna drown in all these? why can't we not sleep??? then we may have enough time!!!!
[drama queen-ing] =;
 
to tell the truth: it hasn't died. Alive as it has always been and always will, like our little group! :x
 
vầng trăng kia nhỏ bé
viên bột vón giữa trời
lạnh trời, không tan được
lạnh vỡ mảnh hồn người

chưa qua thu đỏ ối
khác bao thu qua rồi
hồn tôi như lá rụng
cố rải về xa xôi

người xưa sao nhiều quá
hồn tôi lại lẻ loi
làm sao chia cho đủ
mỗi người một mảnh thôi

hồn tôi mảnh trăng vỡ
trôi mãi chẳng đến nơi
trăng mười một đầy nửa
không vành khuyết chơi vơi
nỗi nhớ chẳng thể bám
từ giã trăng mà rơi

bao giờ tới trăng non
hồn tôi sống đã mòn
chờ chút niềm thương nhớ
lấp một phần con con.


nhân dịp trăng rất sáng (rằm) và có nhiều người quanh mình đều đang thẫn thờ (người thì sabishii, người thì "lạnh và buồn", người vừa mới xóa blog, người nhỡ yêu một người) >:) mình thì đang cố buồn một tý cho hợp với phong trào, nhưng mà cũng chưa đạt lắm :)) thôi thì được đến đâu hay đến đấy vậy, không thì nhờ ai đấy lấp cho một phần con con :">
 
2 ngày thức thâu đêm, giờ chỉ muốn được ngủ nhưng việc cứ ùn ùn lên và lại phải dậy. . .
Sợ!
 
buổi sáng của em

buổi sáng, em không phải dậy sớm. em ăn bánh mỳ cho bữa sáng kẹp với trứng và bacon. em đánh răng rửa mặt. em chat với bạn em một vài tiếng. và em chơi trò chơi trên máy tính. rồi em đi ngủ. em đã thức cả đêm rồi.

Thanh niên ngủ ngày
Mới gọi là hay
Sáng em giữ sức
Để tối em bay!
(giả dụ thế :">)
 
Không hiểu, liệu có lúc nào như thế? Cũng sẽ vì những mục đích ban đầu, cũng là mục đích cuối cùng của cuộc đời, mà từ bỏ tất cả những dấu vết đã hằn lên con đường cùng nhau bước qua, rẽ sang một ngả khác. Lý tưởng thật tốt, nhưng có cần phải xóa bỏ thời khoảng không bao giờ lấy lại được? Không một thời khoảng nào có thể lấy lại, nhưng chí ít cũng có thể dùng hiện tại phần nào tái hiện, mô phỏng mà xoa dịu một vết thương nào đó bên ngực trái. Và nếu như chỉ có yêu thương là loại thuốc kỳ diệu duy nhất chữa khỏi nỗi đau đó, hãy vào ngày một hiệu thuốc, đơn giản, ở ngay trên con đường đang bước đi. Gần thế thôi. (on watching Sasuke leave)


----------

Hỏi: tiêu chuẩn của một người đàn ông khêu gợi là gì? :-?
Đáp: Là răng hô và thưa. :-B
Hỏi: Vì sao?:eek:
Đáp: Hở hang thế cơ mà :-B

Và thật (không) may, mình không thuộc diện đàn ông khêu gợi :">
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Back
Bên trên