Phạm Minh Ngọc
(girl_isgirl)
Điều hành viên
Tình hình phạm tội hiếp dâm trẻ em là một thực trạng hết sức đau lòng, một vấn đề xã hội bức xúc, đòi hỏi phải có nhiều biện pháp ngăn ngừa và xử lý kịp thời, thích đáng.
Có nhiều cách lý giải khác nhau về nguyên nhân dẫn đến thực trạng xâm hại tình dục trẻ em. Chúng tôi xin điểm qua một vài thực tế băn khoăn hiện nay:
Ảnh hưởng của văn hoá phẩm đồi truỵ, phản động
Hiện nay các thế lực phản động thù địch với chủ nghĩa xã hội vẫn không ngừng tấn công chúng ta trên mặt trận văn hoá, tư tưởng. Chúng đã sử dụng một hệ thống thông tin đại chúng khổng lồ, gồm hơn 30 đài phát thanh, hơn 50 nhà xuất bản, gần 600 tờ báo, tạp chí và hàng trăm loại sản phẩm văn hoá có nội dung phản động, đồi trụy nhằm phá hoại tư tưởng, lối sống của nhân dân ta - nhất là đối với thế hệ trẻ.
Mặt khác, trong thời kì đổi mới, ngoài những thành quả đã đạt được, chúng ta còn thiếu sót. Quản lí nhà nước về kinh tế - xã hội còn yếu, tình hình xã hội còn nhiều tiêu cực. Trong lĩnh vực văn hoá-văn nghệ, nhiều khi còn buông lỏng công tác quản lí, nhiều bộ phim, bằng hình, sách truyện có nội dung tuyên truyền bạo lực, kích động, khiêu dâm vẫn được trình chiếu và bán trên thị trường, bất chấp dư luận và pháp luật.
Chính vì vậy, môi trường đó đã thẩm lậu vào bộ phận không nhỏ các tầng lớp nhân dân, trong đó có cả những cháu còn rất nhỏ từ 9 đến 13 tuổi. Đáng chú ý là vừa qua, lực lượng kiểm tra văn hoá cùng với công an của nhiều tỉnh trong cả nước đã kiểm tra, khám phá hàng loạt các ổ mua bán và chiếu bằng hình khiêu dâm, đồi truỵ. Đặc biệt phải kể đến là vụ triệt phá ngày 21 - 8 -1997 ở tỉnh Long An, mà điều đáng nói ở đây là đối tượng xem và thuê băng hình đều ở lứa tuổi còn rất trẻ - trong số đó có 11 em đang là học sinh phổ thông, có em mới 14 tuổi và lớn nhất là 20 tuổi.
Vai trò của các nhà hành pháp
Chúng tôi được biết, ở Trung Quốc, hiếp dâm là một trong những tội lĩnh án tử hình. Đối với nước ta, trong Bộ luật dân sự, ở đoạn 1, điều 112 đã ghi rõ: "Phạm tội hiếp dâm người chưa thành niên từ 13 tuổi trở lên hoặc người mà người phạm tội có trách nhiệm chăm sóc, giáo dục, chữa bệnh thì bị phạt tù từ 2 năm đến 7 năm". Đoạn 4, điều 112 :"Mọi trường hợp giao cấu với trẻ em dưới 13 tuổi đều là phạm tội hiếp dâm và người phạm tội bị phạt tù từ 7 đến 15 năm".
Vừa qua, nhận rõ tính chất nguy hiểm của loại tội phạm này, Quốc hội nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam, khoá IX, kì họp thứ XI, ngày 10 tháng 5 năm 1997 đã thông qua Luật sửa đổi bổ sung một số điều của Bộ luật hình sự, trong đó có bổ sung các điều 202 a : "Tội mua dâm người chưa thành niên", Điều 202 b :"Tội dâm ô với trẻ em". Điều 112 :"Về tội hiếp dâm" và Điều 113 "Về tội cưỡng dâm". Đó là những hình phạt thích đáng đối với những kẻ phạm tội. Trong thực tế việc xét xử vẫn còn nhiều trường hợp chưa nghiêm. Có trường hợp xử nhẹ hoặc được hưởng án treo. Theo báo cáo tồng kết công tác toà án năm 1996 và phương hướng nhiệm vụ công tác toà án năm 1997 của Toà án nhân dân tối cao, chúng tôi thấy nổi lên một số điểm cần lưu ý sau đây : Một là, việc xét xử của các toà án đối với tội hiếp dâm trẻ em nhìn chung chưa nghiêm. Hai là, mức hình phạt cao như tù 20 năm, chung thân hoặc tử hình chỉ là cá biệt. Trong khi đó, hình phạt dưới mức thấp nhất của khung hình phạt còn phổ biến. Ba là, cùng một hành vi phạm tội tương tự như nhau, nhưng mỗi toà án lại áp dụng hình phạt đối với người phạm tội rất khác nhau (ví dụ : Tại bản án số 209 ngày 2 - 11-1995, Toà án nhân dân tỉnh An Giang áp dụng đoạn 1, khoản 4, điều 112 Bộ luật hình sự phạt Trần Phi Khanh 12 năm tù vì đã hiếp cháu Nguyễn thị N 10 tuổi. Trong khi đó, bản án số 24 ngày 18/6/1996, Toà án nhân dân tỉnh Yên Bái cũng áp dụng đoạn i, khoản 4, điều 112 Bộ luật hình sự chỉ phạt Lý Chánh Trung 8 năm tù vì đã hiếp cháu Nguyễn Thị A. 7 tuổi. Còn ở bản án số 06 ngày 21-1-1996, Toà án nhân dân tỉnh bình Thuận cũng áp dụng đoạn 1, khoản 4, Điều 112 Bộ luật hình sự chỉ phạt Lê Văn Ngọc 5 năm tù vì đã hiếp cháu Nguyễn Thị H. T, mới 6 tuổi 3 tháng 13 ngày, nên đã gây dư luận không tốt trong nhân dân.
Quốc tế đã có Công ước về quyền trẻ em, nước ta có Bộ luật hình sự và các văn bản, chỉ thị cụ thể của Chính phủ, song thật đáng tiếc loại tội phạm này vẫn không giảm. Thực trạng đó đòi hỏi chúng ta cần phải có những biện pháp cứng rắn và kiên quyết hơn nữa để bảo vệ tuổi thơ cho các em.
Thực tế thì chúng ta đã làm được gì, dù có xử lý nghiêm khắc tất cả các tình trạng trên thì mọi chuyện cũng đã xảy ra và những đứa trẻ bị nạn vẫn là những người đau khổ nhất.
Có nhiều cách lý giải khác nhau về nguyên nhân dẫn đến thực trạng xâm hại tình dục trẻ em. Chúng tôi xin điểm qua một vài thực tế băn khoăn hiện nay:
Ảnh hưởng của văn hoá phẩm đồi truỵ, phản động
Hiện nay các thế lực phản động thù địch với chủ nghĩa xã hội vẫn không ngừng tấn công chúng ta trên mặt trận văn hoá, tư tưởng. Chúng đã sử dụng một hệ thống thông tin đại chúng khổng lồ, gồm hơn 30 đài phát thanh, hơn 50 nhà xuất bản, gần 600 tờ báo, tạp chí và hàng trăm loại sản phẩm văn hoá có nội dung phản động, đồi trụy nhằm phá hoại tư tưởng, lối sống của nhân dân ta - nhất là đối với thế hệ trẻ.
Mặt khác, trong thời kì đổi mới, ngoài những thành quả đã đạt được, chúng ta còn thiếu sót. Quản lí nhà nước về kinh tế - xã hội còn yếu, tình hình xã hội còn nhiều tiêu cực. Trong lĩnh vực văn hoá-văn nghệ, nhiều khi còn buông lỏng công tác quản lí, nhiều bộ phim, bằng hình, sách truyện có nội dung tuyên truyền bạo lực, kích động, khiêu dâm vẫn được trình chiếu và bán trên thị trường, bất chấp dư luận và pháp luật.
Chính vì vậy, môi trường đó đã thẩm lậu vào bộ phận không nhỏ các tầng lớp nhân dân, trong đó có cả những cháu còn rất nhỏ từ 9 đến 13 tuổi. Đáng chú ý là vừa qua, lực lượng kiểm tra văn hoá cùng với công an của nhiều tỉnh trong cả nước đã kiểm tra, khám phá hàng loạt các ổ mua bán và chiếu bằng hình khiêu dâm, đồi truỵ. Đặc biệt phải kể đến là vụ triệt phá ngày 21 - 8 -1997 ở tỉnh Long An, mà điều đáng nói ở đây là đối tượng xem và thuê băng hình đều ở lứa tuổi còn rất trẻ - trong số đó có 11 em đang là học sinh phổ thông, có em mới 14 tuổi và lớn nhất là 20 tuổi.
Vai trò của các nhà hành pháp
Chúng tôi được biết, ở Trung Quốc, hiếp dâm là một trong những tội lĩnh án tử hình. Đối với nước ta, trong Bộ luật dân sự, ở đoạn 1, điều 112 đã ghi rõ: "Phạm tội hiếp dâm người chưa thành niên từ 13 tuổi trở lên hoặc người mà người phạm tội có trách nhiệm chăm sóc, giáo dục, chữa bệnh thì bị phạt tù từ 2 năm đến 7 năm". Đoạn 4, điều 112 :"Mọi trường hợp giao cấu với trẻ em dưới 13 tuổi đều là phạm tội hiếp dâm và người phạm tội bị phạt tù từ 7 đến 15 năm".
Vừa qua, nhận rõ tính chất nguy hiểm của loại tội phạm này, Quốc hội nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam, khoá IX, kì họp thứ XI, ngày 10 tháng 5 năm 1997 đã thông qua Luật sửa đổi bổ sung một số điều của Bộ luật hình sự, trong đó có bổ sung các điều 202 a : "Tội mua dâm người chưa thành niên", Điều 202 b :"Tội dâm ô với trẻ em". Điều 112 :"Về tội hiếp dâm" và Điều 113 "Về tội cưỡng dâm". Đó là những hình phạt thích đáng đối với những kẻ phạm tội. Trong thực tế việc xét xử vẫn còn nhiều trường hợp chưa nghiêm. Có trường hợp xử nhẹ hoặc được hưởng án treo. Theo báo cáo tồng kết công tác toà án năm 1996 và phương hướng nhiệm vụ công tác toà án năm 1997 của Toà án nhân dân tối cao, chúng tôi thấy nổi lên một số điểm cần lưu ý sau đây : Một là, việc xét xử của các toà án đối với tội hiếp dâm trẻ em nhìn chung chưa nghiêm. Hai là, mức hình phạt cao như tù 20 năm, chung thân hoặc tử hình chỉ là cá biệt. Trong khi đó, hình phạt dưới mức thấp nhất của khung hình phạt còn phổ biến. Ba là, cùng một hành vi phạm tội tương tự như nhau, nhưng mỗi toà án lại áp dụng hình phạt đối với người phạm tội rất khác nhau (ví dụ : Tại bản án số 209 ngày 2 - 11-1995, Toà án nhân dân tỉnh An Giang áp dụng đoạn 1, khoản 4, điều 112 Bộ luật hình sự phạt Trần Phi Khanh 12 năm tù vì đã hiếp cháu Nguyễn thị N 10 tuổi. Trong khi đó, bản án số 24 ngày 18/6/1996, Toà án nhân dân tỉnh Yên Bái cũng áp dụng đoạn i, khoản 4, điều 112 Bộ luật hình sự chỉ phạt Lý Chánh Trung 8 năm tù vì đã hiếp cháu Nguyễn Thị A. 7 tuổi. Còn ở bản án số 06 ngày 21-1-1996, Toà án nhân dân tỉnh bình Thuận cũng áp dụng đoạn 1, khoản 4, Điều 112 Bộ luật hình sự chỉ phạt Lê Văn Ngọc 5 năm tù vì đã hiếp cháu Nguyễn Thị H. T, mới 6 tuổi 3 tháng 13 ngày, nên đã gây dư luận không tốt trong nhân dân.
Quốc tế đã có Công ước về quyền trẻ em, nước ta có Bộ luật hình sự và các văn bản, chỉ thị cụ thể của Chính phủ, song thật đáng tiếc loại tội phạm này vẫn không giảm. Thực trạng đó đòi hỏi chúng ta cần phải có những biện pháp cứng rắn và kiên quyết hơn nữa để bảo vệ tuổi thơ cho các em.
Thực tế thì chúng ta đã làm được gì, dù có xử lý nghiêm khắc tất cả các tình trạng trên thì mọi chuyện cũng đã xảy ra và những đứa trẻ bị nạn vẫn là những người đau khổ nhất.