Lê Hoài Thu
(Autumn goodbye)
New Member
Mỗi khi buồn tôi thường ngắm ánh trăng
Hôm nay lại buồn, trăng đi đâu chẳng thấy?
Để mặc ngoài kia mây đen và gió thét,
Bông tuyết buồn, trẫm mình trong đêm thâu.
Hôm nay tôi buồn - một nỗi buồn vẩn vơ.
Buồn về những thứ, mà không hiểu có hay không nữa.
Tôi ngồi viết mong nỗi buồn trôi hết.
Như bông tuyết kia, rơi xuống rồi lại tan.
Viết hoài, viết mãi buồn chẳng vơi,
Giống bông tuyết kia trải đều đều không dứt.
Dòng tâm tư trút vào trang giấy nhỏ,
Bông tuyết kia trải trắng xóa mặt đường.
Hôm nay lại buồn, trăng đi đâu chẳng thấy?
Để mặc ngoài kia mây đen và gió thét,
Bông tuyết buồn, trẫm mình trong đêm thâu.
Hôm nay tôi buồn - một nỗi buồn vẩn vơ.
Buồn về những thứ, mà không hiểu có hay không nữa.
Tôi ngồi viết mong nỗi buồn trôi hết.
Như bông tuyết kia, rơi xuống rồi lại tan.
Viết hoài, viết mãi buồn chẳng vơi,
Giống bông tuyết kia trải đều đều không dứt.
Dòng tâm tư trút vào trang giấy nhỏ,
Bông tuyết kia trải trắng xóa mặt đường.