Em thực sự rất nhớ anh, anh trai của em ạ...Và vì thế em đã vội vàng dễ dãi nhận bạn khác là anh giống như anh đấy
...
Và anh bik ko, em hiểu rằng chẳng ai có thể thay thế anh, và chẳng ai có thể yêu quý em như cái cách anh yêu quý em....Em buồn lắm anh ạ...khi em bik bây h ko còn ai bên em giúp em lúc em buồn nhất...
Em chỉ bik khóc...nhưng nó còn đơn giản hơn khi mà em để nước mắt chảy ngược vào tim...
(...anh ạ
(...
Em buồn lắm, em cần ai đó bên em lúc này, an ủi em...
Anh trai của em đã ko bên em nữa, và người khác cũng vậy....Em bây h đã ko thể cười tươi, cái khuôn mặt luôn làm anh buồn cười ấy...và em chỉ bik khóc, giá như anh ở bên em mà xoa đầu em nói rằng:" EM khóc trông vừa thương vừa đáng yêu đấy" thì em đã ko như thê này...em đã ko vô hồn, vô cảm, và vô hình chừng này...
((...
Em bik ko ai yêu quý em nữa, mọi người đều ghét em mà bỏ rơi e, đúng ko a? Em ko thể tìm được người anh như anh nữa, hy vọng bé nhỏ của em đã sắp tắt rồi...và em sẽ phải học cách sống ko được chiều chuộng, ko nhõng nhẽo, ko dựa dẫm vào người khác....chắc rằng em sẽ ko thể có thêm anh trai nào nữa đâu anh ạ, bởi vì em sợ lắm, sợ chính giây phút này đây....sợ khi chẳng còn ai bên em, người ta bỏ rơi em...dù sao em vẫn chỉ là một cô bé thôi, cho dù em cố tỏ vẻ bất cần người lớn thì em vẫn là con bé mít ướt ngày nào...
((...