Ko đề

Lê Hoài Thu
(Autumn goodbye)

New Member
Tìm vui với đời bằng đôi câu thơ
Viết mỗi khi buồn, khi sầu tàn rớt lệ
Tình yêu đè nát lý trí ngồi chiễm chệ
Đôi mắt gieo mình vào bóng tôi miên mang

Cuộc đời lạnh nhạt, cuộc đời hoá phù sa
Một bên bồi, lấp rồi cũng tan đi hết
Bên kia trơ trọi cũng chờ tàn đến kết
Để lại dòng đời chỉ mặc sức cuốn trôi

Con người hiện đại, con người hoá phù du
Cứ bập bềnh trôi không biết đâu bờ bến
Trôi mãi, trôi hoài mà ngờ chưa thấy đến
Sóng cuộn dạt dào, phù du nát thành bông
28/05/05

(đã sửa, xin lỗi, mình nhầm)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Lê Hoài Thu đã viết:
Tìm vui với đời bằng đôi câu thơ
Viết mỗi khi buồn, khi sầu tàn rớt lệ
Tình yêu đè nát lý trí ngồi chiễm trệ
Đôi mắt gieo mình vào bóng tôi miên mang

Cuộc đời lạnh nhạt, cuộc đời hoá phù sa
Một bên bồi, lấp rồi cũng tan đi hết
Bên kia trơ trọi cũng chờ tàn đến kết
Để lại dòng đời chỉ mặc sức cuốn trôi

Con người hiện đại, con người hoá phù du
Cứ bập bềnh trôi không biết đâu bờ bến
Trôi mãi, trôi hoài mà ngờ chưa thấy đến
Sóng cuộn dạt dào, phù du nát thành bông

28/05/05

''Chiễm trệ '' ----> Chiễm chệ
Mà sao '' hoa phù du'' đã '' nát'' lại thành bông được hả bạn?
 
Đinh Lan Hương đã viết:
''Chiễm trệ '' ----> Chiễm chệ
Mà sao '' hoa phù du'' đã '' nát'' lại thành bông được hả bạn?
Ngày xưa bọn anh học là "ngồi chễm chệ" cơ mà ;) Hình như người ta dùng "chễm trệ" với cả "chễm chệ" nhiều như nhau, anh thì anh cảm thấy "chễm trệ" nghe hay hơn.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
@ bạn Lan Hương: bạn hiểu cái từ "bông" nó là gì không? Bông ở đây đâu phải là nghĩa trong từ "bông hoa". Khi là hoa phù du, nó còn đính kết, còn chút gắn chặt, còn khi đã thành "bông" thì mọi thứ đã hồ đồ quá rồi.
 
Back
Bên trên