Đỗ Việt
(doviet)
Thành viên danh dự
"Mạnh mẽ lên!", "kiên cường lên!", "cứng rắn lên!", đấy là những lời động viên mà chúng ta rất có thể đã và sẽ gửi đến ai đó khi thấy họ đang yếu đuối.
Giờ, tôi lại khuyên bạn rằng: trong những lúc căng thẳng, mệt mỏi, buồn bã, chán nản, thất vọng, lo lắng, bức xúc... bạn hãy mềm mại đi!
Những cảm xúc và trạng thái tiêu cực kể trên giống như những động lực mãnh liệt kéo căng các sợi dây thần kinh, làm căng cứng hay làm tê dại cơ thể bạn. Trước tình trạng ấy, điều cần thiết nhất cho bạn không phải là một sức mạnh vượt trội để bứt lên, để trỗi dậy, mà thật ra lại là một sự êm ái sâu lắng, làm tan biến dần những muộn phiền và mệt mỏi.
Một cái tát khi bạn đang cáu gắt có thể thay đổi hành vi của bạn, một tiếng hét inh tai có thể khiến bạn choàng dậy từ tâm trạng chán chường... Nhưng không gì bằng một dòng suối mát êm đềm chảy trong lòng, lách vào từng khe đá nội tâm, để làm thanh mát nơi nóng nảy, nhẹ nhõm nơi khô cứng, nhòa đi những giăng mắc ngổn ngang... đánh thức bạn dậy bằng sự nhẹ nhàng của tình yêu thương mà bạn dành cho chính mình.
Hãy thử quan sát hoặc nhớ lại khi bản thân bạn quyết tâm đứng dậy từ một nỗi đau, bước ra từ một mất mát, quay lưng lại với sự thất vọng. Bạn có cảm thấy trong lòng bình yên không, hay là có một dòng cảm xúc mãnh liệt trỗi dậy, tạo cho bạn cảm giác mình thật mạnh mẽ, mạnh mẽ trong từng hơi thở?
Sự cố gắng lấy cương đánh cứng có thể mang lại cho bạn một sức mạnh nhất thời để vượt qua bế tắc trước mắt, nhưng các khúc mắt vẫn sẽ tích tụ trong lòng bạn như những cái gai, dù bạn có không cảm thấy đau đớn trong phút chốc nhưng sẽ nhận ra khi những cái gai ấy tích lại ngày càng nhiều. Không có thân xác nào có thể chịu đựng mãi khi có những cái gai trong lòng, và lúc bạn nhận ra thì cũng đã quá muộn rồi.
Vậy, hãy mềm mại!
Thay vì tìm cách chống lại nỗi buồn và những cảm xúc tiêu cực, hãy buông chúng xuống, đơn giản chỉ là buông chúng đi thôi, không níu giữ, không ghét bỏ, không động tâm...
Mềm mại để chứng tỏ lòng yêu thương tha thiết đối với chính bạn, vì bạn hiểu rằng cũng có lúc bạn cần nghỉ ngơi.
Không ai có thể "lên gân" mãi được, vì sức lực thể xác là hữu hạn. Chỉ có năng lực của ý chí mới thật dẻo dai và giúp bạn trụ vững lâu hơn.
Thế nên hãy tiết kiệm năng lực của ý chí và sử dụng một cách hợp lí bằng cách tôn trọng nhu cầu của cơ thể bạn, hãy nghĩ ngơi khi bạn mệt, "nghỉ ngơi" đúng nghĩa. Hãy dùng năng lực của ý chí để xoa dịu chính mình, để cảm giác bình an lan tỏa và chữa lành các vết thương nội tâm mà không ai thấy được bằng các giác quan.
Đừng bao giờ tin vào lời của những người thiếu hiểu biết, cho rằng bạn mềm yếu và nhu nhược. Bởi họ không biết rằng sự kích động và cố gắng quá sức sẽ làm hao mòn tinh thần và dần rút cạn sức lực của họ. Họ cứ cố gắng và mỗi lần vấp ngã họ lại thêm suy sụp và mất niềm tin.
Hãy mềm mại, bạn sẽ thấy nhẹ nhõm hơn dù phải bước qua bao sóng gió!
Cứ mềm mại, rồi bạn sẽ nhận ra rằng mình mạnh mẽ hơn, dẻo dai hơn, dũng cảm hơn, kiên cường hơn và vô tư hơn. Bạn sẽ đạt được tất cả những điều này chỉ qua một việc: trở nên mềm mại.
(HNK11)
Giờ, tôi lại khuyên bạn rằng: trong những lúc căng thẳng, mệt mỏi, buồn bã, chán nản, thất vọng, lo lắng, bức xúc... bạn hãy mềm mại đi!
Những cảm xúc và trạng thái tiêu cực kể trên giống như những động lực mãnh liệt kéo căng các sợi dây thần kinh, làm căng cứng hay làm tê dại cơ thể bạn. Trước tình trạng ấy, điều cần thiết nhất cho bạn không phải là một sức mạnh vượt trội để bứt lên, để trỗi dậy, mà thật ra lại là một sự êm ái sâu lắng, làm tan biến dần những muộn phiền và mệt mỏi.
Một cái tát khi bạn đang cáu gắt có thể thay đổi hành vi của bạn, một tiếng hét inh tai có thể khiến bạn choàng dậy từ tâm trạng chán chường... Nhưng không gì bằng một dòng suối mát êm đềm chảy trong lòng, lách vào từng khe đá nội tâm, để làm thanh mát nơi nóng nảy, nhẹ nhõm nơi khô cứng, nhòa đi những giăng mắc ngổn ngang... đánh thức bạn dậy bằng sự nhẹ nhàng của tình yêu thương mà bạn dành cho chính mình.
Hãy thử quan sát hoặc nhớ lại khi bản thân bạn quyết tâm đứng dậy từ một nỗi đau, bước ra từ một mất mát, quay lưng lại với sự thất vọng. Bạn có cảm thấy trong lòng bình yên không, hay là có một dòng cảm xúc mãnh liệt trỗi dậy, tạo cho bạn cảm giác mình thật mạnh mẽ, mạnh mẽ trong từng hơi thở?
Sự cố gắng lấy cương đánh cứng có thể mang lại cho bạn một sức mạnh nhất thời để vượt qua bế tắc trước mắt, nhưng các khúc mắt vẫn sẽ tích tụ trong lòng bạn như những cái gai, dù bạn có không cảm thấy đau đớn trong phút chốc nhưng sẽ nhận ra khi những cái gai ấy tích lại ngày càng nhiều. Không có thân xác nào có thể chịu đựng mãi khi có những cái gai trong lòng, và lúc bạn nhận ra thì cũng đã quá muộn rồi.
Vậy, hãy mềm mại!
Thay vì tìm cách chống lại nỗi buồn và những cảm xúc tiêu cực, hãy buông chúng xuống, đơn giản chỉ là buông chúng đi thôi, không níu giữ, không ghét bỏ, không động tâm...
Mềm mại để chứng tỏ lòng yêu thương tha thiết đối với chính bạn, vì bạn hiểu rằng cũng có lúc bạn cần nghỉ ngơi.
Không ai có thể "lên gân" mãi được, vì sức lực thể xác là hữu hạn. Chỉ có năng lực của ý chí mới thật dẻo dai và giúp bạn trụ vững lâu hơn.
Thế nên hãy tiết kiệm năng lực của ý chí và sử dụng một cách hợp lí bằng cách tôn trọng nhu cầu của cơ thể bạn, hãy nghĩ ngơi khi bạn mệt, "nghỉ ngơi" đúng nghĩa. Hãy dùng năng lực của ý chí để xoa dịu chính mình, để cảm giác bình an lan tỏa và chữa lành các vết thương nội tâm mà không ai thấy được bằng các giác quan.
Đừng bao giờ tin vào lời của những người thiếu hiểu biết, cho rằng bạn mềm yếu và nhu nhược. Bởi họ không biết rằng sự kích động và cố gắng quá sức sẽ làm hao mòn tinh thần và dần rút cạn sức lực của họ. Họ cứ cố gắng và mỗi lần vấp ngã họ lại thêm suy sụp và mất niềm tin.
Hãy mềm mại, bạn sẽ thấy nhẹ nhõm hơn dù phải bước qua bao sóng gió!
Cứ mềm mại, rồi bạn sẽ nhận ra rằng mình mạnh mẽ hơn, dẻo dai hơn, dũng cảm hơn, kiên cường hơn và vô tư hơn. Bạn sẽ đạt được tất cả những điều này chỉ qua một việc: trở nên mềm mại.
(HNK11)