Khóc trong mưa...

Trần Phương Anh
(fankun)

New Member
Oneshot.. 'bout me:x


Khóc trong mưa​


Mưa.. nhẹ nhàng wá.. dai dẳng.. rơi mãi.. những giọt buồn.. buồn đến se sắt… Nỗi nhớ miên man từ nơi nào chẳng biết… Đôi khi.. ước mình đc biến thành cơn gió kia.. để đc ghé wa khung cửa sổ “một nơi nào đó”.. để đc ngắm nhìn “một ai kia” đang lặng yên chìm trong giấc ngủ…

* * *​

“Sao hum nay đến muộn thế? Muộn hơn cả t àk? Kì lạ ghê, chắc hum nay mưa to rồi, hehe”
“Uk.. hum wa mất ngủ”
“Ý.. chắc lại nhớ đến “ai đó” hảh? Haha”
Mỉm cười nhăn nhó, chứ biết làm sao, con bạn thân đã nói trúng tim đen rồi còn đâu. Một tuần.. chỉ còn một tuần nữa thôi.. mới nghĩ đến thôi đã thấy đau nhói rồi… Sao lại ko đau cơ chứ.. chỉ còn một tuần nữa thôi.. là hết năm học này rồi.. là rời xa mái trường này rồi.. là rời xa anh rồi… Sao lại ko đau cơ chứ…
Ngước lên nhìn anh.. vẫn nụ cười lạnh giá như mưa đó.. vô tư.. chỉ riêng mình âm thầm chịu đựng.. nỗi đau.. nỗi cô đơn.. cứ từng ngày vây lấy.. càng lúc càng lớn dần.. để rồi từng đêm.. lòng lại quặn đau… Giá như cho thời gian way lại.. giá như mình đừng làm j ngu ngốc.. giá như mình chẳng làm j có lỗi.. với anh…
Khóc.. cũng đã nhiều rồi.. nhưng chưa bao h thử khóc thật to.. thật lớn.. chỉ thầm lặng.. để một mình mình biết.. để một mình mình đau…

* * *​

“M có mua wà ko? T đi với, cũng chẳng có việc j làm cả”
“Wà j?”
“Để tặng, sau này ko còn gặp lại nhau nữa, chẳng lẽ m ko định tặng wà cho…”
“Àk ùk.. có chứ”
Wà ưh? Nên mua wà j bây h? Liệu anh có thích ko nhỉ? Liệu anh có chịu nhận ko nhỉ?.. Chắc là ko đâu.. nhg sao.. mình vẫn muốn.. tặng... Thật ngu ngốc…
“Cái này đc ko?”
“Trông buồn cười lắm”
“Cái kia?”
“Ko thích lắm”
“Còn cái đó?”
“Ko khoái”
“Chán m! Chẳng lẽ lại tặng búp bê àk? =.=’
..Biết tặng j cho anh bây h?
“Hay cái này nhé?”
“Ukm.. cũng đc”
“Nhưng.. hơi đắt, tận…”
“Ko sao”
..Liệu.. anh có thích ko?
“M ơi, thiệp nữa”
“Uk”
“Bút đây.. này.. viết đi………………… sao ko viết j?”
..Biết viết j cho anh đây?
…………………………………………………..
“M tặng giúp t nhé?”
“Sao lại.. thôi cũng đc, nói là wà của t nhé, hehe”
“Tuỳ m”
Cũng rất muốn tự tay tặng wà cho anh.. nhưng ko thế…

* * *​

Chúc … luôn vui vẻ và hạnh phúc nhé.
E.y.A


* * *​

Ngày cuối cùng.. rất muốn đc nói chuyện với anh.. nhưng biết nói j đây.. chỉ dám đứng nhìn anh từ xa.. nhớ lại vào trong ký ức này.. tự nhủ sẽ ko bao h wên.. hình bóng anh…
“M ơi, t tặng rồi”
“.. Thế àk?”
“T bảo anh ý mở wà luôn nhưng anh ý nói để về nhà.. với cả…”
“.. Sao?”
“Anh ý biết là wà của m rồi, sao lại biết đc nhỉ?”
..Biết là wà của ai.. sao anh vẫn nhận.. sao anh fải miễn cưỡng như vậy.. anh có thể giả lại cơ mà…

* * *​

Mưa.. bắt đầu rơi.. to dần.. những giọt mưa đọng đầy trên lá.. trĩu nặng những nhớ thương… Đã nghĩ rằng.. mưa sẽ tạnh.. nhưng rồi.. mưa nối mưa.. lang thang mãi trên con đường vắng.. mưa.. ướt đẫm…
M nhận thật lòng thì t ok nhưng nếu nhận miễn cưỡng thì thôi m cứ vứt đi. T biết là nếu t tặng thì m sẽ ko nhận.. Nếu đã ko muốn thì thôi…
Send… delivered…
Khắc khoải.. đợi chờ.. mưa vẫn rơi.. man mác buồn..
Chiếc điện thoại chợt rung lên.. bất ngờ.. tin nhắn của anh…
Ok t sẽ nhận thật lòng như món wà của một người bạn nhé. Thôi dù j t cũng ko thể y m, thông cảm cho t…
..Dù biết là vậy.. nhưng sao tim này.. vẫn nhói đau…
Ko cần m nói, t biết rồi
Send.. delivered…
.. Ướt sũng.. đầu môi run run.. mặn đắng…
Tin nhắn của anh…
Mà tại sao m lại tặng t? M biết là t ko y m cơ mà
..Có cái j đó đang rơi.. tay bất chợt quệt lên má.. ướt.. là giọt mưa.. hay…
T cũng.. ko biết nữa…
Send.. delivered…

* * *​

Hết rồi.. kết thúc rồi.. chỉ còn lại mình trong mưa…
Mưa.. nhoà đi bóng hình này.. trơ trọi… Mưa vẫn rơi.. sao ko vơi đi nỗi buồn.. nỗi nhớ…
“Mưa rơi rơi để lại bao yêu thương, vì người ra đi chôn giấu bao kỉ niệm. Tình là j khiến cho con tim héo gầy…”
Miệng lẩm nhẩm lời bài hát.. sao mà thấy giống thế.. ánh mắt hướng đến nơi xa xăm.. hối hận vì quyết định sai lầm khi xưa...
Hè vàng.. chiếc ô rơi.. từng giọt.. từng giọt.. lăn đầy trên đôi bàn tay.. ướt đẫm.. anh đã rời xa thật rồi…
Những tưởng.. giấu nước mắt mình trong mưa.. là có thể ngẩng đầu kiêu hãnh.. ta chẳng là j của nhau…
Mưa.. có fải là nước mắt.. sẽ ko còn nữa.. ko còn lệ rơi trên mi.. thế nhưng.. đi trong mưa.. mắt vẫn ướt.. vẫn cay hoe mắt.. ko.. ko fải nước mắt đâu.. là nước mưa… Sẽ ko khóc vì anh nữa.. chẳng khóc vì anh thêm một lần nào nữa đâu.. ko trách anh đâu.. ko giận anh đâu.. chỉ trách mình.. đã trót y anh.. wá thật lòng.. để h đây.. ôm nỗi xót xa…
Có một anh và một chị.. tấp vội vào một mái hiên bên đường.. mưa to.. liên tục hắt vào hai người… Người con zai lẳng lặng đứng ra fía trước một chút.. che mưa cho người con gái…
Mưa vẫn như trút…
Có một anh đèo một chị.. dưới trời mưa..
“Em có lạnh lắm ko?”
Người con gái ko trả lời.. nhưng nhè nhẹ vòng tay ôm eo người con zai…
Mưa vẫn ko ngớt…
..Sẽ chẳng bao h cơn mưa hạnh fúc này.. đến với tôi…


___THE END___



Fankun Chan
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Truyện hay em ạ, giá như em viết tiếng Việt chuẩn thì sẽ hay hơn :)
 
Back
Bên trên