khả năng của 1 cá nhân?

Trần Thiên Phước
(liveforadream)

Thành viên danh dự
1 người( nói riêng) hay 1 tập thể nhỏ(nói chung) có thể làm được gì ?
Nhân dân ta thường nói "đoàn kết là sức mạnh", trân trọng giá trị của tập thể, co`n nhấn mạnh là chia rẽ sẽ thất bại. Cái tư tưởng đó hoàn toàn là đúng
Nhưng có thể bởi vậy mà chúng ta kết luận rằng, những hành động, tư tưởng của 1 cá nhân(nói riêng), hay 1 nhóm nhỏ nào đó(nói chung) là không đáng xem xét, là chắc chắn thất bại?

Có thể bởi vì cái quan niệm chỉ có "đoàn kết" mới tạo thành sức mạnh, cho nên chúng ta có thể kết luận là những ý kiến, tư tưởng của mỗi cá nhân chúng ta là không quan trọng; có làm gì cũng vô ích, cho nên tốt hơn là hùa theo quần chúng thì có khi sẽ được lợi hơn và được an toàn hơn, cho dù cái mà "quần chúng" tin tưởng hoàn toàn trái ngược với chúng ta?

Người Trung Hoa có câu :"có công mài sắc, có ngày nên kim" và 1 câu nữa (hình như nó có câu thơ đàng hoàng, nhưng mình không nhớ nên dùng lời để nói vậy) "nếu ta thật sự cố gắng, thì dời non lấp bể cũng không có gì khó"; có thật sự như vậy không?

Từ trước đến nay trong các cuộc cách mạng (khoa học, tư tưởng, xã hội) thường là do 1 con người(nói chung) hay 1 tập thể nhỏ(nói chung) khởi xuất, hay là do 1 tập thể lớn lao(phần đông) nào đó đề xuất?
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Uhm... Thực ra theo dõi từ đầu đến giờ chị thấy đồng chí Phước là một người có cá tính và rất dũng cảm ;). Nói chung, cũng không ai thích adua theo số đông như cách của em nói:

có thể bởi vậy mà chúng ta kết luận rằng, những hành động, tư tưởng của 1 cá nhân(nói riêng), hay 1 nhóm nhỏ nào đó(nói chung) là không đáng xem xét, là chắc chắn thất bại?
Có thể bởi vì cái quan niệm chỉ có "đoàn kết" mới tạo thành sức mạnh, cho nên chúng ta có thể kết luận là những ý kiến, tư tưởng của mỗi cá nhân chúng ta là không quan trọng; có làm gì cũng vô ích, cho nên tốt hơn là hùa theo quần chúng thì có khi sẽ được lợi hơn và được an toàn hơn, cho dù cái mà "quần chúng" tin tưởng hoàn toàn trái ngược với chúng ta?

Có đúng như vậy không? Thế nào là an toàn? Có cái gì phải sợ ở đây nhỉ :-/ , chị tự cảm thấy nếu như mình làm đúng, nói đúng thì chẳng việc gì phải sợ ai cả! Việc phát biểu ý kiến của mình và bảo vệ nó trong một nơi công cộng như thế này là hoàn toàn chính đáng. Nhưng vấn đề là ở chỗ ý kiến của mình có đúng đắn, có thực sự thuyết phục và hợp lí hay không?

Nếu theo Phước nói thì có 2 quyền chính để đưa ra ý kiến trong những bài viết của em:
- Quyền tự do ngôn luận
- Quyền tự do báo chí

Thế nào là "Quyền tự do ngôn luận" ??? Lấy tạm một định nghĩa trong TNDL của Mĩ năm 1776 vậy nhé... Quyền tự do ngôn luận là: những đòi hỏi của con người được đối xử bình đẳng với người khác, có quyền tự do phát biểu ý kiến để phổ biến tư tưởng của mình đến người đồng loại, nhất là đến những người cùng sống gần gũi mình, sống trong cộng đồng với mình, có quyền quyết định lấy đời sống của cá nhân mình, quyết định để bảo vệ người thân thuộc mình và bảo vệ nhà cửa, đất đai nơi mình đang cư ngụ, là những nhu cầu căn bản của con người đã có từ ngàn xưa, từ thuở con người xuất hiện trên mặt đất.

:-? Ok... vậy chúng ta đều là người VN...là đồng bào phải không nhỉ? Vậy thì ý kiến của chúng ta :)p nói theo giọng văn của Thảo luận nghiêm túc) là để bảo vệ cho cộng đồng của mình, nơi mình sinh ra, lớn lên và gắn bó với nó phải không nào... tạm gọi đó là cội rễ...

Khi chúng ta lớn lên và mở rộng tầm nhận thức, có cơ hội đi ra ngoài và sống trong những môi trường văn minh hiện đại hơn cũng có nghĩa là có cơ hội nhìn thấy những mặt còn yếu kém hơn của đất nước mình! Đó là điều ai cũng quan sát được, nhưng không phải ai cũng hiểu nhận thức sâu sắc được ! Bởi vì cái gì cũng phải đặt vào hoàn cảnh lịch sử, tập quán của dân tộc cũng như ý thức và thói quen của người dân để suy xét về sự phát triển của một đất nước! Nếu như so sánh VN 10 năm trước đây và VN bây giờ đã đủ thấy có bao nhiêu thay đổi, và từng ngày từng giờ người ta vẫn đang cố gắng để thay đổi và phát triển nó!

Bản thân sự phát triển là một quá trình chứ không phải là một bước nhảy ! Nếu chúng ta chỉ ngồi đây và phê phán đất nước mình thì cũng chẳng thể thay đổi được điều gì!

Quay lại vấn đề "Ý kiến cá nhân" và "Ý kiến tập thể"... :D Chẳng có gì đe dọa được việc mình đưa ra ý kiến ở đây cả! Thậm chí một ý kiến hay (không kể nó đúng hay sai) là một ý kiến thu hút được nhiều sự bàn luận và chú ý của mọi người (ví dụ như những vấn đề mà Phước đang nói trong diễn đàn). Tư tưởng luôn luôn đóng vai trò quan trọng bởi vì ngay cả khi nó là một tư tưởng phản biện thì nó cũng được lấy làm sự tương phản, đối chiếu để tìm ra chân lý! Chính vì vậy mà xin mời em cứ tiếp tục nói :D... vẫn còn người phản đối em nghĩa là vẫn còn những người để ý tới những điều em nói và ý kiến của em vẫn có khả năng kích thích sự quan tâm và thúc đẩy nhu cầu thể hiện của người khác! Vậy thì em còn lo gì nữa nhỉ... Chỉ có một điều đáng buồn là khi mình nói mà không ai thèm để ý và quay ra nói chuyện khác thôi!

Chỉ có một vấn đề chính là: Hãy tôn trọng quan điểm của những người xung quanh và những tiêu chuẩn chung đã được tất cả mọi người công nhận!!!. Khả năng thừa nhận ý kiến riêng của mỗi người là rất quan trọng trong việc giao tiếp giữa các cá nhân với nhau. Nếu quyền này không được coi trọng, ban đầu trong quan hệ giữa mọi người sẽ chỉ có sự bất đồng ý kiến, còn sau đó em sẽ "chuyển sang ý kiến cá nhân", và điều này hoàn toàn có thể sẽ có ảnh hưởng tiêu cực đến cuộc thảo luận. Khả năng tìm được sự nhất trí và biết cách lắng nghe người khác là một phẩm chất rất quan trọng trong những cuộc thảo luận chung như thế này ! ;)
 
Từ trước đến nay trong các cuộc cách mạng (khoa học, tư tưởng, xã hội) thường là do 1 con người(nói chung) hay 1 tập thể nhỏ(nói chung) khởi xuất, hay là do 1 tập thể lớn lao(phần đông) nào đó đề xuất?
trả lời trực tiếp câu hỏi bạn Phước đặt ra: cả 2

về khoa học, ngày xưa đa sô các nhà khoa học thường làm việc độc lập => có thể xác định rõ ông nào phát minh ra cái nào. Bây giờ khoa học ngày càng tinh vi, khả năng 1 người làm việc độc lập có thể phát minh/phát hiện ra cái gì mới là rất ít nên các nhà khoa học cộng tác với nhau nghiên cứu là chính.

Về xã hội cũng vậy, đôi lúc xã hội chuyển biến do tác động của 1 người, đôi lúc là 1 tập thể.

Nhưng có thể bởi vậy mà chúng ta kết luận rằng, những hành động, tư tưởng của 1 cá nhân(nói riêng), hay 1 nhóm nhỏ nào đó(nói chung) là không đáng xem xét, là chắc chắn thất bại?

Có thể bởi vì cái quan niệm chỉ có "đoàn kết" mới tạo thành sức mạnh, cho nên chúng ta có thể kết luận là những ý kiến, tư tưởng của mỗi cá nhân chúng ta là không quan trọng; có làm gì cũng vô ích, cho nên tốt hơn là hùa theo quần chúng thì có khi sẽ được lợi hơn và được an toàn hơn, cho dù cái mà "quần chúng" tin tưởng hoàn toàn trái ngược với chúng ta?
mình thấy chuyện đoàn kết với cả chuyện suy nghĩ độc lập ko hề có gì liên quan đến nhau cả.
Dennis Deaton có nói life is the matter of choice rather than the matter of chance. Mặc dù chúng ta đều là con người nhưng mỗi người có 1 cách nghĩ khác nhau và chuyện này là ko thể tránh khỏi.
Có rất nhiều người có ý kiến trái ngược với ý kiến của cộng đồng. Họ có thể giữ ý kiến của mình và cương quyết cố gắng làm thay đổi ý kiến cộng đồng, họ có thể giữ ý kiến của mình và tách ra khỏi cộng đồng hoặc họ có thể thay đổi ý kiến của mình theo cộng đồng.
Họ làm thế nào chăng nữa thì đó vẫn là sự lựa chọn của họ vì cái này nói chung ko có đúng hay sai; mà chỉ có sở thích/ sự lựa chọn của mỗi người
 
Chờ mãi cuối cùng có bà chị trả nhời , em cũng làm mấy cái khác góp ý phát .
Có đúng như vậy không? Thế nào là an toàn? Có cái gì phải sợ ở đây nhỉ , chị tự cảm thấy nếu như mình làm đúng, nói đúng thì chẳng việc gì phải sợ ai cả! Việc phát biểu ý kiến của mình và bảo vệ nó trong một nơi công cộng như thế này là hoàn toàn chính đáng. Nhưng vấn đề là ở chỗ ý kiến của mình có đúng đắn, có thực sự thuyết phục và hợp lí hay không?
Sao chị nghĩ giống em thế nhỉ , tiền bối có khác . Bạn Phước ạ , Việt Nam ta có một hình thức Tập thể mà ở đấy các ý kiến Cá nhân được coi trọng , mình nghĩ rằng rất hay , đó là HTX ( rất khác Hợp Tác Xã ngày xưa ) . Chúng ta sống là phải Khẳng định , khẳng định điều chúng ta cho là đúng , đó là Chính kiến . Mà như nhiều người đã nói , Chính kiến phải được thay đổi theo hướng Tích cực hơn ,đó mới là sự phát triển trong Nhận thức . Một ý kiến Cá nhân thì thường có nhiều yếu tố rủi ro , song khi đem ra Tập thể nó lại tạo nên những lợi thế nhất định , mọi người sẽ cùng đóng góp và xây dựng được Hoàn chỉnh hơn . Chắc bạn đang ám ảnh về câu chuyện:góp ý xây nhà . Đó ,cái chính ở ta là phải có Chính kiến ,tôi nghĩ bạn là người như thế ,và sau đó chúng ta tiếp thu thêm các điều để Hoàn thiện cái Chính kiến đó .

Khi chúng ta lớn lên và mở rộng tầm nhận thức, có cơ hội đi ra ngoài và sống trong những môi trường văn minh hiện đại hơn cũng có nghĩa là có cơ hội nhìn thấy những mặt còn yếu kém hơn của đất nước mình! Đó là điều ai cũng quan sát được, nhưng không phải ai cũng hiểu và nhận thức sâu sắc được ! Bởi vì cái gì cũng phải đặt vào hoàn cảnh lịch sử, tập quán của dân tộc cũng như ý thức và thói quen của người dân để suy xét về sự phát triển của một đất nước! Nếu như so sánh VN 10 năm trước đây và VN bây giờ đã đủ thấy có bao nhiêu thay đổi, và từng ngày từng giờ người ta vẫn đang cố gắng để thay đổi và phát triển nó!

Bản thân sự phát triển là một quá trình chứ không phải là một bước nhảy ! Nếu chúng ta chỉ ngồi đây và phê phán đất nước mình thì cũng chẳng thể thay đổi được điều gì!
Bạn thấy đấy , cái bước mà tiền bối vừa chỉ bảo cho Chúng ta chính là Tiếp thu để phát triển Chính kiến .
Chẳng nói đâu xa , như tớ đây này , được đi ít lắm , học trường Lương nên cũng chẳng có thời gian đi chơi , nhưng mỗi lần đi thì học được nhiều điều . Đi lên Cao Bằng học được rằng "Nhỏ nhưng đẹp " . Đi vào tp Hồ Chí Minh chơi , thấy " To nhưng chưa chắc đẹp ' . Ấy vậy ra khi nhìn vào một vật gì đó thì chắc chắn càng to thì các mặt xấu sẽ càng hiện rõ . Hiển nhiên , Việt Nam đang phát triển , ngày càng to ra thì Cái xấu nó cũng phát triển và mọi người càng nhìn , càng Nhận thức rõ hơn . Đó là Tất yếu của Quy luật Phát triển :các mâu thuẫn được đẩy cao , ngày càng phong phú đa dạng . Tóm lại , chúng ta cũng nên mừng khi nhìn thấy Việt Nam ngày nay nhiều chỗ Xấu thế , mừng vì đã Phát triển , mừng vì đã Phát hiện ra và đang tìm cách sửa chữa .
Quay lại vấn đề "Ý kiến cá nhân" và "Ý kiến tập thể"... Chẳng có gì đe dọa được việc mình đưa ra ý kiến ở đây cả! Thậm chí một ý kiến hay (không kể nó đúng hay sai) là một ý kiến thu hút được nhiều sự bàn luận và chú ý của mọi người (ví dụ như những vấn đề mà Phước đang nói trong diễn đàn). Tư tưởng luôn luôn đóng vai trò quan trọng bởi vì ngay cả khi nó là một tư tưởng phản biện thì nó cũng được lấy làm sự tương phản, đối chiếu để tìm ra chân lý! Chính vì vậy mà xin mời em cứ tiếp tục nói ... vẫn còn người phản đối em nghĩa là vẫn còn những người để ý tới những điều em nói và ý kiến của em vẫn có khả năng kích thích sự quan tâm và thúc đẩy nhu cầu thể hiện của người khác! Vậy thì em còn lo gì nữa nhỉ... Chỉ có một điều đáng buồn là khi mình nói mà không ai thèm để ý và quay ra nói chuyện khác thôi!
Cái điều này thể hiện Sự đúng-sai ko rõ ràng nè . Chúng ta chẳng bao giờ có thể biết nó đúng , sai hay ko ? Với trường hợp này nó đúng nhưng trường hợp khác nó lại sai . Chuyện đúng, sai thì ko bao giờ xác định rõ vì thế nảy sinh ra các nhu cầu Thảo luận . Tuy vậy , sự đúng ,sai phải tách rời với Sự thật , Sự thật thì luôn luôn đúng ,được nhìn nhận và được Tổng kết . Tất nhiên , chúng ta phải xem các nguồn tin từ nhiều chiều , Chính kiến của ta nói đúng ở thông tin này , vậy thông tin kia nó sai , sai ở chỗ nào ? Đó là điều người Thảo luận "nên " giải quyết .
Có hai dạng người "quay ra nói chuyện khác " :kẻ ko biết gì và một kẻ khinh người . Hai dạng này tớ đều ghét nên chúng ta cũng đừng bận tâm . Ko biết thì ko phải là tội nhưng cái tội "phô "cái sự ko biết trước bàn dân Thiên hạ thì là cái tội Bất hiếu . Khinh người cũng chẳng có tội gì nhưng cái tội là chứng tỏ sự Khinh người đó ra cho người khác biết , đó là tội Bất nghĩa .
Chỉ có một vấn đề chính là: Hãy tôn trọng quan điểm của những người xung quanh và những tiêu chuẩn chung đã được tất cả mọi người công nhận!!!. Khả năng thừa nhận ý kiến riêng của mỗi người là rất quan trọng trong việc giao tiếp giữa các cá nhân với nhau. Nếu quyền này không được coi trọng, ban đầu trong quan hệ giữa mọi người sẽ chỉ có sự bất đồng ý kiến, còn sau đó em sẽ "chuyển sang ý kiến cá nhân", và điều này hoàn toàn có thể sẽ có ảnh hưởng tiêu cực đến cuộc thảo luận. Khả năng tìm được sự nhất trí và biết cách lắng nghe người khác là một phẩm chất rất quan trọng trong những cuộc thảo luận chung như thế này !
Tiền bối lại nói đúng . Trên diễn đàn đầy tình Thân như ở HAO , ko phải là nơi hội ngộ của những kẻ xa lạ thì đừng nên có gì đó có thái độ khác người quá .(tớ cũng là người mới ;) ) Tuy vậy , Chính kiến của ta phải được thể hiện và được Chứng minh rằng nó đúng cho đến khi nào có thể . Do có nhiều quan điểm , nhiều cách nhìn nhận nên người ta sẽ tìm đủ cách để phủ nhận , do đó nhiều khi cần độ trơ ( may bên HAO ko có cảnh như TTVNOL ) . Và trong nhưng cuộc Thảo luận trên các diễn đàn mọi người nên tuân theo một tý về Quy luật cuộc chơi . Tớ ngạc nhiên khi thấy một số bạn Đăng ký là Thành viên diễn đàn mà chưa hề đọc qua cái Quy định , Nội quy của nó . Tớ chẳng khoe gì nhưng tớ phải đọc , đọc để xem Quyền lợi và Nghĩa vụ gì đòi hỏi ở mình . Có những lúc Thảo luận cảm thấy khó thì lại nảy sinh ra nhiều kiểu Quái chiêu lắm và chúng ta phải bắt bài bằng các Quy định . Có những lúc chỉ nên Im lặng để nghe (như bây giờ ,hội Thảo luận về vụ Tàu thịt Ta đang réo ầm lên mà mới lên đến trang 26 8-} ) ,lắng nghe vì trước cái cảnh người ta đang bị con tim xóa nhòa Lý trí thì có nói cũng chẳng để làm gì . Chờ đợi để mọi người trở về Thực tại ,về với Lý trí để có thể nói chuyện một cách nghiêm túc . May mắn cho bạn Phước là bạn đang ở HAO ,mọi người ăn nói nhẹ nhàng , nếu bạn ở nơi khác , người ta thậm chí Nhục mạ bạn cơ , người ta "chửi " ngay cả khi bạn ko viết bởi đó cũng là cái cớ để chửi , bạn viết bài thì cũng bị chửi , đơn giản bạn khác họ . Nếu bạn may mắn như tớ có những người đồng Quan điểm thì lại phát sinh ra những cuộc đấu khẩu vô nghĩa . Do đó , hãy biết dừng đúng lúc , biết chờ , biết phát biểu đúng hoàn cảnh .
Bạn Phước ạ , chẳng biết bạn nghĩ gì về tớ nhưng thằng tớ luôn là cái thằng phản loạn và thích Tranh luận , bị bắt vì tội mặc sai đồng phục mười mươi mà vẫn Tranh luận để rồi mọi chuyện cho qua , nhưng nghiệm rồi , cho qua để đến sau có cớ là xử lý nặng hơn , deck chơi bài đó nữa , sai nên nhận . Đúng như tính tớ thì Số đông chẳng là cái thá gì cả . Nói thế ko có ý xúc phạm ai nhưng đúng thế đấy , chúng ta nên nghe lời những kẻ Hiểu biết chứ ko thể nghe Đám đông ngu muội . Tớ ko quen phải nghe lời người khác nhưng tớ lại quen nghe người khác nói , nghe để rồi biến nó thành của mình , vậy là thành chẳng nghe Ai cả . Nhưng điều nào mà tập thể nói , tớ ko chấp nhận và lấy số đông áp đảo tớ ko làm , làm làm gì khi tâm mình chưa phục , do đó tớ luôn cố gắng ngoi lên thật cao để co thể nghe cho thật rõ và ra lệnh cho thật to . Có một số người nghĩ tớ là kẻ Quyết đoán nhưng cái Quyết đoán ấy nhiều khi cũng Sai lầm mà nhiều người ko nhận ra , do đó cần có những lời nói Chân thành . Tóm lại , hãy tin vào Bản thân trước khi làm điều gì đó , Sai thì Nhận và Sửa . Thành công hay ko chưa biết nhưng Bản thân cảm thấy Thỏa mãn . :)>-
 
Bạn Phước ạ , Việt Nam ta có một hình thức Tập thể mà ở đấy các ý kiến Cá nhân được coi trọng , mình nghĩ rằng rất hay , đó là HTX ( rất khác Hợp Tác Xã ngày xưa )
xem lại cái, mô hình hợp tác xã ngày xưa mà hay à???

Bạn Phước ạ , chẳng biết bạn nghĩ gì về tớ nhưng thằng tớ luôn là cái thằng phản loạn và thích Tranh luận , bị bắt vì tội mặc sai đồng phục mười mươi mà vẫn Tranh luận để rồi mọi chuyện cho qua , nhưng nghiệm rồi , cho qua để đến sau có cớ là xử lý nặng hơn , deck chơi bài đó nữa , sai nên nhận . Đúng như tính tớ thì Số đông chẳng là cái thá gì cả . Nói thế ko có ý xúc phạm ai nhưng đúng thế đấy , chúng ta nên nghe lời những kẻ Hiểu biết chứ ko thể nghe Đám đông ngu muội . Tớ ko quen phải nghe lời người khác nhưng tớ lại quen nghe người khác nói , nghe để rồi biến nó thành của mình , vậy là thành chẳng nghe Ai cả . Nhưng điều nào mà tập thể nói , tớ ko chấp nhận và lấy số đông áp đảo tớ ko làm , làm làm gì khi tâm mình chưa phục , do đó tớ luôn cố gắng ngoi lên thật cao để co thể nghe cho thật rõ và ra lệnh cho thật to . Có một số người nghĩ tớ là kẻ Quyết đoán nhưng cái Quyết đoán ấy nhiều khi cũng Sai lầm mà nhiều người ko nhận ra , do đó cần có những lời nói Chân thành . Tóm lại , hãy tin vào Bản thân trước khi làm điều gì đó , Sai thì Nhận và Sửa . Thành công hay ko chưa biết nhưng Bản thân cảm thấy Thỏa mãn
theo như iem thấy thì ko phải bạn Phước cố chấp mà là những lí luận mọi người đưa ra chưa thuyết phục bạn Phước. Đúng là cái này thuộc về cách nghĩ của mỗi người chứ ko phải là đúng sai => thế nên mới tranh luận. Mà khi đã tranh luận thì ko nên gò bó ý kiến của người khác mà nên thuyêt phục người khác.

Mình hoàn toàn ko đồng tình khi thấy bạn Phước đưa ra 1 quan điểm khác với mọi người mà bị mọi người nói lại theo kiểu "ko thèm chấp" hay cho bạn í là "phản động". Nếu bạn í nói mà mọi người ko đồng tình thì hãy phản bác lại = lập luận hay chứng cứ chứ ko nên có thái độ như thế (cái này nói chung chung về mấy cái topic vừa rồi chứ ko phải nói về bài vừa trích dẫn)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
cám ơn mọi người đã ủng hộ.
Như chị Thu Hiền nói, tự do ngôn luận là để bảo vệ cộng đồng mình; em chỉ nghĩ là, sự thật là 1 liều thuốc rất quý báu; đương nhiên có sự thật tốt, nhưng có sự thật xấu; sự thật xấu giống như là những vaccine vậy, nó làm cho cơ thể khó chịu (1 số thuốc vaccine, rất mạnh), nhưng nó điều chỉnh hệ thống miễn nhiễm của cơ thể, để phù hợp hơn và chống đối lại bacteria hay virus đó. còn sự thật tốt, giống như những đồ ăn bổ vậy, tăng cường lòng tự tin, sức đề kháng, nhưng cái đó nhiều người nói rồi...(quá nhiều sẽ không tốt)
To Mỹ Hạnh: sự đoàn kết và sự suy nghĩ độc lập không hề liên quan nhau (có lẽ cách giải thích của mình tệ hại qua', xin lỗi nha), ý của mình là, nhiều người bị ảnh hưởng bởi cái tư tưởng đoàn kết đó mà quên đi là 1 tập thể là 1 tập hợp của nhiều cá nhân; họ quên đi là khả năng thật sự của mình.(ví dụ là chính bản thân mình, và cả 1 số đứa bạn của mình nữa)
Hồi nhỏ, mình không bao giờ là người dám nói trước cả, có cãi lại, nhưng thật sự là không dám cãi lại 1 đám đông đâu; mình sợ mình quá khác với những người khác (nhiều người chấp nhận hùa theo đám đông bởi vì sợ nữa...mình cũng không biết là sợ cái gì nữa, cũng không biết giải thích sao nữa...có thể là sợ sẽ không được đám bạn chơi với nữa, nhiều lý do khác)-- có thể mình dùng reference sai bét rồi, phải là tập thể thì đúng hơn là đoàn kết.
Ý mình nói, nhiều người, họ không vượt qua được cái sự sợ hãi vô hình đó, mà làm những việc mình không thích, không tin tưởng; sợ bị người ta ghét, không thích etc.
Life is a matter of choice, rather than matter of chance:D, it is the content of my topic "the right questions", mình post o english club...quyển sách đó tuyệt vời luôn.
to Tùng: Luật có luật đúng luật sai (luật do người đặt, chứ golden rules, or maybe humane rules thi` không thể sai được), nếu không hợp lệ, thì phải sửa đổi. Còn mình suy nghĩ gì về bạn: :D đối thủ chứ gì, để mà tranh luận, mình nói đùa thôi....thôi mình đi ăn, tí nữa quay lại nói tiếp.
 
Bạn Hạnh à , mình nói rất khác mô hình HTX ngày xưa .
Luật pháp ko bao giờ sai , nó chỉ ko đúng theo Quan niệm của mọi người trong Không gian và Thời gian cụ thể . Hiện nay nó là đúng , đến sau nó sai ,dẫn đến phải sửa đổi , thế là Hình thành Luật Sửa đổi .
Bạn Phước ,việc gì phải sợ Đám đông cơ chứ , tớ là một kẻ Cố chấp và Bất chấp nữa nên nhiều khi chẳng suy nghĩ gì cả . Cái quan trọng là ta có được sự Chân thành và những người Hiểu ta .
 
Tớ chỉ ủng hộ việc đưa ra ý kiến nhưng cũng không tán thành chuyện cãi cố và nói những điều hơi "đao to búa lớn" và vô lý đâu nhá! :D :D

Cố chấp và bất chấp thì hơi nguy hiểm đấy Tùng ạ ! :p

@ Phước; Muốn học Political Sciences mà em vẫn giữ nguyên ý kiến kiểu này thì về sau khó lòng mà vào Đảng lắm... :)) (Ý chị nói là ĐCSVN)
 
Trần Thiên Phước đã viết:
cám ơn mọi người đã ủng hộ.
Như chị Thu Hiền nói, tự do ngôn luận là để bảo vệ cộng đồng mình; em chỉ nghĩ là, sự thật là 1 liều thuốc rất quý báu; đương nhiên có sự thật tốt, nhưng có sự thật xấu; sự thật xấu giống như là những vaccine vậy, nó làm cho cơ thể khó chịu (1 số thuốc vaccine, rất mạnh), nhưng nó điều chỉnh hệ thống miễn nhiễm của cơ thể, để phù hợp hơn và chống đối lại bacteria hay virus đó. còn sự thật tốt, giống như những đồ ăn bổ vậy, tăng cường lòng tự tin, sức đề kháng, nhưng cái đó nhiều người nói rồi...(quá nhiều sẽ không tốt)
To Mỹ Hạnh: sự đoàn kết và sự suy nghĩ độc lập không hề liên quan nhau (có lẽ cách giải thích của mình tệ hại qua', xin lỗi nha), ý của mình là, nhiều người bị ảnh hưởng bởi cái tư tưởng đoàn kết đó mà quên đi là 1 tập thể là 1 tập hợp của nhiều cá nhân; họ quên đi là khả năng thật sự của mình.(ví dụ là chính bản thân mình, và cả 1 số đứa bạn của mình nữa)
Hồi nhỏ, mình không bao giờ là người dám nói trước cả, có cãi lại, nhưng thật sự là không dám cãi lại 1 đám đông đâu; mình sợ mình quá khác với những người khác (nhiều người chấp nhận hùa theo đám đông bởi vì sợ nữa...mình cũng không biết là sợ cái gì nữa, cũng không biết giải thích sao nữa...có thể là sợ sẽ không được đám bạn chơi với nữa, nhiều lý do khác)-- có thể mình dùng reference sai bét rồi, phải là tập thể thì đúng hơn là đoàn kết.
Ý mình nói, nhiều người, họ không vượt qua được cái sự sợ hãi vô hình đó, mà làm những việc mình không thích, không tin tưởng; sợ bị người ta ghét, không thích etc.
Life is a matter of choice, rather than matter of chance:D, it is the content of my topic "the right questions", mình post o english club...quyển sách đó tuyệt vời luôn.
to Tùng: Luật có luật đúng luật sai (luật do người đặt, chứ golden rules, or maybe humane rules thi` không thể sai được), nếu không hợp lệ, thì phải sửa đổi. Còn mình suy nghĩ gì về bạn: :D đối thủ chứ gì, để mà tranh luận, mình nói đùa thôi....thôi mình đi ăn, tí nữa quay lại nói tiếp.

Chưa thật sự đọc kĩ những tranh luận của anh Phước đây với mọi người. Nhưng qua một số bài gần đây thì em có thể thấy được một vài điều.

- Thứ nhất là bài em quote lại ở trên thì không ăn nhập mấy với chủ đề đầu tiên mà là nói đến tiểu tiết nhiều hơn. Cái anh nói đến là cái tư tưởng số đông - cái có phần mang tính bầy đàn thường thấy và thường bị cá nhân biết-suy-nghĩ phê phán - chứ không phải là bàn luận về Khả năng cá nhân . Và cái này thì em cảm tưởng như là ý anh Phước nói đến những cuộc tranh luận trước đây của anh tại HAO. Điều này đúng không anh :-/

***

- Thứ hai là về tư tưởng Số Đông (Số đông chứ không phải Tập Thể - đây là một khái niệm mà thực sự em chưa hiểu hết và cũng chưa định nghĩa được chính xác nên không dùng) . Nếu nói về bản chất mang tính triết học thì em chắc chắn không thể tranh luận lại với mọi người, nhưng điều ai cũng biết là : Số đông không luôn luôn đúng và cá nhân cũng vậy. Cá nhân em,cũng như đa số người ở cái Box Thảo Luận Nghiêm Túc này, biết suy nghĩ, thích tranh luận để nêu được ý kiến của mình, chắc hẳn đều có ác cảm với hình tượng a dua bầy đàn. Cái này thì không cần nói nhiều.

Nguyên tắc sống cơ bản của con người là làm theo cái Đúng. Và vấn đề chỉ là : Như thế nào là Đúng ? Đúng đến mức nào?
Em nghĩ "Đúng hay sai?" là do bản thân quyết định. Nó dựa trên cái chuẩn mực đúng sai trong suy nghĩ của bản thân mà ra. Và ta cần nâng cái chuẩn mực ấy lên,bằng cách học, bằng cách tranh luận.
Trong 1 tập thể(nhóm người) có thể có 1 số người có chuẩn mực như nhau và tạo thành ý kiến số đông. 1 số người chạy theo thì ta bỏ qua. Có thể ý kiến ấy khác của cá nhân. Vậy nên làm thế nào? Em nghĩ tốt nhất là Tranh Luận. Tranh Luận,theo em, mục đích là để tìm hiểu rõ cái chuẩn mực đúng sai của nhau . Ta khó có thể áp đặt Đúng Sai lên chuẩn mực của nhau, vì thể đây phải là lúc sáng suốt nhất. Đúng hay sai thì cũng nên lắng nghe. Đến khi hiểu rõ cái chuẩn mực của nhau thì cố nhiên cá nhân cũng như nhóm người kia sẽ nhìn cái đúng sai một cách bao quát hơn ban đầu . Lúc đó là lúc quyết định. Nếu 1 bên (bên bị coi là Sai đi) có thể hiểu ra cái đúng thì vấn đề được giải quyết.
Nhưng con người vốn không hoàn hảo, vì thế khó có thể đồng ý với nhau dễ dàng. Văn hóa tranh luận cần phải được phát huy. Tranh luận nhiều,đúng cách và không cố chấp, vấn đề cuối cùng sẽ được giải quyết. Hoặc hợp nhất, hoặc chia tay .
Như ta thấy,vấn đề ở đây ko phải là quan hệ cá nhân-số đông mà vấn đề là sự khác nhau về chuẩn mực đúng sai. Khi giải quyết vấn đề này thì mọi ý kiến phải được tôn trọng như nhau, dù của 1 người hay nhiều người. Và vấn đề trong cách giải quyết là văn hóa tranh luận của 2 bên. Nếu 2 bên duy trì được văn hóa tranh luận (như chị Hiền đã nói một phần) thì vấn đề sẽ được giải quyết.
(đoạn này em viết hơi lan man, cũng hơi khó hiểu, chỉ mong anh Phước hiểu em muốn nói gì)

***

Hết lan man, quay lại vấn đề chính. :D Chuyện phức tạp ra là do đôi khi vấn đề chưa được giải quyết tận gốc thì đã buộc phải đưa ra quyết định. Vì vậy mâu thuẫn cá nhân- số đông phải giải quyết theo cách ép buộc. Cách này cố nhiên là không thể chính xác, em đồng ý. Nhưng cách nào là tốt nhất ? :-? Một khi mà không đồng ý với họ, anh có thể chọn cách ra đi, cái đó thì không nói. Nhưng nếu anh vẫn là ở trong tập thể? Anh Phước không đồng ý với cách theo số đông, nhưng em lại có. Bởi vì một khi không đồng ý với nhau,cái duy nhất ta có thể giữ lại là sự đoàn kết tập thể. Nếu phá vỡ nốt cái đó thì liệu sự đúng sai trong hành động của cả tập thể mà ta vẫn tranh luận có còn cần thiết nữa hay không?
Trong qúa trình thực hiện,nếu cá nhân đúng, cái sai sẽ lộ ra. Lúc đó,dù muộn thì ý kiến cá nhân sẽ được sự tôn trọng của tập thể và sự đoàn kêt được duy trì và vấn đề sẽ được chuyển hướng giải quyết đúng như nó phải thế.

Những điều trên là nói về tập thể những người biết suy nghĩ. Đó là cái chúng ta cần, hay ít ra là những người lãnh đạo (có ảnh hưởng đến số đông) biết suy nghĩ. Cái nguy hiểm nhất của con người là không biết suy nghĩ, nguy hiểm hơn cả suy nghĩ sai lầm. HAO chắc là 1 tập thể như thế chứ nhỉ,nhất là box Thảo luận nghiêm túc này.

***

- Thứ ba,để giải quyết câu hỏi của anh Phước:
Từ trước đến nay trong các cuộc cách mạng (khoa học, tư tưởng, xã hội) thường là do 1 con người(nói chung) hay 1 tập thể nhỏ(nói chung) khởi xuất, hay là do 1 tập thể lớn lao(phần đông) nào đó đề xuất?
Em có thể nói ngay, nhiều cuộc cách mạng là do 1 cá nhân , hoặc một nhóm cá nhân cùng đi đến một tư tưởng giống nhau đề xuất. Những người này có thể chưa quen nhau, chưa phải là tập thể, nên ta tạm nói chung là cá nhân đề xuất.
Thế nhưng, có thể nhân tố khởi đầu là một tập thể nhỏ ,cùng làm việc, nghiên cứu và đề xuất.
Nếu có sự khác nhau, nếu có cái cần tranh luận giữa 2 cái này thì chỉ là Trí tuệ cá nhân so với Trí tuệ tập thể. Cái này thì Topic lại có vẻ không bàn đến :))

***
Một vài suy nghĩ lan man trước khi ngủ muộn. Lâu lắm mới dám post bài ở thảo luận nghiêm túc. Phần vì biết ít, mọi người đao to búa lớn quá, em sợ. Phần vì thấy đôi khi có những người cố chấp, nói không nghe,tranh luận mà như cãi cùn,chán. Mong là không gặp lại 2 chuyện đó ở topic này :)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
(mình không hiểu rõ ý bạn, cho nên những ý kiến mình đưa ra đây có thể không đúng với những gì bạn nói; nên nếu mình có hiểu sai thì xin làm sáng tỏ giùm nha)

Trả lời câu hỏi thứ nhất, mình nghĩ ai cũng biết mục đích của bài viết này, chỉ là không nói thẳng ra thôi; đúng, nó chỉ xoay vòng về những cái chuyện mình nói o những bài trước. Nhưng ý tưởng thì vẫn là khả năng của 1 cá nhân (1 lần nữa xin lỗi cách diễn đạc dở ẹt của mình).
Mình lấy cái ý tưởng này từ 1 câu comment, đại loại như :" 1 đám thanh niên 17-25 tuổi, tụ tập ở forum bàn luận về thể chế của 1 quốc gia..." và ý của bạn đó là, như thế là rất vô ích, bởi vì sự nhỏ nhoi của 1 cá thể (nói riêng), và 1 tập thể nhỏ (nói chung)..., mình chỉ hơi bất đồng với ý kiến đó, và cho rằng, mỗi người chúng ta có 1 khả năng để thay đổi tình huống.
Cái đoạn bạn quote là mình chỉ nói nói đến quyết định cá nhân thường bị những người xung quanh ảnh hưởng.(cả tư tưởng nữa)...1 người không dám đứng lên để mà choose his ground, bảo vệ những gì mà người đó tin tưởng, và chống lại những gì người đó cho là sai...
Mình đồng ý là thế giới này không hoàn hảo, và cách suy nghĩ của mọi người không phải là đúng, cho nên nếu mỗi đều suy nghĩ như cách mình nói thì thế giới này sẽ loạn mất. Nhưng "nước làm nổi thuyền, nước làm chìm thuyền; chúng ta không thể nói nước là sai". Nhưng cách suy nghĩ của mình là; nếu vì sự đoàn kết mà chúng ta hy sinh đi chuẩn mục đúng sai của mình, thì hơi giống như là chạy trốn vấn đề (mình không hề có ý là phải giải quyết liền trong 1 ngày, mình chỉ muốn nói chúng ta phải đối diện với những sự khác nhau đó)...

Quay trở lại khả năng của 1 cá nhân...mình không nói gì, mình muốn xem ý kiến của các bạn .
 
mình đồng ý với bạn Phước. Hồi mình với vào HAO, rất khó chịu khi thấy kiểu post bài của forum mình: 1 người đồng ý, người khác đồng ý, người khác đồng ý tiếp ... rất ít người có quan điểm trái ngược để có thể thảo luận.

Một điều nữa khi mọi người tranh luận là rất hay lôi những thông tin cá nhân của người khác ra. Bạn Phước có học ở Việt đức, có học ở nước ngoài hay là việt kiều đi chăng nữa thì có ảnh hưởng gì đến những gì bạn ấy nói. Những ai muốn chứng minh là bạn ấy sai (hay nói chính xác hơn là muốn bạn ấy theo ý kiến của mình, vì như đã nói ở trên, đúng sai chỉ là tương đối) thì nên mang dẫn chứng cụ thể ra chứ đừng vì xuất xứ mà đánh giá người khác.

(đây chỉ là góp ý nhỏ cho 1 số các bài viết chứ ko có ý nói bài viết nào trong HAO cũng vậy)
 
chắc sau này...không viết được bài nào nữa rồi...>__<...toàn dính dáng đến chính trị không.(lỡ hứa với anh Kiên rồi, để đi đàm phán với anh trước rồi mới viết tiếp....>_<)
 
Nguyen My Hanh đã viết:
Một điều nữa khi mọi người tranh luận là rất hay lôi những thông tin cá nhân của người khác ra. Bạn Phước có học ở Việt đức, có học ở nước ngoài hay là việt kiều đi chăng nữa thì có ảnh hưởng gì đến những gì bạn ấy nói. Những ai muốn chứng minh là bạn ấy sai (hay nói chính xác hơn là muốn bạn ấy theo ý kiến của mình, vì như đã nói ở trên, đúng sai chỉ là tương đối) thì nên mang dẫn chứng cụ thể ra chứ đừng vì xuất xứ mà đánh giá người khác.
Thứ nhất là em Hạnh nên đọc lại các bài đầu tiên bạn Phước post trong topic Giáo dục Việt Nam. Đó là những bài không mang tính tranh luận, chỉ cố gắng đưa ra càng nhiều càng tốt các thông tin xấu và sai lệch về Việt Nam rồi kêu gọi hành động này nọ, được viết bằng một ngôn ngữ tiếng Việt không hoàn chỉnh. Chính cách post bài đó đã khiến mọi người đặt câu hỏi về bản thân của bạn Phước. HAO là một diễn đàn đặc biệt, mọi người vào đây đều sử dụng tên thật và cung cấp chính xác các thông tin cá nhân. Đó là sự tôn trọng tối thiểu đối với những thành viên khác.

Thứ hai, nếu nói rằng xuất xứ của một người không ảnh hưởng đến những gì anh ta nói thì không chính xác, ít nhất là trong các vấn đề tranh luận về chính trị-xã hội như thế này. Đơn giản bởi vì đây không phải là lý luận đơn thuần mà đều dựa trên các dẫn chứng thực tế. Nếu như một người được cung cấp những thông tin không có thực hoặc bị thổi phồng lên một cách quá đáng thì dĩ nhiên lập luận của anh ta không thể chính xác được. Mà vấn đề thông tin đúng hay không thì có lẽ không thể tranh luận được, một người bảo có một người nói không thì tranh luận đến bao giờ, trừ khi đưa nhau ra hiện trường để mắt thấy tai nghe. Vậy nên biết được xuất xứ của người muốn tranh luận cũng giúp tránh được nhiều cuộc tranh luận vô bổ. Như trường hợp bạn Phước nếu biết là bạn không ở VN đã lâu thì cũng chẳng ai ngạc nhiên về cách nhìn tiêu cực của bạn và cũng không mất thì giờ đi giải thích để làm gì, bởi vì cách nhìn đó dựa trên các thông tin sai lệch.

Thứ ba là không ai đánh giá một người qua xuất xứ cả, chỉ dựa vào những gì anh ta nghĩ và cách anh ta nói lên những suy nghĩ đó. Chỉ cần nghĩ sao cho đúng đắn và nói sao cho mọi người có thể nghe được, vậy nên muốn hiểu vì sao người ta đánh giá như thế thì cần xem lại suy nghĩ và cách diễn đạt của mình.
 
Những cái mình nói không có tính chất tranh luận? Mình đưa ra ý kiến, lấy dẫn chứng để ủng hộ,... chỉ tại những dẫn chứng của mình "không đáng tin cậy" và chỉ có những thông tin của bạn là đáng tin cậy thôi.

Về thông tin cá nhân của mình, mình đã nói verified rồi, mình đã giải thích rồi; chi có cái trường VD là mình lỡ đề bậy(lý do mình nói rồi), còn tất cả mình đề thật tất cả; rồi còn chưa phân định rõ rệt gì, bạn liền gán ghép cho mình đủ tội danh.

Quote "Vậy nên biết được xuất xứ của người muốn tranh luận cũng giúp tránh được nhiều cuộc tranh luận vô bổ"

quote "Thứ ba là không ai đánh giá một người qua xuất xứ cả, chỉ dựa vào những gì anh ta nghĩ và cách anh ta nói lên những suy nghĩ đó"

Hai câu trên có vẻ như tương phản nhau quá, câu dưới bạn nói chỉ xem xét về ý tưởng, câu thứ nhất là nên biết về nguồn gốc để mà định loại ý tưởng đó, để tránh dẫn đến "tranh luận vô bổ"
 
Trần Thiên Phước đã viết:
Những cái mình nói không có tính chất tranh luận? Mình đưa ra ý kiến, lấy dẫn chứng để ủng hộ,... chỉ tại những dẫn chứng của mình "không đáng tin cậy" và chỉ có những thông tin của bạn là đáng tin cậy thôi.
Điều này đọc bài cũ khắc biết, không cần bàn làm gì cho mất thời gian.

Trần Thiên Phước đã viết:
Về thông tin cá nhân của mình, mình đã nói verified rồi, mình đã giải thích rồi; chi có cái trường VD là mình lỡ đề bậy(lý do mình nói rồi), còn tất cả mình đề thật tất cả; rồi còn chưa phân định rõ rệt gì, bạn liền gán ghép cho mình đủ tội danh.
Hình như "tội danh" được "gán ghép" từ khi thông tin chưa được "verified" cơ, bài vừa rồi chỉ là nhắc lại thôi.

Trần Thiên Phước đã viết:
Quote "Vậy nên biết được xuất xứ của người muốn tranh luận cũng giúp tránh được nhiều cuộc tranh luận vô bổ"

quote "Thứ ba là không ai đánh giá một người qua xuất xứ cả, chỉ dựa vào những gì anh ta nghĩ và cách anh ta nói lên những suy nghĩ đó"

Hai câu trên có vẻ như tương phản nhau quá, câu dưới bạn nói chỉ xem xét về ý tưởng, câu thứ nhất là nên biết về nguồn gốc để mà định loại ý tưởng đó, để tránh dẫn đến "tranh luận vô bổ"
Điều này tôi nghĩ là đã nói khá đầy đủ, nhưng nếu bạn chưa hiểu thì tôi có thể nói thêm.Điều đầu tiên và quan trọng nhất vẫn là suy nghĩ của một người. Khi những người khác thấy suy nghĩ đó sai lệch, lúc đó nếu biết được người kia là ai, từ đâu tới thì có thể hiểu vì sao anh ta lại suy nghĩ như vây, từ đó đánh giá xem khả năng làm anh ta thay đổi ý kiến có lớn không, rồi đưa ra quyết định xem có nên tranh luận hay không. Bạn cũng biết là hầu như rất khó để làm một người tin vào ngược lại với điều mà từ nhỏ tới lớn anh ta vẫn được nghe, cố gắng thuyết phục chỉ bằng lời nói thôi thì chỉ mất thời gian (đấy là những cuộc tranh luận vô bổ). Áp dụng vào trường hợp của bạn nhé: đầu tiên ban vào HAO với tư cách học sinh VD, đâu có ai nói gì. Đến khi bạn viết những bài không phù hợp với HAO thì mọi người mới ngạc nhiên là tại sao một hs VD lại tin vào những thông tin như vậy. Nếu lúc đó biết bạn không ở VN thì chẳng ai mất thời gian giải thích cho bạn như với một hs VD (như tôi đã làm) mà sẽ chọn cách khác để tranh luận.

Nhưng mà thôi, đây cũng toàn chuyện cũ cả, nói đi nói lại chỉ khiến mọi người khó chịu. Chẳng qua vì có người chỉ trích việc quan tâm đến thông tin cá nhân của bạn nên tôi trả lời cho đầy đủ thôi. Gần đây bạn đã thay đổi cách tranh luận và không đưa ra những ý kiến không phù hợp nội qui nữa. Đó là điều đáng hoan nghênh, mong bạn phát huy. Câu chuyện về xuất xứ của bạn kết thúc ở đây là được rồi.

Xin lỗi mọi người về mấy bài viết off topic này.
 
Quote "Bạn cũng biết là hầu như rất khó để làm một người tin vào ngược lại với điều mà từ nhỏ tới lớn anh ta vẫn được nghe, cố gắng thuyết phục chỉ bằng lời nói thôi thì chỉ mất thời gian"
như vậy ý bạn có phải nói là nói là , con người thường đánh giá sự việc theo những thông tin, kiến thức được nhận từ nhỏ đến lớn, chứ không phải của 1 vấn đề đề nhất định... ?
như vậy mình chỉ muốn hỏi 1 câu thôi, cách nhìn nhận của mọi người về những bài viết của mình là thuộc loại nào vậy?
 
Thứ nhất là em Hạnh nên đọc lại các bài đầu tiên bạn Phước post trong topic Giáo dục Việt Nam
thứ lỗi bài ko có dấu em ko đọc được nên cũng ko bít rõ mấy về thực hư. Tuy nhiên, mấy câu em nói chỉ nói qua về những phần em đã đọc. Cái này em cũng đã chú thích rồi, và em cũng nói chung cho 1 vài topic khác chứ ko chỉ những cái mà bạn Phước post
 
thứ lỗi bài ko có dấu em ko đọc được nên cũng ko bít rõ mấy về thực hư. Tuy nhiên, mấy câu em nói chỉ nói qua về những phần em đã đọc. Cái này em cũng đã chú thích rồi, và em cũng nói chung cho 1 vài topic khác chứ ko chỉ những cái mà bạn Phước post
Topic nèo nói rõ ràng ra cái??? Những người sống ở VN mới là những người hiểu rõ nhất về VN. Một kẻ nói tiếng Việt còn sõi lại đi phán xét người VN cũng như chính phủ VN, nực cười. :)) Chú Phước bảo nguồn tin đã verified, thế chú verified ở đâu, chỉ ra xem. :)) Hay là chú nghĩ những người VN ở HAO nì bị tẩy não hết nên ko biết được đâu là đúng, đâu là sai, cái nèo tốt cho mình & cái nèo ko?? Chỉ có kẻ mới rời khỏi VN 2 năm mà đã quên hết tiếng Việt mới là kẻ bị tẩy não. Nói thẳng ra, cái đứa mới rời VN 2 năm mà đã nói tiếng Việt ko sõi thì có phải là cái thèng mất gốc ko?? Tui đi 4 năm rùi mà chưa bao giờ gặp khó khăn trong diễn đạt = tiếng Việt. Thằng mất gốc biết nghĩ đến đất nước mình. :)) Seo nghe nó mâu thuẫn thế. :))
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Mình nói, mình đã verified thông tin cá nhân của mình, bạn có bao giờ đọc kỹ bài của ai hay không vậy trước khi nói 1 cái gì đó.
 
"thằng mất gốc"...........mình chịu hết nổi rồi nha...mình quên tiếng việt bởi vì mình cố gắng học tiếng anh, tất cả thời gian rảnh mình đều sử dụng để học tiếng Anh, và mình không có tiếp xúc nhiều với người việt, trường mình không có người việt, mình không sống với mẹ mình. Nếu mình mà là thằng mất gốc, tại sao tốn hơi ở đây đưa ra những ý kiến của mình.
 
Back
Bên trên