Học sinh sinh viên và thanh niên H-A-O chống chiến tranh!

Lưu Công Thành
(congthanh)

Điều hành viên
Các bạn hãy viết về hòa bình và chống chiến tranh

Bây giờ, khi chiến tranh đã diễn ra tại Iraq và người dân Iraq đang phải chịu khổ đau. Là những người yêu chuộng hòa bình và người dân của một đất nước đã từng trải qua những cuộc chiến tranh khốc liệt, các bạn hãy dòng ngòi bút để thể hiện tình cảm và nguyện vọng của mình - qua đó có thể đưa làn sóng chống chiến tranh và bảo về hòa bình lên cao hơn nữa!

Trước mắt mình chọn ra được 2 bài hay nhất về chủ đề này:

1. Thật sỉ nhục cho một siêu cường khi hành động như vậy? của Tống Minh Tuấn

2. Đấu tranh cho lẽ phải. Tại sao không ? của Lê Thu Quỳnh


Tất cả các bài viết đều được welcome!

Rất có thể sẽ có phần thưởng cho các bạn viết bài hay!
 
Bài thứ nhất:

Đấu tranh cho lẽ phải. Tại sao không ?

Tác giả: Lê Thu Quỳnh (Nga1-Khóa 00-03)

Từ bé đến giờ chúng ta luôn được sống trong một cuộc sống đầy đủ về mọi mặt. Kể cả những người vẫn luôn cho rằng mình phải sống thiếu thốn về mặt tình cảm, thực ra vẫn là những con người được hưởng rất nhiều sự yêu thương, quan tâm chăm sóc. Chúng ta luôn kêu ca rằng cuộc sống này thật đáng buồn khi những thứ ta mong muốn không trở thành hiện thực. Chúng ta luôn cho rằng cuộc sống này thật bất công khi mà rõ ràng đứa ngồi bên cạnh ta, chép bài của ta, được 9 điểm, còn ta chỉ được có 7. Nhưng thử nghĩ xem, nếu ngược lại, người được điểm 9 là ta, còn đứa ngồi bên cạnh, cho ta chép bài, được 7 điểm, thì ta sẽ coi đó là một sự bất công, hay nghĩ đó là điều may mắn ?

Chúng ta đang sống một cuộc sống rất tốt đẹp, đầy đủ và hạnh phúc. Nhưng đó là do đâu ? Do bố mẹ ta giàu có, làm được nhiều tiền ? Hãy thử nhìn xa hơn nữa đi. Nếu tôi nói, là do ông cha ta đã chiến đấu anh dũng, đã đổ bao xương máu để mang lại độc lập tự do cho đất nwuwocs, thì chắc hẳn bạn sẽ thấy buồn cười lắm phải không ? Những câu nói này chúng ta đã được nghe đi nghe lại không biết bao nhiêu lần rồi. Bây giờ chúng ta sẽ không nói lại vấn đề này nữa.

Nhưng bạn thử nghĩ xem, Việt Nam liệu có thể một mình vượt qua tất cả được không ? Chúng ta có thể đánh đuổi được thực dân Pháp, rồi đế quốc Mỹ được không, nếu không có sự giúp đỡ của thế giới ? Hẳn chẳng ai là không biết đến hình ảnh một người cha Mỹ đã dắt con gái của mình đến trước lầu Năm Góc và tự thiêu để phản đối chiến tranh ở Việt Nam. Rồi còn rất nhiều, rất nhiều nữa, những con người đã biểu tình, đã nằm trên đường ray xe lửa đê phản đối chiến tranh.

Vâng, chúng ta đã được giúp đỡ như vậy. Thế giới đã đứng sau chúng ta như vậy. Còn hiện tại thì sao ? Mỹ sắp tấn công Irăc. Chúng ta đều biết rõ điều này, đã được nghe rất nhiều về điều này. vậy thái độ của chúng ta ra sao ? Khi mà khắp nơi trên thế giới nổ ra những cuộc biểu tình chống chiến tranh ở Irắc, khi mà Liên Hiệp Quốc liên tiếp nhận được những là thư kêu gọi hòa bình của các bạn trẻ trên toàn thế giới, thì chúng ta vẫn ngồi im. Chúng ta, vẫn ngày ngày đi học đi làm, ăn đủ 3 bữa cơm. Và coi những gì TV đang đưa tin, báo chí đang nói đến chỉ như một bộ phim, một quyển truyện.

Thật sự ngay cả bản thân tôi, người đã và đang rất trăn trở về vấn đề này, đã cảm thấy có một cái gì đó không ổn trong cách sống, nhưng cũng chẳng biết làm gì hơn. Kêu gọi biểu tình ? trong khi mà có đến hơn 75% số người được hỏi vẫn thờ ơ với vấn đề này, thì đây quả là một điều không thể. Liệu đây có phải là một trong những nguyên nhân khiến VN ta luôn tụt hậu so với thế giới ? Chúng ta có trí tuệ, có năng lực, nhưng chúng ta quá thờ ơ với những gì đang xảy ra trước mắt. Chúng ta học ngoại ngữ, thi TOEFL, IELTS với số điểm rất cao, nhưng không bao giờ nghĩ đến việc viết một lá thư kêu gọi hòa bình. Chúng ta có thể đồng loạt kí vào một tờ đơn xin đổi thầy cô giáo, nếu thấy không vừa lòng, nhưng không thể cùng kí vào một tờ đơn chống chiến tranh. Chúng ta có thể tạo ra một cuộc bùngt iết tập thể, nhưng không thể có một cuộc biểu tình.

Phải chăng chúng ta sống cho bản thân mình nhiều hơn ? Chúng ta sống cho cái tôi cá nhân hơn là cho cộng đồng ? Chúng ta, trong đó có cả tôi nữa, thực chất đang sống theo cái chủ nghĩa cá nhân, mà lúc nào cũng đáng bị lên án đấy. Có lẽ nào chúng ta lại như vậy ? Lẽ nào giới trẻ VN, những người vẫn tự hào bởi nhúng tấm huy chương Olympic, những giải quốc tế, nay lại ngồi im trước những điều bất công đang xảy ra trên trế giới ?

Thực sự chúng ta phải làm một cái gì đó. Nhưng bắt đầu từ đâu, và phải làm những gì ? Có ai đó có thể cho tôi biết được không ?

Ngày 17-02-2003
 
Bài thứ hai:

Thật sỉ nhục cho một siêu cường khi hành động như vậy?

Tác giả: Tống Minh Tuấn (Lý 1 - Khóa 93-96)

Vâng, chắc các bạn cũng đã cùng tôi theo dõi cuộc chiến suốt thời gian vừa rồi. Theo tin đến nay thì đã có hơn 70 dân thường Irac bị Us dùng bom chùm sát hại. Ngoài ra US chưa có thiệt hại nào đáng kể về phía quân đội IRAC.

Sau khi cho tên gián điệp HanBlix vào thanh sát và gián điệp tất cả những thứ mà US gọi là vũ khí hủy diệt, quân đội US và Anh (cái mà CNN gọi một cách cho nó chính nghĩa là liên quân, đồng minh) đã dùng chính những vũ khí hiện đại nhất, hủy diệt nhất để tấn công.

Bạn có cho rằng US sẽ thắng lợi nhanh chóng không? Theo tôi theo dõi mấy ngày qua thì không? Và có lẽ Mỹ đã sắp sa lầy vào một cuộc chiến tệ hại nhất trong lịch sử của mình.

Về mặt chính nghĩa mà nói, thì lần này chiến tranh do US phát động có 2 mục đích chính: các giếng dầu với tham vọng bá chủ thế giới, phục vụ cho mục đích của các tập đoàn sản xuất vũ khí. Điều này được thể hiện bằng việc luôn quan tâm đến các giếng dầu của Mỹ như khuyến cáo các lính Irac không nên đốt giếng dầu, ngăn chặn quân Thổ Nhĩ kỳ vào vì sợ chia phần v.v..

Để có thể có một cái nhìn đúng đắn vào tình hình cuộc chiến, các bạn nên hiểu về độ chính nghĩa của cuộc chiến này: Theo tôi được biết thì có đến 80% thành phần ủng hộ tại Mỹ và các nước khác thuộc về tầng lớp có dân trí thấp.

Hiện tại mức độ lên tiếng về lẽ phải và chính nghĩa đã bắt đầu diễn ra tại hầu hết các nước trên thế giới, một số nước chưa dám lên tiếng mạnh mẽ chắc sẽ lên tiếng trong nay mai thôi. Khi đó con người sẽ trở lại đúng tiếng nói phù hợp với lương tâm của mình.

Từng sống trên một đất nước đã trải qua chiến tranh, các bạn trẻ nên hiểu đúng hơn về mức độ chính nghĩa của nó, khi trên thế giơi xuất hiện một kẻ ngang nhiên muốn thay đổi chế độ tại một nước. Việc này đã từng xảy ra tại Taliban, Nam Tư, nhưng nó sẽ không thể là một tiền lệ nguy hiểm có thể diễn ra tiếp. Chính Bộ trưởng Canada đã từng nói: Không lẽ một đất nước như TRung Hoa với toàn bộ tiềm lực sức mạnh của mình, khi không ưng ý chế độ Tư ban, sẽ đem quân đi thay đổi chế độ nước khác..

Giống như Việt Nam xưa kia, nhân dân Irac không chỉ đang chiến đấu cho một mình Sacdam (mà theo US thì là một tên vô đạo), mà họ còn có một lòng sĩ diện dân tộc, chiến đấu không phải cho cá nhân ai mà cho vị thế của đất nước mình, không thể như Nam tư sẵn sàng cắt đầu chủ mình đem dâng nộp cho kẻ có quyền. Bạn không thể lập luận đơn giản là sao dân Irac không để cho Sacdam đi lưu vong cho dân đỡ khổ, cũng là vì lí lẽ như trên.

Nếu bạn nghe và tin hoàn toàn vào CNN, bạn có thể nghĩ rằng có lẽ US đã thắng đến nơi. Nhưng qua 3 ngày, Bush và ANh đã cho thấy rõ sự lúng túng, do đã huyênh hoang không tự lượng sức mình sức người, khi chưa nắm rõ tình hình đối phương. Dựa vào tài năng của vị Bộ trưởng bộ quốc phòng RuhamSfell, người đã từng tham gia vào chiến tranh VN và đã từng đánh đâu thắng đấy trong chiến dịch Nam Tư, Apganistan, Bush hùng hổ tin tưởng vào thắng lợi nhanh chóng, thế nhưng qua 3 ngày, bạn thấy gì.

Media là một vũ khí vô cùng quan trọng trong việc nhận thức. Với CNN, gần đây đã bị coi là một đài truyền hình xuống cấp. Gần đây khi theo dõi tôi mới thấy có một số vấn đề với đài truyền hình này, và kết luận nó cũng là một thứ công cụ của những thế lực độc tài. Các bài bình luận của CNN ngày càng mang tính nhạt nhẽo và trở thành trò hề mang tính ngụy biện rất cao. Nếu bạn xem qua các kênh truyền hình như DW, CCTV.. bạn sẽ thấy các View rất khác..

- Không hề thấy xuất hiện quân Irac, quân US liên tục bị gặp cảnh vườn không nhà trống, họ đã không thể phán đoán một cách chính xác lực lượng chủ lực của Irac ở đâu. Không hề thấy hình ảnh quân Irac hàng mặc dù CNN rất muốn đăng những tin như vậy (CNN đã cho quay đi quay lại cảnh cho dân thường ra hàng).

- Các cảnh di chuyển thần tốc của xe tăng trên sa mạc là giả.

- Không thể xảy ra nhiều tai nạn đến vậy, có thể máy bay đã bị chính quân Irac bắn hạ

- Tinh thần quân đội US xuống rõ khi tỏ ra bế tắc và bất lực trong tiến công với việc một lính Mỹ tự sát hại đồng chí của mình. Khi bất thần gặp resistence từ phía Irac mà hôm nay vừa có dịp xem khi tiến công một Building, việc phụ thuộc quá nhiều vào khí tài của mình có thể cho thấy lính US và Anh là các lính rát chết nhất thế giới.

- Cảng phía nam chưa hề hoàn toàn bị chiếm mặc dù CNN luôn khẳng định như vậy

- Liên tục đăng tin Sacdam đã chết để làm lung lòng quân địch với các kết luận rất hài.

- Vũ khí duy nhất mà US có lợi thế là các cuộc không kích bằng máy bay. Tuy nhiên do không thể thả bom phá hoại vào dân thường nên US cũng đã bắt đầu bế tắc khi sử dụng các cuộc không kích, vì mục đích ném bom không đem lại thiệt hại cho quân đội I rac.

- Bush đã hạ giọng và với bộ mặt méo xệch của mình khi phát biểu trước public. Trong khi cảm thấy chiến tranh bế tắc, hàng loạt các nước đứng dậy biểu tình và căm phẫn, Bush chui vào trại David với mục đích để họp bàn, nhưng cũng có mục đích là sợ chết, sợ ám sát. Với Blair thì cũng vậy, rõ ràng là mặt cũng đang méo xệch, đang ngồi trên đống lửa chứ không được như mấy hôm đầu.

- Đức đã dọa rút ra khỏi Nato, trong khi Nga và PHáp tuyên bố không thể để cho Mỹ tiếp tục con đường trở thành bá chủ. Như vậy khả năng support Irac không phải là không có. Khi cuộc chiến kéo dài, nếu Irac được ủng hộ cả bằng vật chất lẫn tinh thần, cộng với khi mùa hè đến với cái nóng trên sa mạc, tôi tin rằng chính phủ Mỹ sẽ bị sa lầy trong cuộc chiến.

Đó cũng chính là điều mà nhân loại muốn đảng Cộng Hòa cần được học một bài học về sự hiếu chiến của mình, tạo nên hình ảnh xấu đối với thế giới.

Nếu Clinton còn làm tông thống, có lẽ đã không có vụ 11/9, không có chiến tranh, bất ổn như hiện nay...

23-03-2003
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Bài thứ ba

Chiến tranh là một sự phí phạm ngu ngốc của loài người.

Tác giả: Bùi Thành Trung (Tin 94-97)

Cái vụ vũ khí hủy diệt chỉ là tuyên truyền của Mỹ thôi. Ai cũng biết là Israel có trong tay vũ khí hạt nhân đủ sức blow up cả vùng Trung Đông và thế giới Arab nhưng có ai đề cập đến đâu.

Saddam Hussein có là nhà độc tài đi nữa cũng không phải là 1 thằng ngu/điên đến mức vác mấy thứ vũ khí đó ra sử dụng để đánh các nước khác khi mà Mỹ đã lên tiếng mở đường cho mình hay đồng minh trong khu vực (Israel) sử dụng tất cả các loại vũ khí để "đánh trả", thậm chí là "đánh trước". Trong trường hợp này chỉ cần vài quả nukes là Iraq biến thành bãi tha ma ngay. Ngay cả trong trường hợp Mỹ-Iraq hữu hảo thì có cho thêm vài chục năm nữa Iraq cũng chưa thể có được khả năng uy hiếp trực tiếp lên đất Mỹ, trừ phi tự Mỹ bán công nghệ tên lửa cho Iraq.

Đem vụ này ra so sánh với Hitler, người Mỹ muốn hạ bệ các thế lực "Old Europe" bằng cách khoét sâu thêm vào vết thương lâu năm chưa lành hết của WWII.

Đang sống ở Mỹ nhưng không có tham dự nói chuyện về chính trị với nhiều tầng lớp khác nhau nên tôi không thể đưa ra kết luận gì chính xác cả. Có nhiều sinh viên phản đối, số khác ủng hộ chiến tranh. Chỉ có 1 điều là không ai trong số SV đó biết thế nào là chiến tranh cũng giống như đa phần dân Mỹ. Họ sống trong cái vỏ bọc hào quang của 1 nước tự do, coi trọng các "quyền con người" mà họ được hưởng. Sự hiểu biết về thế giới đối với nhiều người Mỹ nằm trong 1 giới hạn rất hẹp. Vụ 11/9 đưa nước Mỹ vào 1 tình thế đáng buồn hơn nước khi tự họ co cụm lại để phòng thủ từ 1 nỗi sợ vô hình, hậu quả của 1 hệ thống media dân chủ hết mức. Thêm vào đó, chính phủ Bush cũng muốn lợi dụng tình hình để tranh thủ sự ủng hộ của dân chúng, cho nên nhiệt liệt ủng hộ. Nước Mỹ đang tự hù dọa chính mình hơn là bị đe dọa thật sự.

Bin Lađen là 1 kẻ không dân tộc, không tổ quốc, cuồng tín đến mức điên rồ, cái đó mới là nguy hiểm bởi những hành động của tổ chức này không thể đoán biết được. Trong khi đó, Saddam dẫu sao cũng là tổng thống của một nước, mọi hành động đều được giám sát kỹ càng và ít nhất, ở một mức nào đó tuân thủ các quy ước quốc tế. Bởi thế, mục đích của cuộc chiến tranh này đáng ngờ hơn là những gì được chính quyền Bush rêu rao, phía sau bức màn chính trị mới tiềm ẩn những nguyên nhân thật sự.

Hy vọng là chiến tranh mau chóng chấm dứt, tránh cho Iraq biến thành một VN thứ hai. Chúng ta mất 30 năm mới tạm gọi là trở lại mặt đất, chưa kể đến bị đẩy lùi so với thế giới cả hàng chục năm. Sự tàn phá của chiến tranh người Mỹ không bao giờ hiểu được. Họ chỉ nhìn vào con số người chết hay những hình ảnh bom đạn phá hủy nhưng không thể cảm nhận được nó như những người sống sót sau những trận bom, trận chiến đó. Chiến tranh là 1 sự phí phạm ngu ngốc của loài người.

23-03-2003
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Bây giờ, khi chiến tranh đã diễn ra tại Iraq và người dân Iraq đang phải chịu khổ đau. Là những người yêu chuộng hòa bình và người dân của một đất nước đã từng trải qua những cuộc chiến tranh khốc liệt, các bạn hãy dòng ngòi bút để thể hiện tình cảm và nguyện vọng của mình - qua đó có thể đưa làn sóng chống chiến tranh và bảo về hòa bình lên cao hơn nữa!

Trước mắt mình chọn ra được 2 bài hay nhất về chủ đề này:

1. Thật sỉ nhục cho một siêu cường khi hành động như vậy? của Tống Minh Tuấn

2. Đấu tranh cho lẽ phải. Tại sao không ? của Lê Thu Quỳnh

Tất cả các bài viết đều được welcome!

Rất có thể sẽ có phần thưởng cho các bạn viết bài hay!

:lol: :lol: :lol: :lol: :lol: :lol: :lol: :lol: :lol: :lol: :lol: :lol: :lol:

Đọc cái biểu ngữ cổ động to uỳnh oàng của nhà bác Thành, nhà tớ lại cứ tưởng các bác làm được cái trò gì to tát lắm.

Viết bài! Ừ thì viết! Ngòi bút là một vũ khí sắc bén. Chả ai phủ nhận cả. Hị hị hị... nhưng theo cái tinh thần này của các bác thì: Mình tự viết, mình tự đọc, và theo ý bác Thành lại còn có cái khoản: Mình tự thưởng.

Viết hay đến mấy mà chỉ gói gọn trong cái khuôn khổ forum nhỏ xíu toàn bọn ăn tục nói phét này thì em hỏi các bác làm được cái trò trống gì trong việc "đưa làn sóng chống chiến tranh và bảo vệ hòa bình lên cao hơn nữa" ạ? Sáo vãi!

Còn nếu các bác có mục đích rõ ràng, theo kiểu đại loại như đăng bài trên các báo có uy tín (whatsoever), thì câu hỏi của nhà iem là Có làm nổi không? Còn cứ quẳng phứa một cái thread lên theo kiểu thế này, nhà iem đọc xong ngứa lắm!

:confused:
 
Nguyễn Hoài Phương đã viết:
Còn nếu các bác có mục đích rõ ràng, theo kiểu đại loại như đăng bài trên các báo có uy tín (whatsoever), thì câu hỏi của nhà iem là Có làm nổi không? Còn cứ quẳng phứa một cái thread lên theo kiểu thế này, nhà iem đọc xong ngứa lắm!

:confused:

Muốn thì cũng có thể đăng được, no problem, nhưng phải suy nghĩ kỹ đã! :D
 
Back
Bên trên