Nhật ký 2

If you cannot let things go, they will become shackles that fetters you and your grief till the end of your life. And how can any future come when the only you can taste is agony, like an age-torn rabbit gnawing an old harsh tree?

これは ナルト。ナルトの 漢字は 鳴門! 鳴門は うどんのボールにかける ケーキ。

Walking alone was so good a feeling that it 700 yen became worthwhile for such. :D
 
これは ナルト さん の きれいな ともだち です。 :">

ナルト さん kia , walking và 700円 là sao? mày ko dùng vé Oitakostu tao đưa à? :(
 
nói chung những người sống quá ích kỷ sẽ không bao giờ nhận ra họ khiến người khác đau thế nào :D


(including me?)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
chưa bao h tệ hại như lần này 8-|
hi vọng đến thứ 2 sẽ khỏi [-o<
tệ quá :)|
 
Định viết vài dòng tâm trạng tý nhân dịp nhìn lại vài khung cảnh mang tính hồi ức :D Nhưng mà khó quá, vì chưa gì mẹ mình đã nhảy vào hỏi sao chưa đi ngủ và đòi xem ảnh:)) Và một thằng bạn thì đòi gửi nhạc Hải ngoại cho :-< Chị mình bắt xem ảnh có hai em mình vẽ mặt ma :-< Thế là bao cảm hứng não nuột khi nghe "Nghìn trùng xa cách" đã xa cách mình đến nghìn trùng! Chán! ~x(

Thôi thì, nhớ một tý cái bãi cỏ xanh bẩn thỉu, một bọn thừa hơi đi vào ướt giầy, cái nhà ăn bệnh hoạn, nơi mà có thằng mả cha nào phát hiện ra đời nó như cái phặc :)), và cái cây có hai cái dài thòi ra, nơi đã có một lũ điên loạn xúm vào mân mê, sờ lần hoặc leo trèo trên nó B-) Con đường xa tít thò lò, ngoằn ngoèo thòi ra một cái gốc cây dẹt lét và cao tớn, nơi đã có một gã nhà quê và một con hâm dở chụp ảnh ngẩn ngơ, giờ thì thay bằng một thằng ất ơ và một con cù nhầy. :x Cái nhà ăn xa nơi ở cả tỷ ki-lô-mét kia, xưa vang lên vài âm thanh chửi rủa sự thiếu văn minh, giờ thành cái điểm nhấn sung sướng của cô nàng hay than vãn đã đi rạc cẳng theo anh chàng ưa những con đường "to, rộng, sạch, đẹp". >:-D<

Trời ơi, đã muốn gói tất cả vào cái bọc rác màu hồng*, thì nay lại tự nhiên cháy cái túi đấy rồi/:). Và đống rác đấy, vì không cháy, nên lại phòi ra, ngổn ngang, làm sao dọn nổi?! Cũng ngại ngùng không dám động vào, vì chúng đang nóng bỏng lắm, động vào sẽ rát ghê gớm lắm! Liệu có bao giờ chết ngập trong những hồi ức nóng bỏng mà ngày một chồng chất lên thế không nhỉ? :-? :-j

Để xem bản lĩnh của bản thân! Hay còn gọi là độ chai lỳ của da tay (tỷ lệ thuận với độ dày của da mặt chẳng hạn!) :))

_____
*túi ni-lông hồng là dành cho rác không cháy được.
 
Thế mình thì là loại siêu mỏng, và không cánh, hay còn gọi là loại hàng ngày :-<
 
Tin mới nhận: hôm nay có người bảo mình là thích hóng hớt hơn là thích lượn lờ!! Ôi chết mất!! Một khía cạnh mới của con người mình sao?

7h15 - 31 - same old place :)) Excited!!
 
under such condition, sleep is by far the best cure. but the saying kept lingering: "Why don't you try to steal?". Yes. And after what happened today, I really wanted to steal more than ever. Anyhow, I'm a decent citizen. No stealing shall be done. Let's say, it won't get any better if I steal. But,...
Oh well, let's say is the bad flu talking, not me...
 
đang nhớ 8-> về nhanh nào :">
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Chủ nghĩa cá nhân lôi kéo con người ta xuống dốc, mà ai cũng biết rằng xuống dốc dễ hơn lên dốc ???

May be true ?

But the priciple of life remains the same: You wipe your own ass. Good friends may provide you with towels, bad friends leave you stuck inside the WC, but the principle holds true nevertheless.

Cuộc đời bận rộn làm mình cảm thấy dạo này đỡ tào lao đi nhiều ~ which is a bad thing :(
 
Tình hình là tình bạn đang được "vệ sinh hóa"! :x Nhưng phải công nhận, tình bạn đẹp cũng như vệ sinh sạch sẽ 8-| Muốn sống khỏe thì phải giữ vệ sinh! :D

Còn bàn về vấn đề tuột dốc :-B, mình thấy, tuột dốc mới thú, chứ leo dốc không thú bằng! Thử so sánh số người thường xuyên leo núi với số người thường xuyên chơi cầu trượt (cầu tuột!?) xem! :-B

Còn như mình thì, mình vẫn tào lao, và đôi khi là rất tào lao, và đôi khi lại chính là nhiều khi :-< Buồn (cười) lắm thay! :-<

Và rằng mình đang không quy củ, cho nên mình cần phải tự "cách ly" bản thân, để điều chỉnh đã! :-B
 
b-) vì thế nên bạn mới làm đại za còn người khác chỉ làm zân thường thôi
 
Và vì Kike rất ư là hiểu tớ (như trên) ;)) nên Kike mới là zân chơi còn người khác chỉ làm zân thường thôiB-) zân qfk? :))

Trong một cơn hải ngoại ập đến, mình chối chết đao lốt một loạt khúc ca não nuột! ;)) Và sau đó thì mình bắt gặp cái bài thơ nầy:

Gã da vàng xuống phố

Gã da vàng xuống phố
Đi tìm bắt mặt trời
Mặt trời trốn cao ốc
Không có mặt nào rơi
Gã da vàng xuống phố
Đi tìm một mái nhà
Gã gắng công gõ cửa
Người mở khác màu da
Gã da vàng bỏ cuộc
Trở về dòng sông xưa
Dòng sông nay nước cạn
Gã ngồi chết trên bờ

Cũng thường thôi :-B Chỉ là làm mình nhớ đến "Ru lại câu hò" và câu nói "lũ vượt biên là sẽ chết hết" :)) Và hôm nay khi lấy thẻ ngoại kiều thì mình phải đóng dấu vào một tờ giấy trong khi một cơ số người khác không làm thế 8-| Với lý do: trường hợp đặc biệt! :-? Chắc là mình sắp bị chết thật! =))
 
Reverend, reverend,
Is this a conspiracy?
Crucified for no sins
No revenge... beneath me.
Lost within my plans for life,
It all seems so unreal.
Im a man cut in half in this world,
Left in my misery.


The reverend he turned to me
Without a tear in his eyes.
Its nothing new for him to see,
I didnt ask him why.
I will remember...
The love our souls had sworn to make.
Now I watch the falling rain
All my mind can see now is your face

Well I guess
You took my youth
And gave it all away.
Like the birth of a new found joy,
This love would end in rage...
And when she died
I couldnt cry,
The pride within my soul.
You left me incomplete
All alone as the memories now unfold.

Believe the word.
I will unlock my door...
And pass the cemetery gates.

Sometimes when Im alone,
I wonder aloud,
If youre watching over me
Some place far abound.
I must reverse my life
I cant live in the past.
Then set my soul free,
Belong to me at last.

Through all those complex years
I thought I was alone.
I didnt care to look around
And make this world my own...
And when she died
I shouldve cried and spared myself some pain.
You left me incomplete,
All alone as the memories still remain.

The way we were,
The chance to save my soul...
And my concern is now in vain.
Believe the word,
I will unlock my door...
And pass the cemetery... gates

The way we were,
The chance to save my soul...
And my concern is now in vain.
Believe the word,
I will unlock my door...
And pass the cemetery...


R.I.P I'll be at your cemetery gate one day...
 
Back
Bên trên