Nếu hồi lớp 9 mình nhất quyết ra Hn cho bằng được, thì mình đã ko gặp Minh:* , ko gặp lớp mình:x , không nhảy vào đt Tin, ko gặp...;
. Nhưng cũng chưa chắc đã vậy, cái thành phố này nhỏ lắm, hơn nữa đôi khi là duyên số|-)
Nếu năm ngoái mình ko đi ra đây với đội lớp 10 Toán, ko hiểu mình có chuyển hướng sang tin ko:-?
Nếu mình không chuyển hướng sang tin, có thể bây giờ mình chuẩn bị thi toán;
, có thể mình sẽ lại ko quen bao nhiêu người, cả;
, cũng có thể chiều qua mình đã phải đi đá bóng cho lớp
)
Nếu 20-11 mình có đưa găng tay đi|-) , nếu mà nhà mình ko mắc adsl|-)
Nếu sáng mồng 1 mình ko thay đổi0
, nếu mình dứt khoát hơn;
, chẳng biết bây giờ thế nào;
|-) . Chẳng biết có thoải mái ko, có day dứt có tiếc nuối ko?;
Hay là vẫn thoải mái vui vẻ, lại còn ko phải lo bố mẹ biết;
|-)
Nếu chuyện đó ko xảy ra:| , có thể bây giờ mình vẫn ko nói chuyện, thực ra nói hay ko ko phải là vấn đề, nhưng thực sự thì chẳng có ai mong, chuyện như vậy lại xảy ra:| .
Nếu mà thứ 5, thứ 6 làm bài ko tốt, thì mình lại tiếp tục 1 guồng quay mới, tự hỏi mình có dám tiếp tục
. Nhưng mình sẽ ko để cho điều đó xảy ra
>-
Nếu sau này, lại là bạn bè, chắc là mình sẽ tiếc nuối. Dù gì, cũng ko hề muốn buông tay|-)
Nếu...
Cứ nếu 1 lúc, nếu thật nhiều... Chẳng biết có phải mình mê tín ko, nhưng hình như tất cả đều là duyên số|-)
. Dù "nếu" là do mình quyết định, thì "thì" hình như vẫn là duyên số, mình ko muốn đánh mất cái hiện tại này|-) . Nếu mình quyết định khác, có những thứ có lẽ sẽ tốt hơn, nhưng cũng có thể mình lại đánh mất những cái khác|-) . Đến bây giờ, vẫn chưa phải ân hận, và hi vọng rằng, sẽ ko bao giờ phải ân hận:x 0
|-)
----------
Chị Phương phải hối tiếc điều gì à0
. Thực sự có nhiều cái xảy ra mà người ta phải trả giá quá đắt, dù em chưa trải qua nhưng có những người quanh em đã phải chịu đựng cái gia vị quá tay đó 0
. Nhưng mà dù gì thì cũng ko thay đổi đc nữa rồi:| .