Nguyễn Thị Thanh Thủy
(katie_t)
New Member
Nhóc đây , AT ơi sao anh lạI ra đi quá đột ngột như vậy chứ . Nhóc ghét anh quá ………………..nhưng giờ đây điều đó đâu còn có ý nghĩa gì nữa chứ vì đâu còn ai nghe nhóc giận hờn , đâu còn ai khuyên bảo nhóc và thậm chí cũng kô còn ai chọc phá nhóc mỗI khi nhóc buồn nữa rồI . TạI sao ? TạI sao anh nỡ đốI xử vớI nhóc như vậy chứ ? Anh nỡ ra đi mà kô nói vớI nhóc tiếng nào cả , rồI lờI hứa vớI nhóc ai sẽ thực hiện đây? Nhóc biết là những dòng chữ này anh sẽ kô bao giờ đọc được nữa nhưng nhóc muốn viết , nhóc muốn những kỷ niệm của anh đốI vớI nhóc sẽ luôn sống mãi . Kô biết rằng lúc anh ra đi anh có mang theo ? Một thờI gian kô thấy anh xuất hiện , nhóc cảm thấy lo lắng nhưng rồI anh lạI trấn an bằng một mess rằng anh đang có rất nhiều bài vở cần hoàn thành , anh sẽ ít xuất hiện và nhóc đã tin …………….nhưng nhóc đâu ngờ cái dòng tin ấy lạI chính là lờI nhắn cuốI cùng mà anh để lại………….AT ơi nhóc thật sự…………thật sự kô muốn tin điều mà anh Hà đã nói đâu ………………….Anh ơi hãy vào và nói cho nhóc biết rằng đó chỉ là những lờI bịa đặt , làm ơn hãy xuất hiện để đính chính đi anh …………………….Anh có bíêt rang hiện giờ thực sự nhóc cảm thấy trống trảI ghê lắm , và có lẽ anh cũng sẽ rất ngạc nhiên vì tạI sao nhóc giờ đây lạI tự xưng là “nhóc”- cái tên đáng yêu mà anh đã gọI , thú thực là cho tớI tận bây giờ thì nhóc mớI cảm hết được sự đáng yêu của cái tên anh gọI : “Nhóc ơi , nhóc à” ……….sẽ chẳng còn ai gọI nhóc một cách thân mật như vậy nữa . Anh ơi ……………………………………TạI sao? tạI sao? Giờ đây nhóc chỉ biết hỏI tạI sao …………………………Dù biết rằng nước mắt cũng sẽ chẳng bao giờ mang anh quay trở về ….nhưng sao nhóc lạI kô ngăn nổi…………
Mod của box “Tâm sự vui buồn” ơi , xin hãy đừng move bài này đi nhé , xin hãy để nó ở đây cho dù Thủy biết rang ngườI mà Thủy muốn gửi lá thư này thì đã kô thể đọc được nữa rồI nhưng biết đâu , biết đâu hồn của anh ấy sẽ phảng phất đâu đây ………….
Mod của box “Tâm sự vui buồn” ơi , xin hãy đừng move bài này đi nhé , xin hãy để nó ở đây cho dù Thủy biết rang ngườI mà Thủy muốn gửi lá thư này thì đã kô thể đọc được nữa rồI nhưng biết đâu , biết đâu hồn của anh ấy sẽ phảng phất đâu đây ………….