Ngày ra trường( lời tâm sự của 1 đàn anh trường em)

Nguyễn Thành Danh
(carem)

New Member
Ngày cuối cùng...tới trường sao thây khác lạ wá...
Ai cũng như xinh hơn, vui vẻ hơn... Mà trong mắt ai cũng thấy 1 nỗi suy tư ...1 nỗi buồn man mác...
Thế là hết được học ở mái trường LHP này nữa rồi ! Ko còn được ngồi trong căn phòng thân yêu nghe thầy cô giảng bài...
Giây phút cuối sao mọi vật trở nên thân thương wá ! Những dòng lưu bút trao vội...những tấm hình chụp vội...nói với nhau những điều thành thật nhất !
" Ḍòng thời gian trôi qua nhanh tựa như giấc mơ..." --- U.L hát hay wá... mới đó mà đă hết 12 năm học rồi nhỉ?
"..cho hôm nay miên man bồi hồi nhặt lá vàng mơ khi xưa một mối tình xưa ..." chắc là sẽ có 1 ngày như thế...bồi hồi mơ về 1 mái trường...
"Lê Hồng Phong ...Lê Hồng Phong"...Ko quên đâu...LHP ơi !!!!
 
Ngày ra trường, chia tay bạn bè, có người vẫn vui (như anh chẳng hạn :D), có người buồn tới mức không cầm nổi nước mắt.
Chia tay với bất cứ ai, hay nơi nào mình đã gắn bó mấy năm.. hẳn phải ít nhiều xúc cảm khó nói.
Đấy là vài lời cho hợp chủ đề.

Vấn đề chính anh muốn nói là: em Thành Danh vừa mới học hết lớp 10, không biết em hiểu thế nào về sự chia tay cuối năm lớp 12 nhỉ ? càng không hiểu em copy cảm xúc của 1 người khác để làm gì :-/

:D
 
Vớ vẩn. Chẳng hiểu sao mình chẳng thấy buồn j cả. Cả lớp mình chẳng ai khóc,chẳng ai buồn :))... ko lẽ xa rồi cái thời chia tay... ướt sụt sùi :)). H học ĐH thấy cũng bth,có nhớ chẳng qua là nhớ lại những cảm xúc của mình :))
 
uhm thật ra thì chị nghĩ là càng ngày ngày ra trg nó càng ... vui vẻ hơn :D vì bạn bè bây h phần lớn là cùng thành phố, phg tiện đi lại thì dễ dàng, cần nhấc điện thoại gọi cho nhau là ok thôi mà. Ngày xưa.. thật ra chị chẳng biết thế nào .. vì có khi ra trg là mỗi ng 1 nơi, về quê hay đi đâu đấy, hay còn nhập ngũ...

có 1 số ng như bọn chị đi du học, thì năm đầu thỉng thoảng nhớ trường nhớ lớp phết, nhưng đấy chỉ là nỗi nhớ chung dành cho 1 nơi đã xa mình rồi thôi. Còn đến năm thứ 2, nhớ nhà và nhớ Hà Nội thì còn, chứ trường lớp, đã đi xa xa lắm rồi :D

@ Việt : lớp mình sau năm 12 ra trg còn phải gặp lại nhau trong 1 tháng để ôn môn tiếng Pháp, chẳng thấy tý chia tay chia chân nào, mà làm gì có tý nào đâu mà thấy, nhỉ :D
 
Đỗ Việt đã viết:
Ngày ra trường, chia tay bạn bè, có người vẫn vui (như anh chẳng hạn :D), có người buồn tới mức không cầm nổi nước mắt.
Chia tay với bất cứ ai, hay nơi nào mình đã gắn bó mấy năm.. hẳn phải ít nhiều xúc cảm khó nói.
Đấy là vài lời cho hợp chủ đề.

Vấn đề chính anh muốn nói là: em Thành Danh vừa mới học hết lớp 10, không biết em hiểu thế nào về sự chia tay cuối năm lớp 12 nhỉ ? càng không hiểu em copy cảm xúc của 1 người khác để làm gì :-/

:D
Em xin phép trả lời cho anh Việt : vì hôm lễ ra trường dành cho lớp 12 em có vào làm MC(+đại diện lớp 10 nói lời chia tay với các anh chị 12;;) ). SAu khi buổi lễ kết thúc thì mọi người ôm nhau khóc. Vài chị cũng ôm em khóc nên em thấy xúc động quá, không biết làm gì( khóc thì chưa được) nên chỉ post lời tâm sự của 1 đàn anh trường em, cũng có thể nói đó là cảm xúc của em, hoàn toàn ko có ý định spam. Nếu anh Việt ko thích thì giúp em delete, đừng trừ điểm em tội nghiệp:((
 
Lê Quang đã viết:
Vớ vẩn. Chẳng hiểu sao mình chẳng thấy buồn j cả. Cả lớp mình chẳng ai khóc,chẳng ai buồn :))... ko lẽ xa rồi cái thời chia tay... ướt sụt sùi :)). H học ĐH thấy cũng bth,có nhớ chẳng qua là nhớ lại những cảm xúc của mình :))
Mỗi người có 1 suy nghĩ khác nhau anh ui:) . Trong Nam bọn em thích chơi thành nhóm, hoạt động chung, chơi chung lâu rồi nên thân thiết lắm, chia tay ai mà không buồn, nhất là sau này ít có cơ hội gặp lại. Vả lại hôm đó là lễ chia tay, cảm xúc trào dâng mà. Nói chung người miền Nam bọn em không giỏi giấu cảm xúc đâu, có sao làm vậy thôi
 
năm sau em ra trường,nghĩ nó cứ sờ sợ,cứ nghĩ cảnh mỗi ngày mình ko đến trường nữa nó chán ntn
 
@ PA: hề hề, đời còn dài, lớp mình như 1 gia đình, chưa chết thì còn lết đến gặp nhau được mà nhỉ ;;)

@ Danh: làm cái gì mà nhảy dựng lên thế cậu bé :p anh hỏi em thế thôi, đã trừ điểm gì đâu :D (mình ác thế à ?) Với cả anh cũng quí học sinh LHP TP HCM, nên không chém em chết thẳng cẳng đâu :p
Nhưng mà anh lại thắc mắc tiếp nhé: nếu không có mấy chị lớp 12 ôm em khóc, liệu em có xúc động tới mức đó không dzày :">

@ Trà Phương: không học ở trường nữa thì cũng đâu có nghĩa là không thể về trường chơi ^^
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Ra trường rồi ...
Mới chợt nhận ra những ngày tháng qua mình làm được quá ít ...
Giá mà có thể trở lại được từ những ngày đầu mình vào trường :( chắc chắn mình sẽ thay đổi nhiều thứ ...
:( Ngày vào trường ... Không bao giờ nghĩ mình sẽ có bạn ... Vì mình biết mình ko thik có bạn ...
Thế mà ...
Mà những người bạn của mình thật đặc biệt :p>..
Viết nhiều cho mọi người ...
Duy chưa viết cho thằng Hải Anh vài dòng...
Mày là thằng bạn tốt nhất suốt 3 năm cấp 3 của tao...
Tuy mày là thằng chửi tao nhiều nhất...
Nhưng chẳng đứa nào ở lớp mình, tin tao bằng mày... Công nhận tài năng của tao bằng mày :)
Bây giờ :)) Tao thách đấu với mày ... Dù trong năm tao kém hơn mày rất nhiều :D Nhưng tao cá là điểm thi ĐH của tao với mày đều ngang nhau và rất cao...
Hẹn năm sau, 2 trường gần nhau mà ... Lúc đấy nhớ rủ tao đi chơi Games đấy :D
 
A Việt nói thế tội nghiệp cho e ý quá :D hồi cấp II e cũng từng tham gia như e ý, thay mặt các học sinh trong trường gửi lời chia tay và lời chúc tốt đẹp tới các a chị sắp ra trường, cảm động lắm chứ. E nghĩ ai cũng sẽ xúc động trước những giọt nước mắt, trước những ánh mắt lưu luyến của những người ra đi, a có thể cười được ko khi mọi ng đang đau nỗi đau phải chia xa??

Nói thì nói thế thôi :)) chứ vui hay buồn là việc của mỗi ng, mỗi cá nhân, đâu thể nghĩ và cảm nhận thay cho ai được chứ ???
slytherin-ecomotion.gif
 
Biết ra trường rồi vẫn có thể gặp nhau tụ tập, có điện thoại, có nick Y!M :D ....Nhưng có 1 số sẽ đi du học... đêm ra trg`, chỉ cần nghĩ thời gian tới sẽ ko còn gặp lại anh chị em 6 ngày/tuần ... đã đủ để buồn rồi...
Đúng là lớp mình, cười nói cho đến tận phút cuối ở trg` :x rồi về nhà mới khóc, hoặc trằn trọc cả đêm 8-|
Lần đầu tiên ko thấy phiền về những tin nhắn lúc 1h, 2 h, 4 h sáng :D
Yêu lớp mình :x
 
Sáng đến bế giáng ko khí chẳng còn là một buổi bế giảng........
Thèm nghe một hồi trống kết thúc năm học như mọi khi, có vậy thôi, ko được... Chán, bò lên tầng 4 một mình, vào lớp Trung, nhớ quá đi, rồi vào lớp mình, ko có ai, vắng đến lạ thường , ức chế ko chịu được cái kễ BG năm nay, nước mắt cứ chảy ra ><

Sân sỏi đáng yêu, bao nhiêu cây fi lao che nắng...... mất hết rồi, sân xi măng phẳng lì , 6 D , 6C, 6 E ??? đâu hết rồi ? chả còn gì thân quen nữa........ :( >_<

Ra chỗ cây dao, nhớ lớp 6 quá; :x , rùi lang thang hết các nơi trong trường, chỗ cây đại , cây hồng xiêm , mấy cái sân thượng ướt nhèm nhẹp, :x yêu quá đi :x

Như mọi năm bế giảng hồi hộp lạ, mà sao năm nay thấy cứ hụt hẫng thiếu thốn quá :(

Chán
 
Um , ko hiểu cái hôm ra trường lại là 1 ngày thực sự tuyệt vời... Cũng cảm giác là ko phải cảm động , xúc động mà khóc nhưng ko ngờ nó lại vui và tuyệ vời đến thế và cảm thấy thế còn tốt hơn :x. Vẫn khóc nhưng khóc vì vui , khóc khi nhìn lại toàn cảnh ams chứ ko khóc lúc ở bên bọn bạn... Ngồi nhớ lại 7 năm học ams thì đã luôn nhớ và nhớ nhiều lúc trước và sau hôm đấy :)..Nói chung là được học ở ams , được dự 1 ngày lễ ra trường như vậy là tuyệt vời lắm rùi :x
 
Back
Bên trên