Một bài thơ tôi yêu :D

Lê Diệu Linh
(dieulinhle)

New Member
Trên này mọi người làm thơ tình nhiều quá, em xin mạn phép post một bài khác cho nó đổi không khí. Bài này em học từ hồi lớp 4 hay sao ấy :rolleyes: :D


Mẹ vắng nhà ngày bão
Mấy ngày mẹ về quê
Là mấy ngày bão nổi
Con đường mẹ đi về
Cơn mưa dài chặn lỗi

Hai chiếc giường ướt một
Ba bố con nằm chung
Vẫn thấy trống phía trong
Nằm ấm mà thao thức

Nghĩ giờ này ở quê
Mẹ cũng không ngủ được
Thương bố con vụng về
Củi mùn thì lại ướt

Nhưng chị vẫn hái lá
Cho thỏ mẹ thỏ con :mrgreen:
Em thì chăm đàn ngan
Sáng lại chiều no bữa
Bố đội nón đi chợ
Mua cá về nấu chua

Thế rồi cơn bão qua
Bầu trời xanh trở lại
Mẹ về như nắng mới
Sáng ấm cả căn nhà
....

Tự nhiên thấy nhớ mùa bão ở Hà Nội quá, cả canh dưa nữa :cry: :cry:
 
Bác Tùng có lẽ học chuyên Văn thật ..tài thật đấy ạ. Ngất ngây luôn.

(có mỗi một bài em bê đi bê lại :))
Ngày trước bài đâu tiên về Hà Nội cụ ông dạy em là bài ..này
Hà Nội

Hà Nội có chong chóng
Cứ tự quay trong nhà
Ko cần trời nổi gió
Ko cần bạn chạy xa

Hà Nội có nhiều hoa
Bó từng chùm cẩn thận
Các chú vào mua hoa (có bác cười tủm cho xem)
Tươi cười ra mặt trận


Hà Nội có Hồ Gươm
Nước xanh như pha mực
Bên hồ ngọn Tháp Bút
Viết thơ lên trời cao

Hà Nội có nhiều hào
Bụng súng đầy những đạn
Và có nhiều búp bê
Bóng tròn cho các bạn

hà Nội có tàu điện
Đi về cứ leng keng
Người xuống và người lên
Người nào trông cũng đẹp

Mấy năm giặc bắn phá
Ba Đình vẫn xanh cây
Trăng vàng chùa Một Cột
Phủ Tây Hồ hoa bay.....

(Trần Đăng Khoa)

Các bác thuộc thơ ngày bé post lên đi ạ .....
 
Viết hay quá!

Đứng trên cầu Thăng Long lúc chiều tà nắng xế mà dõi nhìn bốn phương tám hướng, ngắm ráng đỏ mây chiều hoà với dòng sông nhuốm đỏ, đất trời mênh mang, sông dài nước chảy, gió thổi lồng lộng và sóng xô dập dồn. Cái phong vị giang hồ từ gió, từ sông kéo về từ muôn phương như muốn thôi thúc lòng người lữ khách vượt ra bốn biển.

Nhớ ngày xưa cũng có thời hay thích lên cầu TL ngắm mặt trời lặn và nghe gió gọi khát khao... Yêu qúa, một thời!
 
Chu' Huynh Khac Tung vie^'t hay va^.t, co' ddie^`u anh ddoa'n cha('c kho^ng pha?i chuye^n va(n nhu+ em Mie^n ddoa'n ma` cha('c la` da^n Ky~ thua^.t, vie^'t co' ca?m hu+'ng chu+' kho^ng theo kie^?u professional.
 
Chú Dương tinh mắt thật. Bài này anh viết lâu rồi. Bây giờ viết thế này chắc khó.
 
chết thật, thế chả nhẽ bác lại nói chuyên văn là viết nghề ...chứ ko theo cảm xúc ạ :)

Đêm trước khi xa nhà, cũng chạy ra Thăng Long được đôi phút, mình thích nhìn những mái nhà lô xô, con đê be bé bên dưới, nhìn những chiếc xà lan nặng trĩu như lòng buồn mỗi lúc quạnh hiu ....

Bây giờ, đến cả những tấm biển quảng cáo dọc đường từ Nội Bài cũng yêu luôn ..:)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Thụy Miên đã viết:
chết thật, thế chả nhẽ bác lại nói chuyên văn là viết nghề ...chứ ko theo cảm xúc ạ :)

Đêm trước khi xa nhà, cũng chạy ra Thăng Long được đôi phút, mình thích nhìn những mái nhà lô xô, con đê be bé bên dưới, nhìn những chiếc xà lan nặng trĩu như lòng buồn mỗi lúc quạnh hiu ....

Bây giờ, đến cả những tấm biển quảng cáo dọc đường từ Nội Bài cũng yêu luôn ..:)

Y' anh kho^ng pha?i the^' em Mie^n a., no'i the^' ddo^`ng chi' na`o ho.c hoa(.c vie^'t va(n la.i pha^.t lo`ng :). Co' the^? la` chuye^n va(n co' ca?m xu'c theo kie^?u chuye^n va(n co`n chu' Tu`ng co' ca'i ca?m xu'c theo kie^?u da^n ho.c Ky~ Thua^.t. Tuy nhie^n ddo' chi? la` anh ca?m nha^.n the^' tho^i chu+' kho^ng the^? gia?i thi'ch ddu+o+.c ta.i sao ne^n ta.m ddoa'n bu+`a 1 ca^u, kho^ng ngo+` la.i ddu'ng... hehhehe
 
Back
Bên trên