Tô Hữu Đức
(Tô Hữu Đức)
New Member
Mình định viết thêm vào đây nhiều nhiều nữa, nhưng có vẻ hơi giống ném bom topic (mải post quá không thấy Hiếu post reply :">). Thôi post nốt bài này vậy:
Tặng vợ
Những dòng này anh viết tặng vợ anh
Em biết không thời gian trôi nhanh quá...
Trong nồng ấm mọi thứ đều vội vã
Tình yêu lớn lên, nhưng lại chẳng già...
Mỗi khi buồn anh lại muốn về nhà
Khi mỏi mệt, anh muốn em bên cạnh...
Chẳng gì cả, mọi thứ vừa chực sánh
Là em yêu lại múc đổ cho vơi...
Lúc đói mềm anh chỉ nhớ em thôi,
Nhớ nụ cười em hồn nhiên: “bố béo”...
Giữa mùa đông gió thổi về lạnh lẽo
Nhớ mắt em là anh thấy ấm lòng.
Em biết không có những lúc đường đông
Anh chợt thoáng một bóng hồng rất đẹp,
Chẳng ngại ngần anh xoay chiều đôi dép
Để đi về với mẹ của con anh!
Tặng vợ
Những dòng này anh viết tặng vợ anh
Em biết không thời gian trôi nhanh quá...
Trong nồng ấm mọi thứ đều vội vã
Tình yêu lớn lên, nhưng lại chẳng già...
Mỗi khi buồn anh lại muốn về nhà
Khi mỏi mệt, anh muốn em bên cạnh...
Chẳng gì cả, mọi thứ vừa chực sánh
Là em yêu lại múc đổ cho vơi...
Lúc đói mềm anh chỉ nhớ em thôi,
Nhớ nụ cười em hồn nhiên: “bố béo”...
Giữa mùa đông gió thổi về lạnh lẽo
Nhớ mắt em là anh thấy ấm lòng.
Em biết không có những lúc đường đông
Anh chợt thoáng một bóng hồng rất đẹp,
Chẳng ngại ngần anh xoay chiều đôi dép
Để đi về với mẹ của con anh!