phạm hà vân
(phạm hà vân)
New Member
ấn tượng ngày ra mắt
Đó là một buổi tối chủ nhật ngày mùng 9 tháng 3, khi cái rét nàng Bân kéo về khiến tiết trời đột nhiên se lạnh. Bên quán nhỏ ven trường Ams, mẹ cháu Phạm Hà Vân e lệ cúi đầu chào bá quan văn võ của Hoan Lạc hội. Những nụ cười cởi mở, một khuôn mặt mũm mĩm thì thà thì thào, một đôi mắt kính lấp lánh….Này là Trang chích dễ thương, này là anh giai Hoài Phương quyến rũ đến bất ngờ…Mẹ cháu xúc động nghe bố cháu giới thiệu từng người, à, à,..thì ra là họ đấy, những tiền bối Hoan Lạc hội…Vẫn còn rất bỡ ngỡ, một chiếc xe lại xịch đến, ai như Túng tiên sinh, lại còn cô bạn đi cùng quá ư là duyên dáng, Chích nhanh nhảu: “ Cơm của Túng đấy chị ạ, còn em là phở…”. Ngân Hương phụng phịu, chưa kịp lên tiếng phản đối thì anh giai Hoài Phương( sao nắm bắt tâm lí phụ nữ giỏi thế nhỉ) đã vội vã : Hương là mì tôm, mì tôm,…mì ăn liền í! Chả biết Hương có ưng ý ko nhưng mặt mũi cô nàng tươi lên thấy rõ. Mẹ cháu vẫn cười e lệ, nhưng trong lòng một cảm giác rất gần gũi, thân quen…
Cả hội thảo luận chớp nhoáng rồi quyết định lên Bà Triệu thưởng thức món mì xào do bố cháu giới thiệu. Trời càng lúc càng lạnh, nhìn bố cháu mặc mỗi cái áo bò mỏng manh, mẹ cháu thương lắm, lỡ ốm thì…Nhưng khuôn mặt bố cháu cứ ngời ngời hạnh phúc, phố phường HN trong cái rét hình như trông lại sinh động hẳn lên…
Mì xào giòn nào, ngõ nhỏ, dài và hẹp, người ngồi ăn đông đúc, khói toả lan trong không gian,…mấy cái đầu cứ ngóng ngóng “ chắc của tụi mình, của tụi mình…ôi, lại bê sang bàn khác rùi..chẹp chẹp! Bố cháu đi khảo sát tình hình đi chứ nhẩy, sao lâu thế?” Bố cháu xăng xái, hùng hổ đứng lên, có tiếng lẩm bẩm “ quái, cái nhà lão Tống sao hôm nay ga lăng thế chứ, chả bù mọi hôm…”. Mẹ cháu chớp mắt, cười mủm mỉm, à , à….chuyện, dẫn vợ yêu ra mắt bá quan mà lị, chết, thôi ko nói xấu lão nữa… Dưng mà, anh em ơi, cố mà tận dụng cơ hội nhé !
Giờ thì măm măm, mì xào vừa nóng vừa giòn đi! Lão Túng nuốt nhanh một miếng, gọi với vào trong: “ đĩa nữa, đĩa nữa, anh phải hai đĩa!”. Ngân Hương im lặng, ngưng hẳn câu chuyện còn dang dở, một phút, hai phút,ba phút…., sao ko ăn nữa à Hương? Hết rùi, ăn hết rùi….nàng ta nở nụ cười bối rối nhưng ko giấu được vẻ thoả mãn, tốc độ thế chứ!
Mẹ cháu nhăn nhó “ mì chính”, cả hội phá lên cười, à, bác Thành có người đồng cảnh rồi, mong sao đừng có thêm kẻ nữa say mì chính . Thế mà mẹ cháu vẫn say, mắt long lanh, cười hớn hở…say mì chính mà thế a? Xem kĩ triệu chứng nào, ối, mẹ cháu say bố cháu , bố cháu hôm nay đáng yêu tệ cơ, nhà các bác đừng nhìn vợ chồng em thế , đâm ngượng…
Giờ thì đi uống nước nhé! Cafê Trung Nguyên, với gác hai rộng rãi, tha hồ chí choé. Chưa kịp ngồi, tự nhiên bố cháu phi ra, rồi bác Túng, anh giai Hoài Phưng, cả Chích, cả mẹ cháu…Lũ lượt, ko hẹn mà hội ngộ, vui quá!
Nhìn anh giai Hoài Phương măm cốc kem ngon lành, bố cháu nằng nặc gạ bạn gái anh Phương uống cốc Lipton bố cháu trót gọi để gọi cốc kem khác( kém bạn kém bè là nhất định ko chịu cơ). May mà bạn gái Phương hiền và dễ tính( ko thì bị Chích lườm cả buổi chịu sao thấu). Được cái bố cháu tính rộng rãi, cho mẹ cháu ăn ké tận …hai thìa kem, xem kìa, chung cốc, chung thìa, tình cảm kinh lên được!
Trước mặt bá quan văn võ, anh giai Hoài Phương làm nhiệm vụ tháo cái nhẫn ở tay mẹ cháu để bố cháu chính thức làm lễ…trao nhẫn lại. Hồi hộp , run run,…phù!!, vợ chồng ăn ở với nhau trọn tình trọn nghĩa nhá, nhớ là đến khi đầu bạc răng sâu!
Hoan Lạc hội, hội của những người đầy tinh thần trách nhiệm, trong cuộc vui vẫn tưởng nhớ đến công lao của các bậc tiền bối trong HAO, anh Hà, chị Giao, bác Minh, bác Thành,..nhiều nhiều nữa…quyết tâm nhé để HAO ngày thêm phát triển, và( cái này nói nhỏ) Hoan Lạc hội có nguồn kinh phí tài trợ trong thời gian gần đây.
Cuộc vui thật vui và cảm động, mẹ cháu rất ấn tượng với Hoan Lạc hội nên ko thể ko post bài tường thuật. Ngoài ra, còn có cái nữa mẹ cháu cũng ấn tượng lắm lắm, cả nhà ạ, cái bút của Chích Trang đấy! Chỉ cần thấy cảnh mọi người giằng giật, nắn nắn…cười váng lên, thế là các bác biết bút của em nó có sức hút thế nào!
Khép lại buổi sinh hoạt thứ hai của HL hội, buổi ra mắt của Hà Vân mẹ cháu, tạm biệt nhé và hẹn CN sau ta tái ngộ!
Đó là một buổi tối chủ nhật ngày mùng 9 tháng 3, khi cái rét nàng Bân kéo về khiến tiết trời đột nhiên se lạnh. Bên quán nhỏ ven trường Ams, mẹ cháu Phạm Hà Vân e lệ cúi đầu chào bá quan văn võ của Hoan Lạc hội. Những nụ cười cởi mở, một khuôn mặt mũm mĩm thì thà thì thào, một đôi mắt kính lấp lánh….Này là Trang chích dễ thương, này là anh giai Hoài Phương quyến rũ đến bất ngờ…Mẹ cháu xúc động nghe bố cháu giới thiệu từng người, à, à,..thì ra là họ đấy, những tiền bối Hoan Lạc hội…Vẫn còn rất bỡ ngỡ, một chiếc xe lại xịch đến, ai như Túng tiên sinh, lại còn cô bạn đi cùng quá ư là duyên dáng, Chích nhanh nhảu: “ Cơm của Túng đấy chị ạ, còn em là phở…”. Ngân Hương phụng phịu, chưa kịp lên tiếng phản đối thì anh giai Hoài Phương( sao nắm bắt tâm lí phụ nữ giỏi thế nhỉ) đã vội vã : Hương là mì tôm, mì tôm,…mì ăn liền í! Chả biết Hương có ưng ý ko nhưng mặt mũi cô nàng tươi lên thấy rõ. Mẹ cháu vẫn cười e lệ, nhưng trong lòng một cảm giác rất gần gũi, thân quen…
Cả hội thảo luận chớp nhoáng rồi quyết định lên Bà Triệu thưởng thức món mì xào do bố cháu giới thiệu. Trời càng lúc càng lạnh, nhìn bố cháu mặc mỗi cái áo bò mỏng manh, mẹ cháu thương lắm, lỡ ốm thì…Nhưng khuôn mặt bố cháu cứ ngời ngời hạnh phúc, phố phường HN trong cái rét hình như trông lại sinh động hẳn lên…
Mì xào giòn nào, ngõ nhỏ, dài và hẹp, người ngồi ăn đông đúc, khói toả lan trong không gian,…mấy cái đầu cứ ngóng ngóng “ chắc của tụi mình, của tụi mình…ôi, lại bê sang bàn khác rùi..chẹp chẹp! Bố cháu đi khảo sát tình hình đi chứ nhẩy, sao lâu thế?” Bố cháu xăng xái, hùng hổ đứng lên, có tiếng lẩm bẩm “ quái, cái nhà lão Tống sao hôm nay ga lăng thế chứ, chả bù mọi hôm…”. Mẹ cháu chớp mắt, cười mủm mỉm, à , à….chuyện, dẫn vợ yêu ra mắt bá quan mà lị, chết, thôi ko nói xấu lão nữa… Dưng mà, anh em ơi, cố mà tận dụng cơ hội nhé !
Giờ thì măm măm, mì xào vừa nóng vừa giòn đi! Lão Túng nuốt nhanh một miếng, gọi với vào trong: “ đĩa nữa, đĩa nữa, anh phải hai đĩa!”. Ngân Hương im lặng, ngưng hẳn câu chuyện còn dang dở, một phút, hai phút,ba phút…., sao ko ăn nữa à Hương? Hết rùi, ăn hết rùi….nàng ta nở nụ cười bối rối nhưng ko giấu được vẻ thoả mãn, tốc độ thế chứ!
Mẹ cháu nhăn nhó “ mì chính”, cả hội phá lên cười, à, bác Thành có người đồng cảnh rồi, mong sao đừng có thêm kẻ nữa say mì chính . Thế mà mẹ cháu vẫn say, mắt long lanh, cười hớn hở…say mì chính mà thế a? Xem kĩ triệu chứng nào, ối, mẹ cháu say bố cháu , bố cháu hôm nay đáng yêu tệ cơ, nhà các bác đừng nhìn vợ chồng em thế , đâm ngượng…
Giờ thì đi uống nước nhé! Cafê Trung Nguyên, với gác hai rộng rãi, tha hồ chí choé. Chưa kịp ngồi, tự nhiên bố cháu phi ra, rồi bác Túng, anh giai Hoài Phưng, cả Chích, cả mẹ cháu…Lũ lượt, ko hẹn mà hội ngộ, vui quá!
Nhìn anh giai Hoài Phương măm cốc kem ngon lành, bố cháu nằng nặc gạ bạn gái anh Phương uống cốc Lipton bố cháu trót gọi để gọi cốc kem khác( kém bạn kém bè là nhất định ko chịu cơ). May mà bạn gái Phương hiền và dễ tính( ko thì bị Chích lườm cả buổi chịu sao thấu). Được cái bố cháu tính rộng rãi, cho mẹ cháu ăn ké tận …hai thìa kem, xem kìa, chung cốc, chung thìa, tình cảm kinh lên được!
Trước mặt bá quan văn võ, anh giai Hoài Phương làm nhiệm vụ tháo cái nhẫn ở tay mẹ cháu để bố cháu chính thức làm lễ…trao nhẫn lại. Hồi hộp , run run,…phù!!, vợ chồng ăn ở với nhau trọn tình trọn nghĩa nhá, nhớ là đến khi đầu bạc răng sâu!
Hoan Lạc hội, hội của những người đầy tinh thần trách nhiệm, trong cuộc vui vẫn tưởng nhớ đến công lao của các bậc tiền bối trong HAO, anh Hà, chị Giao, bác Minh, bác Thành,..nhiều nhiều nữa…quyết tâm nhé để HAO ngày thêm phát triển, và( cái này nói nhỏ) Hoan Lạc hội có nguồn kinh phí tài trợ trong thời gian gần đây.
Cuộc vui thật vui và cảm động, mẹ cháu rất ấn tượng với Hoan Lạc hội nên ko thể ko post bài tường thuật. Ngoài ra, còn có cái nữa mẹ cháu cũng ấn tượng lắm lắm, cả nhà ạ, cái bút của Chích Trang đấy! Chỉ cần thấy cảnh mọi người giằng giật, nắn nắn…cười váng lên, thế là các bác biết bút của em nó có sức hút thế nào!
Khép lại buổi sinh hoạt thứ hai của HL hội, buổi ra mắt của Hà Vân mẹ cháu, tạm biệt nhé và hẹn CN sau ta tái ngộ!