Màu đỏ

Nguyễn Thị Minh Ngọc
(hihi_haha)

New Member
-Anh ơi mặt trời có màu gì?
-Để anh nhớ xem nào…À, nó có màu lửa, em biết ko? Màu lửa rất nóng.
-Thế cỏ có màu xanh như thế nào?
-Xanh như mùi lá, xanh êm ái, xanh như giấc ngủ dịu dàng…
-Vậy màu vàng thì sao?
-Em đưa tay cho anh đi
-Để làm gì? Đây này
-Đâu?
-Đây
-Ờ được rồi, mình đi nhé
-Đi đâu?
-Ra ngoài sân
-Có gì ngoài đó vậy?
-Có nắng
-Sao anh biết ngoài đó có nắng?
-Vì tối nào anh cũng nghe thời tiết.
Hai dáng người mảnh khảnh rờ rẫm đi ra sân, giọng người con trai vang lên trìu mến
-Em thấy sao?
Cô gái đứng lặng đi một chút rồi nói:
-Thấy ấm ấm
Chàng trai mỉm cười:
-Màu vàng đấy, nắng rất vàng!
Cô gái ngẩn người một lúc rồi nói:
-Anh hạnh phúc hơn em!
Chàng trai ngạc nhiên hỏi:
-Sao em lại nói vậy?
Cô gái đáp:
-Anh đã biết cuộc sống hình dáng ra sao rồi mới bị mù. Còn em thì…
Cả hai cùng im lặng. Cả hai cùng bị mù. Cô sinh ra đã không nhìn thấy gì còn anh thì mới bị từ khi học xong đại học. Hai người quen nhau đã một tháng nay rồi. Cô còn nhớ hôm quen nhau. Hôm ấy cô đang mò mẫm đi trên đường thì đụng vào anh. Anh quát:
- Mù à? Sao không nhìn thấy người ta?
Cô đáp:
-Xin lỗi anh, tôi mù thật.
Bên kia im lặng hồi lâu, cô gái nghe có tiếng thở dài:
-Xin lỗi bạn, tôi cũng thế!
Và quen nhau. Từ ngày chơi với anh, cô biết được nhiều hơn về hình dáng của mọi vật, màu sắc bằng cảm giác. Màu xanh là màu bình yên, màu của mùi hăng hăng, dễ chịu. Màu vàng là màu âm ấm, màu của cảm giác hớn hở. Màu tím là màu của giấc mơ, của mơ mộng, của sự chờ đợi không biết mỏi mệt… Anh kể cho cô nghe rất nhiều về cuộc sống, về những con vật dễ thương như gâu gâu là tiếng của con cún. Con cún là cảm giác của sự nô đùa, của cái lưỡi ươn ướt, âm ấm trên tay cô, con cá là tiếng róc rách, con gà là ngày mới bắt đầu. Mặt Trăng là mẹ, Mặt Trời là cha, những vì sao là bè bạn, và mưa luôn cuốn phăng tất cả những nỗi buồn…
-Em nghĩ gì vậy?
-Màu đen – Cô gái đáp – Em biết rõ nhất là màu đen. Khi tất cả ra đi thì chỉ còn màu đen. Màu của bất lực.
Anh thở dài, siết chặt tay cô:
-Ko phải, màu đen là ngôi nhà!
-Ngôi nhà thế nào?
-Là gồm tất cả các màu trộn lại, là giấc ngủ, là bình yên của màu xanh, là giấc mơ của màu tím, là nắng của màu vàng, là…
Cô gái ngắt lời chàng trai:
-Anh à, màu đỏ là sao?
-Màu đỏ á? Màu đỏ là…
Bất ngờ anh đặt một nụ hôn lên đôi má bầu bĩnh của cô. Cô cũng cảm thấy thật lạ. Má cô nóng bừng lên.
- Cái gì vậy anh?
- Môi của anh, má của em, đó là nụ hôn anh vừa hôn em.
- Tại sao?
- Màu đỏ đấy!
- Đỏ?
- Ừ, đỏ!… Em! Đứng lại đi!
Cô bỏ chạy. Cô cảm thấy một điều gì rất lạ đang xảy ra trong mình. Và cô muốn rời khỏi chỗ này. Chẳng phải là sự chạy trốn, mà là cái gì đó rất lạ, đầy phấn khích. Phấn khích của màu vàng, phấn khích của tiếng gâu gâu, phấn khích của tiếng róc rách…
Chàng trai hét lớn:
- Coi chừng hồ nước trước mặt đấy!
Không kịp rồi, cô thấy mình hụt chân. Cô thấy mình rơi xuống nước. Nước có màu gì nhỉ? Cô sặc. Cô muốn chạy ra khỏi chỗ này nhưng cô chẳng biết phải làm gì. Cô vùng vẫy. Cô chìm. Chợt cô cảm thấy một vòng tay ôm ngang người mình. Anh đưa cô lên bờ. Cô ho sặc sụa, nhưng cô vẫn cố nói.
- Tại sao anh nhìn thấy được? Tại sao anh nói dối em?
Anh im lặng cầm bàn tay của cô đặt lên ngực trái của mình:
- Đây là màu đỏ, bởi vì màu đỏ, em à !
 
Hic! Truyện đang hay thì lại hôn với chả hít.:-&
 
chú Lộc thôi nhận xét kiểu này có được không?
anh thấy truyện có khơi gợi tình cảm nhưng lại rất nông, có cái gì khó đồng cảm với cả nhân vật và người viết
kết có hậu dù là kết mở
 
em đề nghị chuyển đại bản doanh xì pam sang topic này :"> :p
 
đổi cũng được
cái kia 17 trang rồi, topic dài nhất box đấy
 
không phải là không thể
nhưng cái gì cũng nên có giới hạn thôi
 
hic. thôi cái nào cũng được (cả 2 cái càng tốt:))). Tình hình là tác phẩm tâm đắc của em chuẩn bị ra mắt công chúng thì "được" sự ngu ngốc của em phá hủy. Câu chuyện mang tính gay cấn mà em đã quảng cáo ở topic Tuổi 16 í, em sợ ở nhà có ai đọc đc nên đã chuyển hết sang font Winding chữ Hi lạp cổ đại j` đấy, với ý nghĩ là muốn đọc lại chỉ cần chuyển lại sang font arial. Nào ngờ, hớ hớ hớ.....bây h chỉ toàn ô vuông :| Thế là toi bao nhiêu công sức, ý tưởng của em đã chết bởi sự ngu ngốc của em :(
 
chuyện này nghe quen quen .
Hình như em đọc ở đâu rồi thì phải
 
ấy chết, hic, quên ko nói, bạn Lộc với anh Tuấn đừng hiểu nhầm là truyện này em viết :| "Màu đỏ" là truyện nhặt đc trên mạng post lên thôi mà . Nếu truyện của tớ thì đã ghi rõ cụ thể made in Ngọc Nguyễn :">
Còn vụ cái file, anh Nam giải quyết cho tao rồi Lộc ạ ;). Đã khôi phục lại đc, tuy nhiên chữ "d" là chữ "ư" thì ko nhìn ra đc như ý muốn :|. Thôi đành xài tạm, có nên post luôn ko nhở? (dù chưa xong), nản quá :(
 
Nam là ai?
Ah mà kệ xác.:)) Nghịch cho lắm vào.:))
 
thích post hay không thì tùy em
nhưng đừng làm anh dài cổ chờ đọc truyện nhé
có khi cứ sửa cho tp ưng đi đã, sửa hết lỗi đã rồi hãy post
mà anh Nam nào thế?
 
dạo này chán vào HAO thế :(
anh Nam là ai à, vào topic Tuổi 16 mà xem, chán chả muốn nói nữa :|
đang mắc bệnh hiểm nghèo, ăn nói linh tinh, mọi ng` thông cảm. nói xong chả biết mình nói cái j` nữa :-??
 
Chài!
Cái bệnh này mày lên cơn theo đợt ah.:)) Quay ra quay vào là lại kêu.:))
 
Back
Bên trên