In Defense of Globazation, Free-Trade and Free-Market (translated & rewrited)

Nguyễn Lý Hiền Nga
(emNga)

Điều hành viên
TRƯỚC THỀM HỘI NHẬP

- Toàn cầu hóa, thương mại tự do và thị trường tự do -


Vài năm trước, một nhà kinh tế da đen tên là Thomas Sowell đã chủ trì một đề tài nghiên cứu lý do vì sao người Châu Phi và thổ dân Châu Mỹ lại bị tụt hậu so với Châu Âu và Châu Á. Kết quả của công trình đã chỉ ra rằng trong suốt 10.000 năm, nông nghiệp là ngành chủ yếu nuôi sống con người. Châu Âu và Châu Á có địa thế trải rộng ra hai phía Đông-Tây, trong khi Châu Phi và Châu Mỹ trải dọc theo hướng Bắc-Nam. Thời tiết ổn định nếu xét trên một địa thế trải rộng ra hai phía Đông-Tây, nhưng lại thay đổi nếu trải dọc theo hướng Bắc-Nam. Hiểu theo cách đó, moi phát minh có liên quan đến nông nghiệp ở Tây Ban Nha đều có thể áp dụng được ở Pháp, Đức, Ba Lan, Nga… ở những vị trí cùng nằm trên một vĩ độ. Vì thế, người Châu Âu và Châu Á có thể trao đổi những tiến bộ trong nông nghiệp, trong khi người Châu Phi và Mỹ Latin lại không thể, bởi kỹ thuật canh tác trong nông nghiệp thay đổi khi thời tiết các vùng khác nhau, mà fthowif tiết lại thay đổi rõ rệt khi tiến lên phương Bắc hay xuống phương Nam. Nhìn lại vào lịch sử, chúng ta nhận ra rằng các đế chế hùng mạnh chỉ xuất hiện ở cái nơi được gọi là “trung tâm thế giới” – vùng Trung Đông và bờ Đông Địa Trung Hải, là chỗ giao nhau của Châu Âu, Châu Phi và Châu Á. Ai Cập, Syria cổ, Babylon, Hy Lạp, Roma, Ba Tư và đế chế Ottoman đều đã xuất hiện ở khu vực đó. Trong khi đó, một vài tôn giáo chủ chốt đã đến từ Israel. Tại sao lại có sự tập trung như thế? Bởi vì con người ở khu vực đó có thể tiếp thu tri thức của hầu như toàn bộ Đông bán cầu, trong khi các quốc gia khác thì bị biệt lập. Không những thế, khi ngành hàng hải phát triển mạnh, những nước có tiếp giáp với đại dương bắt đầu chi phối cả thế giới – Tây Ban Nha, Pháp, Anh, Bồ Đào Nha và thậm chí là cả Hà Lan bé nhỏ. Những nước này sau đó bị thế chỗ bởi Hoa Kỳ, một quốc gia mà những dòng người nhập cư từ khắp nơi trên thế giới không ngớt đổ về. Lịch sử đã chỉ ra rằng chỉ những nước ở những khu vực thuận lợi cho phép họ vay mượn tri thức của thế giới mới có thể thành công. Nhưng sự thật là không phải cứ nước nào có vị trí địa lý tốt cũng có được sức mạnh khổng lồ đến thế, bởi thế chỉ có thể tồn tại một vài cường quốc. Hãy nhìn vào trường hợp của nước Đức. Nước này nằm ở trung tâm Châu Âu, điều này cho phép họ tiếp nhận kiến thức từ cả Tây, Đông, Bắc và Nam Âu. Dù vậy, họ lại gặp khó khăn trong việc tiếp cận các quốc gia ngoài Châu Âu. Như vậy, Đức đã luôn là một quốc gia thành công, nhưng chưa từng được nhắc đến như một cường quốc trong khoảng thời gian đáng kể (một vài năm trong thập kỷ 40 không phải là một quãng thời gian dài).

Trong con mắt của những người chống toàn cầu hóa, mỗi quốc gia nên tự cô lập chính mình và tìm kiếm một giải pháp cho riêng mình. Họ cho rằng mọi kiến thức đến từ phương Tây đều mang tính phân biệt chủng tộc và ác độc. Tôi không đồng tình với quan điểm này. Toàn nhân loại đều có thể cùng chung tay xây dựng thế giới và những người tự cô lập mình khỏi người khác sẽ bị bỏ lại đằng sau. Ở một vài hòn đảo biệt lập trên Thái Bình Dương, người dân thậm chí còn không biết cách tạo lửa vào thời điểm họ bị xâm lược chỉ một vài thế kỷ trước. Đó là hậu quả của sự biệt lập. Tôi cùng không đồng tình rằng chỉ có rất ít quốc gia trên thế giới có thể trở nên giàu có và nếu một nước phát triển, một nước khác sẽ bị suy thoái. Phúc trời không cần phải chia năm xẻ bảy. Những người thiếu hiểu biết về kinh tế cho rằng tài nguyên thiên nhiên chính là nguồn của cải dồi dào. Cho đến giờ, không có nhà kinh tế học khả kính nào lại có một lời phát biểu kỳ cục đến thế. Kinh tế hiện đại phát triển bởi họ đầu tư, phát triển và cải thiện sản phẩm cũng như dịch vụ. Chỉ những nước nhỏ có nguồn tài nguyên thiên nhiên khổng lồ như Kuwait hay Brunei mới có thể sống phụ thuộc vào quà tặng của tạo hóa.

Từ khi gia nhập nền thương mại thế giới và phát triển thị trường tự do, Trung Quốc đã trở thành một nơi cung cấp hàng hóa chính yếu trên thế giới. Thế giới không bị suy yếu đi khi Trung Quốc phát triển hơn so với 25 năm trước. Chúng ta thu lợi từ việc đó, bởi chúng ta có thể mua hàng hóa giá rẻ hơn, tốt hơn hay đơn giản là ưa thích hơn. Tương tự như vậy, nếu các quốc gia Châu Phi, Bắc Triều Tiên và tất cả những nước khác đi theo chính sách kinh tế đúng đắn, bao gồm tự do thương mại và toàn cầu hóa, chúng ta sẽ có thể được hưởng lợi từ những sản phẩm được tạo ra bằng khối óc và lao động chân chính. Thêm vào đó. phải nói rằng mục đích của lao động không chỉ là lao động. Nếu chúng ta lao động chỉ vì bản chất của sự việc, vậy tại sao không để tất cả mọi người cùng đào những cái hố vô dụng rồi lại lấp chúng đi? Mục đích của lao động phải là tạo ra sản phẩm và dịch vụ xã hội đòi hỏi. Nếu Trung Quốc có thể tạo ra những sản phẩm tốt và rẻ hơn hay chỉ đơn giản là được ưa thích hơn, các doanh nghiệp trong nước cần tự phát triển cho tốt hơn, hay làm ra những sản phẩm khác mà thị trưởng thực sự muốn. Ép người tiêu dùng phải mua những sản phẩm họ không muốn làm cho kinh tế thế giới suy thoái. Bằng cách để cho từng công ty hay đất nước tạo ra những sản phầm “tốt nhất” – sản phẩm “tốt nhất” là sản phẩm được người tiêu dùng đánh giá cao và chọn mua – chúng ta khiến cho nền kinh tế thế giới phát triển chỉ bằng một lý do đơn giản: mọi người đều đang tạo ra những sản phẩm tốt hơn. Hiểu và làm theo đó, sản phẩm của toàn thế giới sẽ cùng trở nền tốt hơn.

Phát triển sẽ thực sự là cuộc cạnh tranh công bằng mà tất cả cùng chiến thắng. Những người sáng chế, phát triển hay cải tạo sản phẩm có thể thu lời, trong khi tất cả những người khác thì được hưởng lợi từ những sản phẩm tốt hay rẻ hơn. Hiểu theo cách đó, phương Tây sẽ không bị ảnh hưởng tiêu cực khi Thế giới thứ ba phát triển kinh tế, thực tế là họ có thể được hưởng lợi rất nhiều từ sự phát triển này. Ý kiến cho rằng phương Tây có âm mưu kiềm chế sự phát triển của Thế giới thứ ba của một số cá nhân là hoàn toàn phi lý, bởi lý do đơn giản là phương Tây có thể hưởng lợi từ sự phát triển của các nước thuộc Thế giới thứ ba, giống như những gì họ đã được hưởng từ sự phát triển kinh tế của Trung Quốc, Ấn Độ và cả Nhật Bản, Hàn Quốc, Tây Ban Nha và Hy Lạp trong nhiều thập kỷ vừa qua.

Bên cạnh đó, chỉ toàn cầu hóa thôi là chưa đủ. Các quốc gia phải cùng tạo ra môi trường kinh doanh thân thiện. Bằng thay đổi chính sách. Bằng kêu gọi đầu tư từ nước ngoài. Bằng giảm thuế. Những người chống lại tự do thương mại không hơn gì những kẻ bài ngoại và phân biệt chủng tộc. Những người chống toàn cầu hóa cánh tả căm ghét phương Tây. Những người chống toàn cầu hóa cánh hữu căm ghét Thế giới thứ ba. Cả hai cùng đang cố cô lập chính mình với thế giới. Cả hai đều thiếu dân chủ, tham vọng quyền lực hơn là khuyến khích người dân mua những món hàng họ muốn, làm việc với những người họ thích hay đầu tư tự do. Cả hai cùng bóp chết sự phát triển của không chỉ nền kinh tế thê giới mà cả nền văn minh nhân loại.

Chính chúng ta phải thay đổi. Phải có cái nhìn rộng hơn với thời cuộc. Phải có đầu óc rộng mở hơn. Thế hệ trẻ hôm nay sẽ xây dựng một Việt Nam phát triển. Thế hệ trẻ hôm nay sẽ không quên những mong muốn giản dị của Bác, rằng một ngày không xa nước Việt ta sẽ sánh vai với các cường quốc năm châu. Hãy bắt đầu từ chính những con người.

Gia nhập WTO sẽ là bước đầu trên con đường dẫn đến nơi cần phải đến. Chúng ta sẽ thành công ngay hôm nay hay phải một ngày mai nào đó, điều này không ai có thể nói trước. Nhưng dù điều gì có xảy ra, điều quan trọng nhất chúng ta cần phải làm là bằng mọi động thái tích cực, hãy cùng phát triển nền kinh tế nước nhà./

Theo “Global Politician”


 
Em Nga có tầm hiểu biết rộng quá:D Từ tránh thai đến Global business...
Nhân tài Ams quả là nhiều như lá mùa hè!
Nhưng theo bài báo này thì tức là dù có bị ép giá trên bàn tròn đối thoại thì cũng phải cắn răng để gia nhập WTO năm nay à :-?
PS: à mà hình như em Nga mải dịch toàn thuật ngữ kinh tế nên quên mất từ rewrite có phân từ 2 là thế nào à:D
 
Chỉnh sửa lần cuối:
1. Đề nghị em Nga hay bác nào sửa tựa đề cho đúng lại :)>-
2. Hình như bài này cho vào box Kinh tế thì thích hợp hơn nhỉ :-?
3. Hình như 2 đoạn cuối của em Nga hả :)
 
Trước khi mọi người chuyển bài sang box Kinh tế, mình tranh thủ góp vui một tý về toàn cầu hóa.

Mình đọc được từ Internet là tiền trợ cấp nuôi bò hàng năm của EU đủ để mua cho 21 triệu con bò tại đó mỗi con một vé máy bay hạng nhất bay vòng quanh thế giới để du lịch, lại còn có thể thỉnh thoảng dừng lại để thăm quan và nghỉ ngơi nữa. Tính ra mỗi con bò được cấp 3 USD mỗi ngày, nhiều hơn mức thu nhập trung bình của một nửa dân số thế giới.
 
Đoạn cuối viết thêm rồi
Nếu như copy rồi viết thêm 1 2 dòng thì không gọi là "Theo" được
 
em sắp đi thi nên ngắn gọn thôi. bài của NVHP Nga sẽ trả lời sau.
@Anh Khoa: 1. em edit lại cái subj, tại thấy khó dịch quá, và viết thế thì đúng ý dồ hơn
2. ôi đừng! vào đấy thì em còn làm ăn rì nữa! :(( khoản kinh tế thì em dốt lắm. đây chỉ là mua vui tí cho anh em TLNT thôi. chúng mình sẽ thảo luận về globalization nói chung nhé, đừng quá nặng nề về Kt, em ngã oạch ra mất :((
3. vâng :D em không thích đoạn cuối của bài báo nên tự viết thêm cho nó thích hợp với VN thôi.

@anh Trung: điều này có công bằng hay không thì còn phụ thuộc vào góc độ đánh giá của mình nữa :) nếu anh là con bò châu Âu thì anh sẽ yêu cái luật này lắm đấy. con bò nó có biết đến cái thế giới chết đói để mà đau xót gì đâu.

@anh Long yêu quí:anh có nhìn thấy chữ "translated & rewrite" của em không? x( lộn xộn quá! em tự tay dịch, tự tay viết lại, thế mà anh nỡ lòng nào phang cho em một câu là copy hả? x( anh Long bắt nạt em :(( :(( :(( cnf về chữ "theo", thì đúng chuẩn rùi, viết báo người ta viết giống hệt thế này mà, từ nguồn tin quốc tế (báo quốc tế), họ dịch và cắt xén gia giảm cho hợp với báo mình, rồi đăng và đính thêm chữ "theo" như vậy.
anh Long đanh đá vừa thôi x(
 
ghét ảnh hả em gái :p
chỗ này cũng của người lớn nên anh phải hơi nặng tý vậy
Anh nhớ là học ngữ pháp cấp 2 có mấy loại văn bản.
Văn bản khoa học chứa thông tin, ngôn ngữ trung lập, không được kèm chủ kiến cá nhân.
2 dòng cuối không khớp đoạn trên (nếu so sánh nghĩa)

Đưa bản tiếng Anh đây rỗi anh dịch cho :p
** Bên box Kinh Tế toàn người học cao. Em yên tâm đúng người ta không nói, sai người ta cũng không nói đâu. Trước anh bốc phét trong đấy mãi :p.
 
còn anh thấy nếu viêt Theo thì ít nhất cũng phải có 3 4 cái reference khác :p.
 
trade quan trọng, toàn cầu hóa quan trọng...cái đó mình kô có gì để nói...nhưng vấn đề mình nghĩ nên toàn cầu hóa kiểu nào để có lợi cho mình nhất. Asian Financial Crisis of 1997 ở Thailand là 1 ví dụ rất điển hình.

Mình đọc được từ Internet là tiền trợ cấp nuôi bò hàng năm của EU đủ để mua cho 21 triệu con bò tại đó mỗi con một vé máy bay hạng nhất bay vòng quanh thế giới để du lịch, lại còn có thể thỉnh thoảng dừng lại để thăm quan và nghỉ ngơi nữa. Tính ra mỗi con bò được cấp 3 USD mỗi ngày, nhiều hơn mức thu nhập trung bình của một nửa dân số thế giới.

mấy con bò đó...bị làm thịt...thịt thì bị đem đi bán --> kiếm lại được tiền vậy...đâu phải là cho cho không.

Các nước EU đó cũng muốn giúp nửa dân số các nước khác lắm đó (kô hẳn là giúp, mà là làm ăn, nhưng ít nhất cả hai sẽ có lợi), bằng cách yêu cầu Toàn Cầu Hóa...nhưng lại gặp sự cản trở của chính quyền các nước đó...họ tự quyết định cho bản thân họ...kô thể trách ai được.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
ầy ai mà dám ghét anh Đức Long :D yêu cả ngày còn chả được bây giờ lại bảo là ghét! khổ em không! oan thế! anh Đức Long đanh đá chụp mũ cho em :(( !!!
em sợ nhét cái này vào box Kinh tế bởi trước mắt trong đầu em lượng kiến thức về kinh tế được đo bằng kích cỡ của một hạt Quars. trước khi mình có cái gì đánh kể hơn thì chưa nên xông pha trận mạc, các bác ý cười cho, mà viết bài thế có khi cũng chẳgn có ích cho ai hết.

ôi anh Phước, tình hình là đã hiểu tại sao thịt bò lại có thể đắt đỏ đến thế :((
 
ôi anh Phước, tình hình là đã hiểu tại sao thịt bò lại có thể đắt đỏ đến thế

mình nghĩ giá cả phụ thuộc vào demand và supply thôi. Supply của thị trường bò hơi là elastic...kỹ thuật ngày càng phát triển, mởi nhất lại có công nghệ của genetic engineering, vấn đề là ở demand. Với kỹ thuật hiện nay, năng suất sản phẩm có thể nói là dư thừa nuôi sống toàn cầu (cung có thể vược qua cầu, nếu demand is elastic), nhưng nếu các nước thế giới thứ 3 kô chịu mở cửa buôn bán ->thì các nhà sản xuất sẽ đối phó bằng cách hạn chế lượng sản phẩm của họ để giữ giá -> kô thấp so với các nước thứ 3 đó. Nếu thị trường các nước thế giới thứ 3 chịu mở cửa buôn bán thì giá cả sẽ tự điều chỉnh theo demand của thị trường đó để đạt được equilibrium price.

Giá cả cái này còn dựa vào sự willingness của người tiêu thụ để mà định giá nữa. Thực ra...chăn nuôi 1 đàn bò với kỹ thuật hiện nay, thật kô tốn kém.

vd: người chăn nuôi tốn $5 để nuôi 1 con bò. Ông ta đem đàn bò bán cho 3 thị trường : Mỹ, Áo, và Úc.
Người Mỹ tiền lương là $10, họ có thể trả $10 để mua con bò về làm thức ăn --> ông chăn nuôn bán với giá $10.
Người Áo tiền lương lại chỉ có $7, họ thật sự kô thể mua với giá $10 --> ông chăn nuôi sẽ chỉnh giá thành $7 để bán ở Áo.
Người Úc thì lương chỉ có $6, tương tự như Áo...ông chăn nuôi sẽ giảm giá xuống $6 để bán cho người úc, dù sao ông ta vẫn kiếm được lời $1.
Cái này vừa giảm số hàng hóa ở Mỹ (bởi vì đem đi bán ở Úc và Áo) --> supply kô dư thừa --> giữ giá $10 ở Mỹ...số dư thừa đó thay vì đem đi đổ bỏ để giữ giá bò, lại có thể kiếm được lời khi đem bán ở Áo và Úc.

(1 thực tế là kinh phí sản suất ngày càng giảm ở các nước phát triển, nhưng tiền lương của các nước đang phát triển lại càng cao hơn ==> toàn cầu hóa nâng cao living standard của các nước đang phát triển)

Cho nên, nếu Áo và Úc mà kô mở cửa buôn bán, thì giá thịt bò sẽ là $10 --> mắc đối với họ --> living standard giảm.
 
Trần Thiên Phước đã viết:
mình nghĩ giá cả phụ thuộc vào demand và supply thôi. Supply của thị trường bò hơi là elastic...kỹ thuật ngày càng phát triển, mởi nhất lại có công nghệ của genetic engineering, vấn đề là ở demand. Với kỹ thuật hiện nay, năng suất sản phẩm có thể nói là dư thừa nuôi sống toàn cầu (cung có thể vược qua cầu, nếu demand is elastic), nhưng nếu các nước thế giới thứ 3 kô chịu mở cửa buôn bán ->thì các nhà sản xuất sẽ đối phó bằng cách hạn chế lượng sản phẩm của họ để giữ giá -> kô thấp so với các nước thứ 3 đó. Nếu thị trường các nước thế giới thứ 3 chịu mở cửa buôn bán thì giá cả sẽ tự điều chỉnh theo demand của thị trường đó để đạt được equilibrium price.

.

Khái niệm elasticity thường chỉ áp dụng cho demand curve thôi. Chị nghĩ việc nhà sản xuất giữ giá và phân chia các mức giá ở các vùng khác nhau (price discriminating) không phải là do supply curve của thịt bò nó elastic, mà là do demand curve inelastic, và do độc quyền. Độc quyên này có thể là natural monopoly (do giá sản xuất thấp), hoặc kiểu monopoly do nhà nước bảo hộ.

Vấn đề free trade bao giờ nghe trên lý thuyết cũng lý tưởng nhưng political barriers mới là quyết định.
 
Chị nghĩ việc nhà sản xuất giữ giá và phân chia các mức giá ở các vùng khác nhau (price discriminating) không phải là do supply curve của thịt bò nó elastic, mà là do demand curve inelastic

em định nói là nếu chỉ bán trong 1 nước thì demand inelastic...nhưng nếu globalization thì demand sẽ tăng nhanh hơn so với supply (short-term at least) -->trong trường hợp này, thì kô phải demand elastic?

Độc quyền...>__<Chị nói đúng...cái này em nói 1 lần rồi...em nghĩ cũng kô cần thiết nói lại nữa...nên no comment from me.

Vấn đề free trade bao giờ nghe trên lý thuyết cũng lý tưởng nhưng political barriers mới là quyết định

ly' thuye't hoi ly' tuong...ua nhưng ma` hi`nh như Anh đã áp đặc no-tariff lên tất cả các hàng hóa của các nước khác,( kô lâu lắm), nhưng hình như Anh phát triển có vẻ khả quan lắm. phải kô chị?

Political barriers...>__< yah...
 
nếu anh là con bò châu Âu thì anh sẽ yêu cái luật này lắm đấy. con bò nó có biết đến cái thế giới chết đói để mà đau xót gì đâu.

Con bò nó cũng chẳng yêu quý gì cái chính sách đấy đâu. Dù nó có được trợ cấp hay không được trợ cấp thì 1 năm sau nó cũng vào lò mổ, rồi thành thịt hết.

Vấn đề ở chỗ không phải là phân đoạn thị trường để có mức giá bán khác nhau như chú Phước nói, mà là bán con bò thấp hơn giá trị thực của nó. Nuôi con bò hết 10 đô thì bán nó có 8 đô thôi, còn 2 đô tiền vốn và 1 đô tiền lãi thì lấy từ tiền trợ cấp cho bò đi máy bay ấy. Buồn cười là ở chỗ các nước phát triển làm như vậy thì được, nhưng lại cáo buộc các nước khác bán phá giá vào thị trường mình. Dẫn chứng là vụ cá ba sa và tôm vào Mỹ thì rõ.

ly' thuye't hoi ly' tuong...ua nhưng ma` hi`nh như Anh đã áp đặc no-tariff lên tất cả các hàng hóa của các nước khác,( kô lâu lắm), nhưng hình như Anh phát triển có vẻ khả quan lắm

:) . Đề nghị lên google.com, đánh "tariff", "schedule", "EU" rồi search xem Anh nó có bỏ thuế nhập khẩu không. Nếu vậy thì Việt Nam cũng chẳng cần phải vất vả đàm phán ra nhập WTO với EU làm gì nhỉ.
 
Đúng là phần lớn cho rằng tự do thương mại rồi toàn cầu hóa là tốt nhưng cũng có ý kiến cho rằng toàn cầu hóa sẽ làm cho khoảng cách giàu nghèo giữa các nước thứ thế giới thứ 3 và các nước phương Tây ngày càng lớn nếu như những nước thứ 3 này 0 có những chính sách và nỗ lực để bắt kịp? Ý kiến này hoàn toàn 0 vô lý.Và đặc biệt khi 1 hệ thông pháp luật kinh tế 0 chặt chẽ thì chắc chắn những thua thiệt là 0 thể tránh khỏi như Vietnam cũng đã từng nếm trải.
khi toàn cầu hóa và tự do thương mại như vậy liệu tình trạng " Cá lớn nuốt cá bé" có thể được khắc phục?

Nhìn bò EU lại thấy thương bò nhà mình :lol:
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Hehe bây giờ chuyện con bò của a Trung nghe hay thế :))...
TO Phứoc: chuyện giá bò ở đây đắt đỏ thế theo mình ko thể giải thích theo elastic demand&supply policy dc.. Nguyên nhân là do CAP reform( commmom agricultural policy) which is set by EC..Mục đích là protect domestic foods and farmers,vừa có thể tự sản suất dc sản phẩm nông nghiệp vừa nâng cao thu nhậtp của nông dân (political reason).
CAP dc thực hiện bởi price support (set the minimum price above the world price và chính phủ sẽ mua cái surpluses đó), import levy system (set tariff nhập khẩu cao hơn world price---> sản phẩm nông nghiệp của các nứoc thứ 3 khó cạnh tranh dc), export subsidy(export các nông phẩm sang các nứoc ngoài EU below world price để gain profit)...
 
có 1 vài số liệu mà em biết dc của CAP: 40% income của EU farmers comes from the CAP (cao hơn trung bình thế giới là 35%)...Annual cost of the CAP năm 2003 là 95 bn euro..
(xin lỗi vì trong bài em sử dụng tiếng anh và tiếng việt hơi lộn xộn :p )
 
người này nói 1 nơi, người kia nói 1 nẻo...>__<

Đề nghị lên google.com, đánh "tariff", "schedule", "EU" rồi search xem Anh nó có bỏ thuế nhập khẩu không. Nếu vậy thì Việt Nam cũng chẳng cần phải vất vả đàm phán ra nhập WTO với EU làm gì nhỉ.

xin lỗi, mình xem trong cái cuốn textbook của mình, nó nói vậy...vậy là mình nhầm.

cám ơn Dũng^^, mới biết thêm 1 điều nữa, nhưng mình chỉ ví dụ thôi...những mình kô định nói tình trạng giá bò đắt đỏ ở EU...^__^
 
Back
Bên trên