....dạo này cò đang gầy nên tranh thủ...
Trả lời câu hỏi của em Thủy bằng câu truyện này:
***********************************
Tình yêu chiến thắng mù lòa
“So với bạn bè cùng trang lứa, tôi thấy mình hạnh phúc nhất. Dù đôi mắt không nhìn thấy gì, đi lại khó khăn nhưng anh ấy luôn cố gắng chăm sóc vợ, chu toàn việc cơ quan”, chị Hoàng Thị Phương nói với phóng viên VnExpress về chồng mình, anh Vũ Anh Minh, Chủ tịch Hội Người mù thị xã Hải Dương.
Họ gặp nhau từ năm 1999, khi chị Phương đang là trợ giảng cho một lớp học của Hội Người mù tỉnh Hải Dương, còn anh Minh là giáo viên dạy thể dục và môn phục hồi chức năng. Nhớ lại buổi đầu gặp gỡ, chị Phương kể: “Tôi bị chinh phục bởi vẻ tự tin, nhiệt tình hướng dẫn học viên của người thày giáo sinh năm 1969 này. Tôi cảm giác anh không hề bị mù”.
Càng quen biết, chị càng phát hiện anh có nhiều điểm rất đáng yêu. Anh có thể nấu ăn ngon, đi chợ rất khéo. Bị vôi bắn vào mắt gây mù từ năm 13 tuổi, nhưng anh vẫn cố gắng học hết bậc phổ thông trung học và hiện theo học tại Khoa Quản lý xã hội, ĐH Khoa học Xã hội và Nhân văn Hà Nội.
Sau một năm yêu đương, họ ra mắt hai bên gia đình. Bố mẹ Phương không giấu nổi nỗi thất vọng khi thấy cô con gái xinh xắn của mình yêu một anh khiếm thị. Họ ngăn cấm con gái kịch liệt, khuyên con hãy nghĩ lại. Có người không ngần ngại nói thẳng với Phương: “Đồ gàn, bao nhiêu chỗ ngon hơn không chọn lại vơ anh mù lòa”.
Trước sự ngăn cản của gia đình, lời đàm tiếu của dư luận, tình yêu của đôi uyên ương này dường như càng thắm thiết hơn. Họ động viên nhau cùng vượt qua mọi trở ngại. Dù mọi người không nghênh tiếp, nhưng anh Minh vẫn đến nhà Phương, có việc gì đều sẵn sàng làm. Còn Phương luôn cố gắng cho mọi người thấy dù còn trẻ (sinh năm 1979) nhưng cô sẵn sàng chấp nhận mọi gian khổ khi lấy một người chồng khuyết tật. Thấy đôi trẻ quyết tâm đến với nhau, lại thấy anh Minh khéo léo, chăm chỉ, gia đình đành xuống nước. Tháng 4 vừa qua, đám cưới của họ được tổ chức.
Trò chuyện với phóng viên Vnexpress, Phương vui vẻ khoe: “Tụi mình đang chuẩn bị để đón đứa con đầu lòng. Đến giờ, vẫn có người bạn viết thư hỏi xem mình có phải thay quần áo, đút cơm cho anh Minh không. Thực ra anh ấy làm việc như người bình thường. Mình tự hào về điều đó”.
Trong ngôi nhà nhỏ của vợ chồng chị Phương ở số 2, phố Tam Giang, phường Trần Hưng Đạo, Hải Dương, tối tối, chị Phương đọc bài để anh chuyển sang chữ nổi. Còn anh lại hướng dẫn chị cách dạy cho người mù (hiện chị là giáo viên lớp phục hồi chức năng của Hội Người mù tỉnh).
*************************************
Theo anh thì nếu yêu nhau bằng cả trái tim thì họ sẽ vượt qua mọi rào cản. Bênh tim cũng không phải là vấn đề lớn, hơn thế nưa bây giờ khoa học phát triển như vũ bão, đến lúc em bé kia đến tuổi có baby thì chắc khoa học cũng có cách chữa. Yêu nhau thì phải động viên nhau, tiếp tục hi vọng chứ.
Còn nếu không phải là yêu nhau hết lòng, mà chỉ là mấy cái thích thích chỉ vì em ấy xinh xinh, nhà giàu...Mấy cái này chỉ thoảng qua thôi, theo anh là nên thôi càng sớm càng tốt. Đừng cố gắng lừa nhau và lừa bản thân mình làm gì.
Holding your hand
I won't fear tomorrow
Here were we stand
we'll never be alone