Nguyễn Thùy Linh
(yummybaby)
New Member
Nhóc? Ha, nhóc......Cái từ chỉ có một người luôn gọi nó như thế,,,,nó chỉ muốn một mình người đó gọi nó là nhóc....."Alô....Nhóc hả?", "Nhóc đi ngủ muộn thế?", "Nhóc ko sợ mẹ mắng a`?", "Nhóc khóc đấy ah`?".....Bây giờ thật hiếm khi được nghe một từ nhóc nữa. Nó bận, hắn bận......Liệu đây có phải lý do ko ?
Khóc? Sao phải khóc? Buồn ư? Đau khổ ư? Mệt mỏi ư? Nhớ ư? Thất vọng ư? Những cái đó có đáng để phải khóc ko? Thực sự nó ko muốn khóc. Khóc....nó cảm thấy mình yếu đuối.... Nó ko muốn thế. Đứa bạn cấp 2 đã nói với nó "tao rất hâm mộ tính cách của mày, nói nhiều, hay hay, ngộ ngộ, nhất là mày luôn lạc quan, yêu đời, ko bao giờ khóc cả". Vậy mà lên cấp 3, nó trở thành một con người hoàn toàn khác, yếu đuối, nghĩ nhiều, và đôi khi còn khóc lóc nữa. Liệu bây giờ gặp lại con bạn đó, nó sẽ biết nói gì đây?
Khóc? Sao phải khóc? Buồn ư? Đau khổ ư? Mệt mỏi ư? Nhớ ư? Thất vọng ư? Những cái đó có đáng để phải khóc ko? Thực sự nó ko muốn khóc. Khóc....nó cảm thấy mình yếu đuối.... Nó ko muốn thế. Đứa bạn cấp 2 đã nói với nó "tao rất hâm mộ tính cách của mày, nói nhiều, hay hay, ngộ ngộ, nhất là mày luôn lạc quan, yêu đời, ko bao giờ khóc cả". Vậy mà lên cấp 3, nó trở thành một con người hoàn toàn khác, yếu đuối, nghĩ nhiều, và đôi khi còn khóc lóc nữa. Liệu bây giờ gặp lại con bạn đó, nó sẽ biết nói gì đây?