Hoa hồng đen bất tử

Vũ Quốc Tùng
(2nd Judas)

New Member
Opeth là một ban nhạc tuyệt vời,là thần tượng của vô số Rockfan VN và thế giới,điều đó không cần phải bàn cãi.Cho tới nay,họ đã cho ra đời tất cả là 8 tuyệt tác:
-Orchid (1995)
-Morning rise (1996)
-My arm,your hearse (1998)
-Still life( 1999)
-Black water park(2001)
-Deliverance(2002)
-Damnation(2003)
-Ghost Reveries(2005)
Với nhiều người,albumn hay nhất của Opeth là Still lìe hay Black water park nhưng đối với tôi,Morning rise là albumn mang lại cho tôi nhiều cảm xúc nhất.
Albumn của Opeth thường được viết dưới dạng concept albumn như nhiều nhóm Progressive khác và Morning rise chắc cũng vậy.Tôi đã đọc được ở đâu đó rằng albumn này thích hợp khi nhớ đến một ai hoặc liên tưởng đến người đã khuất nhưng tôi có cảm nhận của riêng mình.Thực sự khi cầm Morningrise trên tay tôi đã bị thu hút ngay bởi track 4-'Black rose immortal' bởi cái tiêu đề và duration đến 20:16 của nó.Đây không phải là albumn đầu tiên của Opeth mà tôi sở hữu nên tôi biết rằng,'chết' ngay lần đầu tiên khi nghe 1 track của họ là rất khó.Tuy nhiên,'Black rose immortal' đã làm được điều đó,tôi đã không thể cưỡng lại mà phải nghe nó đến lần thứ 3,khẳng định ngay nó là một 'hit' của Opeth!
'Black rose immortal' là 1 bài hát đặc sệt chất Opeth.Cứ nghe cái cách 2 bè guitar tung hứng nhau,một nặng nề đến rợn người,1 nhẹ nhàng,bay bổng hay nghe tiếng gào thét xé ruột gan xen lẫn với giọng nam cao mỏng manh của anh Mike là rõ.
Bài hát mở đầu với tiếng trống của Anders Nordin và theo sau là câu guitar sắc bén của Peter.Và,tiếng gào thét cất lên:

In the name of desperation
I call your name

Tất cả Không gợi cảm giác tức giận hay đe dọa trong Death metal mà thay vào đó là một nỗi thất vọng cùng cực.Peter tiếp tục những câu riff và Mike phô diễn giọng hát đầy uy lực của mình:

Spiritual eclipse
The gateways are closed for me to seek

Bóng đen bao phủ trong tôi
Với tôi,những cánh cổng vào đã hoàn toàn đóng lại

Sau đó là tiếng guitar acoustic,thật mỏng manh,êm dịu.Với những Opeth fans,họ luôn ở tâm trạng chờ đợi âm nhạc lại bùng lên dữ dội sau những đoạn nhẹ nhàng như vậy.Tiếng guitar và tiếng gào thét đau đớn tạo cho tôi 1 cảm giác thật phấn khích.
Lyrics của Opeth luôn bóng bẩy và đầy ý nghĩa:

A veil of stars,watching
My shadow is born from light
The light of eye,in darkness
Over troubled waters memories soar
Endlessly,searching day and night
The moonlight caresses a lonely hill

Như đã nói từ trước,đây chỉ là cảm nhận của riêng tôi về bài hát,cảm nhận của 1 người đang bị 'cảm nặng'.Tôi có cảm giác hòa mình với nhân vật trong bài hát,đang đi lang thang vô định trên một cánh đồng hoang vắng.Ánh trăng mơn trớn ngọn đồi hiu quạnh,bóng tôi đang trải dài trên mặt đất.Tiếng chảy của dòng nước.Trong đêm tối,đôi mắt tôi như vẫn còn một chút ánh sáng,tìm kiếm ai đó một cách vô vọng.
Tiếng trống chậm trở lại,mở đường cho giai điệu guitar thật ngọt ngào ,bay bổng của Peter.Đây là một trong những đoạn tôi thích nhất trong cả bài.Tôi trong bài hát nhw đang bình tâm trở lại,suy nghĩ về người ấy:

Eyes attach to your mute potrait
We spoke only through thoughts
Together we gazed,awaited
Hours brought thirst and a rising sun

Tôi đã gặp rất nhiều vấn đề trong việc dịch Lyrics bài này,nhưng đây có lẽ là một trong những đoạn rõ ràng nhất.Opeth là một ban nhạc đến từ Thụy Điển nhưng họ không phải là không biết tí gì về English.Tôi nhìn bức ảnh chân dung của người đó,vẫn trong đêm tối.Tôi và người đó như đang ở rất gần nhau.Hai người nói chuyện với nhau,chỉ bằng ý nghĩ có lẽ vì họ quá hiểu nhau,họ sinh ra là của nhau.Họ đang nhìn nhau thật say đắm,cùng chờ đợi một ban mai bình minh tươi đẹp,cùng ngắm những chú chim hút mật rời khỏi tổ.Âm nhạc thật nhẹ nhàng,êm dịu với giọng hát mỏng manh,hơi mờ ảo như vẽ ra cảnh tượng lang mạn,thơ mộng đó.Nhưng tất cả đều chỉ diễn ra trong tưởng tượng của tôi,đều ở past simple.Tiếng guitar dữ dội đã phá tan khung cảnh đó.Tôi trở về với thực tại,tiếp tục gặm nhấm nỗi cô đơn,sự thất vọng.

Do not turn your face towards me
Confronting me with my loneliness
Your are in the forest unknown
The secret orchard

Người đó đối với tôi là một cái gì đó thật xa vời,bí ẩn.Và tôi sợ,sợ phải đối diện với ngươi đó với nỗi cô dơn trong lòng,với sự thật người ấy sẽ không bao giờ ở bên tôi dù tai tôi vẫn văng vẳng tiếng nói ấy:

Your voice is vast and achromatic
But still so precious

Lại thêm một đoạn acoustic thật tuyệt vời nữa!Giọng anh Mike làm người ta không thể nghĩ rằng những tiếng gào thét trước đó không thể phát ra từ vòm họng của anh.Và một lần nữa,phong các Opeth lại được 'tái hiện rõ nét',nhạc lại nổi lên thật dữ dội.Trong hơn 20' của 'Black rose immortal',người nghe phải có được cái cảm giác gai gai mà thật phấn khích này đến 3-4 lần.

I have kept it
The amarath symbol
Hidding inside the golden Shrine...
Black rose immortal

Tôi đã giữ cho mình
Hình tượng một bông hoa không bao giờ tàn
Cất nó vào nơi linh thiêng nhất...
Hoa hồng đen bất tử

Tiếng solo guitar rắt réo cùng acoustic vô cùng tinh tế như cuốn lấy tôi.Opeth đang phô bày hết tất cả những tinh hoa,những ngón nghề của mình
Cuộc hành trình của tôi dường như sẽ không bao giờ chấm dứt:

It is getting dark again
Dusk shuffle across the fields
The evening trees moan as if they knew
At night I always dream of you

Bóng tối lại đang bao trùm trở lại còn tôi vẫn đang tiếp tục đi,tiếp tục tìm kiếm và chờ đợi.Nhưng có 1 điều sẽ không thay đổi,at night I always dream of you.
Bài hát được khép lại với tiếng gào thật đau đớn của Mike.Âm thanh Keyboard vang lên thật não nùng và ám ảnh.
Lại thêm 1 tuyệt tác nữa về chủ đề muôn thủa-tình yêu.Hoa hồng-dĩ nhiên là biểu tương của tình yêu nhưng một bông hồng đen,một đóa hồng bất tử thì thật đặc biệt.Một tình yêu underground,đen tối,vô vọng nhưng thật mãnh liệt,day dứt và Immortal.
To someone I love forever,the one never belongs to me
To all who are loving but not being loved
To all Opeth fans


(Đức Che)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Bài này vừa thấy bên Rockvn, mình cũng vừa viết reply xong mà đã thấy ở phía bên này rồi :-/, lạ nhỉ?
 
Hehe,ưu tiên post trên HARC trước!!! :D
Ernesto là tui chứ ai >:)
 
Ở trong HAO này không có cái emotion biểu hiện cái kiểu nhếch mép (chứ không phải là "nháy mắt"). What a pity!

Đọc bài này thấy trộn lẫn giọng văn của bác Etudè với cả bác... mình quên béng cái nick name mĩ miều của bác ấy rồi. À, hình như là Fears với cả bác Flora bên cafe-rock.net.vn. (tiếc web die soon rồi, không quăng cả cái đống bài viết trong link về Opeth cho mà đọc thoải chí!).

Túm lại một câu: chuối bỏ xừ. >.<
 
Ở trong HAO này không có cái emotion biểu hiện cái kiểu nhếch mép (chứ không phải là "nháy mắt"). What a pity!

Đọc bài này thấy trộn lẫn giọng văn của bác Etudè với cả bác... mình quên béng cái nick name mĩ miều của bác ấy rồi. À, hình như là Fears với cả bác Flora bên cafe-rock.net.vn. (tiếc web die soon rồi, không quăng cả cái đống bài viết trong link về Opeth cho mà đọc thoải chí!).

Túm lại một câu: chuối bỏ xừ. >.<
 
To someone I love forever,the one never belongs to me
To all who are loving but not being loved

Câu này có lẽ nói lên tất cả !

:)>- =D> :x
 
Ở trong HAO này không có cái emotion biểu hiện cái kiểu nhếch mép (chứ không phải là "nháy mắt"). What a pity!

Đọc bài này thấy trộn lẫn giọng văn của bác Etudè với cả bác... mình quên béng cái nick name mĩ miều của bác ấy rồi. À, hình như là Fears với cả bác Flora bên cafe-rock.net.vn. (tiếc web die soon rồi, không quăng cả cái đống bài viết trong link về Opeth cho mà đọc thoải chí!).

Túm lại một câu: chuối bỏ xừ. >.<

Bây giờ không biết chị Di biết chưa, nhưng cafe-rock.net.vn chuyển tên miền thành cafe-rock.info rồi :) chị ạ. Tuy nhiên thì cũng có thất thoát nhiều bài viết.

Với lại em nó 04-07, viết được là tốt rồi, có tinh thần học hỏi mấy anh chị như Flora với Fears, đáng khen đấy chứ ( nếu mà có xào lại thật :D). Nhưng em nghĩ là cảm xúc là của chính mình, nghe Opeth chỉ sợ không đủ thời gian để viết hết cả suy nghĩ ra, tội gì phải đi lấy của người khác. Chắc gì em ý đã "xào" của ai? :) :). Đúng chứ ạ?
 
Cám ơn chị Di có lời góp ý,cám ơn anh Giang đỡ lời giùm thằng em.
Viết 1 bài này đối với em chẳng phải dễ,cũng chẳng phải khó.Vấn đề là cảm xúc chứ ko phải thời gian,chắc em cũng chẳng rặn ra dc bài nữa đâu ạ :D
Em viết bài này ko phải là để thể hiện "trình",đơn giản chỉ là cảm xúc dạt dào quá ko bit làm gì.
 
Doc la biet day khong phai la bai cua Flora hoac Fears ben cafe-rock.

Ban viet hay lam. Co gang len
 
Back
Bên trên