Hoàng Long
(Death_Creator)
Thành viên danh dự
@ My, cái chuyện chiến tranh có a và b thì rõ rồi. tuy nhiên cái a liên quan tới mâu thuẫn, thuộc về vấn đề bản chất, cái này, như My nói, là rất khó và thực ra cũng không cần thiết thành ra nói chung hiện giờ thường người ta nói tới b thôi.
để giải quyết vấn đề bạo lực --> chiến tranh, thực ra không nhất thiết phải nói chuyện "phi bạo lực." hiện giờ có 2 trường phái như thế này:
1. là như My nói: kêu gọi phi bạo lực, từ bỏ chiến tranh/ bạo lực như một phương thức giải quyết mâu thuẫn - cái này gọi là pacifism (nổi tiếng ví dụ như có Ghandi, MLK...)
2. là sử dụng bạo lực để ngăn chặn bạo lực. sử dụng vũ khí hạt nhân để kiềm chế khả năng bộc phát chiến tranh. cái này gọi là nuclear deterrance. nước có vũ khí hạt nhân kiềm chế nước ko có là một, các nước có vũ khí hạt nhân lại kiềm chế lẫn nhau nữa là 2. cái này là một hướng phát triển từ chiến tranh lạnh. ví dụ gần đây nhất là vụ Pakistan và Ấn Độ chẳng hạn. 2 nước này suýt nữa thì xẩy ra chiến tranh với nhau, nhưng vì cả 2 bên đều có vũ khí hạt nhân --> ko thằng nào dám đánh --> ko chiến tranh.
Huntington gắn mâu thuẫn với khác biệt văn hóa. tất nhiên anh không dám bảo là ông ấy sai, nhưng mà anh thì không đồng ý chút nào. ko biết có phải khác biệt văn hóa và mâu thuẫn có liên quan tới nhau không, nhưng bản thân những nhận định của ông ấy về các vấn đề văn hóa có tiềm năng làm bùng nổ rất nhiều mâu thuẫn gay gắt. ví dụ, trong cuốn ông ấy mới viết "who are we" chẳng hạn, ông ấy bài bác dân Mexican American là thay vì đồng hóa/ đóng góp vào văn hóa chung của Mỹ như một quốc gia thì họ lại tiếp tục giữ gìn bản chất của họ, điều này, theo ông ấy, là một điều không lấy gì làm hay ho cho lắm và có thể được coi là nguyên nhân dẫn tới rạn nứt trong xã hội. dựa theo lập luận của ông ấy thì dân Hồi, dân Á, dân đen đều có vấn đề hết. tất cả đều cần phải được đồng hóa, trắng hóa hết thì mới ok... anh thấy rất là ko hợp lý.
@ cậu gì ở trên, mình biết sẽ có người vào đưa ra lập luận giống như cậu, rằng bọn Nhật+ Hàn nó là do Mỹ tạo ra nên nó tất nhiên phải thân Mỹ --> ko đánh nhau với Mỹ. tuy nhiên vấn đề nó có đơn giản thế ko?
1. chính phủ thân Mỹ mà cậu nói tới là từ thời những năm 40, cậu cho rằng chính phủ Nhật, Hàn hiện nay vẫn hoàn toàn thân Mỹ như thế?
2. ko nói tới Mỹ, nói giữa Nhật với Anh quốc chẳng hạn. khả năng chiến tranh giữa Anh với Tây Ban Nha, Pháp với Đức chẳng hạn, khả năng xẩy ra chiến tranh giữa các nước này là thế nào? Đức, Pháp, Anh, Tây Ban Nha ko có truyền thống thân nhau mà có truyền thống choảng nhau từ xưa rồi, nhưng từ sau thế chiến tới nay, chưa hề xẩy ra vụ nào cả.
3. Tại sao Anh, Đức, Pháp có thể dứt ra khỏi truyền thống tranh chấp để làm hòa với nhau nhưng VN với Trung Quốc vẫn tiếp tục đường hướng này? mâu thuẫn gay gắt liên tục, gần đây nhất táng nhau là hồi 79.
lập luận ở đây là thế này: vấn đề ko phải ở chỗ ai thân với ai, mà là ở chỗ dân chủ thực thụ thì ko choảng nhau. cho dù có thù truyền kiếp nhưng mà dân chủ hóa rồi thì công cuộc choảng nhau sẽ chấm dứt.
để giải quyết vấn đề bạo lực --> chiến tranh, thực ra không nhất thiết phải nói chuyện "phi bạo lực." hiện giờ có 2 trường phái như thế này:
1. là như My nói: kêu gọi phi bạo lực, từ bỏ chiến tranh/ bạo lực như một phương thức giải quyết mâu thuẫn - cái này gọi là pacifism (nổi tiếng ví dụ như có Ghandi, MLK...)
2. là sử dụng bạo lực để ngăn chặn bạo lực. sử dụng vũ khí hạt nhân để kiềm chế khả năng bộc phát chiến tranh. cái này gọi là nuclear deterrance. nước có vũ khí hạt nhân kiềm chế nước ko có là một, các nước có vũ khí hạt nhân lại kiềm chế lẫn nhau nữa là 2. cái này là một hướng phát triển từ chiến tranh lạnh. ví dụ gần đây nhất là vụ Pakistan và Ấn Độ chẳng hạn. 2 nước này suýt nữa thì xẩy ra chiến tranh với nhau, nhưng vì cả 2 bên đều có vũ khí hạt nhân --> ko thằng nào dám đánh --> ko chiến tranh.
Huntington gắn mâu thuẫn với khác biệt văn hóa. tất nhiên anh không dám bảo là ông ấy sai, nhưng mà anh thì không đồng ý chút nào. ko biết có phải khác biệt văn hóa và mâu thuẫn có liên quan tới nhau không, nhưng bản thân những nhận định của ông ấy về các vấn đề văn hóa có tiềm năng làm bùng nổ rất nhiều mâu thuẫn gay gắt. ví dụ, trong cuốn ông ấy mới viết "who are we" chẳng hạn, ông ấy bài bác dân Mexican American là thay vì đồng hóa/ đóng góp vào văn hóa chung của Mỹ như một quốc gia thì họ lại tiếp tục giữ gìn bản chất của họ, điều này, theo ông ấy, là một điều không lấy gì làm hay ho cho lắm và có thể được coi là nguyên nhân dẫn tới rạn nứt trong xã hội. dựa theo lập luận của ông ấy thì dân Hồi, dân Á, dân đen đều có vấn đề hết. tất cả đều cần phải được đồng hóa, trắng hóa hết thì mới ok... anh thấy rất là ko hợp lý.
@ cậu gì ở trên, mình biết sẽ có người vào đưa ra lập luận giống như cậu, rằng bọn Nhật+ Hàn nó là do Mỹ tạo ra nên nó tất nhiên phải thân Mỹ --> ko đánh nhau với Mỹ. tuy nhiên vấn đề nó có đơn giản thế ko?
1. chính phủ thân Mỹ mà cậu nói tới là từ thời những năm 40, cậu cho rằng chính phủ Nhật, Hàn hiện nay vẫn hoàn toàn thân Mỹ như thế?
2. ko nói tới Mỹ, nói giữa Nhật với Anh quốc chẳng hạn. khả năng chiến tranh giữa Anh với Tây Ban Nha, Pháp với Đức chẳng hạn, khả năng xẩy ra chiến tranh giữa các nước này là thế nào? Đức, Pháp, Anh, Tây Ban Nha ko có truyền thống thân nhau mà có truyền thống choảng nhau từ xưa rồi, nhưng từ sau thế chiến tới nay, chưa hề xẩy ra vụ nào cả.
3. Tại sao Anh, Đức, Pháp có thể dứt ra khỏi truyền thống tranh chấp để làm hòa với nhau nhưng VN với Trung Quốc vẫn tiếp tục đường hướng này? mâu thuẫn gay gắt liên tục, gần đây nhất táng nhau là hồi 79.
lập luận ở đây là thế này: vấn đề ko phải ở chỗ ai thân với ai, mà là ở chỗ dân chủ thực thụ thì ko choảng nhau. cho dù có thù truyền kiếp nhưng mà dân chủ hóa rồi thì công cuộc choảng nhau sẽ chấm dứt.