Hải Anh ơi, lớp mình cũng là một lớp sướt mướt lắm chứ. Tớ đang xem lại lưu bút năm lớp 12 đây này. Phát và Kiên viết cho tớ đúng sau lúc thầy Túc đọc bài thơ chia tay, đọc lại vẫn thấy nguyên cảm xúc lúc đó. Thời gian trôi nhanh quá, có những cái mình quên đi, nhưng có những điều vẫn y nguyên như vậy. Tớ chép lại bài thơ "Ngày Cuối Cùng" nhé

(do chính bạn HA của chúng ta sáng tác đấy. HA còn nhớ hôm đó tớ bất ngờ và cảm động thế nào khi về tới nhà mở cặp ra nhận được bài thơ này của cậu không?!)
NGÀY CUỐI CÙNG
-Vũ Hải Anh-
Ngày cuối cùng của bạn và tôi
Những ánh mắt nhìn bỗng trở nên tha thiết
Viết lưu bút cho nhau chỉ nhắn một lời tạm biệt
Rằng sau này nhớ nhau...
Ngày cuối cùng ngồi chung một con tàu
Để hôm sau sẽ trăm ngàn con tàu khác
Có tàu nào đến ga còn nuối tiếc
Hành khách miệng cười đùa mà mắt lại rưng rưng?
Ngày cuối cùng yêu lớp mình nhiều hơn
Bỗng yêu bao điều vốn quen như hơi thở
Sắp xa rồi mới biết lòng sẽ nhớ
Những điều tưởng như rất giản đơn...
... Những giờ học trôi chậm chạp đến khó tin
Những lần liên hoan, những đêm dạ hội
Sáng đi muộn cuống cuồng chân vội
Lên lớp rồi còn được phong "hoa khôi"
Ngọt ngào ơi những lần sinh nhật bạn tôi
Con gái con trai tặng hoa còn ngượng nghịu
Giờ văn...
Một bạn gái bật khóc
vì điều gì không ai hiểu
Nhưng cả lớp vẫn dỗ dành
Lớp Anh mình chẳng bao giờ có chiến tranh
Dù đến gần 30 đứa là con gái
Vẫn "vợ chồng", "sui gia", "con cái"
Chỉ chia con trai làm "vợ" với "người yêu"
Mai xa rồi sẽ nhớ lớp thật nhiều
Những hẫng hụt tưởng chừng không thể có
Niềm ao ước lại bùng lên cháy đỏ
"Nếu có ước muốn trong cuộc đời này..."
Nắm tay nhau hát bài hát chia tay
"Hãy nhớ ước muốn cho thời gian trở lại"
Mắt long lanh... bạn và tôi đều không nói
Mình bỗng khóc òa.
Hạnh phúc là được yêu những gì đã sống
Là được khóc vì nỗi buồn có thật
Là nhớ về nhau bằng tình cảm ấm nồng
Bạn có biết rằng
tôi hạnh phúc lắm không?!
Mỗi ngày qua tưởng sẽ chẳng nhớ mong
Giờ mới thấy lớp mình đầm ấm quá
Ngoảnh lại còn xao lòng tiếc nuối
Thời gian phí hoài cho mơ ước không đâu...
Tôi chợt hiểu những gì sâu, rất sâu
Trong những kỷ niệm không tên giữa tôi và bạn
Mai xa nhau sẽ nhớ thương vô hạn
Tôi đã lớn lên nhiều từ những gì ta đã đi qua.
Còn điều gì ám áp thiết tha
Xin gửi lại cho những ngày tháng cũ
Những điều giản đơn, những tình cảm lặng thầm
Trong tim tôi sẽ vẹn nguyên.
Quá khứ sẽ xa xôi. Dù quá khứ rất thần tiên
Ai còn nhớ những buồn vui một thưở?
Tôi chỉ xin bạn một điều rất nhỏ:
Hãy nhớ hôm nay-ngày đẹp nhất trong đời.
19/05/2000.
0

@};-