Jazzzzz !!!!

có con bạn bảo chú kia đang học Bớc k ly, tưởng là học Berkeley :D
Những trường như Juliard và NEC (New England Conservatory) không hiểu có coi trọng những nhạc mới kiểu như jazz/blues không hay là chỉ chú trọng cổ điển thôi nhỉ ? bạn bè em có vài người học những nơi này ra thì đều thấy học cổ điển .
 
2 thằng, một thằng Juliard, một thằng NEC, transfer sang Amherst để định học econ. Hiện tại cả 2 anh đều đang major về music sau khi học qua 1, 2 lớp kinh tế :D có một anh dũng cảm hơn thì đang major cả history nữa :D Chúng nó bảo sang đây học vẫn thích hơn vì Juliard và NEC thiên về performance quá, chúng nó không hợp . Với lại sang đây toàn bọn dốt, chắc chúng nó làm trùm nên sướng :D
 
nghe có người nói nghe nhạc jazz phải uống rượu mới ngấm, ko biết có đúng ko nhỉ? có ai thử chưa? tui thì thỉnh thoảng nghe jazz vào buổi đêm, cũng hay lắm.
 
Đúng là ngấm lắm bác ạ. Lại nhớ mới tuần trước em đi nghe jazz concert, tiện tay uống một ít rượu vang. Ngấm ngay, cho đến cuối buổi em chỉ việc tỉnh dậy đi về thôi.

Nhưng mà ngấm thế thì em chả cần jazz. Em chỉ cần lên lớp ngồi nghe giảng là cũng ngấm y hệt rồi.

Đúng là cái thể loại nhạc có học này vẫn chưa tập nghe được.
 
Hoang Thuan đã viết:
nghe có người nói nghe nhạc jazz phải uống rượu mới ngấm, ko biết có đúng ko nhỉ? có ai thử chưa? tui thì thỉnh thoảng nghe jazz vào buổi đêm, cũng hay lắm.

Bn ddo^. ha anh :D Ngam den do nao nua chu. Neu dat duoc trinh do nhu anh QA chac cung phai tu 30do tro len :p
 
Đỗ Quốc Anh đã viết:
Đúng là ngấm lắm bác ạ. Lại nhớ mới tuần trước em đi nghe jazz concert, tiện tay uống một ít rượu vang. Ngấm ngay, cho đến cuối buổi em chỉ việc tỉnh dậy đi về thôi.

Nhưng mà ngấm thế thì em chả cần jazz. Em chỉ cần lên lớp ngồi nghe giảng là cũng ngấm y hệt rồi.

Đúng là cái thể loại nhạc có học này vẫn chưa tập nghe được.

Dung la ngam that, nhin pronouns anh dung ko hieu uong loai nao ma ngam den tan bay gio the :D
 
Chỉnh sửa lần cuối:
:) Nghe nhạc jazz nên có một ly rượu wine bên cạnh, đúng là cảm thấy jazz hay hơn và hiểu được bài nhạc hơn. Nhưng không có nghĩa là người không biết uống rượu là không biết nghe jazz.
 
Đỗ Quốc Anh đã viết:
Đúng là ngấm lắm bác ạ. Lại nhớ mới tuần trước em đi nghe jazz concert, tiện tay uống một ít rượu vang. Ngấm ngay, cho đến cuối buổi em chỉ việc tỉnh dậy đi về thôi.

Nhưng mà ngấm thế thì em chả cần jazz. Em chỉ cần lên lớp ngồi nghe giảng là cũng ngấm y hệt rồi.

Đúng là cái thể loại nhạc có học này vẫn chưa tập nghe được.

Bác Cuốc ANh độ này ngật ngưỡng khắp net thế có sợ k0 :-&
 
Mình cũng đua đòi tập nghe nhạc Jazz, rồi mọi người khen là nó hay, nó bác học. Có lần đi nghe về mọi người hỏi thế nào thì cũng trả lời rằng có cái gì đặc biệt lắm... Nhưng thú thực, nghe thử mãi mà chẳng vào được tẹo nào. Thấy nó cũng không hơn gì hồi nhỏ bị nhốt trong nhà, mấy đứa lấy mâm, nồi, xong, chậu ra gõ ầm ĩ cả.
 
bác Nhật Minh có một tuổi thơ dữ dội nhẩy . hồi bé là em chỉ có ở nhà đọc sách, hơi bị bác học . lớn lên một tí thì bắt đầu đi ăn cắp roi với sấu, lớn lên tí nữa bắt đầu lên mạng chửi nhau, lớn lên tí nữa là vào CTT đọc CGT. Công nhận Jazz hơi bị cao, nghe mãi chả hiểu . Nhưng mà đứa nào bảo bác là jazz nó bác học thế, bác đánh lòi phèo nó ra cho em . Nhạc này cũng là nhạc của các thanh niên da đen thôi chứ giề, chẳng qua bây giờ nhà VN ta đang có mốt nghe nhạc không ai nghe kiểu dốc với da thành ra bà con mới đổ đi nghe, bác Quyền béo mới có tiền cho con đi học Mẽo, chứ thực ra một nhố mấy thằng đi nghe, 10 thằng mà có 1 thằng thực sự thích da thì em hơi bị lạ .
 
Hoàng Long đã viết:
hồi bé là em chỉ có ở nhà đọc sách, hơi bị bác học . lớn lên một tí thì bắt đầu đi ăn cắp roi với sấu, lớn lên tí nữa bắt đầu lên mạng chửi nhau, lớn lên tí nữa là vào CTT đọc CGT..., chẳng qua bây giờ nhà VN ta đang có mốt nghe nhạc không ai nghe kiểu dốc với da thành ra bà con mới đổ đi nghe, .

Shut it up, man ! U seem to tell all jazz lovers that they are just stupid shit jumping for fashion.
 
Cool it down, girl. you don't seem to get the point that I'm not telling a fiction, I'm speaking of a fact. True, not all jazz lovers are into that fashion whoredom, but they are not large in number. that's just how things are in Vietnam. Few understand jazz, let alone appreciate it.
 
Anh Long gioi that day nhi, o cach nua vong trai dat van biet o nha du don the nao.
 
:) em thông cảm, tính anh thế, thích chọc ngoáy. suy từ bản thân ra thôi, anh nghe jazz chẳng hiểu gì, nghe rock thì thấy hỗn tạp, điên loạn, nguyên thuỷ đến tận gốc rễ :) tự xét bản thân mình cũng đáng được liệt vào loại một thằng Việt Nam typical, thành ra nếu anh thế chắc là ở VN cũng phải có một mớ chục triệu thằng giống anh thôi.
hồi xưa anh ở nhà cũng thế thôi, ghét rock and roll mà vẫn ra vẻ tán thưởng The Who với nị Greatful Dead... jazz bây giờ cũng thế thôi, bà con chắc thích Norah Jones và Krall là chính chứ cái loại như Jimi hay là Armstrong thì ở nhà có mấy thằng nuốt nổi.
 
Ở nhà mà các đồng chí nuốt được Krall thì là thích thật chứ lị, Krall em nghe không thể nào nuốt nổi.
 
Chú Long có nhiều định kiến với jazz quá.

Thôi thì thế này, chú cứ vào thư viện trường, mượn quả đĩa "Kind of Blue" của Miles Davis về (không nghĩ ra cái gì dễ kiếm hơn) sáng thứ 7 yên tĩnh nhìn ra vườn nhấp cốc rượu, bật đĩa lên nghe xem có thấy đỡ ghét jazz không nhé. Lúc đấy không thấy yêu + nhớ vẹo mình (nếu có) khôn tả chị không lấy tiền chú.

Jazz chia thành nhiều dòng lắm, có thể hơi khó nghe hoặc có thể người mới nghe nghe dòng jazz không phù hợp với mình nên dễ chán. Cũng như ai mới nghe nhạc rock mà huých ngay vào Iron Maiden với death/heavy metal khả năng lớn là ghét rock nói chung. Same with jazz, bác nào nghĩ Louis Armstrong, Ella Fitzgerald (tsb sao mình ghét vocal jazz thế) là đại diện của cả đại dương jazz thì đến 90% là ghét jazz ngay. Jazz đa dạng vô cùng: từ ragtime nhà quê đến swing, bop, hard-bop, lounge, funk, acid.. (nghe chúng nó rap theo jazz phê cực các bác ạ) đủ cả. Mà em nghi là những Diana Krall, Norah Jones sau này chưa chắc đã được vào jazz encyclopedia. Đối với em thì nhạc nào cũng có tính bác học cả, kể cả teenpop, nhạc thiếu nhi, nhưng chắc không phù hợp với mình thì không thích thôi.

Jazz hay nhất là nghe live, tuy nhiên bây giờ ở cái nơi tró trết nào chên thế giới kiếm được một jazz bar thực thụ cũng khó. Chỗ nào cũng nhai đi nhai lại mấy bản "Fly me to the moon", "Autumn Leaves" v.v. và v.v. rồi cho mấy bà giời ơi đất hỡi ở đâu ra hát chán kinh khủng.

Quảng cáo phát: các bác cứ nghe thử John Coltrane hoặc Dave Brubeck xem có đỡ ghét jazz không, chứ Armstrong với mấy bà da đen ủ ê dễ chán lắm. Skip khẩn trương cho em.
 
Ừ nghe nhạc thì đâu cứ phải cố gắng nặn óc cho ra để hiểu. Thực ra nhạc là để thưởng thức thôi, nếu nói về hiểu thì chả biết hiểu ra cái thể loại gì, mà nói chúng là chúng ta chả hiểu gì hết về bất cứ thể loại nhạc nào, vì nhạc làm gì có nội dung, mỗi hôm ta phải nghe nó ra một thứ khác thì âm nhạc mới tồn tại chứ, chứ nếu chỉ tưởng tượng ra một cái gfi đó cụ thể hằng ngày thì chán lăm.
Có điều chúng ta thấy bị kích thích bởi cái giai điệu nào đó thì nghe tiếp thôi. Hehe mấy thằng ra vẻ cùng lắm nó ra vẻ được 2 hôm là cùng, bố bảo nó ra vẻ được 1 tháng, vì như thế nó vỡ đầu ra mà chết. Giống như mình bây giờ cho mình bị ép nghe theo người yêu, nghe mấy cái Bye bye bye gì của mấy cậu NSYC NSIEC gì đấy, hay mấy cái ỉ ê của mây chú da đen, hay điên loạn như Death thì mình vỡ đầu ngay. Tuy nhiên có thể gào lên sung sướng nếu ai đó bật cho nghê The Rainbow của Rolling Stone hay mấy cái Rock cổ cổ, đơn giản vì thích thôi mà, tùy người thôi. Cái đó người ta gọi là ngấm chất khi nghe chứ không phải là hiểu hay không hiểu....

À mà anh thấy quán Quyền béo nhà mình khách toàn Tây là chính, làm gì có ta mà bảo VN đang đú :D, khách của nó thì cũng lèo phèo lắm, đồ thì cũng không phải là quá đắt, chả biết bác này có lãi nhiều không. Theo anh bác làm cũng vì nghệ thuật một phần chứ không hẳn là kinh doanh đơn thuần
 
Chỉnh sửa lần cuối:
nghe chị Minh bảo đến cái acid jazz mới sực nhớ ra ngày xưa em có hỏi thằng bạn em, một thằng từng học 2 năm chuyên về jazz ở một trường nhạc tại Boston, về cái này. Nó mới hỏi em là: Thế mày có thích Vanessa Mae không. Em bảo: hell, no thế là nó bảo em: ok, so hell no to acid jazz :D
Bác Tuấn dậy đúng quá. đại khái thích hay không là do cảm tính của mình đối với từng loại nhạc chứ ko phải là hiểu hay không hiểu, tất nhiên là có loại phải nghe từ dễ đến khó, nghe nhiều thì tự nhiên thích. giống ngày xưa em toàn nghe Modern Talking, nghe nhiều riết tự dưng lớn lên tí lại thích Ênter Sandman :lol:
mà em đùa tí thế thôi chứ em thấy Norah Jones hát hay đấy chứ. Em bắt đầu với Jazz là từ Armstrong, Sonny Rollins và Wilbur Rehmann vì thằng bạn em nó toàn nghe ba bác này :cry:
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Back
Bên trên