Bạch Dương
(haduong)
Thành viên (sai email)
Một bông hoa tím theo dòng suối
Một con thuyền trắng dạt về xuôi
Một manh áo lục bên hè vắng
Lẻ loi, một nỗi buồn khôn nguôi
Rồi đoạn đường nữa, đã đi qua
Lối đi lộng gió, kết đầy hoa
Gió khi thổi mạnh từng cơn lớn
Đổ ập giàn hoa trước cửa nhà
Cảnh ơi sao lại buồn như thế,
Hay tại người chưa tỉnh cơn mê?
Khi mê, khi tỉnh, hồn lơ lửng
Lạc khỏi nhân gian, không lối về
Hoa trôi nẻo nào chẳng ai hay
Thuyền dạt về đâu giữa chốn này?
Chỉ còn manh áo bay trong gió
Một mình thấm lạnh chút heo may...
------
Tháng Chạp trời vẫn lạnh
Một con thuyền trắng dạt về xuôi
Một manh áo lục bên hè vắng
Lẻ loi, một nỗi buồn khôn nguôi
Rồi đoạn đường nữa, đã đi qua
Lối đi lộng gió, kết đầy hoa
Gió khi thổi mạnh từng cơn lớn
Đổ ập giàn hoa trước cửa nhà
Cảnh ơi sao lại buồn như thế,
Hay tại người chưa tỉnh cơn mê?
Khi mê, khi tỉnh, hồn lơ lửng
Lạc khỏi nhân gian, không lối về
Hoa trôi nẻo nào chẳng ai hay
Thuyền dạt về đâu giữa chốn này?
Chỉ còn manh áo bay trong gió
Một mình thấm lạnh chút heo may...
------
Tháng Chạp trời vẫn lạnh
Chỉnh sửa lần cuối: