Trương Huyền Giang Thụy
(Serenate)
New Member
"Tặng Di"
Người ta gọi hoa Loa Kèn là hoa Lys, còn có tên là hoa Huệ Tây phải không nhỉ? Không rõ lắm, chắc lại phải đi hỏi em mất thôi. Em rành về hoa lắm, mê Ikebana như trẻ con mê kẹo nhiều màu ấy, em nhỉ?
Tháng 4, tháng của Hoa Loa Kèn. Mùa hoa nở đẹp nhất trong năm, dịu dàng và đằm thắm. Hoa Loa Kèn có 3 cánh to, 3 cánh nhỏ. "Như những ngón tay dịu dàng quấn vào nhau và thừa ra một". Có lần em bảo thế, chứ có biết đâu. Chỉ thấy hoa nở xòe to, những cánh hoa vươn ra đón nắng, nhìn đẹp đến mê ly. Thi thoảng chạy xe trên đường về, thế nào cũng ghé vào một hàng hoa, đem về vài bông để cắm.
Tháng 2, ứa nước mắt vì màu tím hoa Violet xa xôi. Tháng 4 lại hồn nhiên tận hưởng màu trắng tinh khôi của hoa loa kèn.
Nhớ có lần, em tất tả chạy giữa lòng phố, nắng cháy trên đầu, miệng thì cười, cầm trên tay đoá Loa Kèn nói trong hơi thở "Chị ơi, Loa Kèn về rồi đấy. Hà Nội sẽ rực một màu trắng đẹp lắm!...". Và rồi em cứ để mặc thế, xăm xoa đoá hoa trên tay. Quên tháng ngày đi qua.
Những ngày tháng 4 đã qua lâu lắm rồi... Bây giờ em đâu còn yêu Loa Kèn nữa em nhỉ? ... Đang là tháng 10 em ạ, biết tìm đâu ra hoa Loa Kèn để tặng sinh nhật em bây giờ? Để nhìn thấy lại em của ngày xưa ấy: Mồ hôi nhễ nhại, tay nắm chặt đóa Loa Kèn và miệng thì cười thật rộng...
Người ta gọi hoa Loa Kèn là hoa Lys, còn có tên là hoa Huệ Tây phải không nhỉ? Không rõ lắm, chắc lại phải đi hỏi em mất thôi. Em rành về hoa lắm, mê Ikebana như trẻ con mê kẹo nhiều màu ấy, em nhỉ?
Tháng 4, tháng của Hoa Loa Kèn. Mùa hoa nở đẹp nhất trong năm, dịu dàng và đằm thắm. Hoa Loa Kèn có 3 cánh to, 3 cánh nhỏ. "Như những ngón tay dịu dàng quấn vào nhau và thừa ra một". Có lần em bảo thế, chứ có biết đâu. Chỉ thấy hoa nở xòe to, những cánh hoa vươn ra đón nắng, nhìn đẹp đến mê ly. Thi thoảng chạy xe trên đường về, thế nào cũng ghé vào một hàng hoa, đem về vài bông để cắm.
Tháng 2, ứa nước mắt vì màu tím hoa Violet xa xôi. Tháng 4 lại hồn nhiên tận hưởng màu trắng tinh khôi của hoa loa kèn.
Nhớ có lần, em tất tả chạy giữa lòng phố, nắng cháy trên đầu, miệng thì cười, cầm trên tay đoá Loa Kèn nói trong hơi thở "Chị ơi, Loa Kèn về rồi đấy. Hà Nội sẽ rực một màu trắng đẹp lắm!...". Và rồi em cứ để mặc thế, xăm xoa đoá hoa trên tay. Quên tháng ngày đi qua.
Những ngày tháng 4 đã qua lâu lắm rồi... Bây giờ em đâu còn yêu Loa Kèn nữa em nhỉ? ... Đang là tháng 10 em ạ, biết tìm đâu ra hoa Loa Kèn để tặng sinh nhật em bây giờ? Để nhìn thấy lại em của ngày xưa ấy: Mồ hôi nhễ nhại, tay nắm chặt đóa Loa Kèn và miệng thì cười thật rộng...