Hạnh phúc là gì?

Tình trạng
Không mở trả lời sau này.
hạnh phúc của em là những luk anh thấy hạnh phúc nhất...
hạnh phúc là anh về đây và ở bên em...
hạnh phúc là khi em nhớ đến anh...anh cũng nhớ em thật nhiều...
hạnh phúc là khi trên đường tối om có 2 bóng ng` nắm tay nhau đi...
 
Hạnh phúc là mỗi sáng tỉnh dậy thấy trời nắng đẹp , gió mát nhẹ , bầu trời trong xanh.....
Hạnh phúc là ngày nào cũng gặp mặt bạn bè, người thân, được ở bên cha mẹ để biết rằng họ luôn khỏe mạnh và vui vẻ.
Hạnh phúc là luôn có mục tiêu theo đuổi trong cuộc sống, để luôn cố gắng hết mình, để có thất bại cũng ko bao h phải hối hận
Hạnh phúc là luôn được quan tâm chia sẻ và lắng nghe, luôn được mọi người yêu quí.
Hạnh phúc là khi trở nên thành đạt, kiếm tiền bằng chính sức mình để tự tin bằng chính đôi tay mình.
Hạnh phúc là luôn có người để mình cùng chia sẻ cái hạnh phúc đấy..........
 
hạnh phúc là bi h có ai đó kí bản kiểm điểm hộ mình.....
 
hạnh phúc là cùng nhà ăn bữa cơm nóng
là cùng uống cà phê nói chuyện với bạn bè
là được đi đá bóng
là tìm lại được 1k hay thậm chí là 500 trong túi cái quần đã lâu mình không mặc
là khi được nghe bản nhạc mình thích
là....

đặc biệt, hạnh phúc đôi khi là sự chia sẻ, dù chỉ là trong im lặng
 
Chỉnh sửa lần cuối:
hạnh phúc là hạnh phúc....
hay hạnh phúc chỉ là lời nói dối.....
 
hạnh phúc là khi ấp ủ trong tim một bóng hình
hạnh phúc là khi tình yêu được cho đi mà không đòi hỏi được thấu hiểu và đáp đền
dù vậy, nếu người hiểu tôi, và yêu tôi dù chỉ là một phàn nhỏ tình yêu tôi dành cho người, hạnh phúc của tôi sẽ càng lớn hơn, tươi đẹp hơn :x
 
hạnh phúc là hạnh phúc....
hay hạnh phúc chỉ là lời nói dối.....

Hạnh phúc chỉ là lời nói dối:
"Bởi em đã từng tin

Anh yêu em nhiều lắm
Thế mà
Một buổi chiều đầy nắng
Anh bỏ rơi em trên bến vắng hẹn hò

Nếu anh bảo em chờ
Thì em sẽ đem cả cuộc đời đánh cược
(Nhưng mà anh cứ bước
chẳng nói lại câu nào )"

uhm, hạnh phúc cũng chỉ là lời nói dối mà thôi 8-|
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Hạnh phúc là được biết sẽ chẳng có ai chết cả...
Đẻ ra nhiều ko có nghĩa là phải chết nhiều...
Mà bất cứ cái chết nào cũng kèm theo nước mắt ...
 
Hạnh phúc chỉ là lời nói dối:
"Bởi em đã từng tin

Anh yêu em nhiều lắm
Thế mà
Một buổi chiều đầy nắng
Anh bỏ rơi em trên bến vắng hẹn hò

Nếu anh bảo em chờ
Thì em sẽ đem cả cuộc đời đánh cược
(Nhưng mà anh cứ bước
chẳng nói lại câu nào )"

uhm, hạnh phúc cũng chỉ là lời nói dối mà thôi 8-|

và hạnh phúc được ko khi vẫn tin..tin khi đã biết..... chỉ là lời nói dối =;
 
Em hạnh phúc khi anh đi một quãng đường 8 cây số chỉ để được đón em,để về cùng em.Vì anh nói đường giờ tan tầm đông,anh muốn đi cùng em cho yên tâm.Em hỏi:vì sao anh toàn bắt em đi bên trong,còn anh thì được đi phía ngoài? Anh trả lời: Vì anh muốn che chở em,có chuyện j` anh sẽ đỡ cho em.Này,đồ ngốc!Thế anh có biết nếu anh có chuyện j` thì em cũng chẳng thể sống vui vẻ ko? Vì...anh-chính-là-hạnh-phúc-của-em! I love you!
 
Hạnh phúc ở dưới chân​
Trên thảo nguyên bát ngát, Cây và Cỏ luôn ở bên nhau, đồng hành và thân thiết. Ngọn cỏ non đẹp dịu dàng như một nàng thiếu nữ đang uốn mình mềm mại với chiếc áo dài tha thướt xanh màu ngọc biếc, giản đơn và quyến rũ…

Cây cao lớn, sừng sững tựa một chàng trai lực lưỡng đang vươn những cánh tay dài chắc chắn, trải rộng tán lá khỏe mạnh ra xung quanh như bao bọc, chở che, như ôm lấy Cỏ vào lòng. Đầm ấm…

Cuộc sống cứ thế lặng lẽ trôi. Đến một ngày trời xanh hửng nắng, gió mát vi vu thổi, những áng mây trắng trôi bồng bềnh, phiêu lãng ở trên cao. Cây mơ màng, đưa mắt ngước nhìn lên phía những vì sao và nghĩ: “Đẹp quá, nơi đó phải chăng là thiên đàng?”. Cây quyết định sẽ đi đến đó, quyết định rời bỏ ngọn Cỏ, vươn cao mình lên phía những vì sao.

“Anh đi đâu vậy ?” - Cỏ cất tiếng hỏi khẽ.

“Tôi đi tìm những vì sao hạnh phúc” - Cây lạnh lùng đáp và cất bước ra đi. Cỏ im lặng nhìn theo, cúi đầu không nói. Cỏ ở lại một mình nơi triền đất thảo nguyên rộng lớn, còn Cây thì ngày càng vút cao và những cành lá ngày càng vươn xa. Bởi vì Cây mong một ngày đi đến bầu trời cao. Bởi vì Cây mơ ước một ngày được gặp các vì sao ngời sáng…

Khoảng cách của Cây và Cỏ cũng ngày càng xa hơn…

Cuộc sống lặng lẽ trôi đi. Cho đến một ngày, Cây đã trở thành bậc đại thụ sừng sững giữa thảo nguyên bát ngát nhưng vẫn chưa với được những vì sao cho riêng mình… Cỏ cũng không còn màu xanh nữa mà trở nên vàng úa, và lặng lẽ ở phía dưới cây cao.

Cây bắt đầu mệt mỏi nhận ra rằng mình không thể đi đến cái nơi bản thân vẫn cho là thiên đường hạnh phúc. Cây hối hận nhìn xuống phía dưới. Cỏ vẫn ngồi đó, vẫn đang vui đùa với những cánh hoa, vẫn đang thướt tha cùng muôn loài bướm.

Cây chợt cảm thấy nuối tiếc, hối hận khi hiểu: Hạnh phúc chính là điều mà Cây đã từng có và đánh mất. Cây buồn, nỗi buồn không thể nói cùng ai…

“Cây ở trên đó thế nào?” - Một ngày Cỏ cất tiếng hỏi thăm.

“Mọi thứ ở đây đều tốt. Được làm bạn với Gió và nghe tiếng chim hót líu lo. Cuộc sống muôn màu và rất là vui vẻ” - Cây ngẩng cao đầu trả lời ngọn Cỏ.

“Vậy là Cây đã tìm thấy những vì sao hạnh phúc ?” - Cỏ nhìn Cây hỏi tiếp.

Cây gật đầu đưa mắt nhìn Cỏ rồi khẽ mỉm cười quay đi, ngẩng cao đầu hướng về phía các vì sao lơ đãng. Không phải vì Cây muốn tiếp tục đi tìm hạnh phúc mà đơn giản, Cây đang cố tránh một ánh mắt nhìn. Vì Cây đang nói dối! Vì Cây biết mình cô độc. Vì Gió chỉ đến rồi Gió lại đi. Gió bỏ Cây ở lại và lả lơi thổi mãi chứ không bao giờ dừng lại. Và Chim cũng vậy, Chim không thể ở đó hót mãi cho Cây nghe.

Cây biết Cây là kẻ cô đơn nhưng cái bản tính kiêu căng vốn có đã không cho phép Cây hạ độ cao, thừa nhận sự nuối tiếc. Cây sợ phải xấu hổ, sợ tỏ ra mình yếu đuối. Vì thế, Cây mãi ngẩng cao đầu và không chịu nhìn xuống…

Cuộc sống lại lặng lẽ trôi đi… Cho đến một ngày, Bão đến! Cây đương đầu chống chọi. Bão gào rú, Cây ngả nghiêng rung chuyển. Bão thổi mạnh, Cây bật gốc lung lay. Bão cười, Bão đẩy nhẹ, Cây ngã xuống đổ gục, nằm yên trên thảo nguyên lạnh lẽo… Cây kiệt sức, lịm đi.

Hôm sau Bão hết, trời xanh lại hừng sáng. Cây mở mắt nhìn lên, bầu trời xa vời vợi, nhưng màu xanh của Cỏ thì lại thật gần, và ấm áp.

Cây chết, cỏ mọc xung quanh. Một thời gian sau nơi cây đổ xuống mọc lên một loài cây lạ. Và người ta đặt cho nó tên là cây Xấu Hổ. Một cây Xấu Hổ với cỏ mọc xung quanh.

Đôi khi con người ta cứ mải mê lao mình vào cuộc kiếm tìm hạnh phúc để rồi có lúc chợt nhận ra rằng hạnh phúc đang ở ngay dưới chân mình nhưng lại không có đủ can đảm và không đủ dũng cảm để cúi xuống nhặt nó lên…

Cây quyết định bỏ Cỏ lại một mình. Cây nói rằng nếu Cây cứ ở bên Cỏ thì một ngày nào đó, Bão kéo đến sẽ cuốn đổ Cây. Lúc đấy Cây sẽ làm Cỏ đau lắm, Cây không muốn Cỏ phải khổ vì Cây. Đấy là cách Cây thể hiện rằng Cây yêu thương Cỏ hay đấy chỉ là lời nguỵ biện chứng tỏ một điều rằng Cây không đủ khả năng để bảo vệ Cỏ nữa, Cỏ không biết!. Nhưng dù sao thì Cây cũng đã ra đi, với một ước vọng mới. Cỏ đau khổ lắm, Cỏ yêu Cây, nhưng biết làm thế nào để níu kéo Cây được.

Và rồi, Cây mải mê đi tìm kiếm hạnh phúc cho mình. Để rồi một ngày, những cơn Bão kia đã quật ngã cây. Cây lại trở về với Cỏ, bình yên và ấm áp. Cỏ lại ôm trọn Cây vào lòng….
vào blog chị, đọc đc truyện này :)
lại có niềm tin :) hạnh phúc có thật đấy chị ạ :) nó chỉ ở đâu đó quanh mình thôi :)
 
Hạnh phúc là YM trở lại bt mà k fair rước thằng thợ xấu zai ngoài hàng về nhà ~x(
 
Tình trạng
Không mở trả lời sau này.
Back
Bên trên