Ngoảnh lại thời học sinh

Đỗ Việt
(doviet)

Thành viên danh dự
[youtube]RqiMcGCWrjI[/youtube]​

Cứ đến tháng 4, tháng 5, khắp nơi lại nhộn nhạo chuyện thi cử và chia tay cuối năm, có mấy ai chịu để lòng mình bình thản mà đối mặt với những gì phía trước?
Đối với những học sinh cuối cấp 3, 12 năm học chẳng mấy chốc sẽ khép lại, dồn nén bao kỉ niệm, đặc biệt là của 3 năm cuối, và cánh cửa này không có chìa khóa.


Bạn đã từng có những cảm xúc gì về màu trắng thời học trò? Màu trắng của trang giấy thẳng thắn những dòng kẻ, màu trắng của những vai áo nhấp nhô, màu trắng của bụi phấn ngày xưa lấm tấm nơi mái tóc thày cô...

Sẽ nhớ đấy, bạn ạ, về một thời đã trôi qua vĩnh viễn. Có vui, buồn, có ngỗ nghịch, vô tư, và có cả những đăm chiêu giúp ta lớn.

Mỗi ngày, sẽ chẳng còn qua lại nơi sân trường mà ngày xưa ta chen chúc trong những buổi chào cờ, ồn ã những giờ tan học. Mỗi một mùa hè, lại có lúc sân trường vắng lặng đến mức lạnh lẽo giữa cái nắng chói chang. Sân lạnh vì tiễn gót một lứa học trò nữa ra đi. Mái trường như một mái nhà chung, náo nức và sôi động, là nơi nuôi nấng từng thế hệ học sinh, để rồi chẳng mấy chốc, khi lũ chim sắp tung cánh muôn nơi, mái ấm ấy mới thực sự hiện lên trong tim, thật gần gũi nhưng cũng quá xa xôi.
Mỗi ngày, sẽ chẳng còn được hưởng những tia nắng quen thuộc qua khung cửa lớp học xưa, không còn thấy những tán cây dưới sân nhìn từ hành lang tầng cao, và những trò vui bát nháo thế là cũng chấm dứt.
Những con đường quen thuộc rồi cũng không còn đưa ta đến bến cuối của ngày xưa nữa. Trường lớp và kỉ niệm thời phổ thông dần trôi vào quá khứ, ta chỉ còn đọc lại được qua những dòng nhật kí hay lưu bút trao tay nhau, hoặc xem lại đôi đoạn phim quay vội để giữ lại vài hình ảnh cuối.
Sẽ chẳng thể mơ mộng như những chiều xưa, không còn những giờ chơi quây quần với nhau trong nhà ăn chung, kể cho nhau những chuyện trên trời dưới đất, hay bày ra những trò chơi mà mai sau gợi lại, ai cũng ôm bụng cười ngất ngưởng.
Những tán cây nơi sân trường cứ ngày càng rậm rạp hơn, mỗi năm lại trổ thêm bao nhiêu lá, như được hít thở bao yêu thương từ các lứa học trò.


Và rồi mọi điều "sẽ" kia đều trở thành "đã"...
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Thời học sinh, một thời mải miết trôi

Chúc các bạn khóa 04-07 thi tốt, và hưởng những giây phút cuối của thời phổ thông bên nhau thật vui!
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Thời học sinh trôi đi nhanh quá ..Vèo một cái , 12 năm đã kết thúc rồi...
Vào Ams , bỡ ngỡ với môi trường mới ..nhớ tiếng trống trường da diết ..Giật mình khi nghe thấy tiếng chuông báo hết tiết ( nhất là những lúc đang làm bài ktra..ghét lắm ý ) . Nhưng cũng chẳng biết là từ bao h , lại yêu tiếng chuông đó ..và h đây thì nhớ nó da diết ...

Xem lại đĩa Made in 12 ..mà nhớ lớp , nhớ trường lắm ...ngồi mà khóc hu hu thôi ...Bao nhiêu kỉ niệm tràn về ...Nhớ lắm ...Nào là những ngày mới vào lớp 10 như những đứa trẻ chập chững bước đi , tập nói , tập làm quen với mọi thứ ...Rồi biba bi bô , cười phớ lớ với nhau ...Nhớ cùng nhau làm " Giao lưu lớp văn " , cùng nhau " chép bài tập " , cùng nhau " share đề về " trong những đợt kiểm tra..vui lắm ...Cùng nhau làm thơ con cóc ....rồi lập hội nọ , hội kia..nhưng có lẽ phát triển mạnh mẽ nhất là " Đồng tính hội "...đã có lớp nào có hội này như lớp tớ chưa...chắc chắn là chưa..bản sắc riêng của Văn 03-06 đó ...Những bài thơ của hội đến h vẫn còn được lưu truyền cho đến tận bây h...

Nhớ cái thời điểm , khi chỉ còn 3 tuần nữa là ra trường , lớp nào cũng có đf lớp , thậm chí có lớp diện từ đầu năm...lớp mình vẫn chưa có ...cãi nhau nẩy lửa + nhìn lớp khác mà thèm ..cuối cùng lớp mình cũng có cái để mặc , cũng có cái để mỗi người giữ làm kỷ niệm...
Nói đến đây , lại nhớ có hôm mưa to gió lớn , lớp vẫn máu lắm...mặc đf váy đi học nhé..học chẳng thấy đâu , chỉ có chụp ảnh và quay phim là nhiều...Thầy ở trên giảng ..trò ngồi dưới chụp ảnh lén với nhau ...

Xong rồi , đúng hôm Made in 12 ..có lớp nào đi đú như lớp tớ chưa...Toàn gái mà máu lắm..Ăn no nê ..kéo nhau đi kara..Nhớ hồi đó , đứa nào cũng mặc váy ..quán kara thì xa..ơ thế là kẹp 3..choáng chưa...Tối thì bạn nào cũng lung linh ..10h30 tan cuộc..lớp Văn ở lại đến tận 12h đêm ..khi bị bảo vệ phát hiện thì mới về đó..Xuống sân , thắp nến xung quanh ,trông lãng mạn lắm ..Và tâm sự với nhau mọi điều...có những j chất chứa trong 3 năm học đều đc đưa ra thật thẳng thắn...Qua đó , hiểu nhau hơn ..gặp nhau cũng đỡ ghét hơn...

Về riêng bản thân tớ : Ams có nhiều kỷ niệm lắm ...Nơi đó ko những cho tớ tri thức , cho tớ sự tự tin cũng như cho tớ sự năng động..Mà nơi đó , còn cho tớ gặp someone ..để rồi sau này...mỗi khi về Ams , hay chỉ đi qua thôi..tớ lại ngập ngùi ..lại chạnh lòng ...Lúc đó , tự hỏi :" mình ghét hay iu AMS nhỉ "..nghĩ kỹ thì là " IU"..ghét làm sao đc chứ...IU AMS lắm...

@ 04-07 : sắp ra trường rồi , hãy nói thẳng những điều mình nghĩ về bạn bè em nhé ..như thế sau này các e sẽ ko pải hối hận đâu ..CHúc các em thi tốt nhé ;) .
 
Dù cho tung cánh ngàn phương
Ơn Thấy, nghĩa bạn cùng trường sao quên.
 
hehe nhớ mãi hôm MI 12 của 0205, mình đứng trên hành lang nhìn xuống mà nghĩ rằng từ giờ sẽ ko còn bóng dáng 0205 ở nơi này nữa, sẽ không còn máy bay giấy của 0205 đáp xuống sân trường nữa, 0205 đi rồi nhưng trường thì sẽ vẫn thế, vẫn sẽ chẳng bao giờ thiếu bóng áo trắng và máy bay giấy hehe :D

lúc đấy 0407 mới vào trường, học lớp 10 :D bây giờ các em cũng đã chuẩn bị ra trường rồi, nhanh thật :D


nhưng Ams thì vẫn mãi là Ams thôi :x:x:x
 
Chỉnh sửa lần cuối:
em mới luv 10 thôi , nhg...ba năm, sẽ qua mau đúng ko anh chị???Bây h chưa gì đã thấy buồn buồn
 
:)... định viết vài dòng, nhưng thôi, không viết nữa...mới nghĩ đến những ngày tháng ấy thôi ma trong lòng đã dâng lên 1 nỗi nhớ thương không thể đỡ được rồi :">

Ams thì vẫn mãi là Ams :x về quan điểm này chúng ta luôn giống nhau nhỉ >:-D<
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Gửi tặng những ai đã-đang và sẽ là học sinh:

Sao em vội trách tháng năm....
Để mùa hạ lặng yên thấy mình như mắc lỗi
Lơ đãng mấy chùm hoa nở vội
Vô tâm thành dấu hiệu của chia xa
Em tiếc gì ngày tháng đã trôi qua
Trách tháng năm,em biết không,mùa hạ buồn lắm đó...
Và có biết những chùm hoa hết mình nở đỏ
Làm quà cho em lưu luyến phút chia tay
Những giỏ xe chở nhung nhớ chất đầy
Sợi tóc cũng buồn lâu trên mái
Những bàn tay nắm bàn tay bịn rịn
Góc sân trường giọt nắng buông rơi
Và hạ kia đã bất mãn lắn rồi
Nóng nảy lên...nắng càng thêm gay gắt
Sân trường đêm qua ai thao thức
Sáng nay chợt bàng hoàng những cánh phượng tả tơi
Cho ta trở về trong một tháng năm vui
Để tạ lỗi một thời ta trót giận
Mùa hạ ơi nếu có về mỗi bận
Nhắc ve sầu chớ hoài công thanh minh........
(st)

Chúc toàn thể 04-07 học tốt,thi tốt.........
 
Chỉnh sửa lần cuối:
:x:x:x 1 năm đã qua :)
Chợt giật mình thảng thốt sao thời gian trôi nhanh thế
Chợt nhớ...
Những ngày lên lớp đùa vui với bạn bè, những bài kiểm tra, thi cử, những lúc túm tụm nói chuyện...
Tớ vẫn thế thôi, chẳng đổi thay nhiều lắm nhưng không biết lớp mình còn bao giờ đông đủ nữa hay không:)
 
e mới có lớp 10, cho em post bài này ở đây nhé. :D
thế là 1 năm đã trôi qua....
thỉnh thoảng nhớ những ngày này năm ngoái, mình vs 59 con ng` lớp 9H2 - THSC Trưng Vương cùng nhau vui đùa, đến trường như đi chơi, phá trường cả 5 tiết ....
Nhớ những lần cả lớp cùng nhau hò chạy loạn khi gặp cô Thuý - tổng phụ trách...
Nhớ những bức ảnh mà cả lớp đã chụp vs nhau trong những ngày cuối cùng đó...
Nhớ đội đá bóng lớp vs chân sút Đình Cò, đội đá cầu vs Kiên "zâm", Trọng "em"....
Nhớ những lần chửi tên bố mẹ nhau ra rồi oánh nhau sứt miệng.. :">
Nhớ những lần đi off đội tuyển trường, nhìn ánh mắt chúng nó.... Chúng nó đặt hết niềm hy vọng vào cho mình - ng` duy nhất trong lớp đi thi thành phố năm đó...
Nhớ cô giáo CN vs những bài giảng, những lần cô kể chuyện ma, tình cảm của cô cho cả lớp...
Nhớ cô Bích Vân - cô giáo đã dìu dắt mình, dạy mình theo con đường chuyên Lý...
Nhớ cô giáo Tú dạy Hoá - người rất tin tưởng mình trong mọi chuyện của lớp..
Nhớ cô giáo Hồ Hằng dạy Toán - người đã giúp mình giải các bài Toán khó :-ss
Nhớ cô giáo Công Dân - người đã dành mọi ưu tiên cho mình - người trong đội tuyển thi thành phố...
Nhớ thầy Cò Công Nghệ với những hình vẽ 3D rất ấn tượng...
Nhớ cô Cảnh dạy Sinh - người bề ngoài rất ghét mình nhưng thực chất rất yêu quý mình..
Nhớ Tĩnh thể dục với những câu chuyện nói đùa rất vui....
Nhớ cô Hiền dạy E vs những lần bắt đc mình đang quay bài :">...
Nhớ cô Nga vs Hương dạy Sử... Nhớ cô Hiền dạy Địa...
Nhớ cái lớp 9H2 này, nhớ cái hội thằng Tiến Đức, Hồng Ngọc..... Nhớ từng chỗ ngồi của mình.... Nhớ thằng An ái, nhớ hội 4T < four T >.. :((
Chao ôi.. bao nhiêu kỷ niệm ập về thế này :(( :((
H đây, mỗi đứa 1 phương, biết bao h gặp lại.... :(
Ước j cho thời gian trở lại....
Ước j cho tôi đc ngồi vào học ở cái lớp 9H2 này 1 lần nữa... :(
................
 
Chỉnh sửa lần cuối:
toàn đã ra trường và sẽ ra trường phát biểu nhỉ :D
Cái clip của anh Việt hay quá,em xem mà lặng cả người
 
rồi sẽ ra sao đây khi chúng ta sắp phải đối mặt với chia tay
mới lớp 10 thôi mà đã lo xa lắm rồi
sợ đối mặt với cái giờ phút của 2 năm nữa quá
ôi,ôi, ko nghĩ nữa đâu :(
 
bài của anh Việt hay quá. Ai đọc cũng thấy xúc động. LÀm cho mình tưởng tượng ra 2 năm nữa....Phải chia tay bạn bè thầy cô....
 
Chỉnh sửa lần cuối:
xem clip hay thật đấy. Thấy trường mình có chỗ đã thay đổi thật nhiều nhưng có chỗ chả thay đổi tẹo nào, vẫn thế. Rồi sau này chuyển về BIG C thì sẽ nhớ trường cũ lắm đấy. Àh nhân tiện,anh Việt có nhắc trong clip người thầy đầu tiên là thầy Hiệp đúng ko. Em ko biết có phait thầy HIệp dạy toán.Nếu thế thì hôm nào đấy em phải đi hỏi về anh mới được
 
Rất lâu sau này nữa, người ta vẫn chỉ ao ước được một ngày trở lại, khoác lên mình chiếc áo đồng phục mà ngày xưa chỉ chực vứt ở nhà, xuống căng tin mua cái bánh mì trứng pha toàn bột rồi bẻ làm đôi nhai ngồm ngoàm, mang quả bóng đá ra sân bóng rổ rồi vừa sút vừa ngó thầy Tuấn....

Có những ước mơ giản dị vậy thôi đấy các bạn ạ.

Trường mình giờ có lẽ đã khác, các thầy cô xưa đã nghỉ gần hết và các em 9x bây giờ thì trẻ trung, cá tính hơn nhiều. Duy chỉ có 1 điều mà mình nghĩ sẽ không bao giờ khác được: Lễ bế giảng hàng năm, ước mơ nhỏ nhoi kia sẽ lại tràn về...

"Còn chút gì để nhớ..." 10-5-2003 ... 10-5-2007...
 
xem clip hay thật đấy. Thấy trường mình có chỗ đã thay đổi thật nhiều nhưng có chỗ chả thay đổi tẹo nào, vẫn thế. Rồi sau này chuyển về BIG C thì sẽ nhớ trường cũ lắm đấy. Àh nhân tiện,anh Việt có nhắc trong clip người thầy đầu tiên là thầy Hiệp đúng ko. Em ko biết có phait thầy HIệp dạy toán.Nếu thế thì hôm nào đấy em phải đi hỏi về anh mới được
Đây là 1 trong các clips anh biên tập lại từ CD kỉ niệm của khóa 01-04 thôi em, bài thơ không phải của anh (là của 1 cựu học sinh Ams khác, anh không nhớ tên nữa). Em hỏi thày Hiệp thì thày cũng chẳng biết anh là ai đâu :p

@Leo: anh làm sao? >:/

-------------------------------

Bằng Lăng trường mình tím ngắt, nỗi nhớ màu tím thì thấm thía, bồi hồi, khác với nỗi nhớ màu đỏ cháy bỏng của hoa Phượng.
 
Bằng Lăng trường mình tím ngắt, nỗi nhớ màu tím thì thấm thía, bồi hồi, khác với nỗi nhớ màu đỏ cháy bỏng của hoa Phượng.
Cám ơn anh Việt vì suốt 3 năm ấy, chưa một lần nào em nhận ra cái màu tím ngắt ấy:)

Tiếc, vì suốt 3 năm ấy, chưa một lúc nào sống tốt :). Chưa làm nổi một điều gì cho mái trường mình rất yêu ^^, rất rất yêu từ hồi còn bé tí ^^. Và tiếc vì MI 12 cũng chẳng làm nổi một thứ gì ra hồn :). Chỉ lặng lẽ với những ánh mắt buồn buồn hôm đó :). Giá mà lớp 12 đấy, cái lớp đấy có thể vô tư như những ngày trước đó :).

Nhanh thật. Muốn nói nhớ thật nhiều, :) nhưng rồi chẳng viết nổi cái gì.
Một năm rồi đấy. Bây giờ, vẫn còn may vì thi thoảng vẫn có thể qua lại trường. Đi lên những dãy hành lang tràn đầy nắng.

:) Nhưng rồi, có lẽ, cũng sắp đến lúc mà "hứng lên rủ bạn qua căng tin ăn mỳ thôi" cũng chẳng phải muốn đi là được nữa.

:) Ngày lớp 10, dù không đạt đúng nguyện ước, nhưng được khoác cái áo đồng phục lên, thấy thật tự hào :)

Còn ngày hôm nay. Vẫn nhắc đến 2 chữ "trường tao" chỉ để nói về Ams thôi. Vẫn đi ra ngoài với cái phù hiệu xếp gọn gàng trong ví, nhưng, áo đồng phục, thì không dám mặc nữa :). Chỉ cất đó thôi. Cất mãi. Để nhớ, để tiếc nuối, để yêu Ams hơn ngày hôm qua một chút:)... Một chút thôi :)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Made in 12 0306, 19/5/2006.
Nhớ phát điên :| Ams. Lý 1 vô đối. Bạn bè, thầy cô...
Có 1 lần về thăm thầy Hiệp chủ nhiệm, nói cười một lúc, chợt nhận thấy, thầy ko hề nhớ tên mình... Vẫn đi chơi với lớp. Đến tối về thì khóc, nhớ lớp, và tủi thân, trẻ con nhỉ.
Nhớ quá.

@Em Hoàng Hà :D Có phải em liên lạc với bố chị (chú Vũ) về cái sân khấu made in 12 của 0407 ko :D
 
Back
Bên trên