Lời khuyên của 1 bilionare

Nguyễn Vân Trang
(Van Trang)

Thành viên danh dự
Đây là một phần bài phỏng vấn tỉ phú người Mỹ Patrick Mcgovern, chủ tịch tập đoàn dữ liệu quốc tế IDG nhân chuyến thăm 2 ngày của ông ở Việt Nam. Bài phỏng vấn này được đăng trên báo Tuổi Trẻ chủ nhật số ra ngày 20-10. Hy vọng mọi người sẽ thấy thú vị....
PV:Từ trong những kinh nghiệm của mình trong nền ICT thế giới, ông có thể đưa ra 3 lời khuyên cho các bạn trẻ Việt Nam để giúp họ khi bắt đầu bước chân vào nền ITC thế giới?

P.G:
Một là đừng ngại khi khởi sự điều gì đó. Ngay khi nghĩ ra cái gì thì liên hệ và tiếp xúc ngay với những đối tác có liên quan. Nếu thấy những gì mình thực hiện có giá trị làm ra lớn hơn chi phí thì bắt tay ngay, và luôn luôn tư duy rằng thị trường cần gì.

Hai là đừng bao giờ lập kế hoạch dài hạn một cách chi tiết cả. Thế giới ngày nay thay đổi liên tục. Nếu ta cứ cứng nhắc làm theo kế hoạch thì khó thành công. Đi theo thị trường mới là quan trọng. Nói một cách đơn giản: "KHi ta leo núi, mục tiêu là lên đến đỉnh núi, ta chú tâm hẳn vào những mục tiêu đó chứ không biết được những hố, những hiểm nguy mà ta sẽ gặp phải trên đường, bởi vậy ta phải tùy đó mà ứng phó...

Ba là luôn nỗ lực cố gắng, đừng bỏ cuộc nửa chừng, đừng bao giờ nản chí. Khi nỗ lực hết mình ta sẽ đạt được mục đích...



So 'wat do ya think about this???
 
:)

Thấy rõ mấy điều là ông này rất coi trọng thị trường và khách hàng, chú trọng đến tìm cơ hội ngắn hạn nhiều hơn là tạo cơ hội dài hạn và thiên về các contingency - ngẫu nhiên - hơn là các biến cố định trong kinh doanh. Đieu này đúng là áp dụng được cho VN. Hiện tại thị trường VN có nhiều cơ hội cần khám phá chứ không đòi hỏi phải đầu tư lâu dài tốn kém quá vì cơ sở hạ tầng còn chưa sẵn sàng. Nên tích góp dần dần để ổn định trước đã. Với lại tri thức VN có lẽ không thực sự muốn một cuôc trường kỳ kháng chiên dài và gian khổ dù an toàn hơn nhưng sẽ không có lợi nhuận cao. Họ thích phiêu lưu đánh nhanh thắng nhanh hơn. Còn lời khuyên thứ 3 thì ai cũng biết rùi, có làm được hay không thì còn phải xem đã.

To em Trang: Hiện tại anh rất quan tâm đến Entrepreneurship và đặc biệt là sẽ tìm cách nghiên cứu Entre. ở VN. Không biết Trang co' hứng thú không nhỉ? Đọc tin Nhà kinh doanh tư nhân ở VN "phất" lên thấy vui thật .. mong sao có thật nhiều hơn nữa... :) nhưng muốn chứng kiến 1 trào lưu chính thức - có cơ sở - có hướng đi - có hứa hẹn hơn là bộc phát như bây giờ. Để nghiên cứu xem sao nhi? :D

Mạnh Hải
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Đúng là ông này rất quan tâm đến thị trường bằng chứng là khi được hỏi:"Rất nhiều thanh niên ngày nay không biết khởi nghiệp thế nào. Nếu như có 100 USD trong túi để khởi nghiệp thì ông sẽ sử dụng ra sao"
Câu trả lời của ông là:"Tôi sẽ sử dụng bằng cách ngay lập tức ra thị trường gặp mọi người và tìm hiểu nhu cầu, sau đó đưa ra ý tưởng kinh doanh. Tiếp đến tôi sẽ tìm gặp những người có nhu cầu , đưa ra kế hoạch của mình và hỏi xem họ có thể tài trợ 50% không, nếu như họ đồng ý thì coi như 100USD cũng đủ để thành công..."



To anh Hải: Quả thực là em rất interested in entrepreneurship ở Việt Nam, và em cũng đang cố gắng tích lũy kiến thức (hic...) để tìm hiểu thêm về vấn đề này...Theo em thì mặc dù kinh doanh tư nhân ở Việt Nam đã có thấy phất lên xong nó mới chỉ là rất ít, đặc biệt là các nhành giáo dục, y tế, bưu chính viễn thông phải được tư nhân hóa nhiều hơn để tạo ra sức cạnh tranh giữa các doanh nghiệp và tăng hiệu quả lao đông của từng người...chứ em thấy vào mấy cái bệnh viện Việt NAm bây giờ thấy ngán ngẩm quá...đến từ 2 h 30 chiều mà chẳng thấy bác sĩ nào trực cả...???:mrgreen:

Hì...em còn phải học hỏi nhiều...có gì mong anh giúp đỡ...nhá...;)
 
thứ nhất: Chả thằng venture capitalist nào nó bỏ 50% vốn ra đầu tư cho một thằng có 100 USD trong tay. 50% vốn còn lại đào đâu ra?
thứ hai: Đã là tỉ phú thì bác này gáy kiểu gì chả được. Mấy cái bác này khuyên, đếch cần đi học cũng biết.
Bây giờ cứ thực tế một chút, có trong tay khoảng 20.000 USD, kinh doanh cái gì ở VN. Minh bé có lần hỏi thử trong vninvest, anh thấy hơi khó. Ai có ý tưởng gì, thử phác thảo qua xem thế nào.
 
Em hoàn toàn không đồng ý về ý kiến của anh Huy ANh là, nếu chỉ có 100$ trong tay thì chẳng ai tài trợ cho mình 50% cả.

Em có thể nêu ra một ví dụ rất cụ thể: đó là dạ hội GALAXY vừa rồi của bọn em, mặc dù chỉ có gần 4 triệu đồng tiền vốn trong tay, trong khi cần có ít nhất 25 triệu cho những chi phí ban đầu, nhưng sau khi mất công chuẩn bị và có một bản đề án khá cụ thể hợp lý và khả thi, bọn em đã xin được tài trợ một số tiên khá lớn( chắc chắn là trên 50%)

Theo em, thì ở đây hoàn toàn có thể thực hiện đựoc, dẫu biết là khó but it doesn't mean that it is impossible...

Còn 50% còn lại sao không nghĩ đến việc xoay vòng vốn nhỉ...
Sau khi đầu tư xong, với 100$, được 500$, rồi đầu tư tiếp, tích tiểu thành đại...tại sao không???

Còn 3 lời khuyên kia thì không phải là không đi học cũng có thể bít được, điều em thấy đặc biệt ở những lời khuyên nay đó là việc khi đầu tư làm mottj điều gì đấy thì không cần phải nêu kế hoạch quá chi tiết vì thị trường thế giới luôn thay đổi...Trong khi những gì em thu nhận được từ những cuộc nói chuyện với những Business ở VN mà em cho là rất giỏi thì họ hoàn toàn chú trọng vào kế hoạch...business plan...
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Em Nguyễn Vân Trang - việc làm Galaxy của bọn em chỉ là làm chơi thôi - nói cho đúng là người lớn bỏ tiền ra cho bọn em chơi. Chứ đến khi làm thật rồi nó khác xa đấy em ạ. Em nên nghĩ là các em bây giờ sống bằng chu cấp của cha mẹ, không phải lo cơm ăn hàng ngày, thử hỏi kiếm được từng ấy tiền rồi bọn em sẽ tiêu hết trong mấy ngày? Sau đấy là làm gì? :)

Nói chung... đừng tin mấy cuốn sách em ạ! Đọc sách chỉ là để giải trí, tuy nhiên không phủ nhận là có điểu bổ ích.

100$ quay vòng vốn... :D Bọn anh mà hứng lên tiêu một ngày còn gấp mấy lần như thế mà còn chả làm được cái gì em ạ... Cuộc sống vất vả và phức tạp hơn nhiều
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Cho là em được tài trợ 60% của 25 triệu -> 15 triệu, cộng với số vốn ban đầu của em là 4 triệu thì làm gì đã đủ -> "ít nhất 25 triệu". :confused:
Em chưa đầu tư làm sao đã có tiền để xoay vòng vốn? Tài trợ ở đây nghĩa là gì, cho vay lấy lãi, cho không... ?
 
hehe.. anh Thành tiêu 15 phút cũng hết chứ đừng nói là một ngày :D Anh thì chỉ cần có 5 phút cũng hết... :mrgreen:
Em Trang à, anh biết em chỉ lấy ví dụ thôi nhưng lấy ví dụ nó cũng phải thực tế một chút, em ạ. Em xoay vốn từ 100 -> 500 ->.... thế này thì ngay cả ông Patrick gì đó cũng không làm được đâu, em thân mến.
 
Vân Trang ơi còn nhớ anh không hehe.
Còn nhớ cái hôm Glaxy đấy anh thấy bọn em toát hết cả mồ hôi sợ trời mưa khách mà không đến thì lỗ hehe. Hóa ra lúc sau em nói là bọn em lãi quá vì khách có cỡ 6000, thử nhân với giá số vé 15 khìn 1vé sẽ thấy các em lãi thế nào hì hì. Có khi mai anh cung phải thử làm vài cái Glaxy thôi,các em bé bây giờ nhiều tiền lắm ngại gì không có người mua :)
 
To anh Huy ANh và anh Thành: hic...thật sự là làm Galaxy không phải là bọn em làm chơi, không hề chơi vì sau Galaxy để lại rất ít ấn tượng cho em về tình bạn( không chỉ riêng em mà tất cả mọi người đều thấy vậy). Tại sao mọi người có thể coi một dạ hội của học sinh là việc chơi thôi nhỉ, bọn em không đủ giàu để đem 4 triệu đồng đi vay ra làm trò đùa, hơn thế nữa cũng không thừa thời gian và công sức để làm dạ hội mà không lấy lại một xu tiền lãi. Một lần nữa em xin khẳng định là Galaxy không phải là trò chơi của trẻ con đâu ạ:D

Còn về số tiền tài trợ thì em không tiện nói ra đây xong ngoài 4 triệu đồng vay nợ đấy thì bọn em hoàn toàn dựa vào tiền tài trợ để "survive":)
Khi nêu ba điều trên thì không hoàn toàn đã hẳn là dành cho venture capitalist, đó chỉ là lời khuyên dành cho sự khởi đầu của mỗi người, có thế thôi. Theo em đó mới là thực tế, còn chuyện có 20.000$ trong tay như anh Huy ANh nói mới chính là điều khó khăn.

100$ đối với em không dễ dàng như các anh nghĩ đâu, có những thời gian mà 100$ là một vấn đề cực kì nan giải. Em không hoàn toàn tin vào sách báo xong, đó chỉ là những điều mà một con bé 16 tuổi hco là hay ho. Nhưng có lẽ sau này vào uni và học về eco, bít đâu em cũng chẳng thay đổi được y nghĩ này đâu...

To anh Tuấn:oa oa oan cho bọn em quá, hic...giá vé là 10000đ 1 vé, chứ có phải là 15000 đâu oa oa. Mà bọn em cũng chỉ bán hết được 3500 vé, chưa kể thất thoát( hì) còn lại thì thu tiền vé giả cũng được khơ khớ, nhưng không đên nỗi:mrgreen:
Anyway, thanks anh so much, hic... không có Coming late của bọn anh thì hôm đấy bọn em chết toi với dân Rock:cry:
 
Thế mà hình như anh thấy Cominglate vẫn chưa có được bồi dưỡng gì cả đâu nhể (anh thấy mấy thằng trong band anh bảo thế). Chúng nó bảo các em lãi thế mà chẳng chịu nghĩ đến bọn nó gì cả hì hì, chăng nhẽ bây giờ lại lôi các em ra đòi tiền à, đúng là Galaxy của em Trang không phải chơi đâu bà con ạ..:)
 
thì anh cũng có bảo là bọn em làm chơi đâu, biết là làm kiếm tiền rồi, khổ quá. Ý anh Thành là làm dạ hội để cho người khác chơi :D, còn bọn em kiếm tiền của cái bọn đến chơi đấy... chẳng hạn như của thằng Tuấnbass.
Về số liệu cụ thể, nói với em một lúc anh chả hiểu em nói gì nữa. Đầu tiên thì 4 triệu là tiền vốn huy động của bọn em, cuối cùng thì là 4 triệu tiền đi vay. Em bảo chi phí cần ít nhất là 25 triệu để đầu tư, tiền vốn của em có 4 triệu, tài trợ anh không biết được bao nhiêu, cho là thêm 16 triệu thì em mới có tổng cộng 20 triệu, làm sao đã đủ để đầu tư. Hơn nữa kinh doanh ngoài đời, ai tài trợ không cho bọn em, người ta cho em vay lấy lãi, etc...
Thế còn cái 100 USD thì thôi, anh với anh Thành tự hiểu với nhau là được rồi.. hehe... :D
20.000 USD là một ví dụ cụ thể ở Việt Nam -> Với 300 triệu thì em sẽ làm gì? Con số này hoàn toàn phù hợp với thực tế. Nếu cho em khoảng 10 tỷ thì quá nhiều, ít hơn 300 triệu thì khó mà kinh doanh cái gì lâu dài được.
 
oa oa..anh Tuấn ơi, thế là bọn em vẫn chua gửi đủ catse cho bọn anh hả? hu hu...sorry anh nhìu lắm, quả thực là em không bít gì hết cả..hic..hic..em sẽ hỏi lại ngay bây giờ..hic...sorry anh nhá:):cry:
To anh Huy Anh: hì sáng nay em đang bực..lên forum lại thấy tự nhiên có người nói chạm tự ái..hì..tức quá...nên...
Hì...nhưng mà nè, nếu nói như anh thì 300 triệu Việt NAm thì cũng chỉ đủ để xây 1 cái nhà...
 
Theo em 300 triệu là hơi ít, mặc dù 100 triệu em cũng chẳng có.. hê :D

Em mà có 300 triệu em sẽ kiếm ít nhất 3 thằng như em nữa để hùn vốn làm ăn chung. Nghĩa là em nghĩ muốn làm một cái gì lâu dài một chút thì theo em vốn phải cỡ 1 tỷ trở lên, cộng với lý do là khởi nghiệp nên làm chung với vài người khác, chia risk ra bớt thì có vẻ có lý hơn..

Ehe.. brain storm thôi, các bác góp ý em cái.
 
Đinh Huy Anh đã viết:
thứ nhất: Chả thằng venture capitalist nào nó bỏ 50% vốn ra đầu tư cho một thằng có 100 USD trong tay. 50% vốn còn lại đào đâu ra?

Khẳng định như thế thì ko đúng đâu. Mình ko học kinh tế, nhưng hồi năm ngoái có một Cty chuyên môn tài trợ cho các dự án hi tech cần vốn đến chỗ mình làm một presentation, trong đó họ nói đại để là nếu ai có ý tưởng gì hiện thực thì có thể liên hệ với họ. Thủ tục để xin được vốn tài trợ cũng ko phải đơn giản, phải qua nhiều bước, và Cty đó tài trợ từng phần một. Phần đầu thường khoảng vài chục nghìn đến $1 M gì đó để đầu tư vào phòng thí nghiệm (tất nhiên trước đó họ phải cảm thấy là thí nghiệm có thể khả thi), nếu sau khoảng 1 năm mà thấy hoàn thành được dự án ở mức phòng thí nghiệm rồi thì họ đầu tư tiếp đến khoảng vài M nữa để tìm thị trường, rồi đầu tư nhà xưởng.... Đại khái là như vậy

Ở đây 50% phải chăng là hiểu như thế này: (Các) Nhà tài trợ bỏ tiền ra cho mình, còn mình thì có ý tưởng + sẽ thực hiện, như thế nhà tài trợ sẽ có 50% cổ phần, còn mình thì có 50% (nghìa là họ bỏ tiền hết - vì mình chỉ có 100$, chắc chỉ đủ tiền để liên lạc được với họ là hết vốn - khi thành lập được Cty thì mình được tình là có 50% cổ phần). Thật ra 50% là hơi nhiều, và số tiền mà các nhà tài trợ bỏ ra chắc cũng nhỏ, vì hình như Cty càng nhiều tiền thì các cổ đông càng có ít % thì phải (nhưng có nhiều cổ đông hơn), chẳng hạn Bill Gate hình như cũng chỉ có 2 - 3% của Microsoft thôi (đấy là mấy cái ông của cái Cty chuyên tài trợ vốn nọ đến trường mình nói thế, bác nào biệt cụ thể thì xin chỉ giáo).

Tài trợ ở đây ko phải là cho vay lấy lãi, mà là họ đầu tư vào dự án cho mình, được cùng ăn, hỏng cùng chịu. Chứ chỉ có 100$ thì ai dám cho mình vay tiền? Ngày xưa Bill Gate khởi nghiệp cũng ko có nhiều tiến đâu, người ta cứ nói là chỉ có vài chục đô, mình nghĩ chắc hắn cũng có đến vài nghìn. Nếu ko có ai tài trợ cho Bill Gate thì bây giờ lấy đâu ra Microsoft?

Mình ko học gì về Ktế hoặc Bussiness cả, nên có thể là hiểu nhầm - nhưng mà sau một buổi ngồi nghe thì hiểu thế. Bác nào biết rõ hơn ko?


- Nói về chuyện 300T: Bây giờ có đến 300T thì nói là nhiều cũng chẳng phải nhiều, nói rằng ít thì có lẽ cũng ko ít lắm. Nếu bảo là kinh doanh vào đâu thì cũng buồn cười. Ko có ý tưởng gì hết thì tốt nhất là gửi ngân hàng, hay là mua vàng rồi cất vào tủ khóa cho cẩn thận, rồi đi xin lấy một công việc nào đó lĩnh lương cho xong! Đúng như ông tỉ phú nọ nói, thị trường thay đổi như chong chóng, bao giờ máu làm giàu lắm rồi (và có thể là có 300T rồi) thì hãy nói :), chứ tính trước thì đến lúc có lại chẳng đầu tư được đâu. Hơn nữa đầu tư vào đâu thì là phải do mình tự đi tìm hiểu, nó phải phù hợp với điều kiện của mình (về sức lực, về khả năng, về vốn quan hệ ...) thì mới nói được. Chứ nếu có một thứ gì mà cứ đầu tư 300 T vào lãi ngay thì chẳng đến lượt mình - thiên hạ thiếu gì ngưòi có hơn 300T cơ chứ?
 
Chỉnh sửa lần cuối:
:)

Theo em thì bác Trung nói đúng đấy ạ. Em có theo học 1 lớp về Entrepreneurship thì rõ ràng vốn ban đầu của các d/c ( hiện tại giầu kếch xù ) này chẳng đáng là bao nếu không nói là nhiều trường hợp chả có đồng nào - đừng nói là 100 USD ;)

Có rất nhiều hình thức để huy động vốn cho một dự án kinh doanh của bất kỳ một ai có máu làm giầu. Em đang ở UK - một nước có tính entrepreneurial rất cao ... dân tình máu me làm giầu và bỏ UK đi ra nước ngoài hết :D thấy có rât nhiều điều kiện thuận lợi cho 1 chú nghèo rớt mùng tơi lập nên 1 doanh nghiệp có triển vọng. Ngay hôm kia em nghe trình bầy của một công ty tài trợ khỏang 300 dự án / 1 năm - tất nhiên là do 1 công ty lớn khác + chính phủ làm hậu thuẫn - mà nó có thể cấp cho 75% vốn luôn!!!! hơn nữa mức vốn được tài trợ không phụ thuộc nhiều vào hắn có 100 USD hay không mà là tiềm năng của dự án đó, mức độ rủi ro v.v.v 25% còn lại tụi nó khuyên nên .. đào mỏ gia đình và bạn bè :mrgreen: <--- rất logic và thực tế. Nếu không nó sẵn sàng tìm nguồn vốn khác cho.

Thậm chí xét về mặt người muốn làm kinh doanh, vốn đúng là vấn đề đau đầu nhưng cho dù thế nào họ cũng nhất quyết tìm cho được tài trợ. Vì sao?

+ Thứ nhất khi đã có tài trợ, họ đã có 1 hậu thuẫn rất tốt vì thằng nào bỏ tiền vào chả lo cho dự án làm ăn được, thiếu chút vốn nữa so với dự kiến cũng sẵn sàng đâm lao theo lao thôi.

+ Thứ hai là được cái tiếng: khi mà đã có vài công ty hay venture capitalist hay business angels - những người lắm tiền mà không có ideas nên đi giúp người khác kinh doanh - nhất là những nhà đầu tư đó có tiếng thì chứng tỏ dự án có nhiều triển vọng và sẽ thu hút sự chú ý, đầu tư thêm từ bên ngoài và sẽ đảm bảo được chỗ đứng khi sản phẩm ra đời hơn - các khách hàng tương lai sẽ thấy an tâm khi đặt hàng trước.

+ Thứ ba là tài trợ không những về vốn mà cả kinh nghiệm, đặc biệt trong quản lý và tiếp thị.

+ Thứ 4 - lý do cá nhân: :D tiền có thì cứ cất vào kho đã, lấy tiền đứa khác đầu tư, chứ dại gì Put all eggs in one basket.

Xét về mặt dự đoán mà nói, cái gì rủi ro cao thì sẽ có khả năng lợi nhuận cao.

Có thời gian em sẽ trình bầy thêm nhiều điểm về Entrepreneurship, nếu mọi người thích thú ;)

Mạnh Hải
 
Chào các anh và các bạn
Theo em nghĩ , để đánh giá về một doanh nghiệp thì không nên căn cú hoàn toàn vào số vốn mà doanh nghiệp đó hiện đang có. Cũng như nếu có một ngườii nào đó mà họ nói là , họ có 100 triệu VND , họ muốn mở công ty đầu tư về bất động sản , ... thì đừng vội cười họ . Em thấy rằng cái quan trọng nhất ở đây là tính khả thi của những gì họ muốn làm , cái nhìn của người đó với thị trường , thời thế ...
Người VN nói chung vẫn còn mang nặng tính hình thức và cái đó khiến họ bỏ qua những chi tiết nhỏ , nhưng lại rất cần thiết . Đúng là ở VN bây giờ không nên tính một cái gì đó lâu dài và chi tiết quá , nhưng cái khó là làm sao phải dự đoán đc chính sách của nhà nước ít nhất là 10 năm .
10 năm là dài về mặt thời gian , nhưng lại chỉ là 2 nhiệm kì lãnh đạo . Mà 2 nhiệm kì thì chưa chắc đã có sự thay đổi rõ rệt để phù hợp với tình hình chung của thế giới .
Thực tế đã chứng minh thị trường thực tế khác với thị trường trên lớp rất nhiều, sách vở chỉ có thể nói lên những gì của ngày hôm qua , cùng lắm là thêm một chút của ngày hôm nay , khi đến tay người đọc thì tất cả đều là quá khứ --> chỉ có giá trị tham khảo.
Thực ra làm kinh tế thì quan trọng nhất vẫn là Năng Khiếu , không phải Phd hay la MBA thì sẽ hơn người BA ...
Em thấy có mấy anh trong forum tranh luận nhưng lại hay mang những điều trong sách ra chép vào , đọc chán lắm .
 
Nhân tiện nói về vấn đề đầu tư, có một dự án như thế này, không biết có bác nào có hứng thú hợp tác không:

+ Một liên doanh bao gồm khoảng 5 công ty được giao một khu đất rộng khoảng 1 ngàn ha tại khu vực bãi biển lăng cô TT Huê. Họ sẽ đứng ra làm công tác quy hoạch tổng thể, đầu tư hạ tầng cơ sở và quản lý kinh doanh một cách cục bộ. Các công ty này dự định quy hoạch khu đất trên thành 2 phần, phần thứ nhất là các khu resort, nghỉ mát dưỡng bệnh sử dụng bãi biển thuận an - lăng cô và nguồn khoáng nóng hiện có trong khu vực. Phần thứ 2 là các khu biệt thự cá nhân với tổng diện tích mặt bằng là 100 m2 trong đó diện tích xây dựng chiếm khoảng 50%.

+ Liên doanh này dự định thu hút, gọi đầu tư của 2 loại đối tượng : Đối tượng thứ nhất là các cá nhân, tập thế với số vốn tối thiểu là $2 M để đầu tư vào hạng mục thứ nhất (các khu nghỉ mát, du lịch, khách sạn...).
Đối tượng thứ 2 là các cá nhân với số vốn từ $70 K -> $150 K có thể đầu tư dưới 2 loại hình thức : mua trọn gói các khu biệt thự có sẵn do liên doanh trên xây dựng với thời gian sử dụng đất là 50 năm (có thể extend). Hình thức thứ 2 là tự thiết kế xây dựng tuân theo các nguyên tắc quy hoạch tổng thế có sẵn (chiều cao, màu sắc bên ngoài...). Sau đó các cá nhân/ tập thể có toàn quyền sử dụng với khu đất này trong thời hạn 50 năm thậm chí trong trường hợp họ không có khả năng quản lý hoặc kinh doanh khu đất thì liên doanh trên có thể nhận trách nhiệm kinh doanh hộ với tỉ lệ ăn chia theo thỏa thuận. Cả 2 loại đối tượng này đều phải là việt kiều hoặc người nước ngoài (không phải là công dân Việt Nam). Chi tiết master plan các bác có thể download tại đây.



Chúng ta sẽ đóng vai trò marketing, tìm kiếm, kêu gọi đầu tư cho họ và sẽ được hưởng tỉ lệ hoa hồng là 2% cho dự án nhỏ (70k - 150k) và 1% cho dự án lớn (2 M). Vai trò marketing của chúng ta rất đơn giản, không cần phải tham gia vào bất kỳ một khâu nào trong công tác negociate với khách hàng ngoài việc tiếp cận và cung cấp cho họ nhưng thông tin cần thiết sau đó họ sẽ được redirect để có thể làm việc với liên doanh trên và tự giới thiệu là được giới thiệu thông qua chúng ta. Sau khi khách hàng trên ký xong hợp đồng và đặt cọc giai đoạn 1 thì tiền sẽ được chuyển tới cho chúng ta.

+ Các công việc mà chúng ta cần phải làm :
Lên một chiến lược marketing tổng thể thông qua hệ thống Internet
Xây dựng và thiết kế một website giới thiệu chi tiết về dự án kèm theo các hình thức visual aid.
Triển khai thăm dò ý kiến, thông tin và tìm hiểu các đối tượng có triển vọng.

Hiện giờ group đã có 3 người, dự định sẽ bắt tay vào triển khai trong vòng 1 tháng tới, vậy bác nào có nguyện vọng tham gia thì cho em biết ý kiến sớm để chúng ta tiếp tục trao đổi và lên kế hoạch hành động cụ thể, lưu ý là để tham gia vào dự án này các bác chỉ cần có chất xám, không cần có tiền.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Anh thấy cái ông tỉ phú kia lắm tiền bây giờ nói gì chẳng được. Thực ra trên đời này khuyên ai một điều gì đó dễ hơn nhiều là bảo chính mình thực hiện chính cái điều mà mình khuyên người khác.:confused:

Anh nhờ hồi học đại học các thầy, cô bảo là nên đọc cuốn sách của ông chủ tập đoàn DEAWOO viết về cách làm giàu etc. hay lắm. Anh hồi đấy sinh viên nghèo, tiền ăn chẳng có, tiếc tiền đếch thèm mua quyến sách mà mọi người ca ngợi. Trong quyển sách đó viết về sự nghiệp của ông chủ tập đoàn - quên mất tên rồi - và sự truwongr thành của DEAWOO. Viết thì hay lắm nhưng chỉ 2 năm sau đó là năm 1997 - khủng hoảng tài chính tiền tệ thì DEAWOO và Hàn Quốc nói riêng mới lòi cái đuôi là tăng trưởng bubble ra. Ông chủ tập đoàn cũng phải tử chức, thất bại cai đắng lúc đó thì chẳnh nói hay được nữa, không thể khuyên ai mà có khuyên cũng đếch ai thèm nghe. Anh thấy giữa ông này và ông người Mĩ có một số điểm tương đồng, khi con người ta thành đạt rồi, khuyên nhủ ai mà chẳng dễ hơn với lại nói toàn những điều mà như trong BIBLE rồi thì còn nói làm quái gì. Thực tế cuộc sống khó hơn nhiều.Đời là vậy
:mad:

Còn cái chuyện GALAXY của các em ở trường AMs anh cũng chắng lạ gì, bon anh cũng đã từng tổ chức dạ hội như vậy. Bọn anh cũng đã từng in vé giả để bán trong các kì thi học sinh thanh lịch trường AMs để cạnh tranh với bọn lớp Tin. Nói chúng tổ chức ra thì vui là chính, không ai nghĩ đến chuyện làm kinh tế đâu, đáng bao nhiêu tiền. Quan trọng là tình thầnf đoàn kết lớp. Tiền đầu tư thì xin gai đình, mỗi đúa đóng góp một ít và đi vay không có lãi gì đâu, toàn bạn bè nhờ bố mẹ đi vay hộ thôi. Tất nhiên hoan nghênh các em làm cho quen, va chạm với cuộc sống thì học ra được nhiều thứ nhưng không nên ngộ nhận là mình đã làm được cái gì ghê gớm cả.
 
Anh thấy cái ông tỉ phú kia lắm tiền bây giờ nói gì chẳng được. Thực ra trên đời này khuyên ai một điều gì đó dễ hơn nhiều là bảo chính mình thực hiện chính cái điều mà mình khuyên người khác...

Anh thấy giữa ông này và ông người Mĩ có một số điểm tương đồng, khi con người ta thành đạt rồi, khuyên nhủ ai mà chẳng dễ hơn với lại nói toàn những điều mà như trong BIBLE rồi thì còn nói làm quái gì. Thực tế cuộc sống khó hơn nhiều.Đời là vậy

:) Anh Hà ạ, em rất đồng ý với anh về những điểm này. Nhưng theo em nếu xét cho cùng thì những người thành đạt họ đã trải qua rồi và ít ra trong lĩnh vực đó họ có kinh nghiệm hơn mình ( hơn em ) Hơn nữa việc khuyên bảo cũng do người nghe nữa. Kim Woo Chung của Daewoo - nếu em nhớ không nhầm - khi thất bại vẫn có thể khuyên người khác được :) chẳng qua là mọi người không muốn nghe thôi. Chính ra việc học cái thất bại quan trọng có khi hơn cả cái dẫn tới thành công. Nhưng oái oăm thay thiên hạ không nghe người thất bại khuyên bao giờ cả. Cuộc sống bao giờ cũng khó hơn thật. Tuy vậy chính vì thế có lẽ càng phải học hỏi nhiều hơn chăng?

To Tuệ Minh: Đồng ý với Minh về sự khác biệt hoàn toàn của thực tế và sách vở, và sự nguy hiểm của căn cứ vào quá khứ mà đánh giá tương lai. Rất thú vị là Minh tranh luận là Năng khiếu quan trọng nhất đối với 1 nhà kinh doanh :) Trong sách vở họ vẫn luôn tranh luận Management - hay Business nói chung - là An Art - thiên về năng khiếu - hay A Science thiên về học thuật. Đồng thời về "Leaders are born hay trained? " Rõ ràng Minh theo trường phái Art và Born Leaders nhỉ. :) Tuy nhiên có lẽ cũng không nên "underestimate" trường phái "sách vở" kia chứ nhỉ?

Tranh luận mới thấy dân tình cũng máu me làm kinh tế lắm chứ? Hy vọng tất cả chúng ta sẽ thành công trên con đường "Kiếm kế sinh nhai" của mình - có khi 10 - 20 năm nữa quay lại Forum - hay gặp nhau ở đâu mà kể chuyện làm kinh tế ấy nhỉ ;)

Chúc mọi người vui vẻ! Sang cuối tuần rồi!!!!!

Mạnh Hải
 
Back
Bên trên